- Mùa Hốt Trứng Nhạn
- Cáy
- Sau Cơn Bão Lửa
- Trồng Dâu Nuôi Tằm
- Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè
- Mì Xực Tắc
- Ba Khía
- Về Bắc
- China
- Chà Là, Basa
- Nuôi Gà
- Câu Tôm Hùm
- Nuôi Dơi
- Ăn Trộm Vịt
- Con Ma Ném Đá
- Lung Là Cái Gì"
- Đi New York
- Bên Bờ Freeway
- Rùa Rang Muối
- Mò Ðồ
- Lu Khạp Ở Miền Quê
- Ðêm Trên Sông
- Chuyện Miền Quê
- Chim Trời Cá Nước
- Sắc Tô Có Gì Lạ Không Em"
- Cây Huyết Dụ
- Dưa Hấu
- Trăn Rắn Ở Sóc Xoài
- Starbucks
- Đi Săn
- Một Chứng Nhân 90 Tuổi
- Đi Thẻ Mực
- Bún Cá Ngừ
- Cây Bần
- Kéo Côn
- Tự Mãn
- Ma Với Quỉ
- Dỡ Chà
- Về Long Xuyên Cần Thơ
- Ðâm Cá Nhái
- Bèo Dạt Mây Trôi
- Đi Một Ngày Đàng
- Đi Tát Đìa
- Món Ăn Quê Mùa
- Chim Đa Đa
- Hú Vía
- Du Lịch Hawaii
- San Jose Đi Dễ Khó Về
- Gỏi Cá Cơm
- Chuyện Khỉ
- Làm Giàu
- Xe Đò Hoàng
- Trở Về Trên Tàu Vn Thương Tín.
- Heo Nọc
Đọc Nguyễn Viết Tân
Nguyễn Viết Tân là tác giả tôi đặc biệt hâm mộ. Mỗi lần có được bài viết của ông là tôi hăm hở đọc. Đọc xong thường thấy mình hiểu biết hơn, yêu đời hơn, vui hơn.
Bài viết đầu tiên của ông Tân tôi được đọc là "Bên Bờ Freeway", kể chuyện ông theo bạn vào nghề thầu làm landscaping cho freeway –chăm sóc cây cỏ ven xa lộ- tại California. Chuyện kể cho thấy nhiều nụ cười đặc biệt từ tình bạn, tình đồng hương, tình người. Nhờ đọc mà biết thêm cây cối xanh tươi bên những xa lộ Mỹ được chăm sóc ra sao, mấy ông mang áo mầu cam loay hoay với đám cây cỏ này lương chót bẹt là 30 đô la một giờ… Bài viết "Bên Bờ Freeway" mang lại cho tác giả giải danh dự Viết Về Nước Mỹ năm 2001.
Nguyễn Viết Tân viết đủ thứ chuyện trên đất Mỹ, chuyện nào cũng vui vẻ, tận tình, nhưng viết "có hồn" nhất, vẫn là loại mà ông gọi là "Chuyện Miền Thôn Dã": Cây bần, cây đước, chĩnh rượu, con cá, con cầy… Bất cứ thứ gì của "đất lề quê thói", khi được chữ nghĩa Nguyễn Viết Tân đụng đến, là thấy chúng nhúc nhích, tỉ tê theo một kiểu cách riêng, làm người đọc mềm lòng.
Văn tức là người. Từ khi là độc giả trung thành của Nguyễn Viết Tân rồi được ông coi là bạn, tôi thấy thêm điều này: Ông ta viết chuyện đã hay mà kể chuyện (bằng miệng) lại còn hay hơn nhiều. Đề nghị nếu có đi đâu, dù thị thành hay thôn dã, bà Tân đừng bao giờ để chàng đi một mình.
Trần Dạ Từ