Hôm nay,  

Cắt Nhượng Cẳng Tù Nhân: Tội Ác Của CS

4/23/201400:00:00(View: 11559)

Bùi Phú
(Nhân dịp tưởng niệm Quốc Hận 30-4, năm thứ 39 (1975-2014), một nén hương lòng kính dâng lên hương hồn của Đại Úy Hùng đã chết tức tưởi trong trại tù Z.30B Xuân Lộc Đồng Nai)

Nói đến việc tù nhân trốn trại ta phải đề cập đến một cuộc trốn trại thật táo bạo, đầy mạo hiểm của 18 anh em tù nhân quân nhân ở trại tù Z.30B Xuân Lộc Đồng Nai, trưởng nhóm là Đại Úy HÙNG chỉ huy.

Được biết. khoảng năm 1978-1979, một số anh em tù nhân quân nhân từ trai tù Cà-tum chuyển về ở tù tiếp tại trai Z.30A Xuân Lộc Đồng Nai, đây là là một trong 3 trại tù lớn, mỗi trại chứa khoảng 1,200 tù nhân, gồm có Z.30A, Z30B và Z.30C, trại trưởng là Trung Tá Trinh văn Thích, cựu tù trưởng Lý Bá Sơ từ ngoài Bắc chuyển vào Nam đảm trách trại tù.

Sau một thời gian ngắn đi lao động như thường lệ, vào một buổi sáng đẹp trời, dường như đã có dự tính trước, trong lúc anh em tù nhân đang lao động bình thường tại một khu đất đã được chỉ định sẵn ở ngoài trại, bất thần 18 anh em tù nhân quân nhân ra tay đồng loạt bắt gọn đám cán bộ quản giáo và vệ binh CS trói hết lại đồng thời tước hết vũ khí súng đạn cùng bỏ chạy lên núi Chúa Chan mà anh em thường gọi là núi Chán Chưa để mong có thể giải thoát được khỏi thảm cảnh tù đầy khổ sai. Nhưng không ngờ việc trốn trại của anh em tù nhân cà-tum đã bị phát giác kịp thời, nên một số đám cán bộ trại đang coi tù nhân lao động bên cạnh,vừa sách súng chạy đuổi theo sau anh em tù nhân trốn trại,vừa la lối om sòm: có tù trốn trại,có tù trốn trại, hãy bắt hết chúng nó lại,hãy bắt hết chúng nó lại. Nghe la, những cư dân canh tác dưới núi Chứa Chan đều làthân nhân họ hàng bà con liên hệ của CS cũng ùa chạy đuổi theo vây bắt, do đó tất cả anh em tù nhân trốn trai gần như bị chúng bắt lại toàn bộ, chỉ có một vài anh em tuy trốn được, nhưng cũng khó có thể thoát khỏi tay bọn chúng. Đám vệ binh CS bèn áp tải anh em tù nhân trốn trại bị chúng bắt được về trại liền lúc đó, trong lúc đang di chuyển về trại, bất thần có tên Đại Úy CS, phó trại tù, hớt ha hớt hải từ xa chạy tới hỏi dồn dập liên tục: ai là kẻ đứng đầu tổ chức trốn trại này, thì một tên trong đám vệ binh CS chỉ ngay viên Đại Úy Hùng, khẳng định: chính hắn, chính hắn đấy. Chẳng nói chẳng rằng, không ngần ngại viên Đại Úy, phó trại tù bèn rút ngay lưỡi lê đem theo trong người cúi xuống cắt đứt ngay nhượng cẳng của Đại Uy Hùng, mái me chảy ra lênh láng, chịu đựng đau đớn không nổi, Đại Úy Hùng thất thanh la lớn rồi từ từ ngã quỵ bất tỉnh tại chỗ, các vệ binh CS thấy vậy, bèn kêu anh em tù nhân khiêng anh về trạm xá cấp cứu, tại đây y tế trạm xá lại nhận được chỉ thị của trại chỉ cho phép băng bó anh sơ sài, không cho thuốc men điều trị, vì thế sau này vết thương Đại Úy Hùng bị nhiễm trùng rất nặng, lở loét lan ra cả đầy bàn chân trông rất ghê tởm,vô phương cứu chữa cho đến khi Đại Úy Hùng đành phải buông tay nhắm mắt lìa đời để lại biết bao niềm thương tiếc, mất mát lớn lao cho gia đình cùng bạn bè chiến hữu. Đây là một tội ác vô nhân đạo, mất nhân tính của CS trong sách lược trả thù và đối xử đối tàn bạo đối vơi tù binh chiến tranh là những quân, cán chính của chính thể VNCH. Tội ác này đã được chứng kiến tận mắt của những anh em tù nhân trong một đội hết giờ lao động khổ sai, trên khoảng đường trở về bắt gặp, có thể nói là những nhân chứng sống thì đúng hơn. Viên phó trại tù tỏ vẻ hoảng hốt vì tội ác của hắn đã bị phát giác kịp thời, hắn bèn lấy ngón tay chỏ điểm vào mặt anh em tù nhân hiện diện tại chỗ dằn mặt răn đe: cấm nói, cấm nói đấy nhé!.Nhưng tội ác của hắn làm sao mà có thể che dấu được dưới ánh sáng mặt trời. Sau đó,mọi anh em tù nhân, nhân chứng sống của tội ác, lẳng lặng âm thầm đi về trại, nhưng ai nấy lúc nào vẫn luôn ôm ấp trong lòng cảnh tượng thật giã man, vô nhân tính giữa con người đối với con người không bao giờ có thể quên được như là một bài học kinh nghiệm xương máu để đời đối với những con người CS đã được nung đúc rèn luyện, thấm nhuần như con Vẹt về chủ thuyết tam vô: vô gia đình, vô tôn giáo và vô tổ quốc.


Do đó những ai chưa ở tù CS, chưa hiểu biết nhiều về CS mà vẫn còn bị quyến rũ, mê hoặc về thiên đàng CS, một thiên đàng mù không tưởng được xây dựng trong sự mê tín, dối trá và bạo lực thì hãy trở về quê hương sống thử với chế độ CS một thời gian thì mới biết, chứ "chưa thấy quan tài, thì chưa đổ lệ".

Hơn nữa, dù ta được may mắn sống trong một đất nước Tư do thải mái cả về tinh thần lẫn thể xác, cuộc sống tương đối sung sướng, đầy đủ tiện nghi, nhân phẩm con người lại luôn được tôn trọng thưc sư, nhưng ta cũng luôn khẳng định lúc nào ta cũng chỉ là một kẻ lưu vong xa xứ mà thôi làm sao mà so sánh được với cuộc sống được hít thở không khí hoàn toàn tự do ngay trên chính quê hương mình cùng với bạn bè, họ hàng, chiến hữu và đồng bào liên hệ như dưới Chế độ VNCH trước đây. Do đó những người từng làm việc cho Chế độ cũ, hiểu CS và đã ở tù CS thì phải làm sao trong lúc còn sống xa quê cha đất tổ, ta cũng phải có bổn phận và trách nhiệm với quê hương mình như thế nào để có thể góp một bàn tay trong phương cách giải trừ cho được Chế độ CS, cứu dân tộc VN thoát khỏi gọng kìm vô cùng tàn bạo của chúng để đưa dân tộc VN phát triển giầu manh ngang hàng với các nước Tư do trên Thế giới hầu khỏi hổ thẹn với Tiền nhân, đươc luôn vinh hạnh xứng đáng với truyền thống con rồng cháu tiên với trên 4000 năm văn hiến dựng nước và giữ nước.Vì cuộc đời là vô thường, trước sau gì mọi người cũng phải ra đi, nếu không may một khi ta sớm buông tay nhắm mắt lìa đời, bỏ xác nơi xứ người, không những ta chỉ vĩnh viễn la những Hồn ma lưu vong mà ta còn phải chịu trách nhiệm trước lịch sử sau này nữa.

BÙI PHÚ/TACOMA

Reader's Comment
4/23/201412:27:14
Guest
Anh Bùi Phú, câu chuyện anh kể làm tôi không thể tưởng-tượng nổi cái tính-chất dã-man của bọn người cộng-sản! Chắc bây giờ chúng ta nên vạch mặt (đích tên) cái tên đã cắt nhượng chân của Đại-úy Hùng ra thế-giới, để có thể mai này con cháu ta lấy làm bằng-chứng tội-ác cộng-sản.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Bi hài kịch “ngoại giao cây tre”, với hoạt cảnh mới nhất là “cưỡng bức đặc xá”, đã giúp chúng ta nhận ra rằng, dẫu khác nhau nước lửa, “phóng sinh” và “hiến tế” vẫn có thể hội tụ ở ý nghĩa “triều cống” khi phải chiều lòng hai cường quốc ở hai đầu mút của hai hệ tư tưởng trái ngược nhau. Để đẹp lòng bên này thì phải nhẫn tâm “hiến tế”, mà để làm hài lòng bên kia thì phải diễn tuồng “phóng sinh” để có một dáng dấp khai phóng, cởi mở. “Chiến lược ngoại giao” này, phải chăng, là một trò chơi “ăn bù thua” mà, diễn đạt bằng ngôn ngữ toán học của Game Theory, là có tổng bằng không?
Trận Điện Biên Phủ kết thúc vào hôm 7 tháng 5 năm 1954. Bẩy mươi năm đã qua nhưng dư âm chiến thắng, nghe chừng, vẫn còn âm vang khắp chốn. Tại một góc phố, ở Hà Nội, có bảng tên đường Điện Biên Phủ – cùng với đôi dòng chú thích đính kèm – ghi rõ nét tự hào và hãnh diện: “Tên địa danh thuộc tỉnh Lai Châu, nơi diễn ra trận đánh quyết liệt của quân và dân ta tiêu diệt tập đoàn cứ điểm thực dân Pháp kéo dài 55 ngày đêm”.
JD Vance đã chứng tỏ một “đẳng cấp” khác, rất “Yale Law School” so với thương gia bán kinh thánh, giày vàng, đồng hồ vàng, Donald Trump. Rõ ràng, về phong cách, JD Vance đã tỏ ra lịch sự, tự tin – điều mà khi khởi đầu, Thống đốc Walz chưa làm được. Vance đã đạt đến “đỉnh” của mục tiêu ông ta muốn: lý trí, ôn hoà, tỉnh táo hơn Donald Trump. “Đẳng cấp” này đã làm cho Thống Đốc Tim Walz, người từng thẳng thắn tự nhận “không giỏi tranh luận” phải vài lần phải trợn mắt, bối rối trong 90 phút. Cho dù hầu như trong tất cả câu hỏi, ông đã làm rất tốt trong việc phản biện lại những lời nói dối của JD Vance, đặc biệt là câu chất vất hạ gục đối thủ ở phút cuối: “Trump đã thua trong cuộc bầu cử 2020 đúng không?” JD Vance đáp lại câu hỏi này của Tim Walz bằng hàng loạt câu trả lời né tránh và phủ nhận sự thật. Và dĩ nhiên, rất “slick.” “Trump đã chuyển giao quyền lực rất ôn hoà.” Cả thế giới có thể luận bàn về sự thật trong câu trả lời này.
Phải nhìn nhận rằng chuyến đi đầu tiên của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm đến Mỹ đã được giới chức ngoại giao Việt Nam thu xếp để ông gặp được nhiều lãnh đạo, xem như xã giao ra mắt để hợp tác, hỗ trợ Việt Nam trong nhiều lãnh vực trong tương lai. Bài diễn văn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc chỉ lặp lại các chính sách đối ngoại của Hà Nội, nên không được truyền thông quốc tế chú ý nhiều như các diễn văn của Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, là đại diện cho những quốc gia trực tiếp liên can đến các xung đột ở Trung Đông, ở Ukraine mà có nguy cơ lan rộng ra thế giới. Ông Lâm mới lên làm chủ tịch nước kiêm tổng bí thư Đảng Cộng sản được vài tháng, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời, nên ông muốn dịp đến Liên Hiệp Quốc là dịp để thể hiện vai trò lãnh đạo của mình và nhấn mạnh đến chính sách ngoại giao du dây của Hà Nội.
Sự bất mãn lan rộng với các hệ thống thuộc chủ nghĩa tư bản hiện tại đã khiến nhiều quốc gia, giàu và nghèo, tìm kiếm các mô hình kinh tế mới. Những người bảo vệ nguyên trạng tiếp tục coi Hoa Kỳ là một ngôi sao sáng, nền kinh tế của nước này vượt xa châu Âu và Nhật Bản, các thị trường tài chính của nước này vẫn chiếm ưu thế hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, công dân của nước này cũng bi quan như bất kỳ công dân nào ở phương Tây.
Sau 38 năm quyết định “đổi mới hay là chết” (1986-2924) CSVN vẫn còn là quốc gia do một đảng độc quyền lãnh đạo; không có bầu cử tự do; không cho lập đảng đối lập và không có báo chí tư nhân. Vì vậy, những khẩu hiệu “nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”, hay “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” được Đại hội lần thứ X khẳng định là những khoe khoang nhàm chán...
Việc Donald Trump được gần phân nửa người Mỹ chấp nhận và ủng hộ trong những năm gần đây đã khiến nhiều người trí thức trong xã hội Hoa Kỳ đặt câu hỏi về sự tồn tại của “human decency”, hay dịch nôm na là “sự đàng hoàng, sự tử tế, đạo đức nhân tính của con người”. Liệu xã hội ngày nay đã hạ thấp chuẩn mực “đàng hoàng”, hay có thể nào sự đàng hoàng, tử tế giờ đây không còn là một nhân tính cần thiết trong giá trị nhân bản? Dĩ nhiên trong mỗi xã hội, mỗi người có mỗi “thước đo” riêng về mức độ của “đàng hoàng”, nhưng từ ngữ tự nó phải phần nào nói lên một chuẩn mực nhất định. Theo một số tự điển tiếng Việt, chúng ta có thể đồng ý rằng: 1. Đàng hoàng là một tính từ tiếng Việt mô tả cuộc sống đầy đủ, đáp ứng được các nhu cầu chung của xã hội. Ví dụ: cuộc sống đàng hoàng, công việc đàng hoàng, nhà cửa đàng hoàng. 2. Đàng hoàng còn được dùng để chỉ những biểu hiện về tính cách mẫu mực, hay tư cách con người tử tế đáng được coi trọng.
Thư tịch cổ ghi rằng… Lịch sử trên thế giới thật sự rất hiếm người tài vừa là vua đứng đầu thiên hạ vừa là một hiền triết. Nếu văn minh La Mã có Marcus Aurelus, hoàng đế triết gia, vừa minh trị dân, độ lượng với mọi người và để lại tác phẩm triết học nổi tiếng “Meditations” thì ở phương Đông hơn mười hai thế kỷ sau có Vua Trần Nhân Tông của nước Việt. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, triều đại của Vua Trần Nhân Tông là triều đại cực thịnh nhất của sử Việt. Ông là vị vua liêm chính, nhân đức, một thi sĩ, đạo sĩ Phật giáo. Do là một vị vua đức độ, trọng dụng nhân tài, nên ông thu phục nhiều hào liệt trong dân, lòng người như một. Quốc triều có Thái sư Trần Quang Khải, về binh sự có các danh tướng Trần Quốc Tuấn, Trần Quốc Toản, Phạm Ngũ Lão, Trần Khánh Dư, Trần Nhật Duật…Về văn thơ có những người uyên bác như Trương Hán Siêu, Mạc Đĩnh Chi. Vua Trần Nhân Tông thương dân như con, xem trung hiếu làm đầu, lấy đạo nghĩa trị quốc.
Biển Đông hiện như một thùng thuốc súng và, liệu nếu xung đột bùng ra, chúng ta có phải đối phó với một quân đội Trung Quốc man rợ mà, so với quân đội Thiên hoàng Nhật trong Thế chiến thứ hai, chỉ có thể hơn chứ khó mà bằng, đừng nói chuyện thua? Như có thể thấy từ tin tức thời sự, cảnh lính Trung Quốc vác mã tấu xông lên tàu tiếp tế của Philippines chém phá trông man rợ có khác nào quân cướp biển từ tận hai, ba thế kỷ trước? [1] Rồi cảnh chúng – từ chính quy đến dân quân biển, thậm chí cả ngư dân – trấn lột, cướp phá, hành hung và bắt cóc các ngư phủ Việt Nam từ hơn ba thập niên qua cũng thế, cũng chính hiệu là nòi cướp biển.
Hội nghị Trung ương 10/khóa đảng XIII kết thúc sau 3 ngày họp (18-20/09/2024) tại Hà Nội nhưng không có đột phá nào, mọi chuyện vẫn “tròn như hòn bi” dù đây là hành động đầu tiên của tân Tổng Bí thư Tô Lâm...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.