Hôm nay,  

Cắt Nhượng Cẳng Tù Nhân: Tội Ác Của CS

4/23/201400:00:00(View: 11549)

Bùi Phú
(Nhân dịp tưởng niệm Quốc Hận 30-4, năm thứ 39 (1975-2014), một nén hương lòng kính dâng lên hương hồn của Đại Úy Hùng đã chết tức tưởi trong trại tù Z.30B Xuân Lộc Đồng Nai)

Nói đến việc tù nhân trốn trại ta phải đề cập đến một cuộc trốn trại thật táo bạo, đầy mạo hiểm của 18 anh em tù nhân quân nhân ở trại tù Z.30B Xuân Lộc Đồng Nai, trưởng nhóm là Đại Úy HÙNG chỉ huy.

Được biết. khoảng năm 1978-1979, một số anh em tù nhân quân nhân từ trai tù Cà-tum chuyển về ở tù tiếp tại trai Z.30A Xuân Lộc Đồng Nai, đây là là một trong 3 trại tù lớn, mỗi trại chứa khoảng 1,200 tù nhân, gồm có Z.30A, Z30B và Z.30C, trại trưởng là Trung Tá Trinh văn Thích, cựu tù trưởng Lý Bá Sơ từ ngoài Bắc chuyển vào Nam đảm trách trại tù.

Sau một thời gian ngắn đi lao động như thường lệ, vào một buổi sáng đẹp trời, dường như đã có dự tính trước, trong lúc anh em tù nhân đang lao động bình thường tại một khu đất đã được chỉ định sẵn ở ngoài trại, bất thần 18 anh em tù nhân quân nhân ra tay đồng loạt bắt gọn đám cán bộ quản giáo và vệ binh CS trói hết lại đồng thời tước hết vũ khí súng đạn cùng bỏ chạy lên núi Chúa Chan mà anh em thường gọi là núi Chán Chưa để mong có thể giải thoát được khỏi thảm cảnh tù đầy khổ sai. Nhưng không ngờ việc trốn trại của anh em tù nhân cà-tum đã bị phát giác kịp thời, nên một số đám cán bộ trại đang coi tù nhân lao động bên cạnh,vừa sách súng chạy đuổi theo sau anh em tù nhân trốn trại,vừa la lối om sòm: có tù trốn trại,có tù trốn trại, hãy bắt hết chúng nó lại,hãy bắt hết chúng nó lại. Nghe la, những cư dân canh tác dưới núi Chứa Chan đều làthân nhân họ hàng bà con liên hệ của CS cũng ùa chạy đuổi theo vây bắt, do đó tất cả anh em tù nhân trốn trai gần như bị chúng bắt lại toàn bộ, chỉ có một vài anh em tuy trốn được, nhưng cũng khó có thể thoát khỏi tay bọn chúng. Đám vệ binh CS bèn áp tải anh em tù nhân trốn trại bị chúng bắt được về trại liền lúc đó, trong lúc đang di chuyển về trại, bất thần có tên Đại Úy CS, phó trại tù, hớt ha hớt hải từ xa chạy tới hỏi dồn dập liên tục: ai là kẻ đứng đầu tổ chức trốn trại này, thì một tên trong đám vệ binh CS chỉ ngay viên Đại Úy Hùng, khẳng định: chính hắn, chính hắn đấy. Chẳng nói chẳng rằng, không ngần ngại viên Đại Úy, phó trại tù bèn rút ngay lưỡi lê đem theo trong người cúi xuống cắt đứt ngay nhượng cẳng của Đại Uy Hùng, mái me chảy ra lênh láng, chịu đựng đau đớn không nổi, Đại Úy Hùng thất thanh la lớn rồi từ từ ngã quỵ bất tỉnh tại chỗ, các vệ binh CS thấy vậy, bèn kêu anh em tù nhân khiêng anh về trạm xá cấp cứu, tại đây y tế trạm xá lại nhận được chỉ thị của trại chỉ cho phép băng bó anh sơ sài, không cho thuốc men điều trị, vì thế sau này vết thương Đại Úy Hùng bị nhiễm trùng rất nặng, lở loét lan ra cả đầy bàn chân trông rất ghê tởm,vô phương cứu chữa cho đến khi Đại Úy Hùng đành phải buông tay nhắm mắt lìa đời để lại biết bao niềm thương tiếc, mất mát lớn lao cho gia đình cùng bạn bè chiến hữu. Đây là một tội ác vô nhân đạo, mất nhân tính của CS trong sách lược trả thù và đối xử đối tàn bạo đối vơi tù binh chiến tranh là những quân, cán chính của chính thể VNCH. Tội ác này đã được chứng kiến tận mắt của những anh em tù nhân trong một đội hết giờ lao động khổ sai, trên khoảng đường trở về bắt gặp, có thể nói là những nhân chứng sống thì đúng hơn. Viên phó trại tù tỏ vẻ hoảng hốt vì tội ác của hắn đã bị phát giác kịp thời, hắn bèn lấy ngón tay chỏ điểm vào mặt anh em tù nhân hiện diện tại chỗ dằn mặt răn đe: cấm nói, cấm nói đấy nhé!.Nhưng tội ác của hắn làm sao mà có thể che dấu được dưới ánh sáng mặt trời. Sau đó,mọi anh em tù nhân, nhân chứng sống của tội ác, lẳng lặng âm thầm đi về trại, nhưng ai nấy lúc nào vẫn luôn ôm ấp trong lòng cảnh tượng thật giã man, vô nhân tính giữa con người đối với con người không bao giờ có thể quên được như là một bài học kinh nghiệm xương máu để đời đối với những con người CS đã được nung đúc rèn luyện, thấm nhuần như con Vẹt về chủ thuyết tam vô: vô gia đình, vô tôn giáo và vô tổ quốc.


Do đó những ai chưa ở tù CS, chưa hiểu biết nhiều về CS mà vẫn còn bị quyến rũ, mê hoặc về thiên đàng CS, một thiên đàng mù không tưởng được xây dựng trong sự mê tín, dối trá và bạo lực thì hãy trở về quê hương sống thử với chế độ CS một thời gian thì mới biết, chứ "chưa thấy quan tài, thì chưa đổ lệ".

Hơn nữa, dù ta được may mắn sống trong một đất nước Tư do thải mái cả về tinh thần lẫn thể xác, cuộc sống tương đối sung sướng, đầy đủ tiện nghi, nhân phẩm con người lại luôn được tôn trọng thưc sư, nhưng ta cũng luôn khẳng định lúc nào ta cũng chỉ là một kẻ lưu vong xa xứ mà thôi làm sao mà so sánh được với cuộc sống được hít thở không khí hoàn toàn tự do ngay trên chính quê hương mình cùng với bạn bè, họ hàng, chiến hữu và đồng bào liên hệ như dưới Chế độ VNCH trước đây. Do đó những người từng làm việc cho Chế độ cũ, hiểu CS và đã ở tù CS thì phải làm sao trong lúc còn sống xa quê cha đất tổ, ta cũng phải có bổn phận và trách nhiệm với quê hương mình như thế nào để có thể góp một bàn tay trong phương cách giải trừ cho được Chế độ CS, cứu dân tộc VN thoát khỏi gọng kìm vô cùng tàn bạo của chúng để đưa dân tộc VN phát triển giầu manh ngang hàng với các nước Tư do trên Thế giới hầu khỏi hổ thẹn với Tiền nhân, đươc luôn vinh hạnh xứng đáng với truyền thống con rồng cháu tiên với trên 4000 năm văn hiến dựng nước và giữ nước.Vì cuộc đời là vô thường, trước sau gì mọi người cũng phải ra đi, nếu không may một khi ta sớm buông tay nhắm mắt lìa đời, bỏ xác nơi xứ người, không những ta chỉ vĩnh viễn la những Hồn ma lưu vong mà ta còn phải chịu trách nhiệm trước lịch sử sau này nữa.

BÙI PHÚ/TACOMA

Reader's Comment
4/23/201412:27:14
Guest
Anh Bùi Phú, câu chuyện anh kể làm tôi không thể tưởng-tượng nổi cái tính-chất dã-man của bọn người cộng-sản! Chắc bây giờ chúng ta nên vạch mặt (đích tên) cái tên đã cắt nhượng chân của Đại-úy Hùng ra thế-giới, để có thể mai này con cháu ta lấy làm bằng-chứng tội-ác cộng-sản.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
- Mình lúc này không muốn theo dõi tin tức nữa. Mệt lắm. - Mình cũng vậy, không đọc báo, chỉ xem phim hoặc nghe thuyết pháp, tránh nhức đầu. - Đời người ngắn ngủi, sao phải tốn thì giờ… - Ở tuổi này, chuyện gì không vui xin miễn, tội gì phải đọc tin tức rồi tự mình làm khổ mình. Trong những năm gần đây, những phát biểu đại loại như trên từ bạn bè khiến những người trong ngành chúng tôi đôi lúc không khỏi ngán ngẫm về công việc báo chí của mình, một việc làm nếu đã không được tưởng thưởng tài chánh tương xứng, thì phần thưởng tinh thần từ ý nghĩa tự nó cũng không đủ bù đắp. Đọc báo hay không đọc báo?
Hồi đầu thế kỷ, có bữa, tôi nhận được thư của Vũ Thư Hiên. Ông hớn hở cho hay “Anh Tấn sắp sang Pháp chơi với anh vài tuần”. Thuở ấy, hai ông còn khá trẻ trung (và còn sung lắm) nên chắc chắn là đôi bạn già sẽ đi lung tung khắp Âu Châu, chứ dễ gì mà chịu quanh quẩn ở Paris. Mãi cả chục năm sau, sau khi nhà văn Bùi Ngọc Tấn lâm trọng bệnh, tôi mới nghe ông nhắc đến chuyến du hành thú vị này (với ít nhiều tiếc nuối) trong một cuộc phỏng vấn dành cho BBC – vào hôm 14 tháng 11 năm 2014: “Sang châu Âu, tôi quan sát dáng người đi, nét mặt của họ khác dân mình lắm… Đi thì mới biết mình bị mất những gì.”
Chủ tịch nước Tô Lâm được bầu làm Tổng Bí thư đảng CSVN, thay ông Nguyễn Phú Trọng từ trần ngày 19/07/2024, nhưng ông Tô Lâm chỉ dám hứa sẽ tiếp tục đi theo con đường ông Trọng đã đề ra...
Lúc trẻ, tôi thích Võ Hồng. Khi già, tôi ưa Võ Phiến. Ông viết không nhiều (lắm) nên tác phẩm nào tôi cũng đọc đi/đọc lại đôi lần. Xem xong là quên ngay cái tựa nhưng tên tuổi các nhân vật trong chuyện của Võ Phiến thì cứ nhớ hoài. Họ để lại những ấn tượng rất sâu trong lòng độc giả
Dali_-_The_Sacrament_of_the_Last_Supper_-_lowres Tấm tranh Bí Tích Tiệc Ly vẽ các phụ nữ bên trên là một trong những tác phẩm giá trị nhất của Dali, cũng như tại bảo tàng nghệ thuật quốc gia của Mỹ tại Washington D.C. Bao năm qua người thưởng ngoạn lẫn người Ky-tô hữu vẫn lũ lượt ghé thưởng ngoạn tấm tranh của người họa sĩ cận đại nổi tiếng người Tây Ban Nha Salvador Dali này mỗi khi có dịp đến bảo tàng. Nó như một tác phẩm nghệ thuật của nhân loại, tương tự bức tranh Bữa Tiệc Ly tưởng tượng của Leonardo da Vinci, không thuộc sở hữu hay thẩm quyền của riêng tôn giáo nào. Vậy tại sao ban tổ chức Olympic tại Paris bị chỉ trích, lên án nặng nề khi ý tưởng của họ bị diễn giải là nhại theo bức tranh Bữa Tiệc Ly và màn trình diễn là báng bổ Ky-tô giáo?
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng qua đời, Chủ tịch nước Tô Lâm nổi lên là ứng viên hàng đầu thay ông Trọng. Nhưng Việt Nam dưới thời Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ như thế nào? Thắc mắc này không khó trả lời vì tập quán của CSVN là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”.
Mùa Hè năm ngoái, cũng vào khoảng này đây, gần như mọi cơ quan truyền thông (trên toàn thế giới) đều hớn hở loan tin: đã tìm thấy bốn em bé biệt tăm, sau khi khiến chiếc phi cơ Cessna 206 bất ngờ bị hỏng máy và rơi xuống rừng sâu núi sâu.
Thời đại Nguyễn Phú Trọng đã khép lại sau 57 năm chuyên chính vô sản và tiếp tục độc tài Cộng sản. Ông Trong qua đời ngày 19/07/2024, thọ 80 tuổi, đã để lại một gia sản dở dang “chống tham nhũng” và “xây dựng, chỉnh đốn Đảng”...
Làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc tiến hành một cuộc xâm lược quân sự toàn diện nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực? Sau đây là một số suy nghĩ cá nhân về vấn đề quan trọng này, tôi trình bày với tư cách là một học giả về Trung Quốc và không phải là đại diện chính thức của chính phủ Úc...
Tôi không thân thiết, và cũng chả quen biết chi nhiều với Trương Văn Dũng (TVD). Thản hoặc, mới có chút chuyện cần – cần phải trao đổi đôi ba câu ngăn ngắn – thế thôi. Tuy thế, tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi nghe ông bị “túm”, và bị kết án tù. Dù rất ngại làm mất lòng thiên hạ (và cũng rất sợ gạch đá tán loạn, từ khắp bốn phương) nhưng tôi vẫn phải khách quan mà nhìn nhận rằng ông Tô Lâm chưa hề bắt “lộn” một nhân vật bất đồng chính kiến nào (ráo trọi) nhất là trường hợp của TVD!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.