Hôm nay,  

Chánh Án Nguyễn Trọng Nho: Về Giáo Dục Với Dân Thiểu Số

12/21/200600:00:00(View: 5426)

Chánh Án Nguyễn Trọng Nho: Về Giáo Dục Với Dân Thiểu Số

Lễ tuyên thệ cho ông Andrew Nguyễn, tân ủy viên Hội Đồng Giáo Dục học khu Westminster.

Trong cuộc bầu cử rất sôi nổi vừa qua tại Westminster, anh Andrew Nguyễn đã đắc cử cùng với hai người bạn của anh vào chức Ủy viên Hội Đồng Giáo Dục Học khu Westminster. Theo lời yêu cầu của Andrew Nguyễn và của học khu, Chánh Án Nguyễn Trọng Nho đã làm lễ tuyên thệ cho anh trong ngày lễ nhậm chức vào tối thứ năm 14 tháng 12 vừa qua.

Buổi lễ đã diễn ra trước một cử tọa chật trong hội trường chỉ có chừng độ 10 tới 15 người Việt còn toàn là người Mỹ. Bà Xử Lý Thường Vụ Tổng Giám Đốc Học khu đã mời Chánh Án Nguyễn Trọng Nho lên nói cảm tưởng của ông trong ngày lễ.

Sau đây là nguyên văn bản dịch phần phát biểu cảm tưởng của Chánh Án Nguyễn Trọng Nho:

Kính thưa Bà Tổng Giám Đốc Học khu.

Kính thưa quí vị ủy viên Hội Đồng Giáo Dục.

Kính thưa quí vị giáo chức, quí vị nhân viên giáo dục các cấp, quí vị phụ huynh, và quí vị thân nhân của các tân ủy viên.

Tôi rất vui có mặt ở đây tôí hôm nay để làm lễ tuyên thệ nhậm chức cho ông Andrew Nguyễn, và cũng để chứng kiến lễ tuyên thệ cuả hai người bạn của ông cũng vừa đắc cử vaò chức vụ ủy viên Hội Đồng Giáo Dục học khu Westminster. Tôi càng vui hơn khi thâý ông Andrew Nguyễn và tôi đã có cùng một qúa khứ. Cũng như ông, khi tới Hoa Kỳ tôí đã làm lao động, quét dọn, lau chùi nhà cửa trươc khi làm Chánh Án ngaỳ hôm nay. Tôi ước gì ông ta là người họ hàng với tôi. Rất tiếc chúng tôi không có được liên hệ đó.

Thưa quí vị.

Rất ít người hiểu rõ được vai trò quan trọng của các Hội Đồng Giáo Dục và của các giaó chức cũng như nhân viên trong ngành giáo dục. Ủy viên Giáo Dục không được hưởng những quyền lơị chính trị và tài chánh nhiêù như các hôị viên Hội Đồng thành phố, hay các chức vụ công cử khác. Họ không đươc phụ cấp xe hơi, không có nhiều thư ký hay nhân viên giúp đỡ. Thế nhưng những việc làm của họ thì có ảnh hưởng lớn và xâu rộng tới đời sống của xã hội.

Tôi mời qúi vị hãy cùng tôi đi ngược giòng lịch sử để thâý rõ ảnh hưởng lớn lao của họ. Năm 1896 Toà Án Tối Cao Pháp Viện của Hoa Kỳ trong vụ án Plessy v. Ferguson (May 18, 1896) đã tuyên xử rằng quan niệm "Phân Chia Nhưng Bình Đẳng" ("Separate but Equal") là hợp hiến. Hậu quả thực tế cuả quyết định vô cùng quan trọng naỳ là sự duy trì trong "một quốc gia" của chúng ta "hai xã hội" có hoạt động riêng biệt, xã hôi người da đen và xã hội người da trắng. Theo quyết định đó thì, nêú như có trường học, có các cơ quan giáo dục, có những vòi uống nước, có xe lưả cho các sắc dân khác nhau - mặc dù những lợi ích đó được xếp đặt riêng cách cho người da trắng và sắc dân thiêủ số da đen - thì không có điều gì sai phạm đến hiến pháp. 

Gần 60 năm sau, Tối Cao Pháp Viện của Hoa Kỳ đã hủy bỏ quyết định Plessy v. Ferguson cuả mình trước đó, chấm dứt thời đại "Phân Chia Nhưng Bình Đẳng" ("Separate but Equal") với một quyết định mới trong vụ án mang tên Brown v. Board of Education of Topeka, Kansas. 374 US 483 (May 17, 1954).

Quyết định Brown v. Board of Education đã đưa quốc gia chúng ta đi trên một sinh lộ mới để cho tất cả công dân cuả quốc gia vĩ đại này được cùng tham gia trọn vẹn và bình đẳng, được phục vụ bình đẳng, được hưởng các quyền lợi trong xã hội này bình đẳng và trọn vẹn như nhau.

Có lẽ đa số chúng ta đều đã nghe và hay biết ít nhiều về các án lệnh quan trọng đó.

Thế nhưng chắc ít người biết đươc rằng 7 năm trước khi Brown v. Board of Education được ban bố, thành phố Westminster đã đi vào lịch sử với vụ án Mendez v. Westminster School District (9th Cir. 1947).  Vụ án Mendez này bắt nguồn từ viêc một người đàn bà có tên là Soledad Vidaurri tìm cách ghi tên học cho các con bà và con của ông bà Gonzalo và Felecitas Mendez là anh và chị dâu cuả bà vaò học taị trường tiểu học có tên là Trường ở Đường số 17 (The 17th Street School). Gia đình Mendez đã dọn nhà từ một nơi khác đến Westminster sau khi mua 40 mẫu đất của người dân Á Châu lúc đó không đươc quyền sở hưu đất tại California.  Những người có thẩm quyền tai khu hoc chính lúc đó đã cho bà Soledad biết là các con của chính bà sẽ đươc ghi danh học tại trường này, nhưng các cháu cuả bà thì không được. Các con cuả bà có tên không có vẻ  "Mễ" và có làn da nhạt, còn các cháu cuả bà thì có tên rất là "Mễ" với làn da khá đậm mầu.

Toà Phá án liên bang cuả Khu Vực Tư Pháp Liên Bang số 9 (9th Circuit Court of Appeals) phán quyết rằng, các học khu Westminster, Garden Grove, Santa Ana, và El Modena trong quận Cam đã cố tình một cách có hệ thống để phân cách các học sinh người Mỹ gốc Mễ dựa trên tên và mâù da cuả các học sinh này. Toà Phá án đã tuyên phán rằng hành động này của các học khu đã vi phạm hiến pháp Hoa Kỳ và ra lệnh đình chỉ các hành động đó.

Thưa qúi vị.

Ngaỳ hôm nay chúng ta sống trong một thành phố Westminster khác hẳn, với rất nhiều sắc tộc, mâù da, văn hoá, phong tục khác nhau. Mỗi buổi trưa chúng ta có thể đi ăn Phở hay bánh cuốn Việt Nam, món Mễ Tamales hay Enchiladas, món Ý Pasta, món Mỹ Steak hay Hamburger tuyệt hảo, hay món Đại Hàn BBQ. 

Cuối tuần chúng ta có thể đi dự thánh lễ tại các nhà thờ Công Giaó, Tin Lành Baptist, Lutheran, các Chùa Phật Giaó, hay các nơi thờ phượng cuả Do Thaí Giáo chẳng hạn. Tất cả đều có mặt tại khu vực Westminster này.

Chúng ta đã hoà trộn với nhau, đã làm việc chung với nhau, đã sống cùng nhau. Chúng ta đã nuôi dưõng cùng những hy vọng có được một đời sống tốt đẹp hơn cho tất cả mỗi người chúng ta. Chúng ta đã chia xẻ nhưng giấc mơ chung để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn cho con cháu chúng ta. Chúng ta đã nhìn nhau như những ngươi anh chị em. Chúng ta cảm nhận được sự ràng buộc bởi một nghiã vụ chung là phục vụ cho lợi ích chung của thành phố, quận hạt, tiểu bang và quốc gia chung của chúng ta.

Chúng ta cùng hiêủ rằng nếu chúng ta tìm cách để đoàn kết chúng ta sẽ có thể đạt tới những công trình vĩ đại hơn nữa cho chính chúng ta và cho nước Mỹ mà chúng ta yêu quí và tôn trọng.

Thưa qúi vị:

Ngày hôm nay, chúng ta đánh dấu một bước tiến nhỏ nhưng rất đặc biệt: Đó là sự có mặt cuả một người Mỹ gốc Việt, ông Andrew Nguyễn, trong Hội Đồng Giáo Dục Westminster. Mặc dù chúng ta có cái tên có dấu ghệch nối liền (Vietnamese-American hay Mexican-American chẳng hạn) nhưng chúng ta không bao giờ quên rằng đây là xứ xở của chúng ta, đây là cộng đồng cuả chúng ta và không có gì chia cách, phân biệt được chúng ta. Tất cả chúng ta đều là "người Mỹ".

Với suy nghĩ đó, tôi xin được một lần nưã chúc mừng ông Andew Nguyễn và hai đồng nghiệp vừa đắc cử. Ước mong qúi vị sẽ chung vai phục vụ trong tinh thần đòan kết với các hội viên trong Hội Đồng Giáo Dục Westminster.

Tương lai con cháu chúng ta nằm trong tay qúi vị. Tương lai cuả cộng đồng chúng ta nằm trong tay qúi vị.

Xin cảm ơn qúi vị.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Donald Trump không đội vương miện, nhưng ông đã luyện được cách bắt cả một đảng chính trị quỳ gối. Và cũng như các ông vua cổ đại, ông không cần luật – ông chính là luật. Nếu Toà Tối cao chống đối, ông sẽ gọi đó là “phản quốc.” Nếu truyền thông phản biện, ông gọi đó là “tin giả.” Nếu có cuộc bầu cử mà ông thua, ông sẽ bảo đó là “gian lận.” Và nếu có ai dám nói điều gì khác, ông sẽ gửi quân đội tới – như ông đã làm ở Los Angeles, để dạy cho đám biểu tình “hỗn xược” ấy một bài học về dân chủ... bằng đạn cao su và lựu đạn cay.
Phần trình diễn chính, ước mơ của Trump bắt đầu. Dưới cái nóng oi bức hơn 80oF, vài trăm người thưa thớt trên hàng ghế khán đài dõi theo cuộc diễn hành nhàm chán, yên tĩnh. Những đoàn lính thuộc các quân chủng khác nhau tuần tự đi qua, chậm rãi, yếu ớt. Bước chân không đồng nhịp. Đôi tay của họ thừa thãi, có cảm giác như họ không biết cất nó vào đâu. Gương mặt của họ không khác với hai vị quân nhân trên chuyến tàu điện ngầm vài giờ trước đó, gương mặt bất chí khí.
Vào Thứ Bảy này, thủ đô Washington D.C. sẽ tổ chức một cuộc duyệt binh lớn để mừng 250 năm ngày thành lập Lục Quân Hoa Kỳ – trùng đúng ngày sinh nhật lần thứ 79 của tổng thống Donald Trump. Nhưng không chỉ có xe tăng, quân nhạc và pháo hoa, cùng lúc đó sẽ có hàng ngàn cuộc biểu tình nổ ra khắp nước Mỹ, với một thông điệp rất rõ ràng: "Chúng tôi không muốn một vị vua." Nếu có ý định tham dự cuộc biểu tình No Kings một cách hiệu quả và an toàn, bạn đọc nên ghi danh tham gia tại trang chính thức của chiến dịch biểu tình hoặc qua các tổ chức vận động tại địa phương. Trang chính của No Kings: truy cập NoKings.org, vào mục Attend (tham dự) hoặc Find an event near you (tìm một cuộc biểu tình gần bạn) để xem danh sách sự kiện theo từng khu vực. Trang này cung cấp bản đồ tương tác giúp bạn chọn và ghi danh rõ địa điểm mình muốn tham gia. Và nhớ rằng biểu tình ôn hoà ở nơi công cộng (đường phố, vỉa hè, công viên) là quyền được Tu Chính án thứ nhất bảo vệ.
Tổng thống Mỹ Donald Trump mạnh mẽ theo ý nghĩa tương đối, sau khi phá hủy các định chế, những gì còn lại là sự hiện diện của Trump được bao quanh bởi những kẻ bất tài. Nhưng Trump yếu đuối bởi vì đã phá hủy quá nhiều năng lực của nhà nước, Hoa Kỳ không có công cụ thực sự để đối phó với các nơi khác trên thế giới. Trong hai tháng qua, giới đầu tư tài chính đã đưa ra một chiến lược giao dịch mới, dựa trên một quy tắc đơn giản: Trump luôn là kẻ rút lui – Trump Always Chickens Out (TACO). Tổng thống Mỹ đe dọa sẽ áp thuế ào ạt về nhập khẩu đối với bạn cũng như thù, hoặc loại bỏ vị Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang, chỉ lùi bước khi đòn roi của thị trường áp đặt kỷ luật không khoan nhượng. Sau đó, Trump quay trở lại thuế quan, chỉ để lùi lại một lần nữa.
Những gì chúng ta chứng kiến ngày hôm nay sẽ tiếp tục là chiều hướng nguy hiểm của chính quyền này, đe dọa bất kỳ ai đứng lên và bất đồng quan điểm với họ. Khi gần như toàn bộ thành viên Cộng Hòa ủng hộ hành động tấn công một thượng nghị sĩ vì quyền đặt câu hỏi thì điều này cho thấy, “đây không còn là nước Mỹ mà tôi biết,” như lời Thượng Nghị Sĩ Lisa Murkowski của Alaska thốt lên.
LOS ANGELES — Sáng nay, một hình ảnh gây bàng hoàng đã lan truyền khắp truyền thông Hoa Kỳ: Thượng nghị sĩ Alex Padilla, đại diện tiểu bang California, bị nhân viên mật vụ đè úp xuống hành lang, còng tay như một kẻ phạm pháp chỉ vì Ông lên tiếng trong một buổi họp báo. Sự việc xảy ra tại trụ sở liên bang ở Los Angeles, khi Bộ trưởng Nội an Kristi Noem đang trình bày về các cuộc bố ráp di dân gần đây. Trước mặt báo chí và giới chức công lực, ông Padilla, sinh trưởng tại chính thành phố này, đã lên tiếng: “Bà cứ khăng khăng thổi phồng mọi chuyện.” Ngay sau đó, hai người đàn ông được nhận diện là mật vụ thuộc Bộ Nội an tiến lại gần, áp sát ông Padilla vào tường và dùng vũ lực đẩy ông ra khỏi hội trường qua cửa sau. Trên đường bị áp giải, ông vẫn cất cao giọng: “Tôi là Thượng nghị sĩ Alex Padilla, tôi có điều muốn hỏi bà bộ trưởng.”
Trong một cuộc họp báo trên mạng do American Community Media tổ chức, các chuyên gia y tế thảo luận về hậu quả nguy hiểm của những quyết định mới của Bộ Y Tế liên quan đến khuynh hướng chống vaccine; cũng như cắt giảm ngân sách những chương trình y tế công toàn cầu của chính phủ Hoa Kỳ.
Lịch sử cho thấy: khi một nhà độc tài dựng nên hệ thống đàn áp, thì hệ thống đó không chỉ nhắm vào kẻ “bị xem là đe doạ” — mà có thể quay sang đàn áp bất kỳ ai. Trump và chính quyền ông đang gấp rút xây dựng hệ thống đó, qua năm bước rõ ràng: Tuyên bố tình trạng khẩn cấp, dựa vào các thuật ngữ như “nổi loạn”, “nổi dậy” hay “xâm nhập.” Lấy cớ đó để triển khai lực lượng vũ trang liên bang vào nội địa. Cho phép các lực lượng này thực hiện bắt giữ hàng loạt, không trát, không thủ tục pháp lý. Mở rộng hệ thống trại giam, khu tạm giữ trên toàn quốc. Khi căng thẳng đủ lớn — ban bố thiết quân luật.
Rạng sáng chủ nhật, một người đàn ông, 36 tuổi, theo đoàn người đói khác đến địa điểm phân phát lương thực nơi họ được chính quyền thông báo sẽ mở cửa sớm với hy vọng có chút thực phẩm đem về nhà cho vợ con đang thoi thóp chờ chết vì đói. Một viên đạn xuyên trán. Người đàn ông chết tươi ngay tại chỗ. Bên cạnh anh, một người thanh niên 30 tuổi, cũng đang hướng về khu vực cứu đói, một viên đạn xuyên qua cằm, anh ta sống sót chỉ vừa kịp để nhận ra rằng một chiếc xe tăng đang quay nòng bắn vào họ. Đoàn người chạy tán loạn. Những phát súng tiếp tục bắn xối xả vào đám đông. Cảnh trên không phải xảy ra trong trò chơi video Squid Game hay trong phim. Mà chính là những gì đã và đang diễn ra tuần qua, hay mới hôm qua, hôm nay. Các nhân chứng Palestine cho biết, vào sáng Chủ nhật hôm nay, lực lượng Israel đã nổ súng khi người dân đến nhận hàng cứu trợ tại một điểm phân phát ở Rafah do Tổ chức Gaza Humanitarian Foundation (GHF) — một tổ chức được Israel và Hoa Kỳ hậu thuẫn — điều hành.
Giữa lúc Tòa Bạch Ốc đang tìm mọi cách cứu vớt mối quan hệ Trump-Musk thì các cựu quan chức an ninh y tế cho biết chính quyền Trump hủy bỏ $766 triệu trong các hợp đồng nghiên cứu phát triển vaccine mRNA để chống lại các loại đại dịch cúm. Với họ, đây là đòn giáng mới nhất vào quốc phòng quốc gia. Họ cảnh báo rằng Hoa Kỳ có thể phải nhờ đến lòng trắc ẩn của các quốc gia khác trong đại dịch tiếp theo. ABC News dẫn lời Beth Cameron, cố vấn cao cấp của Trung tâm Đại dịch thuộc Brown University Pandemic Center, và là cựu giám đốc Hội đồng an ninh quốc gia Tòa Bạch Ốc, cho biết: “Các hành động của chính quyền đang làm suy yếu khả năng phòng ngừa của chúng ta đối với các mối đe dọa sinh học. Việc hủy bỏ khoản đầu tư này là một tín hiệu cho thấy chúng ta đang thay đổi lập trường về công tác chuẩn bị ứng phó với đại dịch. Và điều đó không tốt cho người dân Mỹ.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.