Hôm nay,  

Dân Chủ Sẽ Lấy Bạch Ốc 2008

12/17/200600:00:00(View: 6584)

Ra Chiêu Chống Toàn Cầu Hóa: Dân Chủ Sẽ Lấy Bạch Ốc 2008

Chủ nghĩa toàn cầu hóa kinh tế đã được những kinh tế gia, học giả hết lòng ca ngợi rất nhiều năm. Lợi đâu chưa thấy, thực tế  phũ phàng đã rõ ràng ở Mỹ: người lao động Mỹ được trả lương cao nhứt thế giới ngày càng mất việc, việc làm Mỹ ngày càng chảy máu ra ngoại quốc, và lương người lao động căn bản cũng như thâm niên rất lâu không tăng. Mấy năm nay đồng lương của người lao động gần như giậm chân tại chỗ.

Phân tích gia kinh tế Phyllis Schlafly của tuần báo  Business Week trong tin phân tích, cảnh báo Đảng Dân Chủ đã đánh bại Cộng Hòa trong mùa bầu cử  giữa nhiệm kỳ tổng thống  tháng 11 năm 2006, chiếm quyền đa số  ở  lưỡng viện Quốc Hội, đang gài trận đồ để đánh bại Cộng Hòa một lần nữa trong mùa bầu cử 2008.

Mũi tên tấn công sẽ là đồng lương của người lao động Mỹ.  Mục tiêu bắn vào là những nhà tài phiệt đã vận dụng và biến đảng Cộng Hóa thành đảng của tài phiệt, dân nhà giàu, dùng sách lược kinh tế toàn cầu hóa để mưu lợi lớn cho giai cấp tài phiệt như Phó TT Cheney trên sự thiệt hại của người lao động Mỹ.

Ngay sau khi làm chủ được Quốc Hội, đảng Dân Chủ đã lập kế hoạch hành quân và chuẩn bị tấn công tham dò. Chủ tịch Hạ Viện, Nữ DB Nancy Pelosi (Dân Chủ, CA) đã tuyên chiến. Ai muốn tăng lương cho người lao động Mỹ phải đương đầu với Con Voi [biểu tượng của Đảng  Cộng Hòa] đang đứng trong phòng của Nhà Trắng kia, nó là biểu tượng là hiện thân của kinh tế toàn cầu.

Dười cái nhìn cổ điển kinh tế Mỹ đang phồn thịnh, nếu xét theo những  tiêu chuẩn kinh tế truyền thống.  Thất nghiệm thấp, lạm phát thấp, lãi suất thấp, thị trường chứng khoán, nhà đất cao, hàng hóa dư thừa giá rẻ.

Nhưng kinh tế Mỹ là của người Mỹ, do người Mỹ, vì người Mỹ chớ  không phải vì thiên hạ. Dưới cái nhìn vì dân của kinh tế, đồng lương của người lao động Mỹ bị hạ hay giậm chân một chỗ trong nhiều năm qua. Nguyên do là do nguồn nhân lực rẻ do chánh phủ các nước ấy kềm giá và hàng hóa Á Châu rẻ cướp việc người Mỹ và làm đồng lương người Mỹ không tăng.

Người lao động Mỹ không được hưởng gì từ phát minh mà Mỹ đã đầu tư bạc tỷ  vào. An Độ và CSTQ đã thu hút các đại công ty Mỹ lợi dụng nhân công rẻ  nhơn công rẻ đã đem khoa học kỹ thuật cao của Mỹ để sản xuất ở ngoại quốc qua con đường toàn cầu hóa kinh tế.  

Trong cuộc bầu cử 2006, Đảng Dân chủ đã đánh bại Cộng Hòa vì đã làm cho giai cấp trung lưu Mỹ thấy và hiểu kinh tế toàn cầu có nghĩa là tự do di chuyển lao động, hàng hóa qua biên giới các nước-đó là kẻ thù của người lao động Mỹ được trả lương cao nhứt hoàn cầu .  Với mức lương cao đó, người lao động Mỹ không thể nào cạnh tranh kiếm việc ở ngoại quốc và giữ việc làm Mỹ trong biên giới Mỹ.

Người lao động, thành phần trung lưu xương sống của nền kinh tế Mỹ đã trả lời qua  lá phiếu tạo nên sự đắc cử của những dân biểu nghị sĩ  Dân Chủ Mỹ. Sherrod Brown, hạ TNS Mike DeWine, Cộng Hòa ở Ohio, nhờ lời hứa: "Tại Thượng viện Mỹ, tôi sẽ sửa sai chủ thuyết kinh tế toàn cầu, yểm trợ những công ty tạo việc làm cho người Mỹ ở nước nhà  Mỹ". Truyền đơn của  Bob Casey, dùng đánh bại TNS. Rick Santorum, Cộng Hòa ở Pennsylvania, tập chú vào việc   chống đối các luật lệ kinh tế tự do bất công như  CAFTA đã làm cho người lao động Mỹ quá thiệt hại. Jim Webb, giành được ghế TNS của George Allen, (Cộng Hòa -Va)  nhờ  khai thác đề tài tiêu biểu  qua lời tuyên bố "Tầng lớp trung lưu tiếp tục vắt cạn kiệt  vì tiền lương ngưng đọng và vật giá gia tăng…Chúng tôi phải cứu xét lại chính sách thuế khóa và kinh tế để kinh tế tự do phải là kinh tế công bình. Ben Cardin, đắc cử vào Thương Viện khi ra mắt dân chúng ở  Maryland, tuyên hứa, "Tôi sẽ sớm nạp dự luật qui định việc phục hồi lại chính sách công bằng thuế khóa quốc tế để tránh  cho người lao động Mỹ không bị kỳ thị."  Còn Robert Reich, Bộ Trưởng Lao động thời TT Clinton hiện  là giáo sư ĐH Berkeley ở California hỏi, "Mỹ còn phải tiếp tục tài trợ cho cả thế giới bao lâu nữa"" qua con đường kinh tế tự do toàn cầu.

Theo phân tích của Phyllis Schlafly của tuần báo  Business Week, Đảng Dân Chủ có rất nhiều văn hoa, lời hay ý đẹp để  chống kinh tế toàn cầu nhưng  thực sự chưa có giải pháp. Có một vài đề nghị  giải quyết rời rạc nhưng chưa có một giải pháp  có hệ thống gỡ những tác động kinh tế toàn cầu do Cộng Hòa gây ra cho người lao động và tầng lớp trung lưu Mỹ.

Đảng  Cộng  Hòa sẽ giành lại được quyền làm chủ Quốc Hội năm 2008 nếu tìm ra được giải pháp có qui cũ. Tự nhiên đó là giải pháp thiết thực, khả thi mà tầng lớp trung lưu Mỹ có thể tin  và chấp nhận được. Chớ không phải những tiên đoán, hứa hẹn suông như TT Bush hứa ở đâu người dân nổi lên vì tự do, Mỹ sẽ đứng bên cạnh nhưng lại hành động đi với chế độ CS Hà nội đang đàn áp chính nhân dân của mình, hy sinh những nguyên tắc dân chủ lịch sử, truyền thống vì quyền lợi kinh tế của các tài phiệt và đại công ty đa quốc.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Jena, Louisiana – một thị trấn 4.000 dân lọt thỏm giữa rừng thông – nơi bảng hiệu đầu làng ca ngợi đội bóng nữ vô địch của bang, nhưng cách đó chỉ ba dặm, sau hàng rào kẽm gai và lời Kinh Thánh treo lủng lẳng, là Trại Giam ICE đồ sộ - do GEO Group điều hành. Nơi đây hiện giam giữ hơn 1000 người – phần lớn chưa từng bị kết tội hình sự, nhiều người chỉ là dân đang xin tị nạn hợp pháp, số còn lại chưa kịp hiểu vì sao mình bị bắt...
Chiến dịch chống di dân của chính phủ Trump vẫn đang diễn ra toàn diện, với các hình thức ồn ào như đưa ICE vào trường học, cho đến những dự luật ít người chú ý. Nằm trong hơn một nghìn trang của dự luật mang tên “Big & Beautiful Bill” đã được Hạ Viện thông qua vào tháng trước là đề nghị áp dụng mức thuế 3.5% đối với tiền kiều hối, chuyển từ Mỹ sang các nước khác. Những người Việt ở Mỹ đã từng đi làm gởi tiền về giúp đỡ gia đình ở Việt Nam không xa lạ gì với dịch vụ chuyển tiền này.
Donald Trump không đội vương miện, nhưng ông đã luyện được cách bắt cả một đảng chính trị quỳ gối. Và cũng như các ông vua cổ đại, ông không cần luật – ông chính là luật. Nếu Toà Tối cao chống đối, ông sẽ gọi đó là “phản quốc.” Nếu truyền thông phản biện, ông gọi đó là “tin giả.” Nếu có cuộc bầu cử mà ông thua, ông sẽ bảo đó là “gian lận.” Và nếu có ai dám nói điều gì khác, ông sẽ gửi quân đội tới – như ông đã làm ở Los Angeles, để dạy cho đám biểu tình “hỗn xược” ấy một bài học về dân chủ... bằng đạn cao su và lựu đạn cay.
Phần trình diễn chính, ước mơ của Trump bắt đầu. Dưới cái nóng oi bức hơn 80oF, vài trăm người thưa thớt trên hàng ghế khán đài dõi theo cuộc diễn hành nhàm chán, yên tĩnh. Những đoàn lính thuộc các quân chủng khác nhau tuần tự đi qua, chậm rãi, yếu ớt. Bước chân không đồng nhịp. Đôi tay của họ thừa thãi, có cảm giác như họ không biết cất nó vào đâu. Gương mặt của họ không khác với hai vị quân nhân trên chuyến tàu điện ngầm vài giờ trước đó, gương mặt bất chí khí.
Vào Thứ Bảy này, thủ đô Washington D.C. sẽ tổ chức một cuộc duyệt binh lớn để mừng 250 năm ngày thành lập Lục Quân Hoa Kỳ – trùng đúng ngày sinh nhật lần thứ 79 của tổng thống Donald Trump. Nhưng không chỉ có xe tăng, quân nhạc và pháo hoa, cùng lúc đó sẽ có hàng ngàn cuộc biểu tình nổ ra khắp nước Mỹ, với một thông điệp rất rõ ràng: "Chúng tôi không muốn một vị vua." Nếu có ý định tham dự cuộc biểu tình No Kings một cách hiệu quả và an toàn, bạn đọc nên ghi danh tham gia tại trang chính thức của chiến dịch biểu tình hoặc qua các tổ chức vận động tại địa phương. Trang chính của No Kings: truy cập NoKings.org, vào mục Attend (tham dự) hoặc Find an event near you (tìm một cuộc biểu tình gần bạn) để xem danh sách sự kiện theo từng khu vực. Trang này cung cấp bản đồ tương tác giúp bạn chọn và ghi danh rõ địa điểm mình muốn tham gia. Và nhớ rằng biểu tình ôn hoà ở nơi công cộng (đường phố, vỉa hè, công viên) là quyền được Tu Chính án thứ nhất bảo vệ.
Tổng thống Mỹ Donald Trump mạnh mẽ theo ý nghĩa tương đối, sau khi phá hủy các định chế, những gì còn lại là sự hiện diện của Trump được bao quanh bởi những kẻ bất tài. Nhưng Trump yếu đuối bởi vì đã phá hủy quá nhiều năng lực của nhà nước, Hoa Kỳ không có công cụ thực sự để đối phó với các nơi khác trên thế giới. Trong hai tháng qua, giới đầu tư tài chính đã đưa ra một chiến lược giao dịch mới, dựa trên một quy tắc đơn giản: Trump luôn là kẻ rút lui – Trump Always Chickens Out (TACO). Tổng thống Mỹ đe dọa sẽ áp thuế ào ạt về nhập khẩu đối với bạn cũng như thù, hoặc loại bỏ vị Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang, chỉ lùi bước khi đòn roi của thị trường áp đặt kỷ luật không khoan nhượng. Sau đó, Trump quay trở lại thuế quan, chỉ để lùi lại một lần nữa.
Những gì chúng ta chứng kiến ngày hôm nay sẽ tiếp tục là chiều hướng nguy hiểm của chính quyền này, đe dọa bất kỳ ai đứng lên và bất đồng quan điểm với họ. Khi gần như toàn bộ thành viên Cộng Hòa ủng hộ hành động tấn công một thượng nghị sĩ vì quyền đặt câu hỏi thì điều này cho thấy, “đây không còn là nước Mỹ mà tôi biết,” như lời Thượng Nghị Sĩ Lisa Murkowski của Alaska thốt lên.
LOS ANGELES — Sáng nay, một hình ảnh gây bàng hoàng đã lan truyền khắp truyền thông Hoa Kỳ: Thượng nghị sĩ Alex Padilla, đại diện tiểu bang California, bị nhân viên mật vụ đè úp xuống hành lang, còng tay như một kẻ phạm pháp chỉ vì Ông lên tiếng trong một buổi họp báo. Sự việc xảy ra tại trụ sở liên bang ở Los Angeles, khi Bộ trưởng Nội an Kristi Noem đang trình bày về các cuộc bố ráp di dân gần đây. Trước mặt báo chí và giới chức công lực, ông Padilla, sinh trưởng tại chính thành phố này, đã lên tiếng: “Bà cứ khăng khăng thổi phồng mọi chuyện.” Ngay sau đó, hai người đàn ông được nhận diện là mật vụ thuộc Bộ Nội an tiến lại gần, áp sát ông Padilla vào tường và dùng vũ lực đẩy ông ra khỏi hội trường qua cửa sau. Trên đường bị áp giải, ông vẫn cất cao giọng: “Tôi là Thượng nghị sĩ Alex Padilla, tôi có điều muốn hỏi bà bộ trưởng.”
Trong một cuộc họp báo trên mạng do American Community Media tổ chức, các chuyên gia y tế thảo luận về hậu quả nguy hiểm của những quyết định mới của Bộ Y Tế liên quan đến khuynh hướng chống vaccine; cũng như cắt giảm ngân sách những chương trình y tế công toàn cầu của chính phủ Hoa Kỳ.
Lịch sử cho thấy: khi một nhà độc tài dựng nên hệ thống đàn áp, thì hệ thống đó không chỉ nhắm vào kẻ “bị xem là đe doạ” — mà có thể quay sang đàn áp bất kỳ ai. Trump và chính quyền ông đang gấp rút xây dựng hệ thống đó, qua năm bước rõ ràng: Tuyên bố tình trạng khẩn cấp, dựa vào các thuật ngữ như “nổi loạn”, “nổi dậy” hay “xâm nhập.” Lấy cớ đó để triển khai lực lượng vũ trang liên bang vào nội địa. Cho phép các lực lượng này thực hiện bắt giữ hàng loạt, không trát, không thủ tục pháp lý. Mở rộng hệ thống trại giam, khu tạm giữ trên toàn quốc. Khi căng thẳng đủ lớn — ban bố thiết quân luật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.