Hôm nay,  

Đừng Sống Trong Ảo Tưởng Cộng Sản

08/07/201400:00:00(Xem: 5169)

Những ngôn ngữ ngụy luận, vu khống được tuyên giáo trung ương đảng cộng sản sử dụng thường xuyên trên loa đài như “...phản động, thế lực thù địch tuyên truyền chống phá, âm mưu lật đổ...mạ lỵ phỉ báng, nói xấu đảng, nhà nước...”nghe quen tai đến độ ai nấy đều thuộc nằm lòng. Ngoài ra chúng ta còn nghe thấy, theo sau những câu chữ cường điệu đó là những lập luận đại loại như “...thiếu thông tin, hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về đảng, nhà nước nên bị kẻ xấu lợi dụng, tuyên truyền chống phá tổ quốc, dân tộc(?)”và những lý luận dối trá đó, dù biết là ngày nay không thể lừa dân được nữa nhưng cộng sản vẫn tiếp tục sử dụng cho mục đích tuyên truyền dối trá như chúng đã từng thực hiện từ trước đến nay.

Thời nay là thời đại tin học, thời của kỹ thuật số nên tuyên giáo cộng sản những kẻ nào sử dụng ngôn từ hay nói thiếu thông tin...là đáng xấu hổ, chẳng khác nào như chính nó vả vào miệng nó, vì quá trơ trẻn, dốc láo không biết ngượng mồm khi đổ tội cho những người nói lên sự thật về đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam. Lẽ ra kẻ nào nói “thiếu thông tin...” thì chính những kẻ phát ngôn câu nóí đó, nếu lương thiện là phải cung cấp thông tin cho những người thiếu thông tin để họ không “...nói sai sự thật, vu khống đảng, chống phá nhà nước!...”

Xa hơn nữa để tránh trường hợp nói xấu, vu khống đảng, nhà nước... thì chính cơ quan hữu trách của đảng, nhà nước phải tạo điều kiện cho những người bị cho là thành phần không tốt lợi dụng tự do, dân chủ chống phá, nói xấu đảng, nhà nước được tiếp cận thông tin đầy đủ để họ không thể xuyên tạc, ngụy tạo thông tin để tuyền truyền nói xấu, nói không hay về đảng, nhà nước ta chứ!

Nhưng không, các cơ quan chức năng của đảng cộng sản Việt Nam bất chấp luật pháp do chính họ tự biên tự diễn, tự làm ra tàng trữ, phát tán. Đảng cộng sản không những bưng bít thông tin để tuyên truyền dối trá mà chúng còn ngăn chặn không cho người dân tiếp cận hiện trường tìm kiếm thông tin trung thực, chính xác với các công cụ kỹ thuật hiện đại ghi âm, ghi hình các sự kiện người thật việc thật để tránh trường hợp người dân “tư thù” dựng chuyện nói xấu cán bộ đảng viên “thấm nhuần đạo đức bác Hồ”, có hay không có vi phạm luật pháp, phạm pháp ở mức độ nghiêm trọng?

Nói về những vụ việc thiếu thông tin, cụ thể là những vụ xử án được hệ thống loa đài của đảng tuyên bố xử công khai như các vụ án của các thành viên Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương của công đoàn độc lập hay các thành viên Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Phan Thanh Hải của câu lạc bộ nhà báo tự do hoặc vụ án của các sinh viên Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha rải truyền đơn mang nội dung “...Đảng cộng sản Việt Nam bán nước đi chết đi...Tàu khựa cút khỏi Biển Đông...” và các vụ án của các thanh niên Công Giáo, các cá nhân như Cù Huy Hà Vũ, Đinh Nhật Uy, Lê Quốc Quân...cùng với nhiều người khác nữa.

Tất cả các vụ án nêu trên đều được các phát ngôn viên nhà nước cộng sản công bố là xử công khai nhưng người thân, bạn bè của “bị cáo” không được phép tham dự phiên tòa nếu không nhận được giấy mời đến tòa. Có vài trường hợp cá biệt ngay cả thân nhân của các “bị cáo” vẫn không được tham dự phiên tòa xét xử thân nhân của mình như trường hợp xử phúc thẩm Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha, với những lý do “cấm đoán” rất buồn cười, rất trẻ con!

Mới đây nhất là vụ án của blogger Trương Duy Nhất, chủ trang “Một Góc Nhìn Khác”. Nếu ai có theo dõi trang mạng cá nhân, đọc các bài viết của Trương Duy Nhất, không khó để nhận ra ông Nhất rõ ràng là một tay “phản biện trung thành” bạo mồm bạo miệng, đấu tranh hướng thiện chống xấu ác rất quyết liệt, không khoan nhượng chỉ nhằm mục đích làm trong sạch đảng, bảo vệ chế độ nằm trong khuôn khổ luật pháp xã hội chủ nghĩa cho phép trong khung “quyền” tự do ngôn luận và Trương Duy Nhất đã bị ghép vào điều luật 258, tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của các tổ chức, công dân”?

Vụ án của blogger Trương Duy Nhất không nghiêm trọng được thông báo xử công khai, không liên quan gì đến các vụ án tuyên truyền chống phá hay âm mưu lật đổ... như các vụ án chính trị nhạy cảm, “phản động” đến độ lực lượng công an, an ninh mật vụ cấm đoán, ngăn chận người dân tham gia phiên xử án để nắm bắt thông tin trung thực, chính xác nhằm tránh trường hợp bị kẻ xấu tung tin đồn thất thiệt, bịa đặt nói xấu phiên tòa xử công khai blogger Trương Duy Nhất. Bị cáo Nhất nguyên là đảng viên đảng cộng sản, một cá nhân có nhân thân tốt, gia đình có truyền thống cách mạng, bản thân có cống hiến cho đảng, nhà nước cộng sản không có gì nguy hiểm đến độ gây an nguy cho chế độ cả!

Thế nhưng trong vụ án không nghiêm trọng của Trương Duy Nhất chỉ là tội “...lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước...” Thế mà người dân vẫn bị cấm đoán, ngăn chận từ xa đến gần, từ thô bạo đến hung bạo, kể cả sử dụng bạo lực để trấn áp như vụ xử án các thành viên câu lạc bộ nhà báo tự do trưóc đây. Thế thì nhà nước cộng sản Việt Nam giải thích ra sao với việc xử án công khai mà huy động lực lượng vũ trang bán vũ trang, lực lượng an ninh nổi chìm hùng hậu ngăn cản người dân tiếp cận phiên xử án. Lẽ ra nhà nước phải khuyến khích, tạo điều kiện thuận lợi, ngay cả sử dụng vụ án để tuyên truyền cho người dân biết Trương Duy Nhất lợi dụng quyền tự do dân chủ như thế nào để họ rút kinh nghiệm, tránh không vi phạm luật pháp nhà nước?

Cấm đóan, ngăn cản thô bạo như thế này thì tránh sao khỏi, việc người dân hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về những thông tin do loa đài của đảng nhà nước độc quyền đưa tin và tránh sao khỏi cho người dân nghĩ nhà nước bưng bít thông tin để tuyên truyền dối trá về một sự việc khá đơn giản nếu cho người dân dự khán phiên xử Trương Duy Nhất. Làm thế tránh sao người dân không hiểu là vụ án đảng tuyên bố xử công khai Trương Duy Nhất chỉ nhằm mục đích đối phó với dư luận quốc tế về cái gọi là nhân quyền ở Việt Nam được bảo đảm?

Không thể phủ nhận rằng chủ trang Một Góc Nhìn Khác, Trương Duy Nhất có những bài viết, những đoạn văn gây ấn tượng mạnh như đoạn viết sau đây:

“...Những loại giấy mời, triệu tập và hình thức khảo tra đó hãy dành cho những thằng phản động đang “cõng rắn cắn gà nhà”, những “nhóm lợi ích” đang thâu tóm hệ thống ngân hàng và tài sản quốc gia, những “bầy sâu ăn hết phần của dân”, những “bộ phận không nhỏ” trong đảng đang đe dọa sự tồn vong của đảng và chế độ.

Đấy mới là cách bảo vệ đảng, bảo vệ chế độ. Bọn đó mới là tội phạm, là lũ trọng phạm đang đục khoét đe dọa đến sự tồn vong của đảng và chế độ, chứ không phải là trang blog của tôi. Bọn đó mới là lũ phải gửi “giấy mời”, phải triệu tập, phải bắt giam, phải… chém đầu bêu trước nhân dân!...”(*)

Đọc đoạn văn trên thấy sự phẫn nộ của Trương Duy Nhất đối với bọn phản động cõng rắn cắn gà nhà, bọn nhóm lợi ích là những bầy sâu ăn hết phần của dân trong thiết tha lo lắng, trong vật vã lo sợ “những bộ phận không nhỏ trong đảng đang đe dọa sự tồn vong của đảng và chế độ...” và những thiết tha lo lắng, những vật vã lo sợ của Trương Duy Nhất đi kèm với thái độ công khai bày tỏ lòng trung thành với đảng, nhà nước cộng sản là bị tội “...xâm phạm lợi ích nhà nước...” là phải bị tống tù, là cái giá phải trả hai năm tù giam cho phản biện trung thành Trương Duy Nhất?

Thế thì những bọn âm thầm ký kết bán đất biên giới, biển đảo mở cửa cho giặc nghênh ngang vào treo bom bùn đỏ, đóng chốt trên nóc nhà Tây nguyên, lập làng mạc phố xá, cấy hạt giống “Đại Hán” từ con người vật thể đến văn hóa tư tưởng – hành động đó là vì lợi ích nhà nước?

Thế thì những bọn tuyên bố luật là tao tao là luật, lạm dụng quyền lực tham nhũng hối lộ, ngang nhiên cướp bóc giết dân “...Nướng dân den trên ngọn lửa hung tàn...Vùi con đỏ dưới hầm tai va...” suy thoái đạo đức lối sống, góp phần không nhỏ vào việc làm băng hoại xã hội, ăn không chừa một thứ gì cho dân – hành động đó là vì lợi ích nhà nước?

Qua vụ án “...xâm phạm lợi ích nhà nước...”của Trương Duy Nhất như là một điển hình để cho những ai phản biện trung thành “thiếu thông tin...” không tiếp cận được lời phát biểu rất ấn tượng, nhiều tâm huyết của cố tổng thống Nga Boris Yeltsin: “Tôi đã chân thành tin tưởng vào các lý tưởng về sự công bằng do đảng tuyên truyền, và cũng có cảm giác ấy khi gia nhập đảng, nghiên cứu toàn bộ các hiến chương, các chương trình, các giáo điều, đọc lại các tác phẩm của Lênin, Marx và Engels...” (**) Nhưng cuối cùng tôi đã nhận ra cộng sản là hoang tưởng, là sai lầm: “Cộng sản không thể thay đổi, tự sửa chữa được, mà phải thay thế, loại bỏ chúng”

Có lẽ sự kiện Boris Yeltsin xảy ra ra ở bên Nga xa lắc xa lơ không gây ấn tượng, ảnh hưởng và tác động mạnh đến nhận thức của các ông bà phản biện trung thành. Thế nhưng sự kiện Trương duy nhất, cái giá phải trả cho phản biện trung thành của Trương Duy Nhất là chuyện sát sườn, là một tiêu biểu cho những ai ảo tưởng nghĩ rằng thỏa hiệp với cộng sản, trung thành với đảng, với chế độ, với tất cả tâm huyết, lý tưởng “cộng sản” sẽ thay đổi, sửa chữa được bộ máy hư hỏng, mục ruỗng của hệ thống đảng cộng sản, của chế độ cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Cần hiểu rằng càng cố gắng bảo vệ hệ thống hoang tưởng sai từ lý thuyết, càng cố núm níu vì lý do tình cảm hay lý do nào đi nữa cũng chỉ là kéo dài sự sống thực vật của một đảng, một chế độ đã chết lâm sàng, là kéo dài sự nghèo nàn, đau khổ của nhân dân và kéo dài sự lạc hậu, chậm tiến của đất nước.

Trường hợp Trương Duy Nhất cũng không phải là hình mẫu duy nhất của phản biện trung thành, của lòng ngu trung đã từng bị đảng cộng sản xử tội! Trong lịch sử nhiều máu và nước mắt của đảng cộng sản đã có không biết bao nhiêu người Việt Nam ngây thơ tin yêu cộng sản, một lòng một dạ với đảng cộng sản, trước khi bị cộng sản giết rất vô tư cất tiếng hô vang: “đảng quang vinh... Hồ Chí Minh muôn năm...” Những sự kiện có thật đó là bi kịch hay là hài kịch đã diễn ra trong một giai đoạn lịch sử đen tối, kể từ khi “Việt Nam có đảng cộng sản?”

Ngày nay nói đến thiếu thông tin là chỉ có những người nằm trong bộ máy cộng sản thiếu thông tin nên họ không biết cả thế giới đã kết án “cộng sản là tội ác chống nhân loại cần phải loại trừ”và nhân loại đã vất lý tưởng, lý thuyết cộng sản vào thùng rác lịch sử.

Bổn phận của những người Việt Nam hôm nay là bằng mọi giá, kể cả phải trả bằng giá máu, chúng ta cũng sẵn sàng để loại bỏ chế độ độc tài, độc ác cộng sản ra khỏi đời sống của dân tộc Việt Nam. Một dân tộc bất khuất kiêu hùng có chiều dài lịch sử dài hơn bốn ngàn năm, với biết bao anh hùng liệt nữ đã lần lượt “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” để cho chúng ta có được dải giang sơn hùng vĩ to đẹp ngày hôm nay. Thế cho nên, chúng ta không thể ngồi yên để cho bọn tay sai bán nước cầu vinh phá nát dải giang sơn gấm vóc của tổ tiên ngàn đời truyền lại, chúng ta những con dân nuớc Việt, một lần nữa phải hiên ngang đứng lên noi gương tiền nhân “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” giải trừ nạn tai cộng sản làm rạng danh nòi Việt như tổ tiên ta đã từng...

Chú thích:

(*)http://danluan.org/tin-tuc/20121013/truong-duy-nhat-viet-sau-3-cuoc-lam-viec-voi-cong-an

(**)http://vi.wikipedia.org/wiki/Boris_Nikolayevich_Yeltsin

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài. Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009, Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“ Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000 và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầ
Gặp gỡ và nói chuyện nhiều với những người thông dịch viên Afghanistan, tôi mới hiểu thêm rất nhiều về dân tộc họ và biết rằng chính phủ Afghanistan là một chính phủ tham nhũng lan tràn từ cấp thấp cho đến cấp cao, mức độ nào họ cũng có thể ăn hối lộ được, chỉ có người dân thấp cổ bé miệng là khổ. Người Mỹ biết rất rõ nhưng vẫn không làm gì hết. Bản thân chúng tôi khi ra vào đất nước này, cũng phải đóng cho những nhân viên hải quan đủ thứ tiền, mà phải bằng tiền đô la Mỹ, mệnh giá 100 đồng mới tinh, cũ hoặc dính 1 vết mực, họ không nhận và không chịu ký giấy và đóng mộc. Nói để thấy rằng chúng ta, người Mỹ, hy sinh tiền bạc, xương máu cho họ, thật không đáng chút nào. Rút ra khỏi đất nước này là đúng và là một việc phải làm ngay.
Cứ tới cuối tuần, dân Tây réo nhau xuống đường biểu tình chống chương trình chích ngừa dịch vũ hán và, tiếp theo, chống biện pháp kiểm soát có chích hay không bằng «thông hành y tế» (pass-sanitaire), tờ giấy có dấu hiệu đã chích ngừa của Cơ quan Bảo hiểm sức khỏe cấp qua Cơ quan tổ chức chích hoặc y sĩ gia đình hay dược sĩ.
Đầu năm 70, bạn đồng minh Huê kỳ quyết định bỏ rơi VNCH, không thực hiện cam kết rút quân, Việt-nam hóa chiến tranh, mặc nhiên giao Miền nam cho Hà nội. Ngày 30/04/75, quân Bắt Việt tiến vào Sài gòn, ngỡ ngàng. Dân chúng hoảng loạn bỏ chạy. Nhưng 14 năm sau thất bại nhục nhã ở Việt nam, bức tường Bá-linh bổng sụp đổ, kéo theo cộng sản Liên xô xuống hố, giúp Huê kỳ kết thúc cuộc chiến tranh lạnh làm kẻ chiến thắng.
Người Mỹ nói “Nothing is certain but tax and death” (Không ai tránh khỏi thuế và chết). Thuế mang ý nghĩa đặc biệt vì lịch sử nước Mỹ được thành hình từ ngày dân chúng thuộc địa nổi loạn chống nhà nước bảo hộ Anh Hoàng với khẩu hiệu bất hủ “Taxation without representation is tyranny” (Bị đánh thuế mà không được có đại biểu là bạo quyền.) Cho nên mỗi kỳ bầu cử đều tranh luận gay gắt về thuế má – nhưng không chỉ là cải cọ vô bổ vì khi thành luật sẽ theo đó móc từ túi tiền của mỗi người dân nhiều hay ít.
Đảng cộng sản VN cũng “khởi nghiệp” với những tuyên ngôn và khẩu hiệu nghe (tử tế) tương tự. Họ hô hào chống lại áp bức, bất công, kỳ thị … Nhờ vậy, họ vận động được quần chúng - kể cả những thành phần thiểu số, “ở vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cách mạng” - nổi dậy “giành lấy chính quyền về tay nhân dân.” Chả phải vô cớ mà Cách Mạng Tháng Tám vẫn được mệnh danh là “Cuộc Khởi Nghĩa Của Những Người Tay Không.” Chỉ có điều đáng phàn nàn là sau khi “những người tay không” nắm được quyền bính trong tay thì họ (tức khắc) hành xử như một đám côn đồ, đối với tất cả mọi thành phần dân tộc
Người lính Mỹ, trong nhân dáng hiên ngang, với những bước chân chắc nịch, đôi mắt nhìn thẳng và kỹ thuật tác chiến tuyệt vời. Nhưng người lính Mỹ cũng có trái tim biết rung động, biết nhớ thương, biết đau khổ như bạn và tôi. Xin đừng “thần thánh hóa” hoặc đòi hỏi những điều mà người lính Mỹ không thể thực hiện được; vì người lính Mỹ còn phải chu toàn bổ phận đối với người hôn phối, gia đình và người thân. Xin hãy nghĩ đến những trái tim tan vỡ trong mỗi gia đình, khi một người lính Mỹ gục ngã!
Như vậy, tuy không công khai, nhưng Bà Harris có quan tâm đến nhân quyền, các quyền tự do và vai trò của các tổ chức Xã hội Dân sự ở Việt Nam, một việc mà đảng và nhà nước CSVN luôn luôn chống đối và đàn áp. Tuy nhiên, tất cả báo Việt Nam, kể cả những báo “ôn hòa” như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động và Người Lao Động đều không đăng lời tuyên bố chống Trung Hoa của Bà Phó Tổng thống Harris.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.