Hôm nay,  

Đừng Sống Trong Ảo Tưởng Cộng Sản

7/8/201400:00:00(View: 5170)

Những ngôn ngữ ngụy luận, vu khống được tuyên giáo trung ương đảng cộng sản sử dụng thường xuyên trên loa đài như “...phản động, thế lực thù địch tuyên truyền chống phá, âm mưu lật đổ...mạ lỵ phỉ báng, nói xấu đảng, nhà nước...”nghe quen tai đến độ ai nấy đều thuộc nằm lòng. Ngoài ra chúng ta còn nghe thấy, theo sau những câu chữ cường điệu đó là những lập luận đại loại như “...thiếu thông tin, hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về đảng, nhà nước nên bị kẻ xấu lợi dụng, tuyên truyền chống phá tổ quốc, dân tộc(?)”và những lý luận dối trá đó, dù biết là ngày nay không thể lừa dân được nữa nhưng cộng sản vẫn tiếp tục sử dụng cho mục đích tuyên truyền dối trá như chúng đã từng thực hiện từ trước đến nay.

Thời nay là thời đại tin học, thời của kỹ thuật số nên tuyên giáo cộng sản những kẻ nào sử dụng ngôn từ hay nói thiếu thông tin...là đáng xấu hổ, chẳng khác nào như chính nó vả vào miệng nó, vì quá trơ trẻn, dốc láo không biết ngượng mồm khi đổ tội cho những người nói lên sự thật về đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam. Lẽ ra kẻ nào nói “thiếu thông tin...” thì chính những kẻ phát ngôn câu nóí đó, nếu lương thiện là phải cung cấp thông tin cho những người thiếu thông tin để họ không “...nói sai sự thật, vu khống đảng, chống phá nhà nước!...”

Xa hơn nữa để tránh trường hợp nói xấu, vu khống đảng, nhà nước... thì chính cơ quan hữu trách của đảng, nhà nước phải tạo điều kiện cho những người bị cho là thành phần không tốt lợi dụng tự do, dân chủ chống phá, nói xấu đảng, nhà nước được tiếp cận thông tin đầy đủ để họ không thể xuyên tạc, ngụy tạo thông tin để tuyền truyền nói xấu, nói không hay về đảng, nhà nước ta chứ!

Nhưng không, các cơ quan chức năng của đảng cộng sản Việt Nam bất chấp luật pháp do chính họ tự biên tự diễn, tự làm ra tàng trữ, phát tán. Đảng cộng sản không những bưng bít thông tin để tuyên truyền dối trá mà chúng còn ngăn chặn không cho người dân tiếp cận hiện trường tìm kiếm thông tin trung thực, chính xác với các công cụ kỹ thuật hiện đại ghi âm, ghi hình các sự kiện người thật việc thật để tránh trường hợp người dân “tư thù” dựng chuyện nói xấu cán bộ đảng viên “thấm nhuần đạo đức bác Hồ”, có hay không có vi phạm luật pháp, phạm pháp ở mức độ nghiêm trọng?

Nói về những vụ việc thiếu thông tin, cụ thể là những vụ xử án được hệ thống loa đài của đảng tuyên bố xử công khai như các vụ án của các thành viên Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương của công đoàn độc lập hay các thành viên Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Phan Thanh Hải của câu lạc bộ nhà báo tự do hoặc vụ án của các sinh viên Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha rải truyền đơn mang nội dung “...Đảng cộng sản Việt Nam bán nước đi chết đi...Tàu khựa cút khỏi Biển Đông...” và các vụ án của các thanh niên Công Giáo, các cá nhân như Cù Huy Hà Vũ, Đinh Nhật Uy, Lê Quốc Quân...cùng với nhiều người khác nữa.

Tất cả các vụ án nêu trên đều được các phát ngôn viên nhà nước cộng sản công bố là xử công khai nhưng người thân, bạn bè của “bị cáo” không được phép tham dự phiên tòa nếu không nhận được giấy mời đến tòa. Có vài trường hợp cá biệt ngay cả thân nhân của các “bị cáo” vẫn không được tham dự phiên tòa xét xử thân nhân của mình như trường hợp xử phúc thẩm Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha, với những lý do “cấm đoán” rất buồn cười, rất trẻ con!

Mới đây nhất là vụ án của blogger Trương Duy Nhất, chủ trang “Một Góc Nhìn Khác”. Nếu ai có theo dõi trang mạng cá nhân, đọc các bài viết của Trương Duy Nhất, không khó để nhận ra ông Nhất rõ ràng là một tay “phản biện trung thành” bạo mồm bạo miệng, đấu tranh hướng thiện chống xấu ác rất quyết liệt, không khoan nhượng chỉ nhằm mục đích làm trong sạch đảng, bảo vệ chế độ nằm trong khuôn khổ luật pháp xã hội chủ nghĩa cho phép trong khung “quyền” tự do ngôn luận và Trương Duy Nhất đã bị ghép vào điều luật 258, tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của các tổ chức, công dân”?

Vụ án của blogger Trương Duy Nhất không nghiêm trọng được thông báo xử công khai, không liên quan gì đến các vụ án tuyên truyền chống phá hay âm mưu lật đổ... như các vụ án chính trị nhạy cảm, “phản động” đến độ lực lượng công an, an ninh mật vụ cấm đoán, ngăn chận người dân tham gia phiên xử án để nắm bắt thông tin trung thực, chính xác nhằm tránh trường hợp bị kẻ xấu tung tin đồn thất thiệt, bịa đặt nói xấu phiên tòa xử công khai blogger Trương Duy Nhất. Bị cáo Nhất nguyên là đảng viên đảng cộng sản, một cá nhân có nhân thân tốt, gia đình có truyền thống cách mạng, bản thân có cống hiến cho đảng, nhà nước cộng sản không có gì nguy hiểm đến độ gây an nguy cho chế độ cả!

Thế nhưng trong vụ án không nghiêm trọng của Trương Duy Nhất chỉ là tội “...lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước...” Thế mà người dân vẫn bị cấm đoán, ngăn chận từ xa đến gần, từ thô bạo đến hung bạo, kể cả sử dụng bạo lực để trấn áp như vụ xử án các thành viên câu lạc bộ nhà báo tự do trưóc đây. Thế thì nhà nước cộng sản Việt Nam giải thích ra sao với việc xử án công khai mà huy động lực lượng vũ trang bán vũ trang, lực lượng an ninh nổi chìm hùng hậu ngăn cản người dân tiếp cận phiên xử án. Lẽ ra nhà nước phải khuyến khích, tạo điều kiện thuận lợi, ngay cả sử dụng vụ án để tuyên truyền cho người dân biết Trương Duy Nhất lợi dụng quyền tự do dân chủ như thế nào để họ rút kinh nghiệm, tránh không vi phạm luật pháp nhà nước?

Cấm đóan, ngăn cản thô bạo như thế này thì tránh sao khỏi, việc người dân hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về những thông tin do loa đài của đảng nhà nước độc quyền đưa tin và tránh sao khỏi cho người dân nghĩ nhà nước bưng bít thông tin để tuyên truyền dối trá về một sự việc khá đơn giản nếu cho người dân dự khán phiên xử Trương Duy Nhất. Làm thế tránh sao người dân không hiểu là vụ án đảng tuyên bố xử công khai Trương Duy Nhất chỉ nhằm mục đích đối phó với dư luận quốc tế về cái gọi là nhân quyền ở Việt Nam được bảo đảm?

Không thể phủ nhận rằng chủ trang Một Góc Nhìn Khác, Trương Duy Nhất có những bài viết, những đoạn văn gây ấn tượng mạnh như đoạn viết sau đây:

“...Những loại giấy mời, triệu tập và hình thức khảo tra đó hãy dành cho những thằng phản động đang “cõng rắn cắn gà nhà”, những “nhóm lợi ích” đang thâu tóm hệ thống ngân hàng và tài sản quốc gia, những “bầy sâu ăn hết phần của dân”, những “bộ phận không nhỏ” trong đảng đang đe dọa sự tồn vong của đảng và chế độ.

Đấy mới là cách bảo vệ đảng, bảo vệ chế độ. Bọn đó mới là tội phạm, là lũ trọng phạm đang đục khoét đe dọa đến sự tồn vong của đảng và chế độ, chứ không phải là trang blog của tôi. Bọn đó mới là lũ phải gửi “giấy mời”, phải triệu tập, phải bắt giam, phải… chém đầu bêu trước nhân dân!...”(*)

Đọc đoạn văn trên thấy sự phẫn nộ của Trương Duy Nhất đối với bọn phản động cõng rắn cắn gà nhà, bọn nhóm lợi ích là những bầy sâu ăn hết phần của dân trong thiết tha lo lắng, trong vật vã lo sợ “những bộ phận không nhỏ trong đảng đang đe dọa sự tồn vong của đảng và chế độ...” và những thiết tha lo lắng, những vật vã lo sợ của Trương Duy Nhất đi kèm với thái độ công khai bày tỏ lòng trung thành với đảng, nhà nước cộng sản là bị tội “...xâm phạm lợi ích nhà nước...” là phải bị tống tù, là cái giá phải trả hai năm tù giam cho phản biện trung thành Trương Duy Nhất?

Thế thì những bọn âm thầm ký kết bán đất biên giới, biển đảo mở cửa cho giặc nghênh ngang vào treo bom bùn đỏ, đóng chốt trên nóc nhà Tây nguyên, lập làng mạc phố xá, cấy hạt giống “Đại Hán” từ con người vật thể đến văn hóa tư tưởng – hành động đó là vì lợi ích nhà nước?

Thế thì những bọn tuyên bố luật là tao tao là luật, lạm dụng quyền lực tham nhũng hối lộ, ngang nhiên cướp bóc giết dân “...Nướng dân den trên ngọn lửa hung tàn...Vùi con đỏ dưới hầm tai va...” suy thoái đạo đức lối sống, góp phần không nhỏ vào việc làm băng hoại xã hội, ăn không chừa một thứ gì cho dân – hành động đó là vì lợi ích nhà nước?

Qua vụ án “...xâm phạm lợi ích nhà nước...”của Trương Duy Nhất như là một điển hình để cho những ai phản biện trung thành “thiếu thông tin...” không tiếp cận được lời phát biểu rất ấn tượng, nhiều tâm huyết của cố tổng thống Nga Boris Yeltsin: “Tôi đã chân thành tin tưởng vào các lý tưởng về sự công bằng do đảng tuyên truyền, và cũng có cảm giác ấy khi gia nhập đảng, nghiên cứu toàn bộ các hiến chương, các chương trình, các giáo điều, đọc lại các tác phẩm của Lênin, Marx và Engels...” (**) Nhưng cuối cùng tôi đã nhận ra cộng sản là hoang tưởng, là sai lầm: “Cộng sản không thể thay đổi, tự sửa chữa được, mà phải thay thế, loại bỏ chúng”

Có lẽ sự kiện Boris Yeltsin xảy ra ra ở bên Nga xa lắc xa lơ không gây ấn tượng, ảnh hưởng và tác động mạnh đến nhận thức của các ông bà phản biện trung thành. Thế nhưng sự kiện Trương duy nhất, cái giá phải trả cho phản biện trung thành của Trương Duy Nhất là chuyện sát sườn, là một tiêu biểu cho những ai ảo tưởng nghĩ rằng thỏa hiệp với cộng sản, trung thành với đảng, với chế độ, với tất cả tâm huyết, lý tưởng “cộng sản” sẽ thay đổi, sửa chữa được bộ máy hư hỏng, mục ruỗng của hệ thống đảng cộng sản, của chế độ cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Cần hiểu rằng càng cố gắng bảo vệ hệ thống hoang tưởng sai từ lý thuyết, càng cố núm níu vì lý do tình cảm hay lý do nào đi nữa cũng chỉ là kéo dài sự sống thực vật của một đảng, một chế độ đã chết lâm sàng, là kéo dài sự nghèo nàn, đau khổ của nhân dân và kéo dài sự lạc hậu, chậm tiến của đất nước.

Trường hợp Trương Duy Nhất cũng không phải là hình mẫu duy nhất của phản biện trung thành, của lòng ngu trung đã từng bị đảng cộng sản xử tội! Trong lịch sử nhiều máu và nước mắt của đảng cộng sản đã có không biết bao nhiêu người Việt Nam ngây thơ tin yêu cộng sản, một lòng một dạ với đảng cộng sản, trước khi bị cộng sản giết rất vô tư cất tiếng hô vang: “đảng quang vinh... Hồ Chí Minh muôn năm...” Những sự kiện có thật đó là bi kịch hay là hài kịch đã diễn ra trong một giai đoạn lịch sử đen tối, kể từ khi “Việt Nam có đảng cộng sản?”

Ngày nay nói đến thiếu thông tin là chỉ có những người nằm trong bộ máy cộng sản thiếu thông tin nên họ không biết cả thế giới đã kết án “cộng sản là tội ác chống nhân loại cần phải loại trừ”và nhân loại đã vất lý tưởng, lý thuyết cộng sản vào thùng rác lịch sử.

Bổn phận của những người Việt Nam hôm nay là bằng mọi giá, kể cả phải trả bằng giá máu, chúng ta cũng sẵn sàng để loại bỏ chế độ độc tài, độc ác cộng sản ra khỏi đời sống của dân tộc Việt Nam. Một dân tộc bất khuất kiêu hùng có chiều dài lịch sử dài hơn bốn ngàn năm, với biết bao anh hùng liệt nữ đã lần lượt “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” để cho chúng ta có được dải giang sơn hùng vĩ to đẹp ngày hôm nay. Thế cho nên, chúng ta không thể ngồi yên để cho bọn tay sai bán nước cầu vinh phá nát dải giang sơn gấm vóc của tổ tiên ngàn đời truyền lại, chúng ta những con dân nuớc Việt, một lần nữa phải hiên ngang đứng lên noi gương tiền nhân “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” giải trừ nạn tai cộng sản làm rạng danh nòi Việt như tổ tiên ta đã từng...

Chú thích:

(*)http://danluan.org/tin-tuc/20121013/truong-duy-nhat-viet-sau-3-cuoc-lam-viec-voi-cong-an

(**)http://vi.wikipedia.org/wiki/Boris_Nikolayevich_Yeltsin

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sau hơn một năm vất vả phòng chống Covid và kể từ khi có thuốc tiêm ngừa, nước Mỹ đang trở lại bình thường trong những điều kiện mới. Việc đeo khẩu trang và giãn cách xã hội sẽ trở thành những nét sinh hoạt trong đời sống. Bắt buộc cũng có mà tự nguyện cũng có. Từ mùa xuân năm nay nhiều tiểu bang đã bỏ những giới hạn sinh hoạt vì Covid. Riêng California, nơi có nhiều hạn chế gắt gao nhất trong công tác phòng chống, giới hạn được bỏ từ ngày 15/6 vừa qua.
Dan Rather là nhà bình luận kỳ cựu trên hệ thống CBS và là một ký giả tên tuổi của làng truyền thông Hoa Kỳ trong nhiều thập niên. Cùng với Peter Jennings của ABC và Tom Brokaw của NBC, ông thuộc về nhóm "Big Three" đầy ảnh hưởng này của nước Mỹ. Ở tuổi 89 hiện nay, ông vẫn tiếp tục dự phần vào các hoạt động truyền thông một cách thông tuệ, luôn gởi ra những thông điệp đáng suy nghĩ và lan truyền cảm hứng đến hàng triệu khán-thính-độc giả đang luôn theo dõi các bài viết, những cuộc nói chuyện cùng các cuộc phỏng vấn, trò chuyện của ông với một vài nhân vật nổi tiếng.
Trong chiến lược “Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và rộng mở” của Hoa Kỳ, Việt Nam là môt cưc tuy nhỏ nhưng quan trong trọng cô gắng tạo thế đa phương quyền lực (multipolarity) để phá thế đơn cưc (unipolarity) mà Trung Quốc muốn thực hiện đặt khu vực này dưới “luật chơi của Trung Quốc.” Cả đại sứ chỉ định của Hoa Kỳ Marc Evans Knapper, Bộ trưởng Quốc Phòng Lloyd J. Austin, và có lẽ Phó Tổng Thống Kamala Harris, cũng đề cập đến triển vọng nâng tầm quan hệ Việt-Mỹ từ mức “đối tác toàn diện” lên mức “đối tác chiến lược.”
Đặc biệt, Singapore và Việt Nam có vai trò quan trọng đối với nền kinh tế Hoa Kỳ. Singapore là một trung tâm tài chính khu vực, nơi đặt trụ sở châu Á của các doanh nghiệp của Hoa Kỳ bao gồm Microsoft và Google. Việt Nam đang trở nên chủ yếu hơn đối với chuỗi cung ứng toàn cầu, bao gồm cả chuỗi cung ứng chất bán dẫn, khi ngày càng có nhiều doanh nghiệp chuyển cơ sở sản xuất ra khỏi Trung Quốc.
Xem lại “nguyên tắc thứ ba” của chúng ta, thấy ngay một cái định nghĩa bảnh hơn nhiều: “Di động là liên tục tiến về vùng chân không hoặc có áp lực thấp hơn áp lực hiện tại đang bao quanh mình”. Rõ ràng, đầy đủ, hàm chứa tất cả những yếu tố vật lý gây ra chuyển động. Vậy thì, khỏi cần trông cậy vào ai. Trong vườn chiều nay, ta vừa nhâm nhi cà phê vừa làm một vài thí nghiệm giản dị, dễ như trò chơi con trẻ, để khám phá thêm một huyền bí của đất trời.
Lực lượng Hồi giáo Taliban lên nắm quyền tại Afghanistan không chỉ làm thay đổi triệt để hệ thống chính trị quốc nội mà còn tình hình an ninh khu vực và quốc tế.
Một gian thương trộn 10% đồng vào vàng rồi rao bán vàng nguyên chất sẽ bị bỏ tù về tội lừa đảo. Nhà nước in tờ giấy bạc 100 đồng nhưng giá trị chỉ còn lại 90 đồng nhưng lại gọi là 10% lạm phát (inflation, tức là tiền mất giá.) Nếu bạn đọc thay vì mua tivi 32 inch năm nay chờ thêm 2 năm mua tivi 50 inch lớn hơn, đẹp hơn mà giá lại rẻ hơn thì gọi là giảm phát (deflation, tức là hàng hóa mất giá.)
Cơn mưa phùn đêm qua còn đọng nước trên đường. Gió thu đã về. Lá vàng theo gió lác đác vài chiếc cuốn vào tận thềm hiên. Cây phong đầu ngõ lại chuẩn bị trổ sắc đỏ ối như mọi năm. Người đi xa từ những mùa thu trước, sẽ không trở về. Những người bạn lâu không gặp, thư gửi đi bị trả lại, nhắn tin điện thoại không thấy trả lời. Có lẽ cũng đã ra đi, không lời từ biệt. Đã có những cuộc ra đi rất lặng lẽ từ gần hai năm qua, không chỉ ở nơi đây, mà ở khắp toàn cầu. Ra đi bất ngờ, ra đi nhanh chóng. Không hoa tang. Không lễ nghi tôn giáo. Không lời ai điếu. Những túi bọc thi thể chất vội vào những thùng xe đông lạnh. Những thi hài quấn vải hoặc cuộn trong manh chiếu được chất trên những giàn củi, hỏa thiêu. Những chiếc quan tài được chôn lấp vội vàng trên đất công, với bia mộ đơn giản, không hình ảnh, ghi tên tuổi của một người già bệnh hay một người trẻ cường tráng, một người quyền quý hay một người bần cùng vô danh… Tất cả những người ra đi ấy, từ những nơi chốn khác nhau, thành thị hay
Hoá ra không phải chùm khế nào cũng ngọt. Quê hương, đôi khi, cũng thế. Cũng chua chát và đắng nghét đối với rất nhiều người mà tôi (chả may) là một. Cùng cả triệu dân Việt khác, tôi cũng đã có lúc hốt hoảng đâm sầm ra biển (dù không biết bơi) khi tóc hãy còn xanh. May mắn, tôi thoát chết. Lên lại được bờ, tôi đi lang thang tứ xứ cho mãi đến khi tóc đã đổi mầu nhưng vẫn chưa bao giờ trở về cố lý. Có kẻ tưởng là tôi chảnh, có mới nới cũ, có trăng quên đèn, quên cả cố hương. Không dám chảnh đâu. Tôi bị chúng “cấm cửa” mà!
Dù vậy, tôi vẫn cũng còn có đôi chút suy nghĩ lăn tăn. Hay nói theo ngôn ngữ của thi ca là vẫn (nghe) “sao có tiếng sóng ở trong lòng.” Chúng ta có nhất thiết phải đốt cả dẫy Trường Sơn, phải hy sinh đến cái lai quần, và hàng chục triệu mạng người – thuộc mấy thế hệ kế tiếp nhau – chỉ để tạo nên một đống bùn bẩn thỉu nhầy nhụa như hiện tại không?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.