Câu hỏi cho Trạng Trình - từ kc Nguyễn

4/4/202320:22:00(View: 1999)
tranh Ann Phong 30 thang 4
Ann Phong
"Struggling Through The Dark Time"
Acrylic on wood panel.

 

cuộc chiến Việt Nam là cuộc chiến không cần thiết

đừng mím môi, đừng bực tức, đừng cười cái cười khinh miệt

tôi đang nói chuyện với Trạng Trình

tiên tri,

nếu có sấm về thế kỷ này

có bao nhiêu người tham gia cuộc chiến

bao nhiêu người vượt biển

bao nhiêu người bị ám bởi bùa độc lập tự do

 

con chốt nhỏ hay domino

lãnh đạo bảo vệ quyền lực và quyền lợi của dân tộc họ

tiêu đề nào là chính nghĩa

cứ hỏi công chúa Huyền Trân

 

nhưng chiến tranh là giữa những cá nhân

giữa những người đi vào lằn đạn

 

thế kỷ này

yên bình-cơm no- áo ấm

cho những người may mắn

gửi tiền và súng

cho người bị xâm lăng

đứng trong xe điện ngầm

nhìn người bị đánh đập

đừng can thiệp

đừng đối đầu việc làm man rợ

im lặng khi người chồng giết vợ trong ngôi nhà của họ

chúng ta có ngôi nhà của chúng ta

 


những người nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam

những người chết trên biển cả

cõi mông lung có nhìn về quê hương đó

áo giờ tương đối ấm

cơm giờ tương đối no

nếu có sấm về thế kỷ này

nếu biết chủ nghĩa sẽ chết

nếu biết chính nghĩa không còn ai tha thiết

có bao nhiêu người nằm xuống

có bao nhiêu người trôi trên biển

 

đừng mím môi, đừng bực tức

tôi đang hỏi những anh hùng

___

Questions for Trạng Trình - by kc Nguyen

 

the Vietnam War was an unnecessary war

don't get angry, don't laugh scornfully, don't purse your lips,

I'm talking to Trạng Trình, the prophet

Sir,

if there had been prophecies about this century

how many would have participated in the war

how many crossed the sea on flimsy boats

how many possessed by the independence and freedom spell

 

little pawns or domino

leaders protect theỉr power and their nation's interests

what makes just cause

just ask Princess Huyen Tran

 

but war is between individuals

among those who entered the line of bullets

 

this century

peace - full meal - warm clothes

for the lucky ones

send money and guns

to the invaded

standing in the subway

look at the beaten in quiet

don't interfere

don't confront barbaric acts

silence when husband kills his wife in their house

we have our own

 

those who lay down in the Vietnam war

those who died at sea

from the land of vagueness ever look at the country they left

now clothes relatively warm

now meals relatively good

if there had been prophecies about this century

if the death of communism had been predicted

ìf just cause would be no one’s interest

in the ground, how many would lie

in the sea, how many float

 

don't purse your lips, don't get furious

I'm asking the heroes

kc Nguyễn




Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Người người hoan ca Mỹ Sơn quần tháp rêu phong / trơ trọi một mình em, một tháp / mấy ai biết muốn trả cái giá bằng an / bao thân thế sa mưa / bụi vùi, rêu lấp....
Tôi thích ngắm những buổi chiều lá rụng / Nghe bâng quơ tiếng thở của thời gian / Những con đường thơ mộng một màu vàng / Đang run rẩy theo từng cơn gió bụi...
Phần lớn các nhà thơ nữ sinh sau cột mốc đau thương 1975, đã dường như nhẹ nhàng hơn, những ám ảnh của chiến tranh, ít bị day dứt hơn vấn đề ý thức hệ. Họ ít nhiều đã hưởng được quả ngọt của nữ quyền, thoát ra khỏi khung cửa chật hẹp của định kiến, góp phần nở rộ một dòng thơ mạnh mẽ, tự tin, khao khát tự do, và bản lĩnh, nói rất thực nhân sinh quan của mình về những mối tương quan trong một thế giới vật chất như hiện nay. Họ cũng rất phóng khoáng thể hiện những cảm xúc đam mê dạt dào nữ tính. Mang những trạng thái có vẻ như đối nghịch nhau như thế khiến dòng thơ của lớp thơ nữ này tỏa sức quyến rũ lạ lẫm, tạo nên một lớp độc giả với cảm thụ thi ca mới mẻ.
Khi những cơn ho kéo tới / lồng ngực em có những đóa lục bình / vừa trôi vừa nở / những cánh hoa màu tím...
Thật háo hức! | Thật hiệu lực! | Sáng sớm, còi báo động đánh thức | xe cứu thương lên đường túa ra khắp nơi,| xác chết đong đưa trong gió | băng ca tròng trành nạn nhân... gọi mưa từ mắt mẹ,
khi câu thơ la cà / ở những con đường lắc léo của hoài niệm / là lúc tôi hiểu ra / những khúc mắc của tâm thức / những chập chùng duyên khởi giữa quá khứ và hiện tại...
Bước lên / giọt nắng / xuân ngời / cái tôi bỗng nhẹ / bời bời gió thơm…
Âm vọng mỗi lúc động hưởng hơn / Không có chỗ thầm thì cho ngọn gió ướt mềm / Và lời nói không cũng không còn lưu trú trong bảo tồn ngữ nghĩa...
Những đoản thi của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Xin có lời tâm sự, rằng trong lòng tôi vẫn luôn luôn là một đứa trẻ rất mực ngây thơ, nghĩa là, chưa bao giờ lớn cả. Nói cho đúng, tôi đã lớn dậy giữa rừng văn học cổ tích quê nhà, đã say mê đọc truyện cổ về những vị Bụt bay tới khi có ai đó gặp nạn và ngồi than khóc, đã miệt mài với những thần thoại tuyệt vời trong Kinh Phật… Và rồi, tôi tin rằng Đức Phật không bao giờ rời bỏ chúng sinh.