Trang thơ tháng Giêng

29/01/202315:01:00(Xem: 754)
Anastasiya Markovich-Butterfly Effect (2008)
Hiệu Ứng Bướm -- Tranh Anastasiya Markovich.



QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

déjà vu #3  

 

nỗi nhớ lậm vào xương

       ngấm vào tim

       in vào óc

 

nỗi nhớ lãng đãng

       mịt mù

       rơi giữa dòng ngày đêm  

 

nỗi nhớ quạnh quẽ không định hình

       không cột mốc không gian

       không cột mốc thời gian

       trôi dạt trên dòng vô thức

 

ngày đầu năm bất chợt kích hoạt vòng xoay ảo giác

trong bóng hải đăng xiêu đổ

chập chờn trên âm vọng sóng vỗ bên thềm lục địa

lơ lửng giữa tiếng kêu thất thanh của loài chim biển

 

có ai cảm nhận hiệu ứng bướm bên kia / bên này trái đất?

có ai biết?   có ai hay? 

hay chỉ là những mảnh những mảng đơn điệu

phút chốc rồi sẽ chìm lắng trong thế giới hỗn mang.

 

 

déjà vu #0  

 

hoa hậu không tuổi ngủ gục bên bàn phấn

ngày quẩn trí chập chờn cắt lát

đêm mạch nha co kéo lê thê

thị giác dần trôi về phía mười sáu độ fahrenheit đông đặc

 

tôi đau quặn ruột nhớp nháp mồ hôi nằm co ro

nhừ tử ngộ độc món menudo thời sự

dàn trải trong phòng trưng bày hàng mẫu chực chờ năm mới  ̶ ̶ ̶ 

trên ăn dưới nằm đẩy đưa bộ dạng mèo hoang  

xin đất trời chứng giám lòng thành bạt mạng

 

hoa hậu không tuổi tỉnh giấc khi trời hừng sáng

bên bàn phấn giấc mơ nấu nhừ chuỗi dài ảo giác  ̶ ̶ ̶ 

người về trong mây thổi gió phù trầm

người về trên vòm cây rung lá ngập sân

người về bàng hoàng sau cuộc ly tan

người về ngơ ngác giữa chốn hỗn mang

ôm nạng gỗ người bưng mặt khóc

 

cuối chân trời một màu cà phê đậm đặc

những giọt nước mắt chưa kịp thẩm thấu

đã phải lau khô bằng giẻ rách thời gian  ̶ ̶ ̶ 

đống giẻ rách chết ngạt tanh nồng mùi máu

 

một ngày đi tìm hôm qua trên xa lộ quên tên

hít thở mùi đất đá lan theo cơn mưa không vội  ̶ ̶ ̶ 

cơn mưa cuối năm bay nghiêng thổi xuyên tâm thức

tâm tư nhẩn nha tắm gội từng vòng xinh xinh.

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

THY AN

 

Run nét mùa xuân

 

nghiêng dài bóng đổ bên hiên viễn xứ

men theo mê lộ về lại trầm luân

đưa tay phủi bụi rơi nhẹ hồng trần

phân vân ái ngại câu thơ run nét

 

tường rêu ẩm mốc con chim lông đẹp

hót tiếng phù du ca ngợi thiên thu

sớm mai vuốt tóc thấm giọt sương mù

lá hoa tỉnh mộng mùa xuân ru ngủ

 

khói hương trôi nhẹ phất phơ đầu cỏ

gõ tiếng thinh không lung lạc đường mây

hạnh phúc mong manh trầm tích vơi đầy

nghe vai áo mỏng qua cầu bỗng lạnh

 

hãy quay trở lại về nơi đâu đó  

cánh đồng yêu thương rơm rạ phù sa

vẽ lên thi ảnh tròn cong nỗi nhớ

cổ xứ reo vui lặng lẽ sơn hà

 

– thy an

 

*

 

TRẦN HẠ VI

 

Câu chuyện dòng sông trắng

Người thiếu nữ chiếc áo chớm thu
Đưa tay ngắt chờ mong giữa dòng sông trắng
Đêm giết dần ngày
bằng chiếc gai tứa máu thời gian

Đàn kiến gặm mòn mụn cưa tiềm thức
Mặt trời cắn nuốt màu chiều
Gió trỗi khúc hoang đàng
vạn chuỗi sao sa

Sông uống từng ngụm tối
Vầng trăng giãy giụa
Chùm chờ mong khơi vơi
Mái tóc buông lơi

Con cú mèo hát bài ca tiễn buổi chiều ám khói
Sâu rút từng chiếc xương sườn lá nõn
Hạt sương rấm rứt suốt đêm đợi nắng

Bên dòng sông trắng cái chết hạ sinh!


Tình yêu lựu đạn

Các nàng thơ yêu anh
âm thầm hoạt động trong bóng tối
thật ra cũng chẳng phải lừa dối
chỉ vì là chuyện cá nhân
tế nhị mà thôi

ừ thì ai cũng có gia đình
thêm một chút cảm tình
ngoài chồng ngoài vợ

Em với anh chắc hẳn có duyên không đủ nợ
gắn bó nhau hơn người dưng
anh bảo gắn kết đến khôn cùng
đến cuối đời
đời ai thì không biết
nhưng anh không dám gặp mặt
không dám ôm hôn

Em trải qua ba năm yêu anh chân thật
bây giờ coi anh như chồng
như bạn thân
như tâm giao
như tay chân hay quần áo

Em không viết được những bài thơ cao siêu
cái nhìn em hẹp
quan tâm ép dẹp
bốn năm đọc chủ yếu có một người
mà đọc hoài không hết
biết làm sao
biết làm sao

Em đưa anh tiệm cận vùng ánh sáng
tại sao
tại sao
Nguyễn Thị Túy Hồng dám viết câu chuyện Võ Phiến
thì tại sao em không dám viết
tên anh
...
à thì mà là
thôi em để cho anh giữ mặt mũi sĩ diện
chút chút thôi
anh đừng mếu cười đi mà
em thương

con sóng nhỏ lòng tình đại dương
người người ngược xuôi tất bật
người ta đã dẹp phà từ lâu
giờ là cầu Mỹ Thuận
em bắc cây cầu lân tinh dài mấy ngàn cây số
anh vẫn còn hoài trong tâm trí

em bảo bỏ anh đi yêu người khác
nhưng anh cứ ngồi lì
giữ em bằng ý nghĩ
níu kéo
lân la

em giờ cũng ngồi lì
viết những bài thơ như văn cắt đoạn
bắc cầu
xuống dòng
rồi cũng sẽ lì lì
đưa anh ra vùng ánh sáng

tình yêu làm sao che giấu
tình yêu làm sao phải che giấu
nếu hết yêu rồi
lại chẳng cần giấu che

ai bảo anh
yêu làm chi cái đứa hay nói
lựu đạn
bất cần
như em...

bom hẹn giờ
khi nào sẽ nổ...


Biến cố

 

Người đàn bà

gục đầu vào vai người đàn ông

mà khóc

 

Người đàn ông xoa đầu an ủi

Hình như em yêu anh hơn

Lúc chúng ta vừa mới cưới

10 năm

 

Cô gái như em

Độc lập đến không thể độc lập hơn

Phụ thuộc đến không thể phụ thuộc hơn

 

Em cũng có vài tật xấu

Người đàn bà cười trong nước mắt

 

Nhưng em yêu anh hơn

Sau khi em bị ung thư!

 

– Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Lê Minh Hiền
Thỉnh thoảng nổi hứng, ông bảo, để ông nấu nướng, bà dọn dẹp rửa chén. Ông nấu nhanh, mắm muối mạnh tay. Khi nghe ông thông báo trổ tài món thịt heo kho trứng, bà tưởng như lượng Cholesterol phóng vút lên trần nhà...
Sau khi công sản chiếm miền Nam Việt Nam họ chủ trương lùa dân thành phố đi kinh tế mới, một đề án to lớn mà rỗng tuếch vì không hề được đầu tư chuẩn bị. Bao nhiêu gia đình đã phải ra đi dù họ không hề mong muốn. Họ đập phá nhà cửa để lấy tôn, lấy gỗ hoặc là mang đến vùng kinh tế mới để cất lại nhà cửa, hoặc bán lấy tiền, nhà gỗ nhà tôn trở thành có giá trị hơn nhà xây gạch kiên cố vì còn lấy được những vật liệu...
Ngày 12 tháng 3 vừa qua, tác giả Trần Viết Ngạc vừa ra mắt cuốn sách "Bùi Huy Tín với Thực nghiệp Dân báo và Tràng An báo” tại Vườn Ý Thảo (số 3 Thạch Hãn, TP. Huế).
Thơ của các nhà thơ Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Trần Hoàng Vy.
Thuở xưa, theo lệ thường, những cô gái được tuyển vào cung bao giờ cũng phải được các vị nữ quan hoặc các viên thái giám dạy dỗ qua một hai khóa về lễ nghi để biết phép tắc cư xử trong cung, để ôn lại bổn phận người đàn bà, v.v... Một phụ nữ từ dân giả được tuyển vào cung, dần leo lên tới địa vị quốc mẫu lẽ nào lại không trải qua những khóa giáo dục đó? Khi đã được giáo dục mà không chịu theo phép tắc, hành động vượt lễ nghi đến nỗi gây tai tiếng trong dân gian thì khó ai chấp nhận được. Những động lực thúc đẩy mấy người “đàn bà yếu đuối” ấy dám đạp đổ cả lễ nghi của triều đình thường là tình yêu, tình dục, lòng tham... Liệt kê những phụ nữ này vào hạng “lộng hành phép nước” chắc hẳn không oan!
Luật sư biện hộ cho đây là do bệnh tâm thần gây nên. Có cách nào khác để giải thích cuộc mưu sát kỳ lạ này không?
Ông Bà Ly là tên mà gia đình chúng tôi nhắc đến người bảo trợ ở thành phố Perth khi nói chuyện với nhau, gọi bằng tiếng Việt cho dễ và thân mật. Tên thật của ông bà là Colin Russell và Meg Leith. Gia đình chúng tôi được chấp nhận cho đi định cư ở Úc và đến Perth, thủ phủ của tiểu bang Tây Úc vào mùa đông năm 1980...
Thơ của Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung
Buổi sáng cuối tuần, tôi vừa mở facebook thấy liền mấy cái friend requests trong đó có một tên khiến tôi phải dừng lại: BS Hoàng Hùng. Cái tên rất đặc biệt khó quên cho dù bao nhiêu năm đã trôi qua. Tôi liền vào xem profile, và đúng như trí nhớ của tôi, đó chính là người đã từng “thoáng qua đời tôi”...
Thầy THÍCH PHÁP HÒA sẽ có buổi thuyết pháp tại chùa Bảo Quang vào thứ bẩy ngày 22 tháng 4 năm 2023, lúc 2 giờ chiều
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.