Hôm nay,  

Thơ Thơ

21/02/200600:00:00(Xem: 6506)
Thoáng Ý Tình Em

Đêm trắng mi buồn mắt đỏ cay
Tám năm đăng đẳng nhục trần ai
Bao giờ giấc thoáng đêm yên dạ
Tai hết còn nghe tiếng thở dài…

Lắm giấc trong mơ đường lối cũ
Áo dài lụa trắng, gió đời reo
Con đường Cường Để ngang sở thú
Tay ấm trong tay – mát gió chiều…!

Em mắt nâu buồn mi chớp cong
Lời em ý ngọt trải hoa lòng
Ta về áo trận ươm đầy mộng
Nắng nhạt chiều xiên má ửng hồng!

Giấc lỡ ta choàng tỉnh nửa đêm
Còn nghe ngọt điệu máu về tim
Tám năm sống kiếp đời lao nhục
Đâu có dịp nào gọi tiếng em…

Gió núi Nam Hà đêm tháng hạ
Oi nồng đốt cháy cả tâm can
Sài Gòn em bước trong xa lạ
Nhìn lá cờ sao mắt ngỡ ngàng..!

Bài thơ ta viết còn câu kết
Mà tám năm dài vẫn chưa xong
Bởi đời oan nhục không tù án
Thì giải làm sao hết chuyện lòng…

Em nhé! Sài Gòn em cứ bước
Chuyện đời cứ mặc để đời trôi
Nếu duyên còn có ngày tương ngộ
Câu cuối bài thơ kết nụ đời…

Thy Lan Thảo

*
Xin Một Nụ Cười

Chỉ một ngày thôi không gặp em
Đã nghe sầu lắng tận trong tim
Ba năm tôi sống đời cây cỏ
Chỉ một ngày thôi... vạn nỗi niềm!

Em đến đời tôi, cơn bão tố
Trào lên u uất những ngàn xưa
Đời tôi, tôi đã quên rồi đấy
Sao nỡ, em vào gợi giấc mơ!

Giấc mộng đời nào không chợt tỉnh
Tôi nghe đau xót tự bây giờ
Em đến rồi đi tôi biết thế
Mà sao mê đắm mối duyên hờ!

Thôi cũng đành thôi, giấc mộng đời
Dù cho giây phút cũng đành thôi
Em đi, tôi sẽ vào miên viễn
Khoảnh khắc yêu em cũng đủ rồi!

Chiều nay tôi đến tìm em nhé!
Xin hãy cho tôi một nụ cười
Tôi sẽ ôm em vào giấc ngủ
Thiên thu, tôi sẽ mãi yêu người...

Yên Bình

*
Bến Đậu

Em nhất định chọn anh làm bến đậu
Bởi vì từ lâu hiểu thấu anh nhiều
Anh hiền từ anh thật xứng để yêu
Em chấp nhận chẳng một điều lo nghĩ
Từ đó chung tên chung cùng chữ ký
Đôi chúng ta cả tình ý hợp nhau
Thề nguyện trọn đời bảo bọc trước sau
Không thể biến thành tình đau tình hận
Cho dẫu đôi lúc bão bùng lận đận
Cũng chẳng sao em an phận thủ thường
Luôn nghĩ rằng đâu đó có người thương
Vẫn an ủi khắp nẻo đường tình ái

Thôi hết rồi chung thân đời con gái
Chỉ theo anh không làm lại hai lần
Cột chặt thuyền neo đậu bến sông Ngân
Vui hạnh phúc chẳng ngại ngần chi nữa
Anh ơi! Tơ trời se duyên đôi lứa
Nên hèn chi thích đi giữa hoàng hôn
Nói với anh những lời lẽ ôn tồn
Cho vơi bớt nỗi bồn chồn thương nhớ
Xin yên lòng đừng lo âu trăn trở
Mai về đây cùng mở hội hoa đăng
Mình dẫn nhau lên núi ngắm chị Hằng
Em sẽ hứa rằng: Yêu anh trọn kiếp.

Trần Thanh

*

Tưởng Nhớ Mẹ Hiền

Trích trong bản thảo tập thơ “Còn Thương Kỷ Niệm” của Phương Hoài Sơn

Mẹ đi về chốn vĩnh hằng
Dù ai thương cũng không bằng mẹ thương
Bây giờ tóc đã điểm sương
Vẫn còn khao khát tình thương mẹ hiền
Đốt đuốc mười phương soi tám hướng
Tìm đâu thấy mẹ ở trần gian
Mẹ ơi!
Lòng mẹ thương con như biển rộng
Con khóc thành sông cũng muộn màng
Khi con vừa biết yêu thương mẹ
Mẹ đã không còn trên thế gian
Nay con của mẹ đều khôn lớn
Chắc mẹ cười vui “chốn suối vàng”
Nhân mùa báo hiếu con xin gửi
Một nén hương lòng với tiếc thương
Tưởng nhớ mẹ hiền con khấn nguyện
Cho con tìm lại nẻo quê hương

Phương Hoài Sơn

*

Gọi Nắng Xuân

Gọi nắng xuân về cho má em
Hồng thêm, thành chỗ đậu cơn thèm
Chiếu manh và mắt người buồn ngủ
Một phút trùng phùng, vạn biến thiên.
Gọi nắng xuân về cho tóc em
Nồng thơm hương lạ, gợi tình thêm
Bàn tay ai đó vờ vô tội
Vuốt nhẹ, sao nàng vẫn để yên"
Gọi nắng xuân về cho áo em
Rực lên đường nét đẹp Rồng Tiên
Đầu xuân xuống phố vùng Giao Chỉ
Mừng thấy thời trang vẫn cổ truyền
Gọi nắng xuân sang cho ấm hồn
Những người xa xứ đã hoàng hôn
Bao mùa đông, cổ già co giãn
Ngóng đợi mùa xuân mới, mỏi mòn
Gọi nắng xuân về cho núi sông
Bên kia, thêm rõ dáng Tiên Rồng
Kẻo phường mang túi tham không đáy
Buôn bán màu xanh của ruộng đồng

Lưu Thái Dzo

*

Mưa

Đêm về phố lạ dưới cơn mưa
Nhớ mắt em buồn buổi tiễn đưa
Che tay nghe lệ mình đang ướt
Bước chậm thương cây lá chuyển mùa
Lụt quê hương, mưa xứ người
Một giòng tủi nhục chảy không nguôi
Mưa qua biển Thái tanh mùi máu
Bao xác thây người lặng lẽ trôi
Sàigòn mưa rớt một màu đen
Khóc thầm từ độ đổi thay tên
Em có ngồi bên ao nước nhỏ
Anh, con thuyền giấy cuốn lênh đênh
Hà Nội mưa phùn buổi chớm thu
Đường về lịch sử tối âm u
Hãy khóc lên đi trời tổ quốc
Rửa sạch lầm than lẫn hận thù
Mưa xuống tình người rách tả tơi
Lọc lừa, phe phái vẫn chưa thôi
Mưa che khuất lối về Văn Miếu
Giảng Võ Trường đâu" Sập mất rồi!
Mưa phai mái tóc thời niên thiếu
Tuổi trẻ nhòa theo hạt lệ trời
Ngoảnh mặt về Nam, mây xám quá
Bao giờ nắng đẹp, núi sông ơi!

Trần Trung Đạo

*

Cứ Tưởng Đã Quên

Ngày theo đơn vị về Hội Thuận
Theo dấu Quân Bưu cánh thiệp hồng
Mưa chiều ướt đẫm trời chợ Đổ
Rét lạnh thêm buồn tỏa mông lung.
Trời thế kia thôi! Thế cũng đành
Lời ước ngày đi gắng sớm tranh
Chiến chinh mờ mịt lời thương nhớ
Ngày về kẻ đón cũng trôi nhanh
Giày sô áo chiến vẹt mòn dần
Thép súng trong tay đã quen thân
Mái nghèo thương mẹ đang chờ đợi
Đêm trường dế rỉ dạo khúc ngân
Đành lỗi bên em để nuông chiều
Cổng trường e ấp đợi người yêu
Hờn lên tà áo màu nắng nhạt
Cho ghế công viên buồn hắt hiu
ở đây xóm vắng lẻ loi xa
Vách rừng lũy thẳm dựng làm nhà
Hiểm nguy chia sớt cùng đồng đội
Ngọt bùi san sẻ từng phút qua
Thôi! Chúc vu quy em hạnh phúc
Bên người may mắn được hơn anh
Gởi về nơi ấy ngàn trìu mến,
Kẻo nhắc rồi em tưởng anh quên.

Lê Cẩm Thanh

*

Có Những Con Đường

Con đường nào đưa ta đến gần nhau,
Cho tình yêu thăng hoa: đầy mật ngọt,
Từ hai nửa tinh cầu: trời và đất,
Đan kết ân tình nồng thắm tơ duyên.

Con đường nào có ngã rẽ đi riêng,
Ta chới với chờ em trong tuyệt vọng,
Đàn bốn dây nghe nhặt khoan trầm bổng,
Tiếng tơ lòng sao sai lạc mấy cung!

Con đường nào đưa qua ải qua truông,
Yêu nhau quá nên bất cần trắc trở,
Hãy cứ yêu khi tim còn nhịp thở,
Mạch sống dâng trào trên đỉnh thời gian.

Con đường nào chung cuộc của thế nhân,
Xin nán đợi: Cho ta cùng đi với.

Hoàng Yến

*

Bài Thơ Cho Anh

Viết gì cho anh đây
Khi không gian của chúng ta là quá tầm tay với
Khi hai mảnh vườn lòng xa nhau vời vợi
Không nụ không hoa,
Không tiếng chân chờ đợi
Nên anh ơi,
Em biết viết gì...
Em có viết gì thì hỏi nghĩa chỉ
Khi hai đứa mang hồn hai ốc đảo
Khi ta nghĩ về nhau
Như nghĩ đến một cơn mưa của trưa hè tháng sáu
Cơn mưa vội vàng
Không làm ướt áo
Nên con đường thiên lý vẫn cằn khô
Viết gì cho anh đây
Em không thể viết ra hết nỗi mơ hồ
Bởi ngoài kia đời hình như huyên náo
Em, cả đời là cô bé con khờ khạo
Và cõi hồn trùng điệp những hoang vu !
Anh bảo viết cho anh
Nhưng em viết gì cơ "
Có phải thật tình yêu đến từ ngọn bút "
Ai dám nhận tình yêu là những điều không thực"
Để cho mình khỏa lấp nỗi cô đơn
Có mấy tình yêu nguyên khởi tự trái tim
Cho giọt lệ thành kim cương trên mắt
Viết cho anh
Một bài thơ mà như không hoàn tất
Em lại hỏi mình " Biết viết gì đây""

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Nguyễn Tấn Dũng(1) “Đía” Với Đàn Em

Đọc bản tin “Nội bộ đảng CSVN vẫn rối bong, Đại Hội 10 có thể dời đến giữa năm” của SGT số 448, được biết: Trong hội nghị trung ương 13 (bắt đầu từ ngày 11.01.06 đến ngày 18,01.06) để chuẩn bị thành phần nhân sự chủ chốt của Đảng và nhà nước cho đại hội Đảng Cộng Sản VN toàn quốc lần X (được dự trù vào đầu quý 2/2006) thì không ai đủ phiếu để được cử làm thủ tướng và tổng bí thư. Hai tên được biết đã tranh ghế thủ tướng lâu nay là Nguyễn Tấn Dũng và Vũ Khoan cũng vẫn không đủ phiếu. Từ sự việc trên, Cô Gia tôi viết bài “Nguyễn Tấn Dũng “đía” với đàn em”.

Thủ tướng tiếp theo chẳng đứa nào,
Nhào vô làm được, ngoại trừ tao.
Một: Vì vừa ý, “father” Bush,(2)


Hai: Bởi an tâm “xính xáng” Đào (3).
Phan Diễn (4) dưới cơ, đừng kể tới,
Vũ Khoan (5) lép vế, khó chen vào.
Ai gan dám xách năm... mười tỉ,
Cá độ thì tao sẽ bắt mau!

Cô Gia

(1) Nguyễn Tấn Dũng đương kim phó thủ tướng. (2) Tổng thống Mỹ Georges W. Bush. (3) Hồ Cẩm Đào chủ tịch quân ủy trung ương kiêm tổng bí thư đảng CS Tàu (đã đến VN từ 31-10 đến 2.11.2005). (4) ủy viên bộ chính trị, thường trực ban bí thư đảng Việt cộng. (5) Đương kim phó thủ tướng.

*
Chó Săn, Cu Mồi Và Thằng Hề

Chó già đã rụng hết lông,
Giở trò chim chuột chạy nhông trên đàng.
Cu mồi cất tiếng hót vang,
Gọi mời lạc lõng cả làng nào nghe.
Thằng hề lải nhải bên hè,
Nói năng ấm ớ hội tề. Vô duyên!

Thợ Rèn

*
Nghị quyết 1481

Bạo lực cách mạng trải trường kỳ
Sáu thập kỷ sắt máu lợm lỳ
Nhân danh xây dựng xã hội mới
Nhân quyền bức hại mọi phạm vi

Chủ nghĩa Cộng sản chống nhân loại
Tội ác không còn bút mực ghi
Nghị viện Âu châu lên án mạnh
Việt nam chuyên chính vẫn duy trì

Mai văn Toản

*

Bày Vượn Ăn Tết Ba Đình

Xuân về nhộn nhịp gần xa
Một bày vượn đỏ thành Hà nôn nao
Hội tề trí tuệ đỉnh cao
Tà tâm độc đảng ngăn rào nhân dân
Trưng bày chung đỉnh vui xuân
Vượn ông khẹt khẹt mắt trừng gãi hông
Vượn bà trát phấn tô hồng
Năm ba con rối ngồi thòng nhe răng
Mâm cao thức thức hơi nồng
Cỗ đầy dãy dọc tưng bừng phe ta
Đầu đàn vỗ ngực bước ra
Văn hầu nhịp phách gõ và múa may
Đàn kên như ngất như ngây
Mừng xuân đệ nhất thịt cầy liên hoan
Cao lương cháo chó ngút ngàn
Nhấp nhô lượn sóng hàng hàng ra quân
Chuối tay, đào miếng, ngô lưng
Pháo xuân bị chưởng vô thần tác oai
Bánh chưng, bánh tét, bánh dầy
Tàng tàng miệng phét má đầy trái banh
Vênh vang rực chốn Ba Đình
Công ơn bác đảng lộng hành đó đây
Lẫy lừng quá khứ, tương lai
Phiêu diêu khoái trá xương mầy thịt tao.

Hoàng Hôn

*

Tân Xuân Cảm Thán

(Liên ngâm)

1.
Bỏ nước ra đi biệt cố hương
Thương sông nhớ núi nát can trường
Cường quyền hống hách đầy thôn xóm
Nhũng lạm tham ô khắp phố phường
Tết đến lưu vong buồn đất nước
Xuân về phiêu bạt tủi quê hương
Bao giờ được thấy toàn dân Việt
Đón gió thanh bình tỏa bốn phương

Viễn Khách

2.
Bốn phương nhỏ lệ đón xuân về
Nhớ nước đau lòng dạ tái tê
Đất khách an lành thương xứ sở
Quê người no ấm nhớ làng quê
Cường quyền xa xỉ dân nghèo đói
Cộng đảng uy quyền nước thảm thê
Ngoảnh mặt trông vời trời đất cũ
Chập chùng tuyết trắng phủ sơn khê!

Bạch Loan

3.
Chập chùng tuyết trắng phủ sơn khê
Cánh nhạn trời xa lạc nẻo về
Khói xám tha hương sầu khách địa
Mây mù viễn xứ chạnh hồn quê
Trông về cố quận lòng man mác
Nghĩ đến non sông dạ tái tê
Xuân đến ngậm ngùi sa ngấn lệ
Ngàn mai dặm liễu bóng trăng thề

Viễn Khách

4.
Trăng thề nửa mảnh gởi quê hương
Nửa mảnh mang theo kiếp đoạn trường
Một cõi trần ai đầy nắng gió
Bao năm dày dạn lắm mưa sương
Cơ trời biến chuyển đời thay đổi
Thiên lý vần xoay cảnh nhiễu nhương
Đất tổ quê cha thời mạt vận
Xuân về sông núi nhuộm thê lương

Viễn Khách

5.
Thê lương tang tóc phủ bầu trời
Thống khổ lầm than nước mắt rơi
Thân gái đoạn trường trên vạn nẻo
Đời trai cơ cực khắp muôn nơi
Theo chồng xứ lạ vì gia biến
Lao dịch quê xa bởi mạt thời
Ba chục năm trường dân quốc hận
Đảng làm điêu đứng nước non tôi
Viễn Khách

6.
Non tôi xóm vắng hỡi làng đâu
Buồn đợi người về buốt lệ sầu
Giặc đỏ càng ngày kèm nước khổ
Cộng nô suốt tháng kẹp dân đau
Mang tin gió thổi xin thư đến
Mượn lối mây đưa viết tỏ đầu
Xã tắc trừ gian quân thổ phỉ
Sơn hà gấm vóc hãy cùng nhau

Nguyen

7.
Cùng nhau trực diện bọn văn nô
Một lũ tay sai của giặc hồ
Khẩu Phật tâm xà luôn nhảm nhí
Ngưu đầu diện mã mãi nhi nhô
Sử kinh rừng rú, lòng gian trá
Thơ phú biền bưng, thói tặc đồ
Bạn hỡi! Vì dân, ta cảnh giác
Điểm danh, vạch mặt đám ma cô

NTCC
8.
Ma cô phản quốc phản quê hương
Bút máu mưu toan mở chiến trường
Trải rộng tuyên truyền nơi hải ngoại
Nối dài lừa bịp chốn tha phương
Lòng lang móc nối phường vô đạo
Dạ thú kéo lôi lũ bất lương
Khoác áo văn nhân thi sĩ đỏ
Gian manh xảo quyệt đủ trăm đường

Viễn Khách
9.
Gian manh xảo quyệt đủ trăm đường
Muối mặt cam tâm phận khuyển dương
Phá nát non sông nòi Lạc Việt
Làm tan đất nước tổ Hùng Vương
Hại dân ngoại thuộc nguyên toàn đảng
Phản quốc tay sai cả một phường
Bán rẻ biên cương cùng lãnh hải
Không màng chủng tộc chịu tai ương

Viễn Khách
10.
Tai ương trùm phủ khắp non sông
Ngư phủ vùi thân giữa biển đông
Tết đến cha già sầu nhớ trẻ
Xuân về vợ dại khóc thương chồng
Công an đàn áp hăm cùm kẹp
Mật thám răn đe dọa xích gông
Uất ức trời cao không rõ thấu
Ngàn năm di hận giống Tiên Rồng
Viễn Khách
11.
Ngàn năm di hận giống tiên rồng
Đất nước đau buồn với tổ tông
Cắt đất dâng phần quì cúi lạy
Chia bờ bán hải để tâng công
Dăm ba nghị quyết lòe thiên hạ
Bốn bảy văn thư dấu núi sông
Bộ mặt cộng nô ai chẳng thấy
Cháu con đã học thuở nằm lòng

Nguyen
12.
Cháu con đã học thuở nằm lòng
Yêu nước thương nòi giữ núi sông
Chống giặc bắc phương luôn vững chí
Trừ phường tiểu tặc mãi bền công
Con Hồng dũng mảnh trời Châu Á
Cháu Lạc anh hùng cõi Viễn Đông
Vận mạt rơi vào tay lũ cộng
Đau thương nhục nhã giống Tiên Rồng!

Bạch Loan
13.
Nhục nhã giống Tiên Rồng mến thương
Kẻ nghèo đói khát khắp thôn, phường
Ăn mày lê lết đầy thành phố
Du đãng nhiễu nhương rộn nẻo đường
Phụ nữ bán thân đi tám hướng (*)
Thanh niên "xuất khẩu" đến mười phương (**)
Anh hùng nữ kiệt xua ra biển
Bỏ nước ra đi biệt cố hương.

Bạch Loan

(*) Phụ nữ bán thân làm vợ hờ hoặc nô lệ tình dục cho ngoại nhân (**) thanh niên bị đem "xuất khẩu" làm nô dịch cho ngoại bang.

*

Lời Bàn Về Sấm Ngôn Của Cô Gia

Kính họa vận bài “Sấm ngôn của Cô Gia trong năm Bính Tuất” ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 448.

Ngồi chiêm nghiệm cái “sấm ngôn” này,
Quả ứng với tình hình bấy nay.
Hải ngoại vẫn tràn đầy vượng khí,
Quê nhà luôn xuất hiện danh tài.
Lòng dân năm tháng chưa yên tịnh,
Vận nước sớm chiều sẽ chuyển xoay.
Chậm nhứt vào đầu “niên Mậu Tý”...
- Cơ trời mới biết nhiệm màu thay.

*

Ông Peter Chọc Quê Việt Cộng

Trong bản tin “Chế độ CSVN “duyên dáng”... hay gian dối...” do CĐNVTD/UC phát hành vào tháng 12/05 đã cho biết báo Canberra Times đã đăng lời phát biểu của dân biểu Peter Slipper trên sân khấu trong ngày trình diễn “Duyên Dáng VN” ở Canberra mà báo Thanh Niên và cơ quan truyền thông của Việt Cộng không dám thuật lại. Ông Peter Slipper nói rằng: “Hy vọng Việt Nam sẽ nhanh chóng chuyển đổi chế độ sang một chính thể “Dân chủ”. Do sự kiện trên mà đứa Nam Man viết bài này.

Nghe thằng báo Đảng nó tuyên truyền,
Quả thiệt em hơi có ngạc nhiên.
Đã nhập nhằng “chính em”, “chính chị”,
Còn lờ lững “quan khách”, “quan viên”.
Toàn dân biết chuyện càng thêm nản,
Cả nước hay tin chắc khá phiền.
- Chỉ mỗi ông Peter phát biểu,
Thằng Bàng, thằng Khế giận gần điên.

*

“Tổ Cuốc... Tổ Cò” Của Việt Cộng

Cũng trong bản tin trên đã cho biết “Báo Thanh Niên và mọi cơ quan tuyên truyền của Đảng CSVN tiếp tục chụp mũ những người tố cáo Đảng CSVN là “quay lưng lại với Tổ Quốc”. Thấy Việt Cộng chụp mũ như vậy nên đứa Nam Man viết bài này.

Khôn hồn một chút mấy bồ tèo,
Đụng chạm bà con chẳng đặng ngheo.
Tớ dộng vài thoi lòi bảng họng,
Em cho mấy đạp lọt chùm phèo.
To gan dám tỏ lời đanh đá,
Lớn mật còn buông giọng trả treo.
Hở tí ra là đòi chụp mũ,
- Mũ gì" Mũ cối" Mũ tai bèo"
“Tổ cuốc” bây như cái “tổ cò”,
Nhìn vô tớ thấy đéo hay ho...
Người dân vẫn sống trong nghèo đói,
Bá tánh luôn mong được ấm no.
Muốn dạy khôn ai - đồ chó má,
Toan bài xích họ - thứ trâu bò.
Bà con nếu có “quay lưng lại”....
Chắc chắn cũng là có lý do.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.