Hôm nay,  

Thơ Thơ

11/03/200800:00:00(Xem: 3285)

Hạnh Phúc

Hạnh phúc gần sao quá đỗi gần.
Chỉ cần nheo nhẹ mắt tình nhân.
Nụ hôn gửi vội nhau theo gió.
Hạnh phúc rơi đầy lá dưới chân.

Hạnh phúc đôi bàn tay vẫy nhau.
Đường lên quanh dốc pulla màu.
Sân ga Chủ Nhật ngu ngơ đợi.
Hạnh phúc choàng vai sánh bước mau.

Hạnh phúc dài trên lối cỏ hoa.
Theo nhau khe khẽ hát tình ca.
Trăng sao trong mắt cười ươm nắng.
Hạnh phúc hồn nhiên rất thật thà.

Hạnh phúc cài lên tóc nụ hồng.
Thơm mùi hò hẹn thuở chờ mong.
Bàn tay thương nhớ bàn tay ấy.
Dìu dắt nhau chiều mưa phố đông.

Lê Đình Viễn Lan

*

Chuyện Lòng

Sáu năm không gặp nhau rồi nhỉ
Anh có băn khoăn, một chuyện lòng
Và có bao giờ anh chợt hỏi
Rằng người năm ấy nhớ anh không"

Nhớ anh" Nỗi nhớ đầy như biển
Cuồn cuộn mênh mông sóng chẳng ngừng
Ai đã Tiên Đồng, ai Ngọc Nữ
Cho người Lưu Nguyễn nhớ thiên cung"

Cho dù kỷ niệm không nhiều lắm
Nhưng đủ riêng nhau một nụ cười
Và sáu mùa xuân không gặp lại
Thế mà thương nhớ cứ đầy vơi!

Thế mà gối thấm bao nhiêu lệ
Ai biết không ai hỡi một người!
Có kẻ se lòng khi nhận biết
Nụ cười nào hóa đá trên môi!

Nụ cười năm ấy, bờ môi ấy
Là cửa tâm tư mở ý tình
Là ước mơ hồng, là tín hiệu
Của đêm giao ngộ với bình minh

Nụ cười năm ấy trên môi ấy
Như triện tim in giữa giấy lòng
Nên sáu năm rồi không nhạt được
Dù người cuối bãi kẻ đầu sông

Hỡi ai góc biển chân trời đó
Có biết cho ai những tủi hờn
Đã sáu mùa xuân không biếc nụ
Sáu mùa hoa nở giữa cô đơn...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Tình Cờ Đất Lạ

Nếu không duyên sao lại tình cờ
Em đọc bài thơ ta đăng báo
Tâm ý viết cho Gò Công thương nhớ
Buồn xa quê, ray rứt nghẹn ngào…

Đọc mấy dòng điện thư ngắn ngủi
Em gửi người đồng xứ đồng hương
Tiếng trong phone, ân cần thăm hỏi
Cô bé Gò Công, bé dễ thương!

Quê nội em, Gò Công mến yêu
Miền đất phèn, nước mặn đồng chua
Sóng Bao Ngược, gió sông Cửa Tiểu
Vàm Láng ngọt ngào tôm cá cua…

Em lớn lên, thành đô rực rỡ
Biết gì đâu quê nội thân thương
Thời chinh chiến giặc về man rợ
Tháng tư đen, mây tối phố phường…

Đất xa lạ với niềm thương nhớ
Đọc thơ ta, em bỗng thấy gần
Gò Công ơi! Lòng vui hớn hở
Tình đồng hương em gợi ý thân…

Lạnh Canada, nóng trời Texas
Em Vancouver ta ở Houston
Tình huynh muội, ý lòng man mác
Ta có em, đất lạ ấm lòng…

Đâu phải tình cờ mà kết nghĩa
Chút buộc ràng trân quý đồng hương
Giọng trong phone ngọt ngào chia sẻ
Lạ đất trời- Ấm gió bốn phương…!

Ta quý em, tình quê lối cũ
Kể chuyện Gò Công cho đỡ nhớ thương
Vancouver lạnh Houston nóng
Sẽ có ngày mát gió quê hương…

Thy Lan Thảo

*

Khúc Hát Dâng Đời

Xưa yêu em một thời con gái
Một thời e ấp nón che nghiêng
Một thời thơm ngát mùi hương tóc
Một thời em trau chuốt lược, gương
Nay thương em tháng ngày tần tảo
Vai mềm nặng trĩu gánh long đong
Nghĩa nào như núi cao, biển rộng
Tình nào chẳng đẹp tợ mùa thơ
Thơ anh thắp sáng bờ nhân thế
Ngát toả đêm trăng buổi hẹn hò
Em đã viết, đôi ta cùng viết
Khúc du ca một thuở làm người
Khúc nhọc nhằn mưu sinh cơm áo
Khúc tin yêu hát để dâng đời
Dù có đắng cay muôn nỗi
Vẫn giữ trong em một tấm lòng
Dù có gian nan bao ghềnh thác
Vẫn nở trong anh một đoá hồng.

Quan San

*

Thu Xa Vắng

Phố nhỏ anh đi ngày xưa ấy
Chắc mùa đông gió rét thổi đầy
Ôi thảm lá của mùa thu vàng rực
Đã trở về lòng đất thơ ngây
 
Anh đi rồi còn thành phố và em
Cây đứng lặng một trời lá đổ
Những chiếc lá tượng hình ngọn lửa
Cháy lên rồi mùa thu sao chơi vơi
 
Rồi một ngày hoa lá lại lên cây
Mùa Xuân đến tràn đầy nắng mới
Mùa hạ qua và mùa thu sẽ tới
Em như cây đón đợi bước chân người...

Thuỳ Hương

*

Trăng Quê Cuối Năm

Đêm trăng thao thức mong chờ,
Thả hồn theo gió vật vờ lang thang.
Ai tô cho ánh trăng vàng,
Để tôi nhung nhơ áo nàng vàng trăng.
Ai xui chi có chị Hằng,
Sao không xui được nàng rằng yêu tôi.
Ai đem trăng gắn đỉnh đồi,
Sao không giữ được tình tôi với nàng,
Trăng soi sáng quá sân làng,
Trăng ơi hãy giúp cho nàng gặp tôi.
Nơi trăng ở quá xa xôi,
Cũng không bằng cách trở tôi với nàng.
Nỗi buồn tôi đã úa vàng,
Nên trăng càng sáng tôi càng buồn hơn.
Bao giờ nàng hết giỗi hờn"

Anh Vinh

*

Thương Mình

Rót trà ra tách, nguội tanh
Buồn không muốn nấu, loanh quanh góc nhà
Tưới cây rồi lại ngắm hoa
Dọn cho sạch bóng bụi ra… ngoài đường
Nhốt riêng em bốn vách tường
Mở trang nhật ký, ghét thương một Người
Cà phê với bạn, Người cười,
Bỏ em thui thủi, em mời… nàng thơ
Tuyết rơi thấm nghĩa đợi chờ
Rơi cho biển cũng tràn bờ… Cô Đơn
Thèm con để được ôm hôn
Thèm Ba Má để được… hôn đỉnh đầu

Nấu trà, trà ngát hương… sầu!
Tưới hoa, hoa thắm; sao câu thơ buồn"
Đêm dài hơn… giọt lệ tuôn
Khóc đời tứ cố vô thân! Thương… mình!!!

Á Nghi

*

Em Dạy Học Trò Hay Dạy Tôi"

Nhớ tuổi còn thơ tôi quấn quýt
Ngày ngày cắp sách bước theo cô
Cô tôi... cô giáo tôi yêu thích
Giọng nói, lời răn mãi tới giờ...
 
Từ ấy trong tôi hẹn với đời
Tìm bằng cô giáo... được, không thôi
Mùa thu một buổi chiều se lạnh
Tôi được người thương chắp cánh rồi
 
Người ấy là một cô giáo thân
Gia đình đức hạnh, tiếng hiền nhân
Yêu nhau đôi lứa tình chung trọn
Năm tháng đường tơ, tóc bạc dần...
 
Em tôi sáng sáng đến trường em
Nép cửa trông theo bóng vợ hiền
Hãnh diện, dặn lòng: - Cô giáo đấy!
Suốt đời cố vẹn mối tơ duyên
 
Em dạy học trò hay dạy tôi"
Con ngoan, nhẹ giọng đắn đo lời
Thương nhau thầm lặng treo gương sáng
Rọi ánh trăng rằm con cháu vui...
 
Em dạy học trò hay dạy tôi
Lớp lang xử thế đẹp bao ngưòi
Bạn bè tri kỷ tròn ân nghĩa
Chung thuỷ tình đầy chẳng chút vơi
 
Em dạy học trò hay dạy tôi
Có lần nước mắt của "mình" rơi
Xốn xang... thao thức canh trường hận
Thủ thỉ bên em lỡ lỗi rồi...
 
Em dạy học trò hay dạy tôi
Tháng năm chẳng chịu nói ra lời
Sớm chiều đằm thắm duyên chồng vợ
Thầm nghĩ... thương ngầm đứt ruột thôi
 
Em ơi, ta quá nửa đời người
Cuối bước đường trần, sắp thảnh thơi
Mong sao ta cứ thương nhau mãi
Để chữ chung tình trọn kiếp đôi.

Hương Phong

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Chung Một Lời Nguyền

Hỡi ơi, cưả Ải Nam Quan
Những dòng quốc sử còn loang máu hồng
Tiễn Cha, nước mắt từng dòng


Cha nhìn con cũng cảm lòng phân ly
Dạy rằng: Con hãy về đi
Lau dòng nước mắt nữ nhi thường tình!
Hãy đem chữ Hiếu làm Kinh
Thù nhà, nợ nước phân minh báo đền
Ích chi mà khóc, mà phiền
Lệ kia có rửa hận riêng được nào!
Lời thiêng chia ngọn sóng đào
Ải Nam Quan đứng nghẹn ngào nhìn theo!
Tiếng Cha hoà tiếng thác reo
Bóng cha cùng với bóng chiều mờ tan!
Lau khô huyết lệ đôi hàng
Tay nâng kiếm báu, lòng mang lời thề
Mười năm dưới bóng trăng khuya
Bình Ngô mở nẻo đường về Đông Quan
Xưa, dòng sử Việt vẻ vang
Nay dòng sử Việt sao mang hận sầu"
Ải Nam Quan hỡi, còn đâu!
Kìa ai cắt đất dâng Tàu" Quyền chi"""
Chính quyền phục vụ dân thì
Yêu dân, làm việc chỉ vì dân thôi
Chứ đâu cắt đất dâng người
Để toàn dân phải thiệt thòi, đớn đau"!
Trưng Vương, Nguyễn Trãi nay đâu"
Thù nhà, nợ nước xin mau báo đền!
Tuốt gươm, chung một lời nguyền
Buôn dân, bán nước, bạo quyền, đập tan!!!

Ngô Minh Hằng

*

Đầu Năm Nhớ Mẹ

Mằn mặn mắt cay đầu năm mới
Từng tết, từng xuân đến với đời
Mẹ biết lòng con nhiều dấu hỏi
Sao đời cứ mãi cách xa xôi…

Là cả trời mơ mẹ gửi cho
Đứa con trai út mẹ mong chờ
Nghèo tiền nhưng mẹ giàu chăm sóc
Trìu mến mong đời con ấm no…

Tuổi con dần lớn trong chinh chiến
Đất nước tang thương bởi giặc về
Con sống trong vòng tay của mẹ
Êm đềm trong mái ấm tình quê!

Con thi trung học mẹ lo lắm
Ba dẫn con đi đến tận trường
Mười lăm tuổi Mỹ Tho lạ lẫm
Mẹ luôn cầu nguyện trọn lòng thương!

Tập tễnh con bước vào đại học
Mẹ mừng hy vọng ấm đời con
Nhưng mà chinh chiến luôn tàn khốc
Tổ quốc lầm than réo gọi hồn…
Buổi tiễn con lên đường nhập ngũ
Ba đứng nhìn theo- mẹ tiễn đưa
Với mẹ thằng con luôn bé nhỏ
Liệu có vững vàng trong gió mưa!"

Cờ xoay, mẹ xách giỏ nuôi con
Năm tháng buồn thương mẹ mỏi mòn
Từng bước lưu đày ra đất Bắc
Tình người sao khỏi phải héo hon!

Tám năm giặc thả con về lại
Lòng xót xa nhìn ảnh của ba
Một nén hương, nước mắt nào cho đủ
Để rửa lòng con khỏi xót xa…

Chị tiễn đưa em tận phi trường
Lệ nào cho chị mẹ thân thương
Con đi, mẹ tám mươi ba tuổi
Hai chữ phân ly xót dặm đường

Bảy năm đất lạ nghe tin dữ
Xót lắm lòng con mẹ biết không
Ba mất trong tù con trăn trở
Nay mẹ ra đi- xoáy nát lòng

Danh dự có còn khi buông súng
Trách nhiệm riêng con chẳng vẹn tình
Tổ quốc mất rồi trong tay giặc
Trời Nam đau xót mãi điêu linh…

Thy Lan Thảo

*

Cảm Xúc

Xây chính nghĩa, dòng đời lưu lạc
Nhuốm căm hờn, nức nở máu xương
Tình sông núi miệt mài gió bụi
Nợ kiếm cung thôi thúc đoạn trường
Nơi cố quốc, mây đen ngập lối
Chốn lưu đầy, sóng bạc đại dương
Nỗi quốc nhục, bao giờ rửa sạch
Hồn lung linh, huyết lệ canh trường

Phạm Thanh Phương

*

Văn Nô Cộng Sản

Văn nô cộng sản lại lò dò
Trà trộn thi đàn chẳng đắn đo
Giả dạng giao lưu phun nọc độc
Nằm vùng xướng họa nhả sương mù
Hài danh mỗi đứa đừng e ngại
Vạch mặt từng thằng hãy liệu lo
Hỡi lũ vô thần mau hối cải
Đồng bào đại xá sẽ tha cho...

Lệ Thu

*

Não Lòng Cảnh Đẹp, Miếng Ngon

Anh à! Mưa vẫn là mưa
Nắng vàng như thế nhưng chưa có... Nhà
Nhắc mình quốc phá đó mà!
Nhắc mình nhớ mãi vẫn “gia vong” kìa!
“Thất phu hữu trách” thì chia
Cúi đầu sao được! Bên Kia vẫn tù
Xin ơn Trưng, Triệu độ phù
Hồn thơ dẫu thiếu, chữ dư nhắc mình:
Rèn tâm, chí sắc như đinh
Đóng đâu nằm đấy, kết tình Việt-Nam!

Anh à! Trăng vẫn khuyết, rằm
Thiếu đom đóm sáng, âm-thầm đêm soi
Quất thêm cho buốt làn roi
Vực nhau tỉnh thức, học hoài sử thơm

Anh à! Dư dả chém cơm
Bao nhiêu hạt ngọc, lưng khom bấy người
Cấy cày chân nước, đầu trời
Quanh năm vất-vả, cả đời héo-hon.
Thương người, còn chút lòng son
Cao lương mỹ vị" Miếng ngon... não lòng!

Ý Nga

*

Tôi Sẽ Về Thăm

(Qúy tặng Quân nhân các cấp thuộc LD12 BDQ)
29-03-1975 là ngày tôi (nói riêng và Liên Đoàn 12 BDQ nói chung) phải giã từ vũ khí. Cũng là ngày Thành phố ĐÀ NẴNG đổi chủ cho đến hôm nay. Để thay cho niềm nhớ khôn nguôi, xin ghi lại vài vần điệu, và xin được gửi đến qúy vị để cùng nhớ ĐÀ- NẴNG.

Tôi có hứa sẽ về thăm thành phố biển
Nhìn Hải Vân thở khói đón hoàng hôn
Nghe lao xao khởi động buổi Chợ Cồn
Thăm Đà Nẵng, Mỹ Khê, thăm Non Nước.
Tôi đã hẹn từ 30 năm trước
Sẽ về thăm Trường Nữ: một trời mơ
Thuở tan trường, áo Em trắng, đơn sơ
Bay lượn giữa phố chiều thời chiến loạn.

Tôi tự hỏi còn hay chăng, chiếc quán
Góc Thông Tin: cà phê nhạc Diên Hồng"
Vì cô hàng xinh như giọt nắng trong
Ngoàì đường nhựa cây si trồng túi bụi.
Tôi sẽ về nhìn biển xanh tiếp núi
Ngắm bình minh trên đợt sóng sông Hàn
Qua Sơn Chà nghe biển hát miên man
Vào Hòa Khánh, tìm lối về Phú Lộc.

Thăm hậu cứ của một thời ngang dọc
Bóng mũ Nâu hòa bóng mát thuỳ dương
Nhớ làm sao những ngày tháng phong sương
Cùng đồng đội ngược xuôi trên đất Quảng.

Tôi sẽ về nối thời gian năm tháng
Tìm lại mình và kỷ niệm thanh xuân
Những phố phường ngày xưa, lúc dưỡng quân
Cùng chiến hữu vui thâu đêm suốt sáng.

Tôi sẽ về thăm những vùng lửa đạn
Thời loạn ly bỏ nhà trống, vườn hoang
Vào Duy Xuyên, qua Đại Lộc, Điện Bàn
Thăm Đức Dục, Quế Sơn và Hiếu Đức.

Tôi sẽ đứng trên chiếc cầu Giao Thủy
Nhìn Thu Bồn tiếp nhận sóng Vu Gia
Qua Phong Thử, vòng sang khu Gò Nổi
Viếng Tháp Chàm trên đường xuống Hà Nha.

Đã bao lần tôi vẫn còn lỗi hẹn
Nước xa nguồn, người còn mãi nhiêu khê
Quảng Đà ơi, xin hứa sẽ quay về
Nối tình tự vào thân thương kỷ niệm.

Ơi Đà Nẵng của thuở còn chinh chiến
Đây lòng son khắc khoải nhớ phố phường
Xin hẹn một ngày về như ước nguyện
Trong niềm vui hội ngộ giữa quê hương.

Huy Văn

*

Du Sinh, Chiêu Sinh!

Chính trị thì không, chẳng chính em"
Tổ chức cùng nhau đúc với rèn
Sinh viên hải ngoại nào cùng đến
Góp sức, chung phần rạng rỡ thêm"!!!

Quê hương" Tình nước, quá êm đềm!
Dòng giống ta cùng một Tổ tiên"
Hải ngoại nhìn xa trông rất rộng
Hãy góp tiền vào “nâng cấp” lên!

Hậu duệ “tỵ dân” quả thật hên"""
“Đĩ điếm, ma cô, một lũ hèn...
Ôm chân đế quốc tìm bơ sữa...
Căm thù chi nữa... đảng đổi tên” *

Nhắc nhớ làm chi quá khứ đen"
Chối bỏ “thiên đường” để sướng ên"!
Chúng tớ “Du sinh”  đây hết biết
Nhờ ơn “giải phóng” sướng hơn tiên"""
....
Trí thức, cấp bằng thật lắm tên
Bí mật thủ tiêu... khóa miệng rên
Chúng đã lừa nhiều, non thế kỷ
Phường tuồng bịp mãi vẫn vờ quên!!!

Tổ quốc... ầu ơ Mẹ Việt Nam
Rồng Tiên, dòng giống thắm da vàng
Dân khổ, nước nghèo vì cộng cướp
Luân thường, đạo lý phải gian nan!!!

Cô cậu sinh viên chớ có lầm
Lịch sử nhìn vào thấy dã tâm
Cộng nô bán nước, dân nô lệ
Nửa thế kỷ hơn Tổ quốc thâm **

Dân Nam

(*) Luận điệu tuyên truyền của CS lần lượt: “Khúc ruột xa ngàn dặm” đến “bộ phận quan trọng không thể tách rời tổ quốc XHCN VN"!!!” (**) Hiện tại, tương lai dân tộc tối đen (dân ngu, khu đen).

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.