Hôm nay,  

HOẠT-ĐỘNG BÍ-MẬT CỦA “AATTV”

29/07/201710:50:00(Xem: 16726)

HOẠT-ĐỘNG BÍ-MẬT CỦA “AATTV”

Tác-giả: Chân Quê

 

Tính đến nay là hơn 7 tháng gia-đình “Chân Quê” đã về Úc nghỉ hưu, ngày Anzac Day 25 tháng 4, 2017 là lần đầu tiên chúng tôi được tỏ lòng tri-ân đến các cựu chiến binh Úc thuộc phi-đoàn 35 Vận Tải (No.35 Transport Squadron); tiền-thân là phi-đội-cơ Caribou.  Họ đã đến Vũng-Tàu và đồn trú tại Luscombe Field gần căn-cứ Núi Đất vào tháng 8, năm 1964; lấy “nick name” là “Wallaby Airline”.  (Wallaby là tên gọi của con Kangaroo loại nhỏ).  Nhiệm-vụ chính của phi-đoàn này là tiếp-tế cho các trại Biệt-Kích Mỹ ở vùng 2 và vùng 3 chiến-thuật cũng như cho các toán cố-vấn Úc của “AATTV” ở vùng Tây-Nguyên.

 

Bài tường thuật của ký-giả Trev Benneworth về Anzac Day 2017 trên trang báo điện-tử “radschool.org.au” có nói về sự đóng góp hiện-kim và âm-nhạc giúp vui hoàn-toàn bằng Anh-ngữ của gia-đình ca-nhạc-sĩ Diamond Bích-Ngọc, Thái-Nguyên & Tom-Sĩ-Lê trong “Ngày Liên-Quân Úc-Đại-Lợi và Tân-Tây-Lan – 2017”; không ngoài mục-đích tỏ lòng tri-ân đến các cựu đồng-minh Úc.

  

blank

 

Quý đọc giả cũng có thể xem lại bài viết về Anzac Day trong “Link”: https://vietbao.com/a265985/ngay-25-thang-tu-2017-gia-dinh-chan-que-tri-an-cuu-chien-binh-uc

 

Xin nhắc lại là từ năm 2006 đến 2016, gia-đình “Chân Quê” đã liên-tục tổ-chức hằng năm tiệc Vinh-Danh cựu quân-nhân QL/VNH và Hoa-Kỳ từ California đến tiểu-bang Minnesota, USA. Vì thế, khi qua đến Úc chúng tôi đang lo-liệu tổ chức tiệc Vinh-Danh cựu chiến binh Úc và VNCH vào cuối tháng 8 này với chủ-đề là “Bridging the Gap” – Nhịp Cầu Nối Kết Cựu Chiến Binh Úc & Việt.

 

Duyên may đưa đến, qua sự giới-thiệu của cựu Quân-Y: Nguyễn-Văn-Vân (bạn ông chủ Farm Nguyễn-Nhiều); chúng tôi được diện-kiến và tiếp-xúc với vị chủ-tịch Hội Cựu-Quân-Nhân Quân-Lực-Việt-Nam-Cộng-Hòa tiểu-bang Queensland, Úc-Châu; ông Huỳnh-Bá-Phụng; cựu Đại-Úy Tình-Báo Chiến-Đoàn 1 của Úc, một nhân-vật rất cương-lĩnh và anh-minh chính-trực; do vậy các hội-viên đều rất kính mến và quý phục ông.  Chúng tôi như được chắp cánh cho ước mơ được làm một điều gì đó để tạ-ơn các cựu-quân-nhân QLVNCH tại Úc khi được đích thân ông Huỳnh-Bá-Phụng và phu-nhân là chị Bích-Vân vui mừng đón tiếp và đưa đi thăm tượng đài Chiến-Sĩ Việt & Úc tại Roma St, Parkland, Brisbane trong một ngày nắng đẹp, thời-tiết vô cùng ấm-áp (dù nước Úc đang ở vào giữa mùa đông).

 

Được biết Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt – Úc (Australian – Vietnamese Memorial Monument Building Fund Inc) do hai vị đồng chủ-tịch là ông Huỳnh Bá Phụng và ông Bill Marshall (Chủ-Tịch Hội Cựu Chiến Binh Úc) thành-lập ngày 10 tháng 4, năm 2001.  Trải qua bao nhiêu khó-khăn, gian-nan & trắc trở nhưng chính vì nhờ vào sự kiên-trì và lòng thành tâm của ông Huỳnh-Bá-Phụng cùng các cựu-quân-nhân QLVNCH và những mạnh-thường-quân  ở Brisbane; vì muốn lưu lại một di tích lịch sử cho thế-hệ ngàn đời sau cần biết về công ơn của quân-đội đồng-minh Úc-Đại-Lợi và Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa nên mãi đến ngày 16 tháng 9 năm 2005, bà Anne Bligh MP  (Phó Thủ Hiến, kiêm Bộ-Trưởng Tài-Chánh, Bộ-Trưởng Bộ Phát-Triển, Thương-Mại và Thiết-Kế, đại diện cho ông Thủ-Hiến Peter Beattie thời bấy giờ) cùng ông Huỳnh-Bá- Phụng và ông Alan Cunningham mới cắt băng khánh thành tượng đài.  Quan khách gồm nhiều chức sắc dân-cử và trên 700 người tham-dự, ai ai cũng được trân-trọng cầm trên tay hai lá cờ nhỏ Úc & Việt-Nam-Cộng-Hòa.

 

blank  

Tượng Đài Tưởng-Niệm Chiến-Sĩ Việt & Úc ở thành-phố Brisbane, tiểu-bang Queensland. Úc-Đại-Lợi

 

Và, sáng thứ Bảy 29 tháng 7, 2017 hôm nay, gia-đình “Chân Quê” lại được hân hạnh đi dự lễ 55 năm ngày “AATTV” đến tham-chiến Việt-Nam tại Kokoda Barracks Beechmont Rd, thuộc tỉnh Canungra qua lời mời của ông Huỳnh-Bá-Phụng.  Trại lính Úc Kokoda cách miền Nam thành-phố Brisbane khoảng 60 cây số, tọa-lạc trên thượng nguồn của thung-lũng sông Coomera, vị trí nằm giữa hai trang trại Darlington và Beechmont.  Kokoda Barracks được thành-lập vào năm 1942 cho quân-đội Úc thực-tập tác-chiến trong rừng rậm.  Trại đã có thời-gian đóng cửa từ năm 1948 đến 1954.  Sáu năm sau, từ thập-niên 60 đến 70; thời-gian chiến-tranh Việt-Nam khốc-liệt nhất, trại được mở cửa trở lại làm chỗ huấn-luyện cho các tân binh-sĩ và một cơ-sở Tình-Báo Quốc-Phòng cũng được đặt tại đây. 

 

Lần đầu tiên chúng tôi được đi sinh-hoạt với hội Cựu-Quân-Nhân QL/VNCH, Queensland nhưng cảm thấy thật gần gũi trước những tình thân quý mến của các anh chị hội-viên dành cho gia-đình “Chân Quê”.

  

blank

Gia-đình “Chân Quê” cùng các anh chị trong Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH, Queensland. Úc

Chụp hình lưu-niệm tại trại lính Úc Kokoda ngày kỷ-niệm 55 năm đến Việt-Nam của “AATTV”- 29/7/2017.

 

Đúng 9 giờ sáng, khách tham-dự thứ-tự xếp hàng vào cổng trại; vì sự an-ninh tuyệt-đối nên các hướng-dẫn-viên vô cùng cẩn trọng đọc tên từng người trong danh sách để lên xe bus đưa đến hội-trường dùng điểm-tâm; ai không ghi danh từ trước sẽ không được vào trại.  Sau đó, từng đoàn, từng đoàn xe bus lớn nhỏ chở rất đông khách tham-dự (trong đó có chúng tôi) di-chuyển sang địa điểm hành lễ.  Thật xúc động khi ngay từ dưới chân đồi là một hàng các em Thiếu-Sinh-Quân Úc đứng nghiêm-trang chào “Salute” theo nghi-thức quân-đội.  Có khoảng 500 khách tham-dự, phần lớn là thân-nhân của các anh-hùng tử-sĩ “AATTV”; nhận thấy ông Huỳnh-Bá-Phụng (chủ-tịch Hội Cựu Quân Nhân QL/VNCH Queensland, Australia) và phu-nhân Bích-Vân ngồi ngay hàng ghế danh-dự cùng với các vị Tướng Tá như cựu Trung-Tướng kiêm cựu Thống-Đốc tiểu bang Western Australia; ông Michael Jeffery, các vị đại-diện quân-đội Mỹ, New Zealand, Hội Quả-Phụ “AATTV” v.v… 

 

Quốc-ca Úc cùng những câu kinh và lời nguyện cầu tha-thiết của tất-cả khách tham-dự vang vọng giữa cảnh núi đồi hùng-vĩ bát ngát rừng xanh, nơi đây cũng là chỗ an nghỉ ngàn thu của các cựu chiến binh Úc “AATTV”; ai ai dường như cũng bồi-hồi khi tiếng kèn Tô-Cách-Lan “Bag Pipe” chiêu hồn tử-sĩ vang lên ai-oán; não nùng.  Từng đoàn người nối tiếp lên trao vòng hoa trong ngôi nhà nguyện nhỏ bé mà các cựu chiến binh Úc đặt tên là “The CĂN NHÀ AATTV”.

 

Xem Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=8hATjbAcZ20&feature=em-upload_owner

 

blank

Ông Huỳnh-Bá-Phụng lên trao vòng hoa tưởng-niệm trong ngày kỷ-niệm 55 Năm “ATTVN” đến VN.

 

 blank

Ông Huỳnh-Bá-Phụng, cựu Thiếu-Tá John Gibson (chủ-tịch AATTVA, Queensland. Brisbane)

Và anh Thái-Nguyên chụp hình lưu-niệm ngày kỷ niệm 55 năm AATTVA đến Việt-Nam – 29 tháng 7, 2017.

 

blank

Gia-đình “Chân Quê” chụp hình lưu-niệm cùng cựu Đại-Tá Kerry Gallangher (chủ-tịch “AATTV” toàn quốc)

Vì tựa đề bài viết này là “HOẠT-ĐỘNG BÍ-MẬT CỦA “AATTV” nên chúng tôi xin được tóm lược khái-quát như sau:

“AATTV”: là chữ viết tắt của “Australian Army Training Team Vietnam”, tạm dịch là: “Toán Huấn-Luyện Quân-Lực Úc ở Việt-Nam”; người Úc gọi tắt là “The Team”.  Tài-liệu từ trang nhà: “Australian War Memorial” ghi-nhận rằng:

 

Đại-Tá của “AATTV” là ông Ted Serong đã đến Sài Gòn hôm 31 tháng 7, năm 1962.  Ngày 3 tháng 8 (tức 3 hôm sau) toán cố-vấn đầu tiên của “The Team” gồm 15 sĩ-quan và 15 hạ-sĩ-quan cùng tới Saigon.  “AATTV” được gửi vào Việt-Nam từ 12 đến 18 tháng để huấn-luyện và cố-vấn cho quân-đội Việt-Nam-Cộng-Hòa (về du-kích và phản du-kích-chiến khi đánh nhau với Việt-Cộng), cũng có khi chỉ-huy các toán Biệt-Kích người Thượng.  “The Team” là một thành-phần của Biệt-Đội Cố-Vấn Mỹ (US Military Assistance Command Vietnam) – Viết tắt là “MACV”, hoạt-động của “AATTV” tức “Toán Huấn Luyện Quân Lực Úc ở Việt-Nam” hoàn-toàn bí-mật, lúc  bấy giờ cả thế-giới không ai biết đến! Đa số các thành-viên của “The Team” đã được ưu tiên đưa tới các trại Dân Sự Chiến Đấu (CIDG - Civilian Irregular Defense Group – Tức “Biệt Kích Mỹ).

 

 

Các thành viên của “The Team” được phân bố đi khắp nơi, thường hoạt-động riêng lẻ hoặc hai người; chỉ trong trường-hợp đặc-biệt mới kết hợp thành Toán, nhưng cũng không quá 10 người. Lần duy nhất có sự tham-dự đông đảo của các thành-viên là buổi lễ đón nhận huân-chương cao quý “US Army Meritorious Unit Commendation” của Hoa-Kỳ, do Đại-Tướng Abrams, Tư-Lệnh Quân-Đội Hoa-Kỳ tại Việt Nam trao ở thị-xã Vũng Tàu ngày 30 tháng 9 năm 1970.


Tháng 9 năm 1964, tổng số của “The Team” tăng lên 73 người, rồi 112 người vào tháng 6 năm 1965 và cao nhất là 217 người vào tháng 11 năm 1970.  Đầu năm 1971, “The Team” mở khóa huấn-luyện đầu tiên cho các quân-nhân QL/VNCH tại Jungle Warfare Training Centre ở Núi Đất thuộc tỉnh Phước Tuy, Bà-Rịa - Vũng-Tàu.

Năm 1972, khi toàn bộ Lực-Lượng-Đặc-Nhiệm của Úc đã rút về nước, “The Team” tiếp-tục ở lại Việt-Nam, với nhiệm-vụ huấn-luyện chiến-thuật chống du-kích cho phía VNCH và quân-đội Quốc-Gia Khmer (FANK - Forces Armées Nationale Khmer).


“The Team” chỉ chấm dứt hoạt động vào ngày 18 tháng 12 năm 1972, được ghi nhận là đơn vị Úc phục-vụ tại Việt-Nam lâu nhất (trên 10 năm) và cũng là đơn-vị có tỷ-lệ quân-nhân có ân- thưởng huy-chương cao nhất, trong đó bốn người nhận lãnh huân-chương cao quý “Victoria Cross”.

 

Trong cuốn phim tài-liệu “Vietnam the War That Made Australia” của đài SBS (Úc-Châu) xuất-bản năm 2015 ghi-nhận rằng: chiến-tranh Việt-Nam làm cho người dân Úc có một lối nhìn cởi mở hơn đối-với dân-tộc Á-Châu nói chung và  người Việt-Nam nói riêng.  Các thành-viên của “The Team” sau cuộc chiến trở về nước là những người đã tranh-đấu cho rất nhiều thuyền-nhân Việt-Nam được qua Úc định cư một cách dễ dàng (trong đó có bản thân chúng tôi); đồng thời họ cũng vận-động chính-phủ Úc cho các cựu quân nhân QL/VNCH có được đầy đủ trợ cấp về mọi phương-diện tương-đương như các cựu chiến binh Úc bản xứ.

 

Sau 45 năm từ khi quân-đội Úc rời khỏi chiến-trường Việt-Nam, cá-nhân chúng tôi cũng trải qua bao thập-kỷ gian-nan thử thách; không thể ngờ là ngày hôm nay lại có buổi hội-ngộ kỳ-diệu này, nhất là phu-quân tôi rất mãn nguyện khi được tay bắt mặt mừng, trực-tiếp nói lời tạ-ơn từ đáy con tim đến các cựu chiến binh Úc và quý bà quả phụ cùng thân-nhân của các tử-sĩ “The Team”.  Xin cảm-ơn ông Huỳnh-Bá-Phụng (Chủ-Tịch Hội Cựu Quân Nhân QL/VNCH tiểu-bang Queensland) đã tạo điều-kiện cho gia-đình “Chân Quê” đến tham-dự buổi lễ kỷ-niệm 55 năm ngày “The Team” đến Việt-Nam – 29 Tháng 7, năm 2017. 

 

Chúng tôi cảm-nhận được niềm vui trong tiếng nói, môi cười của tất-cả mọi người mà gia-đình “Chân Quê” tiếp-xúc; dường như hơi ấm của tình thương đã lan tỏa khắp khu rừng núi của trại lính Kokoda hôm nay. Chúng tôi cũng tin rằng vong-linh các anh-hùng tử-sĩ “The Team” và VNCH đang mỉm cười nên chín suối khi chứng-kiến được lòng Thành Kính Tri-Ân của chúng tôi và sẽ luôn phù-hộ cho gia-đình “Chân Quê” được “Chân Cứng, Đá Mềm” trên bước đường sinh-hoạt từ-thiện, bác ái. 

 

*Tác-giả “Chân Quê” – Viết xong lúc 2giờ 27’ khuya, rạng sáng Chủ-Nhật 30 Tháng 7, 2017 (Giờ Brisbane, Úc Châu); tức 9giờ 27’ sáng thứ Bảy 29 Tháng 7, 2017 (Giờ California.  USA)



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng CSVN hay nói “Trí thức là “nguyên khí của quốc gia”, làm hưng thịnh đất nước, rạng rỡ dân tộc*; “Trí thức là vốn liếng quý báu của Dân tộc”; hay “Thanh niên là rường cột của nước nhà” , nhưng tại sao nhiều người vẫn ngại đứng vào hàng ngũ đảng? Lý do vì đảng chỉ muốn gom Trí thức và Thanh niên “vào chung một rọ để nắm tóc”...
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.