Hôm nay,  

Nếu Mọi Người Biết Đảng CSVN Thật Sự Là Gì?

16/02/201505:50:00(Xem: 6691)

 Nếu Mọi Người Biết Đảng CSVN Thật Sự Là Gì?

Le Nguyen

Thời đại Hồ Chí Minh, nói như cố ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện “chỉ có cái loa là vui thôi” bởi cái loa là công cụ tuyên truyền của đảng CSVN và chỉ có cái loa là được vô tư hò hét hò hát, vô tư nói thánh nói tướng không ai có quyền nói khác hay được nhiều cơ hội nghe được tiếng nói khác ngoài tiếng nói của đảng, nhà nước CSVN. Thời đại Hồ Chí Minh không chỉ có đơn thân cái loa phục vụ công tác tuyên truyền mà đảng CSVN còn trang bị cho đội ngũ “loa” tuyên truyền, vũ khí bạo lực, khủng bố để trấn áp, bịt miệng, tiêu diệt những ai khôn ngoan, những ai còn tính người không nghe theo lời dối trá, xúi giục làm theo điều độc ác, phi nhân tính của đảng - với danh xưng đúng bản chất bạo tàn của nó mang là đội “vũ trang tuyên truyền”. Vũ trang tuyên truyền là vừa tuyên truyền, vừa sử dụng bạo lực trấn áp, nói cụ thể là tuyên truyền láo không được là vặt lông mần thịt, đúng với cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng của mần thịt.

Thời thông tin bùng nổ, với kỹ thuật thông tin hiện đại, những bí mật lịch sử lần lượt được bạch hóa, những nhân chứng sống bên trong lẫn bên ngoài đảng cộng sản đã có nhiều cơ hội, điều kiện với diễn đàn lề dân thoáng đãng đủ rộng để vạch trần dối trá, tố cáo tội ác cộng sản đã gây ra cho đất nước, dân tộc Việt Nam trên ¾ thế kỷ đã qua. Thế cho nên, thời nay các lãnh đạo đảng CSVN đương quyền, nắm giữ trong tay nhiều phương tiện kỹ thuật thông tin, có đủ điều kiện tiếp xúc với tài liệu lịch sử, có cơ hội tiếp cận với nhân chứng sống, với thế giới dân chủ văn minh thời đương đại nên không có lý do biện hộ cho những phát ngôn dối trá, không đúng sự thật, là nói láo vì thiếu thông tin, không biết gì về Hồ Chí Minh, về đảng CSVN trong thời đại thông tin này!

Đến thời điểm hiện tại, có lẽ chỉ có giai cấp công nhân, nông dân thành phần lao động nghèo sống ở vùng sâu vùng xa không đủ điều kiện để tiếp xúc với kỹ thuật thông tin truyền thông hiện đại, chỉ biết có loa đài, chỉ nghe lời tuyên truyền của các cán bộ tuyên giáo của đảng nên không biết Hồ Chí Minh là tên cộng sản đệ tam, lãnh tiền nhận lệnh của Nga – Tàu thực hiện ý đồ nhuộm đỏ Việt Nam và không biết đảng CSVN đích thực là đội quân đánh thuê cho cộng sản quốc tế.

Có lẽ chính vì không biết sự thật của bác đảng nên có một bộ phận không nhỏ bị bịt mắt, bịt tai để họ ngộ nhận tôn thờ thánh hồ, tin đảng tài tình sáng suốt và không nhận ra bản chất vô đạo, độc ác của hồ, của đảng CSVN nên cứ hy vọng, cứ tin vào lời hứa hão thay đổi, đổi mới của đảng cho cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai.

Chính ở thái độ ngồi chờ và hy vọng ở ngày mai tươi sáng do đảng hứa hẹn mang lại của đại bộ phận nhân dân, của cán bô, đảng viên cộng sản nên cho dù họ biết lý tưởng cộng sản, chủ nghĩa xã hội là sai lầm, là tội ác chống con người nhưng họ không quyết liệt đứng lên chỉ vào mặt cộng sản nói cộng sản nói láo. Cũng như họ không dứt khoát chống lại truyên truyền dối trá của tuyên giáo cộng sản nên các lãnh đạo đảng cộng sản thời nay mới có cơ hội nói láo không biết ngượng mồm, không biết xấu hổ, dù biết chuyện mình nói là láo nhưng vẫn cứ nói.

Lãnh đạo cộng sản đương quyền không những nói láo về chuyện bác đảng trong qua khứ mà họ còn trơ trẻn nói láo về đảng lãnh đạo cả trong thời hiện tại. Có lẽ không ai là không biết các lãnh đạo đảng đời nay thừa biết hiện trạng xã hội, hiện tình đất nước thê thảm toàn diện như thế nào – thê thảm đến độ không thể “phê và tự phê” sửa chữa được nữa. Qua câu nói của một trong những lãnh đạo cao cấp tại chức “...dân chủ là xu thế không thể đảo ngược...” Có thể họ biết chỉ có một cách duy nhất là phải xóa bỏ chế độ độc tài cộng sản đi để giật dậy tinh thần dân tộc, thiết lập chính thể dân chủ ngõ hầu dẫn dắt đất nước tiến lên hùng cường, thịnh vượng sánh vai bè bạn năm châu, hòa nhập vào giòng sống văn minh của nhân loại mới xứng đáng là con người có trách nhiệm với dân với nước.

Thế nhưng, lãnh đạo đảng CSVN đương thời không những không thức tỉnh từ bỏ con đường tàn dân hại nước mà lại còn tiếp tục dấn sâu vào tội ác, vào tuyên truyền dối trá về cái gọi là thành công của đảng cộng sản lãnh đạo trong công cuộc đổi mới kinh tế, hội nhập quốc tế trong mấy thập kỷ qua. Thật ra lớp hào nhoáng của cái được gọi là thành công, thành quả của công cuộc đổi mới qua kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa của đảng CSVN, chỉ là khẩu hiệu tuyên truyền, chỉ là lừa gạt được những người nhẹ dạ, cả tin kém tư duy nhận thức lẫn thiếu điều kiện tiếp cận thông tin đa chiều và chỉ được nghe có mỗi thông tin từ loa đài của đảng, nhà nước CSVN.

Đối với những ai thường xuyên tiếp cập báo lề dân đều nhận ra “thành quả” dối trá, bịp bợm của đảng CSVN về cái gọi là đổi mới và hội nhập quốc tế.

Cái gọi là thành công đổi mới, hội nhập quốc tế mà tuyên giáo, tuyên truyền viên, dư luận viên thường vinh vào bề nổi của những công trình xây dựng khu gia cư, nhà cao tầng, khu nghỉ dưỡng cao cấp, sân golf, khách sạn, nhà hàng, đường xá, cầu cống, khu công nghiệp, bến cảng, sân bay...cùng với lớp nhà giàu, đại gia mới nổi chơi siêu xe, du thuyền, dinh thự triệu đô... để tuyên truyền cho thành công của đổi mới nhằm bịp bợm thành phần lao động nghèo không điều kiện tiếp cận thông tin và với một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên mù đảng vì nhiều lý do.

Dù thế, tuyên giáo cộng sản không thể lừa gạt được số đông bạn đọc báo lề dân luôn theo sát tình hình đất nước và đại bộ phận bạn đọc theo dõi báo lề dân không ai là không biết đằng sau lớp hào nhoáng của cái gọi là thành quả đổi mới của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, là tài nguyên quốc gia, tài sản của dân chạy vào túi của tầng lớp vô nhân siêu giàu có nguồn gốc đảng, là những công trình xây dựng thiếu chất lượng, vừa xây xong không bao lâu thì đã sụt,lún, nứt...

Ai cũng biết trong cái gọi là thành quả đổi mới, là nguồn gốc tạo nên tầng lớp vô nhân siêu giàu trên máu nước mắt, trên thành quả lao động của giai cấp nông dân nghèo bị chiêu bài “sở hữu toàn dân” của đảng cưỡng cướp để cho giai cấp mới, siêu giàu thể hiện tài cướp bóc, phù hợp với bản chất cướp của đảng vốn có và không cần phải núp dưới bóng đội quân tiên phong nào cả, khi đã cướp được quyền lực nhà nước và xã hội.

Cũng như những ai theo dõi báo lề dân đều biết trong cái gọi là thành quả đổi mới của đảng cộng sản liên tục vài thập kỷ, có trên dưới 10 tỷ đô la mỗi năm của thành phần mà lãnh đạo đảng CSVN phỉ báng, gọi là “chây lười lao động, chạy theo bơ thừa sữa cặn...” chuyển về hà hơi cho đảng sống, cùng với 10 tỷ đô la viện trợ hoàn lại, không hoàn lại hằng năm của các nước dân chủ “thế lực thù địch” và với số nợ nước ngoài lên đến gần $1,000 đô la cho mỗi đầu người dân Việt Nam, cục nợ đó là con số không hề nhỏ cho người dân của một nước còn thuộc dạng nghèo như Việt Nam!

Cái gọi là thành quả của nhiều thập kỷ đổi mới, hội nhập của đảng CSVN không dừng lại ở đó, nó còn khiến cho những người lương thiện cảm thấy xấu hổ khi cầm hộ chiếu Việt Nam đi qua các trạm kiểm soát nhập cảnh nước ngoài và cảm thấy hình ảnh dân tộc bị xúc phạm khi thấy các biển cảnh báo ăn cắp, biển cấm vào các cửa hàng ăn uống, siêu thị bằng chữ Việt. Những hình ảnh đáng xấu hổ đó, đa phần do một bộ phận không nhỏ cán bộ ngành ngoại giao, hàng không quốc doanh, du sinh con cháu các quan chức đảng viên cộng sản...tổ chức buôn lậu, rửa tiền, lập đường dây chuyển hàng ăn cắp về Việt Nam tiêu thụ...gây ra.

Thành quả đổi mới của nhiều thập kỷ rõ nét hơn nữa là đảng CSVN ra rả, hô hào công nghiệp hóa, hiện đại hóa nhưng không làm ra được ốc vít chất lượng cho máy điện toán, không sản xuất ra được vỏ chai đúng chuẩn cho các công ty đa quốc ở Việt Nam đóng chai xuất cảng ra nước ngoài...và các công ty quốc doanh nắm giữ vai trò của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, độc quyền sản xuất kinh doanh, một mình một chợ nhưng số lãi sinh ra không tương xứng với vốn đầu tư hay cứ lỗ năm này sang năm khác, ngay cả dù được đảng, nhà nước bơm ngân sách nuôi như nuôi trứng hứng như hứng hoa vẫn không thể đứng vững mà phải “tuyên bố” phá sản vì nợ không khả năng chi trả...

Thành quả đổi mới, hội nhập còn ấn tượng hơn nữa là dù tài nguyên, khoáng sản trong lòng đất của một đất nước “mệnh danh” là rừng vàng bạc bể mà các tập đoàn quốc doanh độc quyền, các công ty “mũi nhọn kinh tế” của đảng, nhà nước đào lên, hút lên bán vẫn lỗ hoặc có lãi rất khiêm nhường, không đủ để bù đắp cho sự hủy hoại, tàn phá môi trường thiên nhiên gây ảnh hưởng xấu, khó khắc phục đến đời sống con người, đời sống sinh vật trong vùng khai thác tài nguyên thiên nhiên và chuyện đào, hút dưới lòng đất lên bán vẫn lỗ, chắc chỉ có xảy ra trong nước đảng độc quyền lãnh đạo mang tên CSVN?

Nghiêm trọng hơn cả của đổi mới hội nhập, không phải chỉ làm cho tài nguyên cạn kiệt, hố bất công ngày càng sâu, khoảng cách giàu nghèo ngày càng xa mà nghiêm trọng nằm ở chỗ xã hội băng hoại, phẩm chất con người, ngày càng suy thoái đạo đức lối sống, sự dữ lên ngôi và tình người tính người dần mất hút trong tính thú, tính ác của sinh vật người. Có thể nói, cạn kiệt tài nguyên, tài sản quốc gia tuy nghiêm trọng nhưng vẫn không nghiêm trọng bằng tài sản con người bị hủy hoại, bị vong thân tha hóa và cái đảng CSVN gọi là thành quả đổi mới hội nhập đích thực là hậu quả nghiêm trọng khó khắc phục, không thể khắc phục nếu đảng vẫn nắm độc quyền lãnh đạo và chế độ cộng sản vẫn tồn tại trên đất nước Việt Nam!

Liệt kê một số hậu quả nổi cộm của mấy mươi năm đổi mới, hội nhập với chủ trương, đường lối kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa mà đảng CSVN kể lể công lao cũng giống như đảng kể lể công lao đánh Pháp, đuổi Nhật, chống Mỹ cứu nước đến thời đại tin học này đã bị lột trần bạch hóa nên rất ít người không nhận ra cái gọi là công lao của đảng - đích thực là tội ác, là bịp bợm, dối trá nối dài của đảng CSVN. Nếu tất cả mọi người chúng ta biết rõ mặt thật của đảng CSVN và ai cũng tích cực vạch trần, chuyển tải thông tin đến những bộ phận ngộ nhận, hiểu mơ hồ về cộng sản, chắc chắc cộng sản sẽ tan đi như thiên tài thơ, ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện bày tỏ trong tập thơ Hoa Địa Ngục, trước khi hệ thống nhà nước xã hội chủ nghĩa tan vỡ, chủ nghĩa cộng sản bị loài ngưòi tiến bộ vất vào thùng rác lịch sử, có những câu sau:

“...Nếu nhân loại mọi người đều biết

Cộng Sản là gì tự nó sẽ tan đi

Thứ sinh thành từ ấu trĩ ngu si

Sự hiểu biết sẽ là mồ hủy diệt...”

,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kể từ khi tổ chức khủng bố Hamas tấn công vào Israel vào ngày 7 tháng 10 năm 2023, các vụ xung đột đẫm máu xảy tại Dải Gaza cho đến nay vẫn chưa kết thúc. Nhưng gần đây, cộng đồng quốc tế còn tỏ ra lo ngại nhiều hơn khi giao tranh giữa Israel và lực lượng dân quân Hezbollah ở Lebanon đang gia tăng. Bằng chứng là sau cái chết của thủ lĩnh Hamas Ismail Haniya và thủ lĩnh Hezbollah Hassan Nasrallah, tình hình càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Trong vài tháng qua, người dân Mỹ, dù muốn hay không muốn, cũng đã có nhiều cơ hội để nhìn về một bức tranh mà trong đó có quá nhiều sự tương phản. Những mảnh ghép từ hai tầm nhìn, hai chiến lược, hai mục đích hoàn toàn khác biệt đã dần dần rơi xuống, để lộ ra hai con đường hoàn toàn khác biệt cho người Mỹ lựa chọn. Dù có một bức màn đã rơi xuống (như nữ hoàng Oprah Winfrey đã ví von) cho một thuyền trưởng bước ra, trao lại cho người dân sự hy vọng, lòng tin, trách nhiệm, thì sâu thẳm bên trong chúng ta vẫn muốn biết, những giá trị thực của một triều đại đã mang lại. Từ đó, niềm tin sẽ được củng cố.
Bi hài kịch “ngoại giao cây tre”, với hoạt cảnh mới nhất là “cưỡng bức đặc xá”, đã giúp chúng ta nhận ra rằng, dẫu khác nhau nước lửa, “phóng sinh” và “hiến tế” vẫn có thể hội tụ ở ý nghĩa “triều cống” khi phải chiều lòng hai cường quốc ở hai đầu mút của hai hệ tư tưởng trái ngược nhau. Để đẹp lòng bên này thì phải nhẫn tâm “hiến tế”, mà để làm hài lòng bên kia thì phải diễn tuồng “phóng sinh” để có một dáng dấp khai phóng, cởi mở. “Chiến lược ngoại giao” này, phải chăng, là một trò chơi “ăn bù thua” mà, diễn đạt bằng ngôn ngữ toán học của Game Theory, là có tổng bằng không?
Trận Điện Biên Phủ kết thúc vào hôm 7 tháng 5 năm 1954. Bẩy mươi năm đã qua nhưng dư âm chiến thắng, nghe chừng, vẫn còn âm vang khắp chốn. Tại một góc phố, ở Hà Nội, có bảng tên đường Điện Biên Phủ – cùng với đôi dòng chú thích đính kèm – ghi rõ nét tự hào và hãnh diện: “Tên địa danh thuộc tỉnh Lai Châu, nơi diễn ra trận đánh quyết liệt của quân và dân ta tiêu diệt tập đoàn cứ điểm thực dân Pháp kéo dài 55 ngày đêm”.
JD Vance đã chứng tỏ một “đẳng cấp” khác, rất “Yale Law School” so với thương gia bán kinh thánh, giày vàng, đồng hồ vàng, Donald Trump. Rõ ràng, về phong cách, JD Vance đã tỏ ra lịch sự, tự tin – điều mà khi khởi đầu, Thống đốc Walz chưa làm được. Vance đã đạt đến “đỉnh” của mục tiêu ông ta muốn: lý trí, ôn hoà, tỉnh táo hơn Donald Trump. “Đẳng cấp” này đã làm cho Thống Đốc Tim Walz, người từng thẳng thắn tự nhận “không giỏi tranh luận” phải vài lần phải trợn mắt, bối rối trong 90 phút. Cho dù hầu như trong tất cả câu hỏi, ông đã làm rất tốt trong việc phản biện lại những lời nói dối của JD Vance, đặc biệt là câu chất vất hạ gục đối thủ ở phút cuối: “Trump đã thua trong cuộc bầu cử 2020 đúng không?” JD Vance đáp lại câu hỏi này của Tim Walz bằng hàng loạt câu trả lời né tránh và phủ nhận sự thật. Và dĩ nhiên, rất “slick.” “Trump đã chuyển giao quyền lực rất ôn hoà.” Cả thế giới có thể luận bàn về sự thật trong câu trả lời này.
Phải nhìn nhận rằng chuyến đi đầu tiên của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm đến Mỹ đã được giới chức ngoại giao Việt Nam thu xếp để ông gặp được nhiều lãnh đạo, xem như xã giao ra mắt để hợp tác, hỗ trợ Việt Nam trong nhiều lãnh vực trong tương lai. Bài diễn văn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc chỉ lặp lại các chính sách đối ngoại của Hà Nội, nên không được truyền thông quốc tế chú ý nhiều như các diễn văn của Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, là đại diện cho những quốc gia trực tiếp liên can đến các xung đột ở Trung Đông, ở Ukraine mà có nguy cơ lan rộng ra thế giới. Ông Lâm mới lên làm chủ tịch nước kiêm tổng bí thư Đảng Cộng sản được vài tháng, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời, nên ông muốn dịp đến Liên Hiệp Quốc là dịp để thể hiện vai trò lãnh đạo của mình và nhấn mạnh đến chính sách ngoại giao du dây của Hà Nội.
Sự bất mãn lan rộng với các hệ thống thuộc chủ nghĩa tư bản hiện tại đã khiến nhiều quốc gia, giàu và nghèo, tìm kiếm các mô hình kinh tế mới. Những người bảo vệ nguyên trạng tiếp tục coi Hoa Kỳ là một ngôi sao sáng, nền kinh tế của nước này vượt xa châu Âu và Nhật Bản, các thị trường tài chính của nước này vẫn chiếm ưu thế hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, công dân của nước này cũng bi quan như bất kỳ công dân nào ở phương Tây.
Sau 38 năm quyết định “đổi mới hay là chết” (1986-2924) CSVN vẫn còn là quốc gia do một đảng độc quyền lãnh đạo; không có bầu cử tự do; không cho lập đảng đối lập và không có báo chí tư nhân. Vì vậy, những khẩu hiệu “nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”, hay “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” được Đại hội lần thứ X khẳng định là những khoe khoang nhàm chán...
Việc Donald Trump được gần phân nửa người Mỹ chấp nhận và ủng hộ trong những năm gần đây đã khiến nhiều người trí thức trong xã hội Hoa Kỳ đặt câu hỏi về sự tồn tại của “human decency”, hay dịch nôm na là “sự đàng hoàng, sự tử tế, đạo đức nhân tính của con người”. Liệu xã hội ngày nay đã hạ thấp chuẩn mực “đàng hoàng”, hay có thể nào sự đàng hoàng, tử tế giờ đây không còn là một nhân tính cần thiết trong giá trị nhân bản? Dĩ nhiên trong mỗi xã hội, mỗi người có mỗi “thước đo” riêng về mức độ của “đàng hoàng”, nhưng từ ngữ tự nó phải phần nào nói lên một chuẩn mực nhất định. Theo một số tự điển tiếng Việt, chúng ta có thể đồng ý rằng: 1. Đàng hoàng là một tính từ tiếng Việt mô tả cuộc sống đầy đủ, đáp ứng được các nhu cầu chung của xã hội. Ví dụ: cuộc sống đàng hoàng, công việc đàng hoàng, nhà cửa đàng hoàng. 2. Đàng hoàng còn được dùng để chỉ những biểu hiện về tính cách mẫu mực, hay tư cách con người tử tế đáng được coi trọng.
Thư tịch cổ ghi rằng… Lịch sử trên thế giới thật sự rất hiếm người tài vừa là vua đứng đầu thiên hạ vừa là một hiền triết. Nếu văn minh La Mã có Marcus Aurelus, hoàng đế triết gia, vừa minh trị dân, độ lượng với mọi người và để lại tác phẩm triết học nổi tiếng “Meditations” thì ở phương Đông hơn mười hai thế kỷ sau có Vua Trần Nhân Tông của nước Việt. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, triều đại của Vua Trần Nhân Tông là triều đại cực thịnh nhất của sử Việt. Ông là vị vua liêm chính, nhân đức, một thi sĩ, đạo sĩ Phật giáo. Do là một vị vua đức độ, trọng dụng nhân tài, nên ông thu phục nhiều hào liệt trong dân, lòng người như một. Quốc triều có Thái sư Trần Quang Khải, về binh sự có các danh tướng Trần Quốc Tuấn, Trần Quốc Toản, Phạm Ngũ Lão, Trần Khánh Dư, Trần Nhật Duật…Về văn thơ có những người uyên bác như Trương Hán Siêu, Mạc Đĩnh Chi. Vua Trần Nhân Tông thương dân như con, xem trung hiếu làm đầu, lấy đạo nghĩa trị quốc.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.