Hôm nay,  

Casino! Casino!

22/09/201300:00:00(Xem: 8706)
Những ngày cuối năm biết bao là lễ để chúng ta nghĩ xả hơi và vui chơi… Vậy chúng ta đi Las Vegas vừa xem các show biểu diễn, ca nhạc lại có dịp đánh bài, kéo máy thả giàn… Tâm mở đầu cuộc họp mặt của nhóm bạn nhân ngày sinh nhật của Hoa.

- Hoa sợ đi Las Vegas vừa nóng nực, vừa mất tiền sau bao năm ký cóp để dành tiền. Lỡ dại bị con ma bài nhập thì họa chăng chỉ có thay máu mới không nghĩ đến bài bạc… Đó là ma lực làm bại hoại gia đình…" Cờ bạc là bác thắng bần… Ai mà theo nó cửa nhà nát tan…" Nghe đâu mấy sòng bài họ theo phong thủy có yếm bùa ngãi vào mấy con sư tử trước cửa và cứ thế chúng mình đi nạp tiền cho chúng làm giàu… Họ hết đập phá tòa nhà này, xây sòng bài to lớn hơn, tiền đâu họ có mà càng ngày càng khuyếch trương to lớn!?… Chơi lớn thua tiền bạc ngàn, chúng mình có kéo máy chơi nhỏ thì cũng phải đóng tiền chục, tiền trăm cho họ trả tiền điện để họ thắp đèn suốt đêm… bày ra cái hào nhoáng và những con thiêu thân cứ thế nhào vô để chết!...

- Đúng đó các bạn! Lỡ dính vào bài bạc thì từ bị thương đến chết thôi! Có ai giàu vì cờ bạc đâu! ? Khi được bạc thì bạn bè bâu vào kiếm chác. Người được bạc cứ nghĩ tiền không mồ hôi nước mắt làm ra nên vung tay phung phí…Kim có người anh họ sang đây năm 75, vợ chồng anh chị ấy chí thú làm ăn rất cực khổ… Trời không phụ lòng người, sau bao năm vất vả thay đổi nghề, gia đình anh ấy rất là sung túc hạnh phúc với hai con ngoan hiền. Công việc sau cùng là anh chị ấy bao thầu cho một công ty đóng gói bao bì cho hãng thuốc và thuê mướn cả 5,7 chục nhân viên làm việc hàng ngày. Công việc tiến triển ngày càng tốt đẹp, tiền vào túi đầy ắp. Chị vợ nhanh nhẹn làm hàng mẫu cho nhân viên làm theo những sản phẩm do đơn đặt hàng yêu cầu. Anh chồng mua cái xe lớn đưa đón người đi làm. Công việc rất là nhàn rỗi, sinh ra buồn chán, nên anh nghe theo lời bạn xấu rủ rê đi đánh bài ở các sòng bạc. Mới đầu không biết chơi hay mới chơi thì tổ đãi, nhưng khi biết rồi thì chết lúc nào không hay! Trong lần xuất quân mở màn này, anh thắng gần 5 ngàn đồng trong đó có một cái jackpot 3 ngàn. Lúc mới lên sòng bài thì chỉ đánh muốn giải trí hay muốn kiếm tiền trà nước cho vui, nhưng khi ma lực con bài nổi lên thì mình cảm thấy đã vào tròng nghiện ngập rồi…Lần đầu tiên chơi cũng là lần đầu tiên trúng nhiều như vậy, nên nó mới làm mình mê muội… Sau bao tháng miệt mài theo bài bạc, tiền bạc mồ hôi nước mắt đội nón ra đi theo Tây, Đầm khi nào không biết!… Nay gia đình anh chị ấy xuống dốc thê thảm! Khi hên tiền bạc vào ào ào, sòng bài dành cho bao ưu ái nào là khách sạn, máy bay, xe cộ, ăn uống free … Có gì lạ đâu!? vì đã nạp bao nhiêu tiền cho chúng kia mà! Khi túng quẩn thì ách rô, ách chuồn, ách cơ cũng ngoảnh mặt làm ngơ như không hề quen biết… Chúng ta hãy nghe anh ấy tâm sự… " có tuần gặp dịp nghỉ lễ, tôi ngồi chơi suốt 4 ngày đêm tại sòng bài Hawaiian tôi thua gần $40,000. Khi chỉ còn $1,000 trong tay, tôi bắt đầu gỡ lại được hơn $30,000. Quá mệt mỏi vì miệt mài suốt mấy ngày đêm, tôi lên phòng ngủ, nhưng không ngủ được, phần vì tiền thua chưa gỡ đủ, phần nghĩ số mình còn đỏ nên mới 4 giờ sáng tôi đã thức dậy xuống đánh bài tiếp. Nhưng gỡ đâu thấy mà lại gỡ vào cho hết tiền sạch sành sanh không có đồng xu đính túi… Sáng thứ Ba phải chạy xe bạt mạng về nhà để chuẩn bị đi đón nhân viên đi làm, gặp xui là xui luôn, thế là bị cái ticket mấy trăm lại bị đi dự học lớp xóa ticket mới đau!… Thế rồi cứ gỡ và gỡ…gỡ đến nổi tiền bạc dành dụm đội nón ra đi theo các sòng bài to nhỏ quanh vùng… Tôi cầm thế xe cộ, vay mượn bạn bè rồi chơi hụi và hốt hụi non… Nợ nhỏ đẻ nợ lớn, lãi bé ra lãi to… Thế là công nợ ngập mặt! Vợ tôi cằn nhằn, hạnh phúc gia đình rung rinh… Có lúc quẩn trí tôi muốn chết quách cho xong… Khi sạch túi thì hối hận, khi trong túi rủng rỉnh thì trí óc nghĩ phải quấy, nhưng chân thì cứ bước đến sòng bài, tay lại tháy máy rút bài lia lịa… Rõ khổ!!!"


- Tuyết còn biết khi hết tiền thì nhà có cái gì cầm được thì cầm. Đến nổi ông bác Tuyết hồi ở Việt Nam có cửa hàng bán giò chả do bác gái Tuyết điều hành mua bán. Bác trai mê cờ bạc cứ lừa vợ lấy tiền bài bạc, sinh ra nói dối đủ điều để moi ra tiền… Bác gái Tuyết sinh đẻ, chôn tiền bạc vòng vàng dưới đất, thế mà bác trai cũng tìm kế moi đi thua hết! May ra bác gái không có máu sản hậu nên còn sống. Đến ngày nay sang Mỹ, bác đã già thế mà đầu tháng cũng đi cúng tiền già cho sòng bài đó! Đúng là nó đeo theo như căn bệnh bất trị đeo đẳng cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay không còn đôi tay xòe ra mới thôi!

- Tâm còn nghe mẹ kể bà hàng xóm có chồng nghiện bài đến nỗi sau khi chăn gối với vợ, đã nhặt quần vợ đi bán mấy đồng đánh bài. Còn nữa, những người ham mê xòe thì việc gì họ cũng dám làm, nào là cướp giựt, giết người, dan dối tìm cách nói quanh co để mượn tiền mọi người cho được mà không biết khi nào có tiền trả?! Họ đánh mất chữ tín và nhân cách họ đi!… Những phụ nữ, đàn ông say máu đỏ đen đã đem xe cộ đi cầm. Nhà sơ hở ra một món gì có thể cầm thế là đều âm thầm biến mất… Đến lúc không còn gì có thể vay mượn, cầm cố, phụ nữ đã không ngần ngại bán thân ngay tại các sòng bài để có tiền tiếp tục sát phạt…

- Các bạn có nghe lời tâm tình của cô NL, xướng ngôn viên của Radio kể lại chuyện chồng cô ấy nghiện cờ bạc, đã lấy tiền lớn, tiền nhỏ của cô ấy đi nướng cả vào sòng bài. Mới đầu anh ta còn lừa gạt vợ là đi gặp gỡ các mối làm ăn buôn bán… Làm ăn đâu thấy mà lần lần tiền trong nhà băng, thẻ tín dụng tiêu tùng sạch… NL cứ theo dõi chồng trong khi vướng bệnh và con còn nhỏ dại cần chăm sóc nuôi nấng… Chuyện vỡ lẽ, tới nước cùng "giấy đâu gói được lửa!" chồng cô ấy thú thật muốn làm giàu chớp nhoáng nên vướng vào bài bạc. Anh ta hối lỗi và hứa chừa bỏ mấy bận, nhưng con ma cờ bạc thúc giục và ngựa quen đường cũ, anh ta cứ mãi miết theo đánh bài và đánh bài… Cuối cùng gia đình đổ vỡ, mất vợ mất con, cái giá rất đắt cho một cuộc tình nồng ấm trong ngôi nhà hạnh phúc là tương lai mù mịt, không biết đâu là bến bờ nương tựa về tuổi già bóng xế… Sau bao ngày ngập tràn hạnh phúc vợ chồng, nhịn nhục khóc hết nước mắt, NL đành phải chia tay với người chồng nghiện casino. Cái mụt nhọt cần cắt bỏ, chửa trị hay cắt đi dù có đau đớn, nhưng vết sẹo sẽ lành và chỉ để lại vết sẹo rồi theo thời gian vết sẹo sẽ mờ nhạt và là cái gương cho những người coi rẻ hạnh phúc gia đình vợ con, tìm vui qua cờ bạc làm gương…

- Thôi mãi bàn chuyện cờ bạc làm thức ăn nguội lạnh hết, chúng ta tạm quên mấy con bài đi nhé! Chúng ta sẽ đi chơi vùng biển hít thở không khí trong lành và chạy nhảy thỏa thích sau một thời gian gò lưng vào công ăn việc làm ăn vất vả để có lợi cho sức khỏe với tuổi già kề cận sắp đến các bạn nhé! Hoa vui vẻ kết thúc câu chuyện với lời ngâm nga bài thơ nàng mới sáng tác…

Luận bàn cờ bạc tài cao thấp,
Đi có về không chín rõ mười
Của cải tiền tài theo nước lũ
Nhà tan cửa nát … oán than ai !!!?


- Qua đây Tuyết xin đọc bài thơ của cụ Trần Tế Xương để các bạn suy ngẫm….

DẠI KHÔN

Của Cụ Tú Xương
Thế sự đua nhau nói dại khôn
Biết ai là dại, biết ai khôn
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn
Mấy kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn
Cái khôn ai cũng khôn là thế
Mới biết trần gian kẻ dại khôn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.