Hôm nay,  

Ta Phải Tìm Ra Sự Thật Về Lịch Sử Lâu Đời Của Dân Việt

09/09/200800:00:00(Xem: 15701)
Thế Vận Hội lần thứ 29, tổ chức tại Bắc Kinh đã kết thúc một cách mỹ mãn sau 16 ngày các lực sĩ, vận động viên trên toàn thế giới tranh đua, ra sức thi tài.

Với sự tổ chức qui mô, với những công trình kiến trúc tráng lệ phục vụ cho Thế Vận Hội, với những màn trình diễn huy hoàng trong ngày khai mạc và nhất là với số huy chương vàng đoạt được, 100 cái, trong đó 51 huy chương vàng (trong khi số huy chương vàng Hoa Kỳ đoạt được chỉ có 36 cái và Nga Sô 23 cái), Trung Cộng đã rửa được phần nào cái nhục nhã cho dân Tàu khi phải mang tên "Đông Á Bịnh Phu" (thằng bịnh ở Đông Á) từ thời Chiến Tranh Nha Phiến, bát quốc liên quân xâu xé Trung Hoa, kéo dài hơn một thế kỷ.

Trong buổi lễ bế mạc, ông Jacques Rogge, chủ tịch Ủy Ban Thế Vận Hội, đã phát biểu rằng: "Qua kỳ Thế Vận Hội nầy, thế giới được biết nhiều thứ về Tàu và Tàu cũng biết được nhiều thứ về thế giới."

Qua Thế Vận Hội, Trung Cộng biết thêm những gì về thế giới, họ chưa nói, hay không muốn nói. Còn thế giới, ngoài việc chứng kiến tận mắt sự tỉnh giấc, vươn vai của con khủng long Đông Á, sự phát triển vượt bực của một nền kinh tế vừa trải qua một thời gian dài kiệt quệ, còn chứng kiến tận mắt sự giả trá, lường gạt mọi người của Trung Cộng.

Ngay trong buổi sáng khai mạc, cô bé Lâm Diệu Khả, 9 tuổi, đứng trên khán đài, cất tiếng hát bài "Ngợi Ca Tổ Quốc", được cả thế giới, theo dõi qua truyền hình, ngợi khen về giọng hát, cũng như sắc vóc. Nhưng rồi, người ra đã khám phá ra đây chỉ là một màn hát nhép. Có tiếng hát thật là cô bé Dương Bái Nghi, 7 tuổi, bị xử ép, không cho xuất hiện trước công chúng chỉ vì kém phần nhan sắc. Thế giới bực bội vì màn lừa đảo nầy.

Cũng trong buổi sáng khai mạc, có sự xuất hiện của hơn 100 thiếu nữ xinh đẹp với các kiểu trang phục khác nhau. Thế giới được giới thiệu rằng các thiếu nữ nầy mỗi người đại diện cho một sắc tộc hiện đang sinh sống trên lãnh thổ Tàu, được mời đến để tiếp đón quan khách. Cả thế giới đều cho rằng đây là một màn trình diễn có ý nghĩa. Nhưng sau đó, người ta phát giác ra, 90% những cô gái nầy là người Hán, khoát trang phục của các dân tộc thiểu số, lường gạt mọi người.

Trong đêm khai mạc, cả thế giới trầm trồ về chương trình đốt pháo bông được chiếu trên màn ảnh nhỏ. Trung Cộng đã giới thiệu rằng đây là một buổi trực tiếp truyền hình (live show). Nhưng không lâu sau đó, thế giới được biết rằng đây chỉ là một màn giàn dựng, ráo nối sẵn từ trước bằng kỹ thuật điện toán.

Chỉ trong ngày khai mạc, thế giới chứng kiến tận mắt, hiểu rõ nước Tàu  hơn về những sự giả trá lừa gạt của họ.

Chưa hết, còn vụ khai gian tuổi của vận động viên để đoạt huy chương vàng nữa. Cô bé He Kinin, 16 tuổi, dự thi môn Thể Dục Thẩm Mỹ. Mười sáu tuổi là nhỏ nhất được qui định để dự môn thi nầy. Sau, ông Bela Karolyi, một huấn luyện viên nổi tiếng của thế giới đã khám phá ra rằng cô bé còn quá trẻ, không thể mười sáu tuổi được. Đại diện của phái đoàn Trung Cộng đã xuất trình sổ thông hành của cô bé, dĩ nhiên là do chính quyền Trung Cộng cấp, để xác minh số tuổi 16 của cô. Nhưng sau đó, người ta lục các tin tức cũ nói về thành tích của cô bé, đăng trên các báo điện tử. Người ta tìm thấy trên những bản tin của Tân Hoa Xã ghi rằng vào năm 2007, cô bé mới có 13 tuổi và được vinh danh là một trong mười người nổi tiếng nhất về môn Thể Dục Thẩm Mỹ tại Trung Cộng. Tân Hoa Xã là thông tấn xã chính thức của nhà cầm quyền Trung Cộng.

Phái đoàn Trung Cộng cãi rằng hãng loan tin sai, không có kiểm chứng và sau đó, tất cả các tin tức trước đây của cô bé, trên các trang báo điện tử đều bị rút ra hết...

Đó, sơ sơ chỉ mấy ngày Thế Vận Hội thôi, thế giới biết thêm Trung Cộng là như vậy.

Thực sự ra, có ngạc nhiên chăng là các quốc gia Tây phương thôi. Đối với các nước láng giềng của Tàu, đã quá quen thuộc với những cái "giả" của người Tàu rồi, đâu có gì để ngạc nhiên nữa. Đồng hồ Rolex giả, viết máy Paker giả, ví xách tay nhãn hiệu của các nhà sản xuất thời trang lừng danh Ây Mỹ giả... có xuất xứ từ Trung Cộng, Hồng Kông, được bày bán đầy thị trường Đông Nam Á mà.  Những vụ ăn cắp tác quyền, sang bang dĩa lậu từ Trung Cộng vẫn còn là vấn đề làm cho Tây phương nhức đầu chóng mặt mà...

Nhưng, đó chỉ là những cái giả lẻ tẻ. Những cái giả về lịch sử, văn hóa, lường gạt cả thế giới, từ thế hệ nầy qua thế hệ khác, mới là cái giả lớn.

Phim ảnh của Tàu, Trung Cộng, Đài Loan, Hồng Kông, đều cho thấy rằng ngay từ thời thượng cổ xa xưa, thuở Võ vương hưng binh phạt Trụ, thiên hạ đã ăn mặc lụa là, gấm vóc, màu sắc sặc sỡ, đi đầy đường. Văn minh quá! Văn minh từ cái thuở (1.000 năm trước Tây lịch) nhiều dân tộc khác trên thế giới còn ăn lông ở lổ. Rồi những phim có những bối cảnh là những giai đoạn lịch sử kế tiếp, thời Xuân Thu, Chiến Quốc, thời Hán, Đường, Tống,  Nguyên, cũng đều như vậy, đều gấm vóc, lụa là sặc sỡ  nhan nhãn đầy đường...

Thật ra, dân Tàu, đại chúng, chỉ được phép mặc lụa, mặc gấm từ thời Chu Nguyên Chương lên làm vua, tức là Minh Thái Tổ (làm vua từ năm 1368 đến năm 1398), mới từ cuối thế kỷ 14 thôi. Trước đó, tơ lụa gấm vóc có màu sắc chỉ được dành riêng cho giới quí tộc, thường dân bị cấm hẳn; dân chúng chỉ được mặc y phục bằng vải, gọi là bố y, nhuộm đen hoặc nhuộm xám.

Chu Nguyên Chương, bởi xuất thân là tá điền nghèo khổ, cha mẹ, anh em đều bị chết vì bịnh dịch, đã có lúc phải ăn mày mà sống, lại có lúc cạo đầu vào chùa Hoàng Giác làm tăng, ăn nhờ miếng cơm, nên rất căm thù giới quyền quí. Bởi vậy khi làm vua, ông mới đưa ra những biện pháp nâng đỡ dân nghèo, như tịch thu ruộng đất của nhà giàu, chia cho nông dân, như cho phép dân chúng được mặc lụa, mặc gấm, mặc hàng màu...

Về đồ gốm, những cái "giả", còn phức tạp nhiều hơn nữa.

Mãi tới đời nhà Minh (từ năm 1368) mới có lệ đề tên hiệu các vị vua trên các món đồ gốm, thí dụ như Đại Minh Hồng Võ Niên Chế (thời Minh Thái Tổ) hay Thành Hóa Niên Chế (đời Thành Hóa 1465 - 1488). Vậy mà trên thế giới vẫn có những món đồ cổ đề niên hiệu nhà Tống, nhà Đường. Đặc biệt, những món đồ cổ giả nầy không phải được làm mới đây, mà già từ đời Minh, đời Thanh.

Cũng vậy, men xanh lam trên đồ sứ, mãi tới đời vua Chánh Đức nhà Minh (1506 - 1522) mới có.  Nguyên liệu làm nên chất men nầy do những đoàn khách thương Hồi Giáo Trung Đông nhập vào Tàu. Màu men xanh lam nầy, vì thế, được người Tàu gọi là Hồi thanh. Vậy mà, trên thế giới, các viện bảo tàng, các nhà sưu tập đồ cổ vẫn lưu giữ những món đồ sứ men lam, được cho là sản xuất từ đời Đường, đời Ngũ Đại Tàn Đường, đời Tống, đời Nguyên, đời Minh (trước Chánh Đức), lảm giả từ đời Minh (sau Chánh Đức) và đời Thanh.

Kể ra, thì những món đồ cổ giả, đề niên hiệu giả, sản xuất đời nhà Minh, nhà Thanh, vẫn có giá trị ở thời nay vì cũng đã trải qua nửa thế kỷ hay ba, bốn trăm năm, nhưng giả thì cũng vẫn là giả, lường gạt cũng vẫn là lường gạt. Nói chi đến đồ giả do Trung Cộng sản xuất sau nầy, đề hiệu nhà Minh, nhà Thanh, hiện được bán tràn đầy ra khắp thế giới.

Tranh cổ giả, thư pháp giả, phù điêu giả v.v... cũng được tung ra như vậy. Giả để bán hàng, kiếm tiền, nhưng đồng thời cũng làm cho đại chúng trên toàn cầu, không có nghiên cứu, dễ bị lầm lẫn.

Nói đến văn minh Đông Á, Tây phương thường nghĩ ngay đến Tàu, cho rằng Tàu là nguồn gốc của văn minh ở vùng đất nầy. Và địa danh "China" được hiểu như là phần lãnh thổ hiện nay với dân tộc chính là người Hán.

Sự thật là đâu"

Với tác phẩm "Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Đông", nhà báo Du Miên Lê Thanh Hoa, đã trả lời câu hỏi nầy.

Tác giả đã dày công nghiên cứu sách vở Đông, Tây,  nhất là những cổ sử của chính người Tàu để chứng minh rằng trong khi người Việt đã sống thành xã hội định cư nông nghiệp, có văn minh, có nề nếp văn hóa, có phong tục tập quán tốt đẹp, thì người Tàu vẫn chưa vượt qua được đời sống du mục và vẫn chưa bước ra đất Thiểm Tây.

Với những tài liệu được trích từ những cổ thư của Tàu như các sách do Khổng Tử san định (Thượng Thư, Kinh Thi) hay Sử Ký Tư Mã Thiên, tác giả đã chứng minh rõ ràng dân Lạc Việt đã lập thành đất nước và độc lập với nhà Chu của Tàu.

Với họa đồ tỉ mỉ của tạp chí National Geographic, tác giả đã dẫn chứng cho thấy vào giai đoạn lịch sử nào đất đai của Hán tộc mở rộng tới đâu.

Tác giả đã tìm ra dữ kiện lý thú như bộ tộc Chu đã từng cử hai "hoàng tử" đến Việt Nam, cắt tóc, xâm mình như dân bản xứ để học văn hóa Việt tộc; như các thiên Chu Nam, Chiêu Nam là sưu tập phong dao của Lạc Việt...

Là một nhà báo sống cả đời với nghề viết lách trên 40 năm, tác giả đã đem trải nghiệm nghề báo vào tác phẩm, phải chứng minh rõ ràng, thấy được và tin được. Và do đó, "nói có sách mách có chứng", tác phẩm "Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Đông" là một công trình nghiên cứu công phu, giúp cho những ai muốn tìm hiểu về Việt tộc học, nhất là các bạn trẻ.

Trung Tâm Nghiên Cứu Văn Hóa Việt Nam, Thư Viện Việt Nam đã làm một công việc đầy ý nghĩa và lợi ích khi cho xuất bản tác phẩm nầy.

Thế giới đã bị đánh lừa nhiều rồi, người Việt Nam cũng bị đánh lừa nhiều rồi (và vẫn còn tiếp tục bị đánh lừa), thiết nghĩ mọi người Việt đều nên đọc tác phẩm nầy, để củng cố niềm tin vững chắc vào quá khứ của dân tộc, từ đó, tin tưởng vào tương lai; để có đủ tài liệu nhằm trả lời một cách rõ ràng trước những luận điệu xuyên tạc về lịch sử và văn hóa dân tộc.

Được biết vào lúc 10 giờ sáng chủ nhật 14 tháng 9/2008, Thư Viện VN tổ chức tiếp tân giới thiệu cuốn sách ý nghĩa này. Kính mời quý bạn đến với Thư Viện của chúng ta và nhất là đến để siết tay người làm báo không biết mệt, tiếp tục cống hiến cho đời những đóng góp ý nghĩa.

Trân trọng,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.