Hôm nay,  

Khoa Học Giả Tưởng Về Tết Mậu Thân

05/02/200800:00:00(Xem: 7324)

Sáng ngày 1-2 , tức 25 tháng Chạp, tại hội trường Thống Nhất, hay dinh Độc Lập cũ, đã có lễ mít-tinh trọng thể cấp nhà nước kỷ niệm 40 năm biến cố mà Cộng sản gọi là "Tổng tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân (1968-2008)". Buổi lễ lớn sáng Thứ Sáu có đông đủ các cấp của Đảng Cộng sản tham dự, từ Tổng bí thư Nông Đức Mạnh trở xuống, nhưng vắng bóng Chủ tịch Nứơc Nguyễn Minh Triết và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Báo Tuổi Trẻ ngày 31-1 thuật lời ông Nguyễn Tuấn Việt, phó giám đốc Sở Văn hóa - thông tin Thành Phố cho biết trước, buổi mít-tinh có gần 10.000 người tham dự, trong đó có 4.000 quần chúng, 1.500 dân quân tự vệ, 2.349 người tham gia diễu binh, 1.700 người tham gia diễu hành nghệ thuật quần chúng...

Theo lệnh Ban Bí Thư Trung Ương Đảng , nhiều sinh hoạt trong khuôn khổ kỷ niệm 40 năm cuộc tấn công Tết Mậu Thân đã diễn ra tại nhiều nơi, bắt đầu từ ba tuần nay. Tên gọi chung của các sinh hoạt này, mà cao điểm là cuộc mít-tinh sáng mùng 1 tháng 2, là "Kỷ niệm 40 năm cuộc Tổng tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân (1968-2008)".

Có mấy điểm đáng chú ý trong các sinh hoạt kỷ niệm vụ Tết Mậu Thân: Đầu tiên là về tên gọi "Tổng tiến công và nổi dậy". Cuộc tấn công xẩy ra ở nhiều nơi cùng vào dịp Tết, gọi là "tổng tấn công", hay "tổng tiến công" là đúng. Nhưng theo các nhân chứng còn sống, cũng như theo tài liệu lịch sử, không có chuyện nhân dân nổi dậy. Những người đã sống qua Tết Mậu Thân, và hiện sống trong nước cũng như ngoại quốc, hãy còn khá nhiều. Ai cũng có thể kiểm chứng với thành phần này, để biết là thực sự không có chuyện "nhân dân nổi dậy".

Theo một tài liệu nghiên cứu đứng đắn, là luận án tiến sĩ tại Đại học Yale về chiến tranh Việt Nam thời kỳ 1968-1973 của Phó Giáo sư khoa sử Nguyễn Thị Liên Hằng, thì: "... người dân miền Nam ở các thành phố đã không nổi dậy cùng với quân cộng sản để lật đổ chính quyền VNCH (...) Quận Tám của Sài Gòn hầu như bị san phẳng, nhưng người dân đô thị vẫn không xuống đường và tham gia cách mạng". Nhưng tại cuộc mít-tinh kỷ niệm 40 năm Tết Mậu Thân, Bí thư Thành ủy Sàigòn Lê Thanh Hải vẫn bất chấp sự thật, nói rằng "Lời chúc Tết của Bác là hiệu lệnh cho quân và dân ta đồng loạt tiến công và nổi dậy trên toàn miền Nam"

Theo một bài báo trên tờ Quân Đội Nhân Dân ngày 28 tháng 1, 2008 về mặt trận Tết Mậu Thân ở Huế của Trung tướng Đặng Kinh, nguyên Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam, thì: "Phương châm hoạt động được đề ra là: Kết hợp tấn công với nổi dậy". Kế hoạch của Hà Nội là như vậy, nhưng thực tế là, khi tấn công, nhân dân đã không nổi dậy. Do đó, ngày nay không thể gọi biến cố đó là "Tổng tiến công và nổi dậy". Tên gọi này chỉ đúng một nửa, còn một nửa là gian dối.

Nhận xét thứ nhì là nhà cầm quyền cộng sản đã lợi dụng hai chữ "khoa học" để che dấu những giả dối về biến cố Tết Mậu Thân. Bộ Quốc Phòng và Tỉnh Ủy Thừa Thiên-Huế đã tổ chức cuộc họp tại Huế vào ngày 10 tháng 1 để nghe các thuyết trình viên như ông Hồ Xuân Mãn, Ủy viên Trung Ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế khoác lác rằng "hàng chục vạn quần chúng có tổ chức và lãnh đạo đồng loạt nổi dậy..." Cuộc họp để nghe nói khóac này mang danh hiệu "Hội thảo khoa học 'Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968'". Một cuộc họp khác tại Sàigòn ngày 22 tháng 1, cũng để nghe nói láo về Tết Mậu Thân, được gọi là "Tọa đàm khoa học 'Kỷ niệm 40 năm cuộc Tổng tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân'".

Yếu tố căn bản của mọi việc làm khoa học là phải dựa trên sự thật. Khi dựa vào khoa học để nói dối, Đảng Cộng sản quả thật đã coi thường dư luận và quần chúng. Và khoa học về Tết Mậu Thân, chắc phải là thứ khoa học giả tưởng.

Ngoài gian dối về thái độ của người dân hồi Tết Mậu Thân, Đảng Cộng sản VN còn tỏ ra nhẫn tâm khi chỉ ca tụng một biến cố đầy tang thương do mình chủ động, trong khi không nói gì tới những đau khổ do người dân phải trải qua, và sự hy sinh cay đắng của những cán binh đã bị Đảng chủ tâm đẩy vào chỗ chết, như những người lính cảm tử một đi không trở lại.

Tài liệu và chứng cớ cho thấy, vào khoảng 5,300 thường dân đã bị giết dã man tại Huế hồi Tết Mậu Thân. Tư lệnh chỉ huy chiến dịch Huế là ông Lê Minh, Phó bí thư Khu ủy đồng thời là Bí thư Thành ủy Huế, đã viết trên tạp chí Sông Hương cách đây 20 năm, rằng:

"(...) đã có những người bị xử lý oan trong chiến tranh. Dù lý do thế nào thì trách nhiệm vẫn thuộc về lãnh đạo, trong đó có trách nhiệm của tôi. Nhiệm vụ của cách mạng là phải minh oan cho gia đình, con cái của những người đã chết trong hoàn cảnh như vậy, trong khi luật pháp cách mạng chưa hề có ý định xử họ vào tội chết; có một người phải minh oan cho một người, có một trăm người phải minh oan cho một trăm người. Đó chính là lẽ phải và tình thương, quần chúng sẽ thông cảm và không bao giờ lẫn lộn trắng đen (...)"

Không phải 20 năm, mà 40 năm đã qua đi, thay vì sám hối và minh oan cho những người bị thảm sát, Đảng tổ chức cái gọi là "Hội thảo khoa học" ở Huế để ăn mừng và xuyên tạc sự thật. Ngoài ra, Tướng Đặng Kinh, hồi ấy là Chỉ huy phó và Tham mưu trưởng chiến dịch, nói rằng "Sau một tuần chiến đấu quyết liệt và lập công xuất sắc, do việc bổ sung và thay quân có hạn nên sức chiến đấu của ta phần nào giảm sút". Tư lệnh Quân khu là Trần Văn Quang đã hỏi ông:"Có ý kiến cho rút, ý anh thấy thế nào"". Chính Tướng Đặng Kinh cũng cho biết, theo kế hoạch của Hà Nội, chỉ đánh thành phố Huế, giữ một số ngày, rồi rút. Sau một tuần, dù biết sức chiến đấu của binh sĩ đã giảm sút, nhưng trên vẫn ra lệnh ở lại thêm hai tuần nữa. Trong hai tuần này, thêm bao nhiêu binh sĩ đã hy sinh vô ích, và thêm bao nhiêu người dân đã chết oan" Mục tiêu của chiến dịch là gây tiếng vang, mặc dầu đã tạo được tiếng vang rồi, những người ngồi ở Hà Nội vẫn muốn quân dân tiếp tục đổ máu.

Vì cuộc mít-tinh lớn kỷ niệm vụ Tết Mậu Thân diễn ra tại Sài Gòn ngày 25 tháng chạp với hàng chục ngàn người tham dự, chúng ta hãy thử nhìn lại diễn tiến vụ tấn công vào ngày Tết tại Sàigòn 40 năm trước. Trong dịp gọi là "Tọa đàm khoa học" tại Sàigòn ngày 22 tháng 1, Đại tá Tần Văn Hùng tuyên bố "Biệt động Sài Gòn đã bất ngờ đồng loạt tấn công vào các mục tiêu trọng yếu của địch như Dinh Độc Lập, Đại sứ quán Mỹ, Đài phát thanh, Bộ tư lệnh Hải quân, Bộ tổng tham mưu ngụy, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ". Điều không được ông Hùng nói tới là số phận của các cán binh đã tham dự cuộc tấn công này, và 6 chữ "hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ" có nghĩa là tất cả đã chết, hoặc bị bắt.

Theo một bài báo trên tờ Quân Đội Nhân Dân ngày Thứ Tư, 23/01/2008, cuộc tấn công tại Sài Gòn do Biệt động Sài Gòn-Gia Định phụ trách. Đây là lực lượng địa phương, quân số tấn công trong ngày Tết chỉ có 88 người chia làm 5 đội, tấn công 5 mục tiêu. Trừ hai người chạy thoát, 60 người chết, tất cả số còn lại đều bị bắt. Tờ báo quân đội đã căn cứ vào lời kể của những người tham dự chiến dịch, cho biết chi tiết như sau:

Đúng 11 giờ 30 phút ngày 30-1-1968, tức đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết Mậu Thân, tại sở chỉ huy tiền phương số 7 đường Yên Đổ, nhiệm vụ được trao cho các đơn vị xung kích tấn công các mục tiêu đầu não. Diễn tiến và kết quả như sau:

Tại dinh Độc Lập, 1 giờ 30 phút, đội 5 gồm 15 cán bộ, xuất phát từ số nhà 280/70 Phan Đình Phùng, đi trên 3 xe hơi loại nhỏ và một xe hon-đa, nổ súng tấn công dinh Độc Lập. Đến gần sáng, toàn đội chết 7 người, trong đó có đội trưởng Tô Hoài Thanh. Tám người còn lại thì phân nửa bị thương, rút vào nhà dân cố thủ trên lầu 3. Một người nữa bị chết, còn lại 7 người, bị bắt vào sáng 1-2-1968.

Tại Tòa Đại Sứ Mỹ, 1 giờ 45 phút, đội biệt động 11 gồm 17 cán bộ, xuất phát từ nhà số 59 Phan Thanh Giản trên 2 xe du lịch, dùng bộc phá đánh thủng mảng tường sát gần lô cốt góc đường Thống Nhất-Mạc Đĩnh Chi, đột nhập vào khuôn viên Đại sứ quán Mỹ, đánh chiếm từ tầng 1 đến tầng 3. Đến 8 giờ sáng, tất cả đều chết hoặc bị thương. Đến 9 giờ, tất cả đều chết, trừ một người bị thương và bị bắt.

Tại Đài phát thanh, đội biệt động 4 gồm 12 cán bộ, xuất phát từ tiệm may Quốc Anh, đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, nổ súng tấn công lúc 1 giờ 59 phút. Hơn 6 giờ sáng, tất cả đều tử thương.

Tại Bộ Tư Lệnh Hải Quân, đội biệt động 3 gồm 16 cán bộ, đi bằng hai xe ô tô hiệu Simca và Peugeot, nổ súng tấn công lúc 1 giờ 50 phút. Đến 6 giờ sáng, toàn đội hy sinh gần hết, chỉ còn lại hai người vượt sông Sài Gòn rút về căn cứ Thủ Đức.

Tại Bộ Tổng Tham Mưu, Cụm biệt động 679 gồm 27 cán bộ, tấn công vào cổng số 4 Bộ Tổng tham mưu. Đến 9 giờ sáng mùng 3 Tết, tất cả đều chết, hoặc bị bắt.

Như đã trình bầy, gần một trăm người bị làm vật tế thần trong dịp Tết Mậu Thân thuộc Biệt động Sài Gòn-Gia Định. Mặc dầu đóng vai chủ động và về sau còn bị thiệt hại nặng, lực lượng này, vì gồm các thành phần địa phương, đã bị giải thể khi Mặt Trận Giải Phóng bị giải tán vào giữa năm 1976. Có 5 tập thể và 7 cá nhân đến nay vẫn chưa được truy tặng huy chương.

Sau hết, một thắc mắc cần nêu ra: Tại sao mít-tinh lớn kỷ niệm Tết Mậu Thân không được tổ chức vào đúng ngày Tết, mà diễn ra một tuần trước" Tại vì Đảng không muốn làm mất tính cách thiêng liêng và vui vẻ của ngày Tết truyền thống. Vậy sao Đảng gây máu lửa vào đúng ngày Tết 40 năm trước"

Vũ An Bài

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bằng cách làm suy yếu các đồng minh của Mỹ, chính quyền Trump đã làm suy yếu việc răn đe mở rộng của Mỹ, khiến nhiều quốc gia cân nhắc liệu họ có nên có vũ khí hạt nhân cho riêng mình không. Nhưng ý tưởng về việc phổ biến vũ khí hạt nhân nhiều hơn có thể ổn định dựa trên nền tảng của các giả định sai lầm.
Tạp chí TIMES kết thúc cuộc phỏng vấn với Tổng thống Trump nhân dịp đánh dấu 100 ngày ông ta quay lại Tòa Bạch Ốc (20/1/2025) bằng câu hỏi, “John Adams, một công thần lập quốc, vị tổng thống thứ hai của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ (1797 – 1801) đã nói chúng ta là một quốc gia pháp trị, chứ không phải bất kỳ người nào, Tổng thống đồng ý không?” Donald Trump trả lời: “Chúng ta là một chính phủ do luật pháp cai trị, không phải do con người sao? Ồ, tôi nghĩ vậy, nhưng anh biết đấy, phải óc ai đó quản lý luật pháp. Bởi nên, con người, nam hoặc nữ, chắc chắn đóng một vai trò trong đó. Tôi không đồng ý với điều đó 100%. Chúng ta là một chính phủ mà con người tham gia vào quá trình thực thi luật pháp, và lý tưởng nhất là anh sẽ có những người công chính như tôi.”
Chuyện “Ngưng bắn…” kể cho độc giả Bloomington ngày ấy, đã là chuyện quá khứ. 30 tháng Tư năm sau, cuộc chiến trên đất Việt tàn. Chủ nghĩa Cộng sản, nguyên nhân của nạn binh đao, dìm quê hương tôi trong biển máu hàng thập kỷ, cuối cùng đã hưởng hết 70 năm tuổi thọ. Tưởng chuyện đau thương trong một ngày ngưng bắn của gia đình, vì sự an toàn, phúc lợi của loài người, phải trở thành cổ tích. Vậy mà hôm nay, trong thời đại này, chuyện buồn chiến tranh của tôi đang tái diễn...
Mười năm, 20 năm, và nhiều hơn nữa, khi lịch sử kể lại buổi chuyển giao quyền lực hứa hẹn một triều đại hỗn loạn của nước Mỹ, thì người ta sẽ nhớ ngay đến một người đã không xuất hiện, đó là cựu Đệ Nhất Phu Nhân Michelle Obama.
Chiến tranh là chết chóc, tàn phá và mất mát! Có những cuộc chiến tranh vệ quốc mang ý nghĩa sống còn của một dân tộc. Có những cuộc chiến tranh xâm lược để thỏa mãn mộng bá quyền của một chế độ hay một bạo chúa. Có những cuộc chiến tranh ủy nhiệm giữa hai chủ nghĩa, hai ý thức hệ chỉ biến cả dân tộc thành một lò lửa hận thù “nồi da xáo thịt.” Trường hợp sau cùng là bi kịch thống thiết mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu! Hệ lụy của bi kịch đó mãi đến nay, sau 50 năm vẫn chưa giải kết được. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, một nữ chiến binh cộng sản miền Bắc có tên là Dương Thu Hương khi vào được Sài Gòn và chứng kiến cảnh nguy nga tráng lệ của Hòn Ngọc Viễn Đông thời bấy giờ đã ngồi bệch xuống đường phố Sài Gòn và khóc nức nở, “khóc như cha chết.” Bà khóc “…vì cảm thấy cuộc chiến tranh là trò đùa của lịch sử, toàn bộ năng lượng của một dân tộc dồn vào sự phi lý, và đội quân thắng trận thuộc về một thể chế man rợ. Tôi cảm thấy tuổi trẻ của tôi mất đi một cách oan uổng ...
Ngày 30 tháng 4 năm 2025 là một ngày có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam đương đại, cũng là dịp để chúng ta cùng nhau hồi tưởng về ngày 30 tháng 4 năm 1975 và những gì mà dân tộc đã sống trong 50 năm qua. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã kết thúc chiến tranh và đáng lẽ phải mở ra một vận hội mới huy hoàng cho đất nước: hoà bình, thống nhất và tái thiết hậu chiến với tinh thần hoà giải và hoà hợp dân tộc. Nhưng thực tế đã đánh tan bao ước vọng chân thành của những người dân muốn có một chỗ đứng trong lòng dân tộc.
Điều thú vị nhất của nghề làm báo là luôn có sự mới lạ. Ngày nào cũng có chuyện mới, không nhàm chán, nhưng đôi khi cũng kẹt, vì bí đề tài. Người viết, người vẽ, mỗi khi băn khoăn tìm đề tài, cách tiện nhất là hỏi đồng nghiệp. Ngày 26 tháng 3, 1975, hoạ sĩ Ngọc Dũng (Nguyễn Ngọc Dũng: 1931-2000), người dùng bút hiệu TUÝT, ký trên các biếm hoạ hàng ngày trên trang 3 Chính Luận, gặp người viết tại toà soạn, hỏi: “Bí quá ông ơi, vẽ cái gì bây giờ?”
Sau ngày nhậm chức, Tổng thống Donald Trump đã ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và bị một số tòa án tiểu bang chống đối và hiện nay có hơn 120 vụ tranh tụng đang được xúc tiến. Trump cũng đã phản ứng bằng những lời lẽ thoá mạ giới thẩm phán và không thực thi một số phán quyết của tòa án. Nghiêm trọng hơn, Trump ngày càng muốn mở rộng quyền kiểm soát hoạt động của các công ty luật và công tố viên nghiêm nhặt hơn. Trong khi các sáng kiến lập pháp của Quốc hội hầu như hoàn toàn bị tê liệt vì Trump khống chế toàn diện, thì các cuộc tranh quyền của Hành pháp với Tư pháp đã khởi đầu. Nhưng Trump còn liên tục mở rộng quyền lực đến mức độ nào và liệu cơ quan Tư pháp có thể đưa Trump trở lại vị trí hiến định không, nếu không, thì nền dân chủ Mỹ sẽ lâm nguy, đó là vấn đề.
Khi Bạch Ốc công bố công thức tính thuế lên các quốc gia với các thang thuế khác nhau, người ta nhận ra đó chỉ là một một phép tính toán học căn bản, chẳng liên quan đến kinh tế học hay mậu dịch lẫn các dữ liệu thực tế nào cả. Chúng chỉ là những số liệu vô nghĩa và phi lý. Việt Nam không đánh thuế hàng Mỹ đến 90% và đảo hoang của những chú chim cánh cụt có liên quan gì đến giao thương. Điều này thể hiện một đối sách vội vã, tự phụ và đầy cảm tính, cá nhân của Donald Trump nhằm tạo áp lực lên thế giới, buộc các nước tái cân bằng mậu dịch với Mỹ hơn là dựa trên nền tảng giao thương truyền thống qua các hiệp ước và định chế quốc tế. Hoặc nhỏ nhặt hơn, để trả thù những gì đã xảy ra trong quá khứ: Trump ra lệnh áp thuế cả những vật phẩm tâm linh từ Vatican đưa sang Mỹ như một thái độ với những gì đức Giáo Hoàng Francis từng bày tỏ.
Tổng thống Donald Trump vào hôm qua đã đột ngột đảo ngược kế hoạch áp thuế quan toàn diện bằng cách tạm dừng trong 90 ngày. Chỉ một ngày trước đó đại diện thương mại của Trump đã đến Quốc Hội ca ngợi những lợi ích của thuế quan. Tuần trước chính Trump đã khẳng định "CHÍNH SÁCH CỦA TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI". Nhưng Trump đã chịu nhiều áp lực từ những nhân vật Cộng Hòa khác, các giám đốc điều hành doanh nghiệp và thậm chí cả những người bạn thân thiết, đã phải tạm ngừng kế hoạch thuế quan, chỉ duy trì thuế căn bản (baseline tariff) 10% đối với tất cả những đối tác thương mại.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.