Hôm nay,  

Tự Ngã Khẳng Định: Tôi Khai Mở

02/06/201000:00:00(Xem: 3761)

Tự Ngã Khẳng Định: Tôi Khai Mở 

Thầy Hằng Trường
Openness có nghĩa là sự khai mở, cởi mở. 
Trong tâm thức hàng ngày, tâm thái của ta sẽ ở trong dạng hoặc là đóng hoặc mở. Đóng và mở chỉ là tiếng cho dễ hiểu của chữ mê và ngộ mà ngàn xưa đức Phật dạy. Còn người mê muội cũng tức là người tâm lúc nào cũng đóng cả. Bậc giác ngộ là bậc khai mở hoàn toàn, lúc nào cũng ở trong trạng thái khai mở, không khoáng, thoáng, rộng rãi, vô cùng. Con đường giác ngộ chính là con đường làm cho ta ngày càng khai mở.
Thế nào là trạng thái đóng của tâm thức" Thí dụ như ta đang ngồi chơi, có người tới hỏi: ‘Xin chị giúp em bưng đồ ăn vào cất trong bếp’. Ta trả lời rằng: ‘Chị nhờ em hả" Còn lâu! Hỏi người khác đi!’. Hoặc ‘Em đâu có ở không đâu!’ Hoặc ‘Thì chị nhờ người khác đi mà’. Đại khái (underline message là) ta đang nói ‘Tôi đang đóng, đừng bắt tôi mở!’. Nhiều khi có người mắng ta, phê bình ta, thì tâm ta khó chịu vô cùng: ta đóng tâm lại. 
Tức giận, khó chịu, hờn, lẫy, buồn, bực, ... đều là những tâm thái mà Phật gọi là phiền não. Thời nay ta cần gọi phiền não là trạng thái tâm đang đóng. Khi tâm đóng thì như mây giăng chằng chịt bầu trời. Bản thân bầu trời đại biểu cho tâm thái khai mở. Có mây hay không mây, bầu trời vẫn là bầu trời. Bầu trời bản thân không bao giờ có thể bị phá hủy bởi mây, mưa, giông, gió. Phiền não chỉ là mây mù, tới rồi đi. Đừng chú ý tới mây mù, mà chú ý tới bầu trời vô cùng vô tận thì ta sẽ không dễ bị phiền não làm chuyển lay. Sự chú ý và nhận tri ra bầu trời vô tận, và khả năng không bị mây mù hấp dẫn, gọi là khả năng khai mở. Duy trì sự khai mở gọi là tu luyện. 
Trong cuộc sống hàng ngày, thâm tâm ta nhiều khi có vô vàn sự khẳng định tiêu cực, nhất là sự khẳng định phủ nhận bầu trời vô tận vô biên của tự tâm. Nói cách khác, ta thường (unknowingly) tự mình đóng cửa lòng, giăng mây mù, mà không hay không biết. Sau đây là những lúc ta cần biết là mình đang đóng cửa, đang giăng mây mù trời: 
• Khi ta cự tuyệt
• Khi ta kháng cự lại lời phê bình của tha nhân
• Khi ta chống đối mãnh liệt chuyện gì
• Khi ta nổi dóa, giận dữ, bạo lực
• Khi ta tự biện hộ, tìm lý do bào chữa cho hành vi sai lầm
• Khi bực tức vì không được mãn nguyện, vì sự việc xảy
ra không đúng như dự định
• Khi ta âu lo vì làm sai, vì áp lực phải làm đúng thời hạn
• Khi ta sợ hãi, vì đủ nguyên do: từ sợ chết, tới sợ không an toàn, sợ mất mặt, sợ sai...
• Khi ta làm người khác sợ hãi, khi dọa nạt
• Khi ta lường lọc, gạt gẫm
• Khi ta chấp chặt vào một kiến giải, một lối suy nghĩ
• Khi ta giữ chặt vào hình ảnh của quá khứ, trong lúc
hiện tại không ngừng lao vút vào tương lai
• Khi ta che dấu điều sai lầm
• Khi ta núp sau một triết thuyết, một học thuyết, một
lăng kính nhìn
• Khi ta bỏn sẻn, không mở lòng bố thí, cho ra
• Khi ta bị dục vọng chỉ huy
• Khi ta làm biếng, nhác nhớm
• Khi ta chận đứng, cản trở, không cho tha nhân làm việc
• Khi ta ích kỷ, không chịu mở mắt mở tâm nhìn tới nhu
cầu người xung quanh
• Còn vô số trường hợp khác.
Những khi như vậy thì trong đầu ta, sâu trong đáy lòng ta, nơi mà ta hình thành những điểm mù, ta đang khẳng định rằng: 
• ‘Tôi là sự khép kín. I am close.’
• ‘Tôi đóng. I am closed.’
• ‘Tôi đang đóng kín. I’m turned off, or I’m shutting down.’
Trên con đường tu luyện, ta nên làm những bước cụ thể sau đây:


1. Thư giãn thân thể: Giản đơn nhất là stretch (giãn gân), yoga để da thịt mềm dẻo, thư giãn (relaxation) da thịt, tới cách thư giãn sâu sắc hơn như thư giãn cơ phận (organ relaxation), thư giãn khí lực (Chi relaxation). Thư giãn cũng tương tự như lung lay cái cửa khép kín, làm cửa  mở ra. Cửa chính là phần tinh thần, tâm linh. Do đó khi thân  thể cứng ngắt, da thịt co thắt thì khó làm ta tinh thần nhẹ nhàng dịu dàng được. Trạng thái cứng ngắt chính là trạng thái đóng của thân thể.
2. Thư giãn hơi thở: Tập thở chậm lại, thở vi tế trong lúc ngồi thiền. Hơi thở chậm và vi tế sẽ giúp ta hoàn toàn thư giãn tới tận từng tế bào, từng sớ thịt. Khi hơi thở thô phù, cạn cợt thì tâm tình ta cũng thô phù, cạn cợt, khó thâm sâu vi tế. Sự thô phù và cạn cợt đương nhiên không thể mở ra cảnh giới vi tế thâm sâu được. Do đó thở vi tế, thở tâm sâu, là cách mở cửa vào thế giới tâm linh thâm áo.
3. Tri chân: Tập hình dung bầu trời vô tận của tự tâm, qua những lời khẳng định tích cực như ‘tôi là sự khai mở, I am open’. Lúc đầu ta chỉ hình dung, tưởng tượng; nhưng khi làm quen thì từ từ ta sẽ cảm nhận trên thân xác một cảm giác khai mở, và một tâm tình cởi mở.
4. Tri vọng: Tập nhận định, tri nhận xem lời nói và hành vi của mình là đóng hay mở. Giảm thiểu và sửa đổi ngay những lời nói và hành vi làm đóng tâm mình, tâm người. Thí dụ như mình mắng chửi, la lối, cộc cằn, đó là lời đóng. Hoặc khi ta cãi cọ, làm lẫy, làm dữ, làm tàng, làm khó, đó là hành vi đóng. Sau khi nhận định rằng đó là lời nói và hành vi đóng, ta lập tức thay đổi pattern của lời lẽ và hành vi ngay. Thí dụ như giảm bớt tối đa lời vô lễ, dữ dằn, cộc cằn, thay vào bằng lời nhẹ nhàng, dễ chịu, dễ chấp nhận. Giảm bớt tối đa hành vi xúc phạm, mà thêm hành vi hiền hòa, dễ thương.
5. Giác huyễn: Sâu thêm một tầng, ta nên tập nhận định động cơ của lời nói và việc làm. Nhận định ra những khẳng định tiêu cực của tự ngã, rằng ‘tôi đóng..., tôi không thể..., tôi không khả năng..., tôi bất lực..., tôi vất đi...’
‘I’m closed, I cannot, I’m unable, I’m hopeless, I’m done’.
Những lời khẳng định này là guồng máy nằm sau tất cả
những lời nói và hành vi âm cực, tiêu cực; do đó sự tri nhận và giải tỏa những lời khẳng định này chính là cách cải tạo vận mạng hiệu quả nhất.
Giai đoạn cứu cánh của 5 bước thực tập trên đưa tới Ngộ chân: tức là khả năng lúc nào cũng khai mở, thật sự cởi mở, thật sự thoáng, bất kỳ tình huống, bất kỳ hoàn cảnh nào cũng thoáng, cũng khai mở, cũng tự tại được. Ngộ chân là giai đoạn cuối sau nhiều năm tháng tập luyện giai đoạn tri chân. Từ chỗ tưởng tượng, hình dung rằng ‘I am open’, sẽ đưa ta tới những cảm xúc trên thân xác (giai đoạn tri chân); kế đó, với sự tinh tấn, nhập tâm, thường xuyên tập luyện, thường xuyên thể hội, sẽ dẫn tới chỗ chính trạng thái ‘openness’ sẽ bùng vỡ trên tâm thức của ta. Lúc đó, cổ nhân gọi là ‘hoát nhiên đại ngộ’, những ngăn trở do thân, tâm, quan niệm, tập khí, văn hóa, hoàn toàn tịch lặng; tất cả chỉ là một cảm nhận khai mở, thông suốt, vô cùng vô tận, vô ngại, vô vi. Như bầu trời xanh thẳm, mặc cho mây mù kéo giăng, sấm sét vang dội, bầu trời mĩm cười trong im lặng bao dung, vô ngại.
Cuối cùng cả, mình nên chú ý: không nên cố ý hay vô tình đóng cửa lòng tha nhân. Có ý đố kỵ, thù hằn, không chịu tha thứ, không chịu làm hòa, không chịu nhìn mặt tốt cái đẹp của những kẻ hay ghét mình, không chịu nhún mình, không muốn bày tỏ lòng quan hoài, không biết làm sao thương... đó là những tệ bịnh thông thường nhất mà người tu phải vượt thoát. Không có gì đẹp hơn là ta biết nói: ‘Cho em xin lỗi nhen!’ hoặc ‘Em biết lỗi rồi, tụi mình hòa nhen!’ hoặc ‘I love you!’ 
Thầy Hằng Trường  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.