Hôm nay,  

Ý Kiến Về Đề Nghị Giáo Hội Cho Phép LM Lập Gia Đình

4/18/200800:00:00(View: 11128)

(Lời tòa soạn: Bài này đuợc viết hoàn toàn theo ý kiến cá nhân của tác giả, không phản ánh chủ trương của tờ báo.)

Gần đây, trong dịp Đức Thánh Cha thăm viếng Hoa Kỳ, một số ý kiến quan trọng liên quan đến việc thay đổi lề lối sinh hoạt của Giáo Hội Công Giáo lại được đưa lên bàn thảo luận, trong đó có việc đề nghị cho linh mục được lập gia đình, nói vắn gọn hơn, được lấy vợ , đẻ con, nuôi cháu trong khi vẫn tiếp tục đời sống phục vụ đức tin.

Điều đáng quan tâm là số vị đưa ra ý kiến này càng ngày càng tăng, không phải chỉ trong những người nghiên cứu về đức tin và sinh hoạt Công giáo, mà theo tin báo chí, còn phát xuất từ một số linh mục và tu sĩ nữa.

Lý do chính mà những người ủng hộ đề nghị này đưa ra là đời sống tu trì độc thân lâu dài sẽ đem lại những khủng hoảng về sinh lý, khiến cho việc phục vụ không được trọn vẹn. Nhiều vị tu sĩ đã bỏ ra ngoài đời, trong khi số người tình nguyện hiến mình cho Chúa càng ngày càng giảm đi. Điều này làm cho số linh mục giảm đi rất nhiều, hiện nay Giáo Hội không còn đủ tu sĩ để chăm lo phần hồn cho các giáo hữu như xưa nữa. Một số giáo khu phải giảm bớt hoạt động, đóng cửa một số nhà thờ. Những nơi khác thì phải chờ lịch trình phụng vụ luân phiên và tạm thời. Nhưng trên hết, vì sự khủng hoảng không lối thoát của tâm sinh lý đã gây ra hàng loạt những vụ kiện sách nhiễu tình dục, khiến Giáo Hội phải đương đầu với dư luận cũng như với tình hình tài chánh sút giảm một cách nghiêm trọng. Chỉ nội trong hai  năm 2006-2007, Gíao Hội đã phải chi ra gần tỷ đồng để bồi thường cho những vụ tố cáo sách nhiễu tình dục trong giới tu sĩ, khởi đầu từ giáo phận Boston rồi lan ra các nơi khác như những đám cháy khó dập tắt. Đức Giáo Hoàng, trong chuyến bay sang Mỹ, đã tỏ ra rất buồn bã về sự kiện này. Ngài đã tuyên bố một cách cương quyết là không để cho một ai có tư tưởng không trong sáng được phục vụ với tư cách một giáo sĩ.

Tuy nhiên, thực tế, cũng khó mà kiểm soát 100% các sinh hoạt của các giáo hội trên hoàn vũ, vì nếu có sự bao che của cấp trên, các vụ việc sai trái sẽ tiếp tục chìm trong bóng tối của thánh đường. Các vụ kiện về sách nhiễu tình dục mới được giải quyết tại Hoa Kỳ, nơi quyền Tự Do của người dân được bảo đảm tuyệt đối, nhưng còn tại các quốc gia khác, có thể mọi khiếu nại sẽ chỉ được giải quyết âm thầm hoặc không bao giờ đuợc đưa ra ánh sáng.

Do đó, nhiều nhà nghiên cứu và cả một số tu sĩ đã liên tục đề nghị Giáo Hội Công Giáo cho phép các tu sĩ được lập gia đình để giải quyết vấn nạn này, đồng thời để tăng cường lực lượng "chủ chăn", hầu bảo vệ được Đạo Chúa trước nguy cơ trở thành lẻ loi rồi có ngày sẽ hòa tan vào trong giòng sống của xã hội.

Nguợc lại với quan điểm trên là hai thái độ của giáo dân: im lặng trong âu lo hoặc phản bác mạnh mẽ. Thành phần im lặng trong âu lo là của đa số giáo dân, không biết dùng phương tiện nào để bầy tỏ ý kiến của mình. Họ không có diễn đàn để phát biểu ý kiến vì Giáo Hội chưa tạo diễn đàn cho giáo dân nói lên những suy tư của mình trước các xung đột thầm lặng xẩy ra trong Giáo Hội. Chỉ có một số nhỏ tu sĩ, đại diện cho gần một tỷ giáo hữu, lên tiếng phản bác trong các cuộc hội thảo của các chuyên viên thần học cũng như trong vài Hội Nghị các Giám Mục hoàn vũ. Đọc lại báo cáo của các cuộc hội thảo này, giáo hữu chỉ thấy lặp lại những tín lý quen thuộc từ ngàn xưa trong Tân Ước, mà không đi thẳng vào nhu cầu và nguyện vọng của giáo dân trong thế kỷ mới, thế kỷ của Hoàng Đế Vật Chất, của Nữ Hoàng Tính Dục, và của Cá Nhân Chủ Nghĩa, khi mà quyền lợi riêng tư của Con Người Độc Lập được đề cao và phát triển tối đa.

Những tín lý này, những lời giải thích này chưa phản biện được sự thật trần truồng của Nhu Cầu Tính Dục Căn Bản của nhân loại, mà vẫn khép nép trong tà áo tu trì mỏng manh, khi mà chỉ cần một nhát kéo cám dỗ đơn giản, tà áo chùng sẽ bị rách toạc từ trên xuống dưới. Dĩ nhiên, nói thế không phải là không có những đối diện trực tiếp của các vị tu sĩ can đảm, dám nói thẳng, nói thật trên cung Thánh. Có vị linh mục đã mạnh dạn phát biểu: "Tôi chỉ là thường nhân như anh, chị, em, cũng có những đòi hỏi khủng khiếp của vật chất, của xác thịt. Linh mục không phải là thần thánh. Linh mục chỉ là những cá nhân phải chiến đấu chống lại những đòi hỏi đó hàng ngày, hàng giờ, hàng phút, hầu mục tiêu hiến thân phục vụ cho Thiên Chúa được viên mãn." Một linh mục chia sẻ những trận bão riêng tư: "Rất nhiều lần, những hình ảnh cám dỗ, nhơ bẩn khủng khiếp tràn ngập trong tôi." Vị khác lại nói trên tòa giảng thẳng thắn hơn, không quanh co: "Tôi mong các vị phụ nữ đừng vào phòng tôi. Nếu muốn thăm tôi, xin ngồi ngoài phòng khách, chờ tôi ra tiếp. Tôi không muốn theo chân của vị tiền nhiệm của tôi, đã bỏ ra ngoài đời, chỉ vì các bà cứ xông vào phòng một cách tự tiện." Một vị khác, khi bị tấn công kinh hoàng, đã ngào nghẹn: "Xin các bà, các chị để cho tôi tiếp tục thực hiện lời khấn dâng mình cho Thiên Chúa của tôi. Đừng quấy rầy tôi nữa!" Trong một lần tâm sự, một linh mục trẻ (đã quá cố) cho biết: "Thật kinh hãi khi một đêm mưa như trút, một bà kiếm cớ chạy vào nhà Xứ, quần áo ướt hết, dính sát vào thân mình, đập cửa rối rít, "Cha! Cha! Con cần giúp đỡ! Tôi phải hét to: "Ma Quỷ! Cút ngay!" Rồi sau đó, quỳ xuống đọc kinh mà lòng rung động tưởng chết!"

Những phản biện đó, tuy hùng hồn, nhưng chỉ là những phản kháng đơn lẻ, thụ động của các vị chủ chăn dũng cảm, đã nhìn vào sự thật không tránh né. Nhưng, từ đó, người quan sát đã thấy rằng một cuộc chiến không cân sức đang xẩy ra, giữa hai lực lượng không tương quan, một bên là lực lượng các Anh hùng muốn Tử vì Đạo mỗi ngày mỗi hao hụt, bên kia là giá trị Vật Chất và Tính Dục đang ầm ào đổ xuống thánh đường, với những cám dỗ làm tê liệt tay chân. Những tráng sĩ của Chúa như người thuyền trưởng trên chiếc tầu mỏng manh, đang đối phó với cơn bão dữ, mà không mong nhận được sự trợ giúp nào trong lúc biển cả mênh mông gào thét. Họ đã cương quyết chống lại lời mời gọi của sự lập gia đình vì hiểu rằng, một khi linh mục được lấy vợ, thì hàng hàng lớp lớp phiền toái sẽ xẩy ra, sẽ phải hệ lụy với tiền bạc, tiền học cho con, tiền trang sức của vợ, với những lần bỏ làm lễ chỉ vì vợ đi sanh con, sẽ bị chia trí khi dâng lễ mỗi sáng vì một đứa con hư, hay con bệnh. Một khi được phép lấy vợ, những linh mục trẻ tuổi sẽ nhất định chia trí trong các buổi dâng lễ hàng ngày khi bắt gặp một bóng hồng lả lướt. Tay dâng Mình Thánh sẽ run, lời cầu nguyện sẽ bị ngắt đoạn. Lễ nghi sẽ chỉ là những ràng buộc làm khó chịu tâm can... Rồi, từ hôn nhân, lại có thể nẩy ra ngoại tình, lấy được một vợ, thì cũng có thể ly dị vợ, lấy bà hai, bà ba.. Vấn đề đầu tiên là danh xưng, sẽ phải thay đổi, từ "Cha" sẽ biến thành "con" của gia đình bên vợ, thành "bố", thành "ông" của lũ con, cháu mình. Điều linh tinh nữa không thể không kể đến là bên cạnh các "Cha" vẫn có các "Sơ". Nay "Cha" biến thành "Bố", thì "Sơ" cũng có thể thành "Mẹ" thiệt sự, vừa làm "Mẹ Bề Trên" vừa là "Mẹ" mấy đứa nhỏ, vừa cho con  bú, vừa điều hành tu viện. Những liên hệ của "Cha" với "Sơ" sẽ thay đổi, có thể vừa là bạn, vừa là nhân tình. Những "Sơ" đuợc gửi đến nhà xứ để phụ Cha về giáo lý, lại có thể biến thành vợ của Cha. Phòng của Cha Sở trở thành phòng riêng của đôi uyên ương, Cha Sở và Bà Sơ. Rồi tiếng con nít khóc râm ran trong nhà xứ, trẻ con chạy nhẩy linh tinh bên cung Thánh. Cha đang dâng lễ, con chạy vô, khóc gọi: "Bố ơi! Thằng cu tí đánh con!" Hoặc: "Mẹ gọi bố về, đưa mẹ đi đẻ!"

Bao hoạt cảnh sẽ làm náo loạn Nhà Chung, nơi thực hiện lời Chúa: "Các con hãy vác Thánh Giá mà theo Cha!" Thánh Giá lúc ấy sẽ êm đềm toàn nệm bông, nhung gấm, ai cũng dành vác. Vừa có "dóp" thơm, có nhà ở, có vợ đẹp, con ngoan, vừa được trọng vọng vì đuợc làm "bố" của thiên  hạ.

Đến lúc ấy, những vị đòi hỏi phải cho Linh Mục được lấy vợ sẽ hài lòng, toại nguyện. Nhưng không biết rằng, lúc ấy có còn cái gọi là... Giáo Hội Công Giáo nữa không, vì có thể giáo hữu đã bỏ đi hết rồi. Không còn chi là tu trì, hãm mình, vác Thánh Giá nữa, vậy thì chả cần nhà thờ, nhà chung, nhà xứ quẩn quanh. Cần chi xưng tội, chịu lễ. Mấy ông Cha chưa chắc không mắc tội giống mình, có khi còn kinh hoàng hơn, làm sao có tư cách mà giải tội cho ai! Thôi thì sống thoải mái ở nhà, cần đến Chúa, thì mở sách ra đọc một mình.

Như thế, nếu phe đòi hỏi cho linh mục đuợc lấy vợ mà thắng thì cuộc chiến giữa Thiên Chúa và cuộc đời đã hoàn tất. Thế gian đã thắng Đạo. Cá Nhân chủ nghĩa đã vinh quang hơn hẳn cuộc hy sinh và tử nạn trên thập giá. Có lẽ Chúa lại phải đến để cứu độ nhân loại một lần nữa. Amen.

Chu Tất Tiến.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Chúng ta thử nhắm mắt hình dung một ngày nọ, tất cả những cơ quan đầu não chiếm vị trí hàng đầu trong nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia nằm dưới sự lãnh đạo của các nhân vật có số năm kinh nghiệm là số 0. Chưa hết, Hoa Kỳ nay đứng về phía Nga và các quốc gia phi dân chủ, bỏ phiếu chống nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine.
Nhà văn Võ Hồng ví von: “Bụng to như bụng xe đò.” Nhận xét của ông, rõ ràng (và hoàn toàn) không… trật! Xe đò thường đầy khách mới chịu rời bến nhưng trên đường đi tài xế vẫn luôn dừng bánh “hốt” thêm mấy con nhạn là đà để kiếm thêm chút đỉnh. Khách lên sau thì ngồi ghế súp.
Gần ba năm sau khi Nga tấn công xâm lược Ukraine, Mỹ và Nga đang bắt đầu xúc tiến công cuộc đàm phán, nhưng Mỹ tuyên bố là châu Âu không được tham gia diễn biến này. Do đó, nhiều tranh chấp cố hữu giữa châu Âu và Mỹ về Ukraine mang lại một sắc thái nghiêm trọng hơn, trong khi chiến tranh vẫn còn tiếp diễn. Hiện nay, châu Âu có những phản ứng quyết liệt vì muốn trực tiếp tham gia vào tiến trình đàm phán.
Thông qua những sắc lệnh hành pháp vượt quyền hạn, tổng thống Trump cùng tỉ phú Elon Musk đã không ngừng tấn công vào những nền tảng cơ bản nhất của thể chế dân chủ Hoa Kỳ: nguyên tắc tam quyền phân lập, quyền bình đẳng về giới tính, xóa bỏ Tu Chính Án 14 của Hiến Pháp (người sinh ra ở Mỹ sẽ đương nhiên trở thành công dân Mỹ). Để đối phó, nhiều chính quyền tiểu bang, các tổ chức cộng đồng, tổ chức phi lợi nhuận… đã đệ nhiều đơn kiện liên bang để phản đối các chính sách độc đoán của chính quyền mới. Một số chính sách của Trump đã bị tòa án liên bang tạm dừng, ít nhất là tạm thời.
Nhiều người Việt các tiểu bang khác, khi tới thăm Quận Cam, bước vào Phước Lộc Thọ, sẽ kinh ngạc khi thấy hàng loạt áo dài sản xuất từ Việt Nam được may khéo, kiểu dáng tân kỳ, bán chỉ có 10 USD một áo. Rẻ kinh khủng, nhưng đồng bào mình ở quê nhà sống nhờ như thế. Rồi tới những món hàng nghệ thuật như đồ gốm sứ, vòng tay, tràng hạt, nón lá, đồ chơi trẻ em... đều bán rất rẻ. Chúng ta thắc mắc tại sao lại rẻ như thế. Hẳn nhiên, khi vào Phố Tàu Los Angeles, bạn cũng sẽ có những kinh ngạc tương tự với áo sường sám và các món tương tự từ nhiều thị trấn Hoa Lục. Nếu có chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, tất cả những hàng hóa trong Phố Tàu Los Angeles sẽ tăng giá, và tại Phước Lộc Thọ, hy vọng, sẽ giữ giá y nguyên, nếu các nguyên vật liệu Việt Nam sản xuất không phải mua từ Hoa Lục. Tuy nhiên, sẽ tới lúc, khi đọc các bản báo cáo về bất quân bình thương mại, Tổng Thống Donald Trump trong cơn phẫn nộ thường trực bỗng nhiên thấy rằng cần áp thuế quan trên hàng Việt Nam.
Giữa lúc chính quyền mới của Tổng thống Donald Trump ngày càng mạnh tay thực hiện chính sách trục xuất di dân không giấy tờ, thì trong làn sóng ủng hộ, tỏ rõ sự vui mừng ấy, có rất nhiều người Việt máu đỏ da vàng. Bất kể họ là ai, đến Mỹ thời điểm nào, hình như họ quên mất câu chuyện bắt đầu từ 50 năm trước, về những người Việt tị nạn đầu tiên đã đặt chân lên nước Mỹ, cũng mang trên mình căn cước “di dân bất hợp pháp.”
Từ ngày chính thức nhậm chức, 20 tháng Giêng, 2025, chính quyền của Trump hoạt động rất năng nổ, chai sâm banh bật nút, rượu trào ra, sắc lệnh hành chánh trào ra, kế hoạch mới trào ra, thay đổi trào ra, tin đồn trào ra, vân vân, và những ly sâm banh cụng nhau leng keng rồi nốc cạn. Tuy nhiên, còn quá sớm, quá mới để có thể cảm nhận kết quả tốt hay xấu. Một số đông đang chờ đợi chính quyền Trump làm những điều để Mỹ nhảy vọt về kinh tế. Tiền ra nhín rịn, tiền vào ào ào, Cậu Sam trở nên giàu có. Cậu giàu, cháu có nhờ được không?
Theo khoa học về thần kinh, tình yêu được tạo ra bởi một số hóa chất trong não bộ. Thí dụ, khi chúng ta gặp ai đó đặc biệt với mình, các hormone như dopamine và norepinephrine sẽ kích thích phản ứng dẫn đến sự khen thưởng trong não bộ, khiến chúng ta muốn gặp người đó nhiều lần nữa, cũng giống như khi nếm thử món gì đó thấy ngon miệng, chúng ta thường sẽ thèm được ăn thêm.
Hay hay dở, bạn bè của chúng ta trước đây đều thực sự là người, hỉ nộ ái ố gì cũng đối đãi nhau trong giới hạn tốt xấu của con người. Nhưng bây giờ thì bạn có thể… hơn là người. “Bạn”, nhưng lại phong tỏa thông tin hay kiểm duyệt nhau, như thể chính quyền. “Bạn” nhưng, theo từng thái độ chính trị, có thể trục xuất, cấm vận hay tuyên chiến với nhau, hung hăng và sắt máu, như thể Anh, Nga, Pháp, Mỹ hay Tàu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.