Theo ghi nhận của báo quốc nội, tình trạng “đem con bỏ chợ” của các công ty dịch vụ lao động VN đã trở thành phổ biến. Mới đây, một phụ nữ Sài Gòn chỉ 4 ngày sau khi sang Đài Loan, đã phải trở về VN chỉ vì bị chủ ép buộc làm việc quá sức lao động, 16 giờ mỗi ngày. Để có thể trở về, phụ nữ đã phải viết giấy thiếu nợ đến 7,200 đô, khoản tiền quá lớn đối với dân lao động VN. Ghi lại câu chuyện, báo Người Lao Động viết như sau.
Chỉ sau 4 ngày sang Đài Loan theo hợp đồng đi làm việc với Vinacosex Sài Gòn, chị Lê Thị Ngọc Ánh, cư ngụ tại quận 11, thành phố Sài Gòn phải xin về nước vì không chịu nổi sự hà khắc của chủ nhà và bị công ty môi giới cắt xén tiền lương. Để được về nước, chị và gia đình phải chấp nhận một khoản nợ lớn do phía Đài Loan buộc ký nhận. Theo quy định của pháp luật, xuất khẩu lao động không được qua trung gian. Thế nhưng hợp đồng đi làm việc ở nước ngoài do ông Lê Thế Hùng, phó giám đốc Vinaconex Sài Gòn, ký với chị Ánh sang Đài Loan giúp việc nhà thông qua công ty Toàn Giai. Để có được hợp đồng trên, ông Tung Chieh Lung, đại diện công ty Toàn Giai, đồng thời cũng là đại diện cho hai công ty của Đài Loan là Đại Châu và Hằng Hân, hướng dẫn chị Ánh làm giấy vay nợ của công ty Đại Châu để sang được Đài Loan. Số tiền chị Ánh vay là 1,391 đô, với điều kiện bất kỳ nguyên nhân nào nếu bị trả về VN thì phải bồi thường 2,000 đồng. Hợp đồng giúp việc nhà có mức lương 15,840 đài tệ khoảng 500 đô, nhưng đến thành phố Đài Loan đêm 20-2 đến sáng ngày 21-2 thì chị bị chủ nhà bắt làm việc từ 6 giờ 20 đến 2 giờ: nấu nướng, lau rửa nhà vệ sinh...chỉ cho nghỉ trưa và chiều mỗi lần 30 phút. Không đồng ý với điều kiện làm việc trên, chị bị công ty và chủ nhà đe dọa đuổi ra đường. Khi chị đòi tự vẫn, công ty mới chấp nhận cho chị về nước với điều kiện phải ký vào giấy nợ 2,300 đô.
Để về nước, chị không còn sự chọn lựa nào khác. Đến 10 giờ ngày 24-2, về đến sân bay Tân Sơn Nhất, chị Ánh bị người của ông Lung giữ tại nhà số 25 Nguyễn Thái Sơn đến 16 giờ. Tại đây một lần nữa, chị bị buộc ký thêm một giấy nợ 2,300 đô. Chị không đồng ý, công ty làm giấy cam kết trả lại tiền vé máy bay đi và về 600 đô. Cùng lúc này, ông Lung cho người đến nhà chị Ánh buộc chồng chị Ánh ký một giấy nợ khác với số tiền 2,300 đô kèm theo lời dọa nếu không thì cảnh sát Đài Loan không cho chị Ánh về nước. Tưởng vợ chưa về được, chồng chị Ánh phải chấp nhận ký vào giấy nợ. Tính chung chị Ánh và gia đình phải ký 4 giấy vay nợ của công ty Đại Châu với số tiền bị siết nợ là 7,200 đô. Trên danh nghĩa hợp đồng của chị Ánh ký với Vinaconex Sài Gòn, nhưng toàn bộ thủ tục Vinaconex Sài Gòn đều giao cho ông Tung Chieh Lung đảm nhận và giữ toàn bộ giấy tờ: hợp đồng đi làm việc ở nước ngoài, giấy khám sức khỏe, hộ chiếu. Sang đến Đài Loan, công ty Hằng Hân buộc chị Ánh ký vào bảng lương mới với những khoản lệ phí vô lý như: lệ phí thủ tục 4,183 đài tệ/tháng, lệ phí y tế, bảo hiểm 340 đài tệ và tự ấn định mức môi giới 5,000 đài tệ/tháng, bằng 1/3 lương.
Bạn,
Báo quốc nội cho biết rằng từ sự thu lệ phí vô tội vạ này, hàng tháng chị Ánh chỉ còn nhận mức lương 36 đô, thấp hơn cả mức lương thợ may tại Việt Nam. Tuy vậy, trong buổi làm việc với chị Ánh ngày 4 tháng 3, viên phó giám đốc công ty dịch vụ nói trên, đã phủ nhận toàn bộ trách nhiệm của mình với sự việc xảy ra. Theo viên chức này, “bút sa, gà chết”, hợp đồng đã ký, nếu người lao động bỏ về nước thì phải chịu trách nhiệm. Vinacosex chỉ làm thanh lý hợp đồng, còn số tiền nợ với công ty Đại Châu thì Vinacosex không cần biết đến, cuối cùng chỉ có người lao động là chịu mọi thiệt thòi. Chưa thấy Đảng CSVN lên tiếng gì để bênh vực thợ thuyền, hay là chỉ vì chút tiền cò mà phải ngậm miệng.