Hôm nay,  

Một Bài Pháp Thí Không Lời

18/06/202410:06:00(Xem: 2622)

Xin tri ân thầy Chơn Khánh trong Pháp Thoại Khai Tâm



iStock-465693258

Khi đọc chú đại bi, ta biết ta đang niệm chú. Khi ăn cơm, biết là đang ăn cơm, khi cài, khóa bếp gas, ta biết là ta đang tắt bếp và khóa gas. Hình: istock.com.

 

Phật tử đã quy y, đã học tam quy, ngũ giới và đã đọc ít nhiều kinh điển của tam bảo, của phật, mà không biết chúng ta đã ứng dụng lời phật dậy vào đời sống hàng ngày đủ chưa ? Như Lai dậy rằng mỗi người phải tự đốt đuốc lên mà thấy đường mà đi, đi cho đúng chánh pháp, đúng chánh niệm…

 

… Uy nghi là cánh cửa thiền

Lòng con trong đục đảo điên chưa vào.

Như Lai đi tự thuở nào,

Bổn lai vô xứ biết đâu mà cầu ?

Cửa thiền bỏ ngỏ từ lâu,

Hai đầu vô trụ biết đâu mà vào ?

 

Các thầy luôn dậy chúng ta theo giới luật chánh pháp mà đi, nương theo chánh niệm mà vào đạo pháo, cũng nương theo chánh niệm mà ứng dụng phật học vào đời sống mỗi ngày. Nếu phật tử mà không biết vào chánh niệm mỗi ngày để áp dụng tam quy ngũ giới, thì giới luật chỉ để nghe qua tai này ra tai khác, rồi gió thoảng mây bay, chúng sanh như những người chăn bò, cow boy, chăn bò, nuôi bò, khắp các đồng cỏ mênh mông, năm này qua tháng nọ, rồi mình cũng trắng tay, rồi cũng phải trả bò về cho chủ, vì bò không phải của ta.

 

Cũng vậy, học pháp mà không áp dụng pháp cũng là ta đi đếm tiền cho thiên hạ ở ngân hàng, mà không là đếm tiền của ta.

 

Nói ứng dụng thì dễ, mà làm việc ứng dụng có lúc không phải dễ, không phải ai ai cũng làm được…

 

Khi xưa, thưa là, có một lần ông Bạch Cư Dị đã đến hỏi một thiền sư:

 

Căn bản của đạo phật là gì ? Xin ngài nói ngắn, gọn, rõ ràng cho con hiểu, con tu tập.

 

Tránh làm điều ác, nên làm điều lành, giữ tâm ý thanh tịnh.

 

Tưởng gì, chứ ba điều đó, đứa con nít 7, 8 tuổi cũng biết, cũng nói được.

 

Đúng, ba điều đó, ngay đứa con nít 7, 8 tuổi nó cũng nói được, kể chi người lớn. Nhưng nói thì dễ mà làm được rất khó. Ngay người lớn, có người đến 70, 80 tuổi cũng không hẳn đã nghĩ và làm tốt được ba điều đó.

 

Vậy làm sao để ứng dụng phật pháp, các thầy, các pháp môn đều nói có hai phần, phần I học giáo lý, kinh điển. Phần II áp dụng những điều đã học vào cuộc sống, là tri và hành. Tri và hành, luôn nương dựa vào chánh niệm là khi làm việc gì, phải chú tâm vào việc đó.

 

Khi đọc chú đại bi, ta biết ta đang niệm chú. Khi ăn cơm, biết là đang ăn cơm, khi cài, khóa bếp gas, ta biết là ta đang tắt bếp và khóa gas.

 

Khi lên thang, ta biết và chú ý ta đang lên cầu thang, nếu lúc đó mà nghĩ là: ô sáng nay, đi chợ tiêu tiền nhiều quá, thì coi chừng ta sẽ vấp té!

 

Nói dễ vậy, chứ tâm ý chúng ta hay đi lang thang lắm, bắt con trâu về chuồng cũng có lúc khó khăn lắm. Nhưng nếu muốn sống tốt thì phật tử phải cố gắng nương theo chánh niệm, không có con đường nào khác êm hơn.

 

Có một câu chuyện kể rằng, khi xa xưa, Như Lai và cả tăng đoàn đi hoàng pháp, các ngài trở về vào buổi chiều, đã muộn, phải tạm trú ở một bìa rừng nào đó, nhưng nơi đó lại không có nước uống, nên các ngài phải đi tiếp, đi tiếp tới một nơi, có một giòng suối trong veo… nhưng rồi bất chợt lại có mấy con ngựa phi qua suối, làm nước đục ngầu lên…

 

Tăng đoàn lại phải rời đi nữa, đi một đoạn đường xa, thấy mọi người thấm mệt, Như Lai bèn ra dấu, thôi nghỉ chân nơi đây, dù không tìm ra nguồn nước.

 

Rồi sau đó một lúc khá lâu, đã nghĩ mệt, Như Lai nói ngài A Nan trở lại giòng suối cũ mà lấy nước.

 

Họ ngần ngại vì lúc nãy đã thấy nước suối đục ngầu, dơ bẩn… nhưng khi họ tới suối, thì ngựa đã đi, và có những giòng nước mới đến thay đổi nước cũ, nước suối bây giờ trong veo mát mẻ không một gợn đục.

 

Ngài A Nan và các bạn đồng tu hân hoan mang nước suối về và đức phật đã nói rằng:

Giòng nước có bị khuấy đục, nhưng rồi lại trong xanh. Tâm ý chúng ta cũng y vậy, có lúc đục, có lúc trong. Nhưng ta phải làm sao cho sau khi đục lại trong veo trở lại! Khi tâm ý bị vẩn đục, có thể là bị giãi đãi, mệt mỏi rồi tức giận, Như Lai dậy bảo như thế, chúng ta phải nhận diện trạng thái đang vẩn đục đó, người từ bi chấp nhận: con người chúng sanh được phép giận dữ, nhưng khi hung dữ thì không nói, không quyết định gì cả.

 

Tốt nhứt là lúc đó, hành giả nên niệm phật, thí dụ: niệm một câu nào ta ưng ý nhứt: thí dụ: “Án Ma Ni Bát Di Hồng“.

 

Niệm phật để hạ nhiệt trong tâm, càng lâu, nhiệt càng giảm, tâm ý sẽ thay đổi… dịu lại.

 

Lúc đó, chúng sanh có thể phát một nguyện như phòng hộ, tránh khổ đau cho bản thân và cho người bên cạnh.

 

Chúng sanh hành giả cũng có thẻ áp dụng câu niệm phật khi tâm bất ổn để độ cho phiền giận vãng sanh, đi chỗ khác xa ; hành giả có thể và có quyền niệm vãng sanh ngay trong những tự niệm nho nhỏ, mà không bị bó buộc là đợi tới khi đối diện với chư phật, mới đọc lên lới sám nguyện văn chương toàn hảo. Vì hạnh phúc luôn cư ngụ nơi hiện tại, cũng là trong chánh niệm.

 

Khi một hành giả niệm phật, biết niệm phật để chế ngự tâm bất ổn, để thoát ra khỏi những điều bất an, là có thể đã sắp trở về với tâm ý thanh tịnh… thí dụ:

 

Khi bạn đọc “Án Ma Ni Bát Di Hồng“ người bên cạnh sẽ hỏi: câu đó có nghĩa gì? Một người sẽ diễn giải là, “ngọc sáng trong hoa sen“ một người khác lại bảo là, câu này ý nói:

“Người ở trong ta là ta ở trong người“…

 

Một đạo hữu khác sẽ phán rằng: “đó là một chú nguyện của bồ tát Quán Thế Âm“ cứ cảm nhận là đủ… không nên giải thích… cứ kéo dài suy luận là phiền giận giảm cơn.

 

Tiếp theo, thấy mình uống được ly nước mát hay ăn được bữa cơm ngon và sau cùng là uống một ly café nồng thơm đậm vị… khi con người được phòng hộ, được bảo vệ, sẽ cảm nhận hạnh phúc và nguyện cho tất cả mọi người xung quanh, mọi chúng sanh, đều được hạnh phúc như mình, họ đã tự tạo được nhiều năng lượng bình an.

 

Bây giờ thì hành giả có thể nói tịnh độ là đây, nếu nhận ra hạnh phúc: và địa ngục cũng có thể là ở đây, nếu không nhận ra niềm hạnh phúc. Trong một năm, trong một tháng, hay chỉ một ngày, trong 24 giờ, một hành giả có thể có cả ba trạng thái, lên nirvana, sống trong tịnh độ, hay rơi vào địa ngục là tùy tâm ý trong, đục của mình… hành giả nào cũng phải tự chọn cho mình một cách áp dụng phật pháp hợp cảnh hợp tình và luôn luôn đi đúng chánh niệm.

 

Thưa rằng, áp dụng được phật pháp vào đời sống hàng ngày, ngoài an ổn cho tự thân, hành giả còn làm được những điều lợi ích như sau:

là đã làm một điều cúng dường ý nghĩa nhứt đối với tam bảo, không có một pháp cúng dường nào cao quý bằng.

 

Là hành giả đã và đang trình bầy, bố thí cho mọi người xung quanh một bài pháp không lời, nhưng rất cảm động và dễ cảm thông hơn mọi bài pháp thí khác.

 

A Di Đà Phật

Mùa Vu Lan 2024

Chúc Thanh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có một câu hỏi thường trực trong tâm trí người tiêu dùng là: “Nên chọn rau củ quả tươi hay đông lạnh?” Trái với quan niệm phổ biến cho rằng đồ đông lạnh chưa ít chất dinh dưỡng hơn đồ tươi, các nghiên cứu khoa học và nhiều chuyên gia lại cho thấy một bức tranh khác, phức tạp và thú vị hơn nhiều. Một nghiên cứu đã so sánh giá trị dinh dưỡng của nhiều loại thực phẩm như bắp, cà rốt, bông cải xanh (broccoli), rau cải bó xôi (spinach), các loại đậu, đậu xanh, dâu tây (strawberries) và dâu xanh (blueberries) ở hai dạng đồ tươi và đồ đông lạnh. Kết quả cho thấy lượng vitamin trong rau củ quả đông lạnh “tương đương hoặc thậm chí cao hơn” so với rau củ quả tươi. Các nghiên cứu khác cũng xác nhận rằng sự khác biệt lớn về hàm lượng dinh dưỡng giữa hai loại thực phẩm này chỉ xảy ra khi rau củ quả tươi bị mất dưỡng chất sau vài ngày để trong tủ lạnh.
Đi bộ là một trong những hình thức vận động đơn giản và phổ biến nhất để giữ sức khỏe. Thế nhưng, chỉ cần thử bước lùi vài bước, lợi ích thậm chí còn nhiều hơn. Đi bộ kiểu ngược về phía sau, đi lùi, hay còn gọi là “retro walking,” đang ngày càng thu hút sự quan tâm của giới nghiên cứu và thể thao. Không chỉ giúp cải thiện thăng bằng, phương pháp này còn kích thích những nhóm bắp thịt ít được sử dụng và thậm chí còn có tác dụng tích cực đến não bộ.
Sự sống trên Trái Đất tuy phức tạp nhưng lại được hình thành từ một số ít thành phần cơ bản. Chẳng hạn, DNA và RNA của chúng ta chỉ được cấu tạo thành từ năm nucleobase, trong khi khoảng 90.000 loại protein khác nhau trong cơ thể đều được tạo nên từ 20 loại axit amin. Mẫu vật mà tàu vũ trụ OSIRIS-REx đem về trái đất từ tiểu hành tinh Bennu cho thấy sự hiện diện của cả 5 loại nucleobase – adenine, guanine, cytosine, thymine và uracil, cùng với các chất khoáng chưa từng thấy trước đây trong đá ngoài vũ trụ. Kết quả nghiên cứu, được công bố trên tạp chí Nature Astronomy, còn cho thấy Bennu chứa nhiều loại muối khác nhau, vốn được cho là có vai trò quan trọng trong giai đoạn sơ khai của sự sống.
Dopamine, thường được mệnh danh là “hormone hạnh phúc,” từ lâu đã được xem như nguồn cơn của những cảm xúc vui vẻ, phấn khởi sau những lần mua sắm thỏa thích hay thưởng thức một tô phở ngon lành. Sự quan tâm đối với dopamine được thể hiện rõ ràng qua hàng ngàn clip trên TikTok, mọi người chia sẻ cách điều chỉnh dopamine, từ việc tìm cách tăng cường hoặc hạn chế dopamine hàng ngày, cho đến các khái niệm như “cao trào dopamine” (dopamine rushes), “thiếu hụt dopamine” (dopamine withdrawals), “cai dopamine” (dopamine fasts), hay “tái thiết lập dopamine” (dopamine resets).
Trong cuộc sống tất bật hàng ngày để mưu sinh, có người luôn thấy mình không có đủ thời gian để nghỉ ngơi và giải trí. Thậm chí có người làm ‘đầu tắt mặt tối’ cả đời mà vẫn không thấy đủ. Họ muốn có thêm thì giờ để làm những việc mình thích. Nhưng khổ nỗi, mỗi ngày chỉ có 24 giờ, mỗi năm chỉ có 12 tháng, và những người sống hơn 100 tuổi thì chẳng có mấy ai? Tuy nhiên, làm việc nhiều quá sẽ dễ đưa tới căng thẳng về thể chất và tinh thần để rồi kéo theo nhiều hệ quả tiêu cực, mà trong đó có việc sút giảm năng suất lao động và bệnh hoạn. Những nghiên cứu của y học ngày nay đã cho chúng ta thấy điều đó và khuyên con người nên có thì giờ cho sự nghỉ ngơi và giải trí.
Với lượng thông tin khổng lồ trong tầm tay, ngày nay chúng ta thường có xu hướng đọc lướt để tiếp nhận nội dung nhanh chóng. Nhưng các chuyên gia nghĩ gì về thói quen đọc này—và liệu bạn có nên thay đổi cách đọc của mình?
Tại sao không thử làm theo những cách mà khoa học ủng hộ này để đem lại hạnh phúc nhiều hơn trong đời bạn? Một vài người sinh ra hạnh phúc hơn những người khác. Nhưng cho dù bạn thuộc loại người ca hát yêu đời trong lúc tắm và nhảy múa trong mưa, hay là loại người có khuynh hướng khắc khổ hơn, thì hạnh phúc không chỉ là điều gì đó xảy ra đối với chúng ta. Tất cả chúng ta có thể thay đổi tập quán để theo đuổi nó nhiều hơn trong cuộc sống của mình.
Bộ trưởng Tư pháp Hoa Kỳ là một trong những vị trí quan trọng nhất trong nhánh hành pháp liên bang, với vai trò đứng đầu Bộ Tư pháp (DOJ) và chịu trách nhiệm thực thi pháp luật. Nhưng công việc cụ thể của bộ trưởng tư pháp là gì?
Cháy rừng khiến khói lửa bao trùm bầu trời Los Angeles trong khi lực lượng cứu hỏa đang nỗ lực dập lửa. Những trận hỏa hoạn kinh hoàng đã càn quét qua khu vực, thiêu rụi hơn 10,000 công trình, phần lớn là nhà dân, biến nhiều khu vực như Pacific Palisades, Altadena, Pasadena và các cộng đồng khác ở California chỉ còn lại hoang tàn. Khi lệnh sơ tán được gỡ bỏ và người dân bắt đầu trở về nhà, một mối nguy hiểm khác đang rình rập và đe dọa mọi người: ô nhiễm nguồn nước uống. Điều đáng lo ngại là nhiều người không nhận ra rằng hệ thống cung cấp nước uống có thể bị ảnh hưởng nặng nề bởi cháy rừng cùng nguy cơ các hóa chất độc hại có thể xâm nhập vào nguồn nước.
Số người đọc sách để cho vui có vẻ đã và đang sút giảm dần. Năm mươi phần trăm (50%) người lớn tuổi tại Anh Quốc nói rằng họ không đọc sách thường xuyên (tăng 42% từ năm 2015) và hầu hết mọi người ở lớp tuổi từ 16 đến 24 nói rằng họ chưa bao giờ đọc sách, theo nghiên cứu của The Reading Agency cho biết. Nhưng điều đó ngụ ý gì? Sự ưa thích của con người đối với việc xem video thay vì đọc văn bản có ảnh hưởng tới não bộ hay sự tiến hóa của chúng ta không? Những người đọc sách giỏi thực sự có cấu trúc não bộ gì? Nghiên cứu mới của Mikael Roll, một giáo sư âm vị học của Đại Học Lund University, Thụy Điển, được in trong tạp chí Neuroimage, đã tìm ra câu trả lời cho những điều đó.

LTS: Mời quý vị nghe bài phát biểu của Dân Biểu Liên Bang Derek Trần tại Hạ Viện Hoa Kỳ sáng thứ Ba 29 tháng Tư, 2025 về Dấu Mốc 50 Năm Tháng Tư Đen.



***
Kính thưa Ngài Chủ Tịch Hạ Viện, 

Hôm nay tôi xin được phép phát biểu trong vài phút để chia sẻ một điều rất quan trọng đối với cộng đồng người Việt hải ngoại.

Tháng Tư Đen – không chỉ là một ngày buồn trong lịch sử, mà còn là dấu mốc nhắc nhở chúng ta về một ngày tang thương, khi chúng ta mất tất cả – mái ấm, quê hương, cuộc sống, và cả tương lai ở mảnh đất mà ta từng gọi là tổ quốc.

Cách đây 50 năm, vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam Việt Nam rơi vào tay chế độ cộng sản. Khi đó, Mỹ đã di tản khoảng 6.000 người, bao gồm cả người Mỹ và người Việt, đến nơi an toàn. Rồi hàng trăm ngàn người Việt khác cũng lần lượt vượt biển ra đi, không biết phía trước là gì, chỉ biết phải rời đi để tìm sự sống.

Những người còn ở lại đã phải chịu cảnh sống ngày càng khắc nghiệt dưới chế độ cộng sản. Nhiều người bị đưa vào trại cải tạo – không chỉ mất nhà cửa, mà mất cả tự do, nhân phẩm, và không ít người mất luôn cả mạng sống.

Đây là một ngày đau buồn. Một ngày để chúng ta tưởng niệm, suy ngẫm, và để nhìn lại tất cả những gì đã mất.

Có hơn 58.000 lính Mỹ và hơn 250.000 binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh. Những người này đã chiến đấu và ngã xuống vì tự do. Họ xứng đáng được chúng ta biết ơn mãi mãi. Chúng ta tưởng niệm không chỉ những người lính, mà còn hàng triệu người dân vô tội đã chết trong chiến tranh, những người bị đàn áp sau ngày 30 tháng 4, và những người bỏ mạng trên biển trong hành trình vượt thoát.

Chúng ta có trách nhiệm sống xứng đáng với sự hy sinh của họ — bằng cách sống trọn vẹn và sống có ý nghĩa trong cuộc đời mới này.

Tôi là một trong hàng trăm ngàn người Mỹ gốc Việt được sinh ra trong những gia đình tị nạn – những người cha, người mẹ ra đi tay trắng, chỉ mang theo niềm hy vọng. Nhưng họ không để hành trình khổ cực ấy định nghĩa cuộc đời mình ở Mỹ. Họ xây dựng cộng đồng mạnh mẽ, thành công, và luôn giữ gìn bản sắc, lịch sử dân tộc.



Và hôm nay, sau 50 năm, chúng ta không chỉ tưởng niệm mà còn tự hào về những gì cộng đồng người Việt đã làm được. Từ tro tàn chiến tranh, chúng ta đã đứng dậy và vươn lên.

Chúng ta có những người gốc Việt làm tướng, đô đốc trong quân đội Mỹ, có nhà khoa học đoạt giải thưởng lớn, doanh nhân thành công, giáo sư, bác sĩ, nghệ sĩ – ở mọi lĩnh vực. Từ người tị nạn, chúng ta đã viết nên câu chuyện thành công chỉ trong vòng năm mươi năm.

Nhiều người trong số họ là con em của thuyền nhân – hoặc chính là những người vượt biển. Họ là minh chứng sống động cho tinh thần không chịu khuất phục, không ngừng vươn lên của người Việt.

Riêng tôi, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên đại diện cho cộng đồng Little Saigon ở Quận Cam trong Quốc Hội. Tôi rất vinh dự và cảm thấy trách nhiệm nặng nề khi mang theo câu chuyện lịch sử của chúng ta. Little Saigon – nơi có cộng đồng người Việt lớn nhất thế giới – là biểu tượng sống động cho nghị lực, cho hy vọng, và cho tinh thần vượt khó.

Tôi nối bước những người đi trước – những lãnh đạo người Việt ở California và khắp nước Mỹ – những người đã mở đường để thế hệ chúng tôi có thể tiếp bước. Tôi là người thứ ba gốc Việt được bầu vào Quốc hội, sau Dân biểu Joseph Cao ở Louisiana và Nữ dân biểu Stephanie Murphy ở Florida. Tôi không quên rằng mình đang tiếp nối di sản mà bao người đã hy sinh để giữ gìn.

Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta.

Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do.

Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.

Xin cảm ơn quý vị, tôi xin kết thúc phần phát biểu.

Derek Trần

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.