Hôm nay,  

Trust/Niềm Tin của Hernan Diax Đoạt giải Pulitzer 2023

19/05/202300:00:00(Xem: 2332)
trust
Hình bìa sách “Trust” của Hernam Dias.

Giải Putlizer 2023 vào tay Hernam Dias, tác giả của hai cuốn tiểu thuyết được dịch ra hơn hai mươi thứ tiếng. Cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông, In the Distance, lọt vào chung kết giải Pulitzer 2018 và giải PEN/Faulkner. Ông cũng đã viết một cuốn sách gồm các bài tiểu luận, và các bài viết của Ông xuất hiện trên The Paris Review, Granta, Playboy, The Yale Review, McSweeney's, và những nơi khác. Ông đã nhận học bổng Guggenheim, giải thưởng Whiting, giải thưởng văn chương quốc tế William Saroyan và học bổng từ Trung tâm Học Giả và Nhà Văn Cullman của Thư viện New York.
 
Trust (tạm dịch là Niềm Tin) là cuốn sách thứ hai, đoạt giải Putlizer 2023, thuật lại những khúc mắc của chủ nghĩa tư bản thời hiện đại. Mở đầu bằng sự việc dẫn đến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1929, sau những đợt bùng nổ và sụp đổ của lịch sử kinh tế từ quan điểm của từng cá nhân. Trust là một tác phẩm hiện đại táo bạo — trong suốt bốn màn, mỗi màn được đóng khung như một “cuốn sách” — tìm cách phá bỏ những quy ước chắc nịch làm nền tảng cho những huyền thoại về sức mạnh của nước Mỹ.
 
Trust (Niềm Tin) bắt đầu giống như một cuốn tiểu thuyết tư sản thông thường miêu tả đời sống thâm cung và không gian gia đình của giai cấp thống trị. Màn đầu hay “cuốn sách đầu” - “Bonds” (Trái Phiếu) - một cuốn sách lật trang lột tả một nhà tài phiệt thành công của thập niên 1920 tên là Benjamin Rask và căn bệnh bí ẩn và cái chết của vợ ông, Helen - như một lối kể chuyện dụ dỗ, lôi cuốn độc giả vào thế giới nhung lụa của 1 phần trăm số người giàu có trên thế giới. “Với sự đối xứng lệch lạc,” người kể chuyện rỉ vào tai người đọc rằng “khi Benjamin vươn lên một tầm cao mới, thì tình trạng của Helen lại sa sút trầm trọng.”

Màn hai hay cuốn thứ hai, “My Life” (Đời Tôi) chõi ngược về phong cách: Đó là lời kể ở ngôi thứ nhất của một nhà tài phiệt tên là Andrew Bevel, người mà sự miêu tả thành công của ông trên thị trường chứng khoán và người vợ vừa qua đời của ông, Mildred, giống một cách kỳ lạ so với câu chuyện vừa được chuyển tiếp trong “Bond”

Các đặc điểm chồng chéo giữa hai cuốn sách 1 và 2 kỳ lạ đến mức người đọc tưởng như một sự nhầm lẫn.

Nhưng cuốn thứ ba, “A Memoir, Remembered,” làm rõ lý do của sự trùng lập này. Lời tường thuật ở góc nhìn thứ nhất này được viết bởi người viết mướn của Bevel, Ida Partenza, con gái của một người theo chủ nghĩa vô chính phủ người Ý, người làm việc cho kẻ thù giai cấp của họ. Tuy nhiên, đã được Bevel tin tưởng, Ida nhiều năm sau cái chết của ông ta đã có thể phản bội lại ông: Hồi ký của cô tiết lộ “Bonds” là tác phẩm hư cấu được che đậy mỏng manh về cuộc đời của Bevel sau cái chết của Mildred. Và cuốn tự truyện của Bevel được dàn dựng công phu để có thể “bẻ cong và sắp xếp thực tế”, như ông ta sinh thời thường giải thích với cô.

Khi chuyển từ người kể chuyện linh hoạt, đầy hiểu biết của “Bonds” sang cách viết dở dở ương ương của Bevel, người đọc khựng lại — và nghiệm ra phần sau nữa cũng được tái tạo — Tác giả gợi ý rằng không thể tin tưởng vào quan điểm cá nhân nào. Mỗi phần tiếp theo đều gây khó khăn và rắc rối về cách tiếp cận những phần trước - tiêu đề của cuốn tiểu thuyết vừa trở thành một vở kịch về công cụ tài chính vừa là một hướng dẫn diễn giải cho người đọc. Diaz khiến người đọc phải đoán xem thế nào là “thực” (một từ xuất hiện 34 lần trong tiểu thuyết). Một nhân vật đáng tin cậy nhất, nhưng chỉ cần điều chỉnh ống kính một chút thì tất cả những gì đã được thiết lập sẽ tiêu tan gần như ngay lập tức.

Cuốn sách thứ tư “Futures” làm sáng tỏ bí ẩn, là màn cuối cùng thể hiện tiếng nói không bị sàn lọc của chính Mildred. “Futures” bao gồm các mục nhật ký của Mildred từ những ngày cuối cùng của cô trong một viện điều dưỡng ở Thụy Sĩ khi cô ấy dường như rơi vào trạng thái điên loạn.

Cuốn sách kết thúc không làm sáng tỏ chính xác đâu là phiên bản thật của câu chuyện, khiến người đọc phải suy đoán xem đâu là “thật” và đâu là “giả”. Tại sao Mildred đột nhiên bị ốm ngay khi tài sản của Bevel đang tăng lên kếch sù, và liệu cô ấy có phải là tác giả bí mật của “Bond” hay không là những câu hỏi còn bỏ ngỏ. “Trong và ngoài giấc ngủ,” đoạn cuối của Mildred viết, “giống như một cây kim chui ra từ dưới tấm vải đen rồi lại biến mất. Chưa đan bện.”

Trust không kết một cách cao trào mà bằng một màn ảo thuật biến mất — và chỉ là tiếng thì thầm hút dần về một người nữ phi thường. Chúng ta có thể không nhìn ra cốt lõi bí ẩn của câu chuyện. Nhưng đó không phải là vấn đề. Thay vào đó, chúng ta ít nhất bắt đầu nghiệm ra rằng khả năng “thấy” của mình thật không là gì cả.
 
Cung Đô biên dịch và tóm lược
 
*Nguồn: Bài “We Tell Ourselves Stories About Money to Live”, Jane Hu, tạp chí The Atlantic.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không ai ngờ nhà thơ này làm được các bài thơ kể chuyện về các Thiền sư Việt Nam trong thể thơ Đường luật, y hệt như khai mở lại một mạch nguồn thi ca sinh động. Những bài thơ của thầy, tinh luyện từng chữ, dịu dàng mang hơi thở Thiền Tông Việt Nam. Tôi đọc và kinh ngạc, như gặp lại một tri kỷ những năm rất xưa cũ, nhưng với một chân trời thi ca hoàn toàn mới. Nơi đó, riêng một mình Thầy Thích Chúc Hiền bước đi đơn độc, trong văn phong thanh thản, giữa những như dường gian nan trong từng chữ, từng ý đối, từng vần trau chuốt khó gieo, và trong từng âm vang Thiền ngữ. Tôi đọc và cảm nhận từng trang thơ đầy những tràn ngập hạnh phúc, hẳn nhiên là cho cả thi sĩ Thích Chúc Hiền và cho cả những độc giả khó tính như tôi. Từ thầy, tôi nhận ra rằng thơ Đường luật không hề cũ, chỉ là vì mình đã tránh né một lối đi rất khó khăn của thi ca.
THUYỀN là cuốn tiểu thuyết của nhà thơ Nguyễn Đức Tùng. Tác phẩm thuật lại chuyến vượt biên bằng đường biển của một nhóm người khi phong trào vượt biên trong nước lên cao, vào khoảng giữa hai thập niên 70s và 80s. Vì là tiểu thuyết nên cuốn sách thoát xác ra khỏi dạng hồi ký (mặc dù tự sự của nó bám sát sự thật và những điều có thể xem như sự thật) và nhất là nhờ được viết với bút pháp “dòng ý thức” nên nó đồng thời bật mở những suy nghiệm về lịch sử, chiến tranh, quê hương, tình yêu, sự sống, sự chết, sự tàn bạo, lòng nhân đạo, ký ức, lòng khao khát được sống, dòng chảy thời gian, cái nhẹ của nhân sinh, và nhiều thứ khác...
Tôi kinh ngạc khi thấy mình có thể sống trong rất nhiều thế giới trong một ngày. Bật máy vi tính lên, tìm các bản tin thế giới và quê nhà qua Google, chọn tin và dịch. Từ những xúc động có khi rơi nước mắt khi đọc tin về nỗi đau đớn của những người đang sống dưới mưa bom như Palestine, Ukraine, cho tới nỗi lo lắng khi thấy các bản tin về Biển Đông và đói kém ở quê nhà, cho tới những sân si trong thế giới quyền lực ở Hoa Kỳ... Thời gian nghỉ tay, đọc những dòng thơ nơi này hay nơi kia, từ khắp thế giới, là hạnh phúc đời thường của tôi. Trong đó, tôi thường theo dõi những dòng chữ của nhà thơ Thiện Trí, người cũng là một thiền sư đang dạy Thiền thực nghiệm ở Nam California. Có khi tôi mở bản sách giấy ra xem, và có khi vào Facebook tìm đọc "Monk Thiện Trí."
Cuốn tiểu thuyết “Đường về thủy phủ” của nhà văn Trịnh Y Thư là một tác phẩm ám ảnh và đầy trăn trở, khiến tôi phải đọc đi đọc lại và phải suy ngẫm nhiều lần. Vì sao? Vì mỗi khi khép sách lại, tôi luôn có cảm tưởng dường như mình đã bỏ sót một điều gì đó…
Tôi sẽ nói gì về Phiến Hạ khi mùa hè chưa tới? Khi biển đã rộn ràng khơi nồng trong gió? Tôi có thể gợi khêu gọi nắng lên nhân quần khi lạnh gây vẫn u ẩn không gian? Có lẽ tôi sẽ mơ một khắc giây hội tụ, khát vọng liền tâm. Những mối dây xoắn gút cột thắt linh hồn. Ôi tôi mong bức đứt, chặt phăng mắt xích trói ghì...
Viết cho thế hệ trẻ là quan tâm lớn của nhiều nhà văn gốc Việt. Và mới trong tháng qua, nhà văn Trần Ngọc Ánh vừa ấn hành 2 bản dịch tiếng Anh, tiếng Pháp của tập hồi ký “Ba, Con Không Muốn Là Người Cộng Sản.” Bản dịch sang tiếng Anh do dịch giả Kim Vũ từ California thực hiện, nhan đề “Daddy, I don't Want to be a Communist.” Bản dịch sang tiếng Pháp do dịch giả Bảo Hưng từ Paris thực hiện, nhan đề “Papa, Je ne voudrais pas être communiste.” Cả hai bản dịch này ấn hành chung trong cuốn sách dày 184 trang. Bìa sách thực hiện bởi hai họa sĩ: Trần Nho Bụi và Phan Trường Ân. Một số tranh trong sách là từ họa sĩ Nguyễn Tư.
Có những cách để tưởng niệm 50 năm ngày Miền Nam tự do sụp đổ. Trong khi những cuộc hội thảo, chiếu phim, nhạc hội... do cộng đồng tổ chức sôi nổi khắp những tuần lễ trong tháng 4/2025, nhà văn Phan Nhật Nam và dịch giả Kim Vu có một cách lặng lẽ hơn: Dịch giả Kim Vu trong tháng Tư 2025 đã ấn hành tác phẩm tiếng Anh “The Sound Of A Suffering Land” – tuyển tập bản dịch 8 truyện của nhà văn Phan Nhật Nam.
Thơ mộng, uyên bác, thấu suốt Phật lý... Những dòng thơ của Thầy Tuệ Sỹ hiện lên trang giấy như các dãy núi nơi những đỉnh cao ẩn hiện mơ hồ giữa các vầng mây. Do vậy, dịch thơ Thầy Tuệ Sỹ qua tiếng Anh cũng là một công trình lớn, khi phải cân nhắc từng chữ một để giữ được cái thơ mộng, cái uyên bác, và cái nhìn thấu suốt ba cõi sáu đường của một nhà sư thiên tài, độc đáo của dân tộc. Hai dịch giả Terry Lee và Phe X. Bạch đã làm được phần rất lớn trong việc giới thiệu thơ của Thầy Tuệ Sỹ cho các độc giả trong thế giới Anh ngữ.
Mặc dù chỉ mới ba năm trôi qua kể từ khi bà Merkel rời nhiệm sở, nhưng thế giới đã thay đổi quá nhiều đến mức mà chức thủ tướng của bà đã được cảm thấy như nó thuộc về một thời đại khác. Cuốn hồi ký mới của bà cho thấy bà bình tâm với những quyết định đã đưa ra, bao gồm cả những quyết định bị phê phán nghiêm khắc nhất.
Nhà thơ, nhà báo Phạm Chu Sa đã tổ chức một buổi ra mắt hai tác phẩm trong vòng thân hữu tại tư gia của họa sĩ Nguyễn Đình Thuần chiều Thứ Sáu 2/5/2025. Tập thơ nhan đề “Tình Không” -- ấn hành cuối đời, gom lại tất cả các bài thơ tình của nhà thơ trong đó có 36 bài thơ đã đăng trước 1975 trên các tuần báo Khởi Hành, Tuổi Ngọc và các tạp chí Văn, Vấn Đề... và nhiều bài thơ tình gần đây. Cuốn thứ nhì là hồi ức “Chuyện Làng Văn” về các mảng đời trước và sau 1975 của 50 văn nghệ sĩ mà tác giả có cơ duyên thân tình.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.