Bạn và những mảnh kỷ niệm

19/05/202316:07:00(Xem: 1304)
Giới thiệu sách mới

Couverture lulu 2 ok22

Chúng tôi chơi với nhau từ thuở "tuổi cài trâm". Nói cho có vẻ "thơ", nhưng thực sự thời đại đó, những chiếc kẹp cài lên tóc dường như không còn thích hợp với những cô gái mười bảy, mười tám nữa. Cả hai chúng tôi chỉ điệu đàng trong những tà áo lụa. Áo được may từ những câu thơ.
    Ngoài màu vàng của hoa cúc, hay màu xanh lá sân trường trong bài thơ "Tuổi Mười Ba" của cố thi sĩ Nguyên Sa, còn thêm màu rêu đậm, rêu non trong tủ áo chỉ vì: Áo màu rêu đá tóc buông dài. (Đến Trễ Giờ, thơ Nhất Tuấn).
    Nói chi đến thơ, chúng tôi có cả áo đen trong âm nhạc. Áo đen của những "góa phụ ngây thơ" vào mùa hè đỏ lửa. Áo dài đen, giày escarpin đen gót cao, được viền một dải bạc bóng ngời trước mũi, lóng lánh dưới gấu quần sa tanh mỗi khi bước đi… Bây giờ nhắc lại, cả hai đứa cùng cười.
    Trước khi thơ được hiển hiện qua những màu áo, những câu thơ đã được nắn nót chép trong một cuốn sổ tay nhỏ xíu mà các cô nữ sinh trong lớp học ban C ngày đó hầu như cô nào cũng có trong cặp như một cuốn cẩm nang. Vài câu của tác giả này, vài câu của tác giả khác.
 
Có phải em mang trên áo bay
hai phần gió thổi, một phần mây
hay là em gói mây trong áo
rồi thở cho làn áo trắng bay.
(Tương Tư, thơ Nguyên Sa)
 
Đời sống ôi buồn như cỏ khô
này anh, em cũng tợ sương mù
khi về tay nhỏ che trời rét
nghe giá băng mòn hết tuổi thơ.
(Thanh Xuân, thơ Nhã Ca)
 
Ta ném bút dẫm sầu lên một buổi
xa vở bài, mở rộng sách ham mê
đã từng phen trèo cổng bỏ trường về
xếp đạo đức dưới bàn chân ngạo mạn.
(Khi mới Nhớn, thơ Đinh Hùng)
 
Đó là những câu thơ có thể gọi là "kinh điển" của những tâm hồn mơ mộng. Còn rất nhiều những lời thơ khác, đôi khi chẳng mang một chút tâm trạng nào của những cô học trò ngồi nắn nót ghi chép lại. Chép chỉ vì yêu!
    Yêu thơ đến thế, nhưng cái nghịch lý của tôi là không làm được một bài thơ nào, chỉ mải miết với truyện ngắn, truyện dài. Trong khi bạn Ngô Ái Loan làm khá nhiều thơ. Những bài thơ không đăng báo, làm thơ chỉ gửi lên mạng xã hội cho bạn bè thân quen đọc, đọc cho vui như lời bạn nói. Tuy nhiên tôi vẫn nghĩ, sớm muộn gì Ngô Ái Loan cũng in một tập thơ. Nhưng cuốn sách đầu tay này lại là một tập văn xuôi. Những câu chuyện được kể ra và hôm nay được bạn in thành sách không phải vì "vui" hay một ước muốn lớn lao nào khác.
    "Kể, hầu cất giữ cho con cháu về sau khi muốn tìm hiểu về người ông, người cố trong gia phả. Cho nên tôi phải ghi lại những câu chuyện về họ khi đầu óc mình vẫn còn minh mẫn". 
    Ngô Ái Loan đã bày tỏ như thế trong bài "Viết về hai đấng sinh thành".
    Nhưng những câu chuyện được Ngô Ái Loan kể ra không hẳn chỉ nói về đời sống của những người ruột thịt thân yêu cho con cháu nghe. Còn có tôi và cả bạn nữa.
    "… Khi viết lại những dòng hồi ức này, tôi muốn nói với những người mới quen: hạnh phúc của tôi bây giờ là được một người nào đó đồng điệu với tâm hồn, đọc lấy những dòng tâm sự của tôi". (Người Thím)
    Hai mươi lăm truyện trong tập sách, ngoài những mảnh đời oái oăm của thế thái nhân tình trong đời sống xã hội hiện tại. Bạn và tôi còn đọc được những câu chuyện thú vị như: Vong Hồn Trên Sông, Đứa Con Phù Thủy, Đôi Mắt Tiền Kiếp, Hẹn Hò… Những câu chuyện có tính cách hoang đường, ma mị, xảy ra ở một quận lỵ heo hút nào đó của tỉnh Quảng Trị, nơi tác giả sinh ra và đã có một thời thơ ấu êm đềm.
    Tập truyện Điệu kèn clarinet là những mảnh kỷ niệm, là hồi ức, tiếng lòng. Là những mẩu chuyện đời được góp nhặt suốt một đời dài, mà đơn thuần tác giả chỉ muốn gửi lại cho những người thân thuộc-thương yêu/tâm tình cùng tri âm đồng điệu.

 

Đặng Mai Lan

(Paris, tháng 5/ 2023)

Sách bìa cứng, có bán trên Lulu, ấn phí 25.00 Euro (US$30.76). Xin bấm vào đường dẫn sau: 

 
ĐIỆU KÈN CLARINET (lulu.com)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mẩu đối thoại trên là của chàng thanh niên 27 tuổi là Ralph White với nhân viên Đại sứ quán Hoa Kỳ trong những ngày cuối tháng Tư năm 1975 của miền Nam Việt Nam trong cuốn hồi ký Thoát Khỏi Sài Gòn (Getting Out of Saigon) của ông vừa được nhà xuất bản Simon and Schuster phát hành...
Trust (tạm dịch là Niềm Tin) là cuốn sách thứ hai, đoạt giải Putlizer 2023, thuật lại những khúc mắc của chủ nghĩa tư bản thời hiện đại. Mở đầu bằng sự việc dẫn đến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1929, sau những đợt bùng nổ và sụp đổ của lịch sử kinh tế từ quan điểm của từng cá nhân. Trust là một tác phẩm hiện đại táo bạo — trong suốt bốn màn, mỗi màn được đóng khung như một “cuốn sách” — tìm cách phá bỏ những quy ước chắc nịch làm nền tảng cho những huyền thoại về sức mạnh của nước Mỹ.
Tôi đưa quyển sách cho con trai, nói con đọc đi. Nó đọc một hai truyện gì đó, rồi nói, ngôn ngữ cũ mèm má ơi. Có vài chỗ khó hiểu nữa. Phải, ngôn ngữ “cũ mèm”, và có vài chỗ “khó hiểu” nữa, ngay cả với tôi. Con tôi thuộc thế hệ của Doraemon rồi Harry Potter. Tôi thuộc thế hệ của Hương Rừng Cà Mau của Sơn Nam, của những truyện ngắn của Bình Nguyên Lộc trên tạp chí Hương Quê một thời xa lơ xa lắc có lẽ đã trên dưới 60 năm. Cho nên tôi đã miệt mài “ôm” quyển sách trong nhiều ngày liên tục, rảnh được lúc nào là đọc, không theo thói quen con-cà-con-kê của mình...
Tôi chẳng nhớ là mình đã đi vào Thiền tự bao giờ, chỉ biết rằng những ý tưởng nhuốm màu Thiền đã nhật tích nguyệt lũy thấm dần vào tôi như những giọt nước rơi liên tục làm lõm phiến đá. // I cannot recall when I entered Zen Buddhism. I only know that, like drops of water persistently indenting a stone, Zen-like thoughts have been seeping into my mind day by day and month by month.
Tác giả là Ben Kiernan, sinh năm 1953, từng là Giáo sư “Sử học và Các Môn Học Quốc tế và Vùng” tại Đại học Yale nổi tiếng. Ông từng lập ra Chương trình về Diệt Chủng Cambodia và Chương Trình Nghiên Cứu Về Diệt Chủng. Sách của ông trước đây bàn về diệt chủng ở Cambodia cũng như trong những giai đoạn khác của lịch sử loài người
Chúng ta phần lớn từng học sử theo niên đại với nhiều chi tiết tên tuổi cần phải nhớ để đi thi, hay đọc sử nước nhà qua lăng kính của một người công dân gắn bó với quê hương và di sản tổ tiên để lại. Tác giả Goscha là một nhà khoa bảng chuyên về sử học từng được một giáo sư sử học quốc tế nổi tiếng người Việt (từng là giáo sư của Miền Nam Việt Nam) hướng dẫn, và từng huấn luyện và khảo cứu ở nhiều nước liên hệ đến Việt Nam (Pháp, Mỹ, Canada, Úc, Thái Lan). Được một chuyên gia tầm cỡ như thế trình bày những câu chuyện về đất nước, ông bà của của chính chúng ta qua lăng kính đặc biệt của một người ngoại cuộc giúp chúng ta có một cái nhìn toàn diện hơn, và không kém phần thú vị về một đề tài tuy cũ nhưng vẫn còn nhiều điều mới mẻ.
Tuy nhiên, cuốn “Sống Với ‘Thán Dị Sao’ Của Ngài Thân Loan” còn có một phần rất đặc biệt mà chính phần này làm cho tôi thật sự thích thú. Đó là bản dịch tiếng Việt do HT Thích Như Điển thực hiện với đầy đủ 18 chương của cuốn “Thán Dị Sao” từ bản tiếng Nhật hiện đại của Giáo Sư Yamazaki Ryuumyou.
Tóm lại, A History of the Vietnamese là một cuốn sách rất công phu, chi tiết về lịch sử Việt Nam, chú trọng về văn hóa và xã hội, do một Giáo sư Sử học và Việt học người Mỹ từng huấn luyện nhiều sử gia Mỹ về chuyên ngành Việt Nam. Người quen đọc (hay học) sử tiếng Việt theo truyền thống chủ nghĩa dân tộc, hay người từng dùng chủ nghĩa dân tộc như một khí cụ chính trị có thể không đồng ý về một số kết luận, ví dụ về nguồn gốc tiếng Việt hiện đại hay về sự hiện hữu hay không của một "quốc hồn, quốc tính" Việt Nam. Tuy nhiên, đọc một cuốn sử dùng các sử liệu mới nhất và phân tích theo chiều hướng khoa học sử và chính trị hiện đại, người viết bài này cảm thấy biết ơn một nhà học giả ngoại quốc đã đem bao nhiêu thời giờ và tâm huyết để tạo nên một công trình đồ sộ như vậy, chưa từng có trong Anh văn. Ước mong một bản dịch tiếng Việt với đối chiếu các danh từ Anh-Việt và Hán sẽ xuất hiện một ngày nào đó không xa.
Trong những ngày cuối cùng của tháng 4 năm 1975, các máy bay trực thăng Mỹ đã bay lên bầu trời Sai Gòn và tìm các đường đến các tàu ở Biển Đông (được những người bên ngoài Việt Nam gọi là Biển Hoa Nam). Chiếc máy bay mà người Việt gọi là "con chuồn chuồn", đã xé nát các gia đình nhưng cũng ràng buộc Mỹ và Việt Nam với nhau.
Chiến tranh ở bất cứ nơi nào trên thế giới đều giống nhau, nó như những hạt giống gieo trên mặt đất, nhưng điều khác biệt là hạt giống nẩy mầm và nuôi sống loài người, còn bom đạn gieo xuống tàn phá và giết chết loài người, hay để lại những hố sâu trên mặt đất và những vết thương không bao giờ lành trong tâm hồn mỗi con người. Nhưng vết thương không lành là những vết thương đau nhất và cũng "đẹp nhất." -- Trần Mộng Tú.
300x250_CTA-Vietnamese-NguoiViet
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.