Giá lúa mạch thế giới tăng cao và đã vưọt xa so với giá tăng của dầu thô trong năm qua. Trong khi giá dầu tăng 80% trong năm thì giá lúa mạch tăng gấp 3 lần. Lúa mạch chỉ bán 4 đồng/bao cách đây 1 năm. Giờ đây trung bình người ta phải trả 14 đồng để mua nó. Những nước nhập khẩu như Trung Quốc và Ấn Độ thình lình trả nhiều tiền hơn để nhập chúng.
Lý giải cho hiện tượng này là do các nước xuất khẩu muốn được trả nhiều hơn sản lượng của mình. Các nước như Hoa Kỳ, Argentina, Canada và Úc trồng nhiều hơn họ có thể tiêu thụ. Số dư long thực này sau đó được bán trên thị trường và giúp nuôi các nước nghèo, ít nhất trong 40 năm qua.
Nếu có đất, nước, phân bón và quyết tâm thì trồng trọt tương đối dễ dàng. Khí hậu tốt và đất đai màu mỡ sẽ giúp gia tăng lợi nhuận.
Ngày nay, dân số trái đất đã tăng hơn trước gấp 3 lần cộng với những vấn đề đang làm ảnh hưởng đến khí hậu toàn cầu đang khiến các kho dự trữ cạn kiệt dần. Lượng gạo thu hoạch năm 2006-2007 đã xuống khoảng 35 triệu tấn. Năm nay người ta dự đoán nhu cầu gạo là 625 triệu tấn trong khi sản xuất sẽ chỉ đạt mức 614 triệu tấn.
Nếu Ấn Độ không nhập khẩu gạo và Trung Quốc cắt nhập khẩu xuống phân nửa thì hoạ may cung cầu sẽ đạt ở mức cân bằng. Quốc gia đầu tiên đang phải chịu sự ảnh hưởng từ cơn bão giá này là Hoa Kỳ và Canada. Giá bánh mì, sữa, pasta, và thịt bò cũng tăng lên nhiều.
Trung Quốc đang trong tình trạng tự phá huỷ khi các vùng đất màu mỡ đang bị biến thành vùng kỹ nghệ. Số đất còn lại bị phá xấu đi do các cơn mưa axít, một hệ quả của việc đốt quá nhiều khí thải. Quốc gia này nghĩ rằng nhập khẩu lúa mạch là một phương án hay để đối phó với nạn nhân mãn và công nghệ tụt hậu. Nhưng có lẽ đó không còn là phương án tốt nữa. Đây là một bài học cảnh tỉnh cho các nước dựa vào lương thực nhập khẩu từ nước ngoài và các nước ấy đang phải gánh chịu hậu quả của mình.