Hôm nay,  

Cha và Con - Một Nơi Quay Về

02/12/202415:43:00(Xem: 2621)
GettyImages-2167499558
Ảnh: từ trái sang phải, Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden chào đón con trai Hunter Biden vào cuối ngày đầu tiên của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ tại Trung tâm United vào ngày 19 tháng 8 năm 2024 tại Chicago, Illinois. (Ảnh có chỉnh sửa, từ ảnh của Kevin Dietsch/Getty Images)
 
 
Tổng thống Joe Biden đã ký lệnh ân xá “hoàn toàn và vô điều kiện” cho con trai ông, Hunter Biden vào chiều tối Chủ nhật 1/12. Khi đó, màn hình Netflix cũng kết thúc phim Hunger – “Thèm muốn” – một cuốn phim của Thái Lan, chủ đề xoay quanh ẩm thực, danh vọng và những cơn thèm ăn trần trụi rất bản năng con người. Có một sợi dây nối kết rất trung thực, rất gần, giữa hai câu chuyện – một điện ảnh và một cuộc đời.
 
Aoy là con gái của một ông chủ quán ăn đường phố ở Thái Lan. Cô có tài nấu ăn, xoay chuyển cái chảo đen trên ngọn lửa lớn, bảo đảm các món xào có mùi vị đặc biệt riêng của tiệm. Aoy là “tài sản” của cha cô, em gái cô, và quán ăn bình dân ấm cúng của khu phố. Nhưng Aoy luôn xuất hiện ở tiệm với gương mặt u sầu, chán chường. Cô không thích nơi này. Cho đến một ngày, Aoy có cơ hội vươn ra biển lớn. Aoy đi nhiều biến cố, bĩ cực, tận mắt chứng kiến đồng tiền có thể mua linh hồn con người, nhìn những người giàu có trong xã hội ngồm ngoàm miếng thịt xiên còn rướm máu trong miệng, gọi đó là mùi vị ẩm thực. Cô nhận ra, món ăn ngon nhất là món ăn làm từ tình yêu thương. Aoy cởi chiếc tạp dề trứ danh, trở về nhà trên chuyến xe chiều. Hành lý trên tay là chiếc chảo đen. Quán ăn bình dân của gia đình là nhà hàng của cô. Nơi đó, Aoy thỏa sức để phục vụ cho những thực khách “hunger” bằng chính cái “hunger” thuần khiết của cô.
 
Bước ra cuộc đời thật, đêm đó, giữa cái lạnh của tháng 12, cũng có một vị chính khách, chọn một nơi để quay về: gia đình của ông.
 
“Khi họ tìm mọi cách để hạ gục Hunter, chính là họ muốn đánh bại tôi – và không có lý do gì để tin rằng họ sẽ dừng tay. Đủ rồi.
 
Trong cả sự nghiệp phục vụ của mình, tôi đã tuân theo một nguyên tắc đơn giản: chỉ cần nói sự thật với người dân Mỹ. Họ sẽ có nhìn nhận công bằng. Đây là sự thật: Tôi tin vào hệ thống tư pháp, nhưng khi tôi đấu tranh với nó, tôi cũng tin rằng bản chất cố hữu của chính trị đã tiêm nhiễm quá trình này và dẫn đến sai sót trong công lý – và một khi tôi đã đưa ra quyết định này, thì không có lý do gì để trì hoãn thêm nữa. Tôi hy vọng người dân Mỹ sẽ hiểu tại sao một người cha và một tổng thống lại phải làm như thế.”
 
Suốt chiều dài lịch sử các đời tổng thống Hoa Kỳ đến nay, chưa có lá thư ngỏ của lệnh ân xá nào do lãnh đạo của một quốc gia gửi cho người dân, lại khẩn cầu tha thiết như thế.
 
Có những sự việc mà khi một người hạ tay điểm chỉ, quyết định thực hiện, là họ đã chấp nhận đánh đổi một phần, một nửa, hoặc cả một gia tài, sự nghiệp, hoặc cả cuộc đời của chính họ. Chỉ trong vòng khoảng nửa năm nay, ngay chính tại ga cuối của con tàu chính trị mà ông đã theo đuổi và cống hiến hơn 50 năm, tổng thống Joe Biden phải đưa ra 2 quyết định không dễ dàng: dừng cuộc tranh cử và ký lệnh ân xá cho con trai.
 
Hơn tất cả mọi người, ông Biden nhìn xuyên thấu những cay đắng lẫn dèm pha mà ông sẽ phải gánh chịu sau đêm 1/12/2024. Thậm chí nó có thể rũ sạch, trả về hư không tất cả những cống hiến, hy sinh, thắng lợi mà ông đã tích tụ cả cuộc đời phụng sự nước Mỹ. Người ta thậm chí sẽ quên ngay lập tức những công lao của ông trong chính trường từ khi còn là một thượng nghị sĩ của tiểu bang Delaware. Người ta thậm chí có thể sẽ ghi vào cạnh tên của ông là “người phá hoại bằng một trận phục kích” – như Alexander Burns đã viết trên Politico.
 
Ký giả Alexander Burns của Politico nhắc lại những ý định của Biden khi nhậm chức là ông muốn khôi phục sự độc lập của Bộ Tư pháp và thực hiện các bước đi rất rõ ràng để tách nó khỏi tầm kiểm soát của tổng thống. Đó là lý do tại sao ông bổ nhiệm cựu thẩm phán Cộng hòa, Merrick Garland, làm bộ trưởng, thay vì một chính trị gia Dân chủ có thành tích pháp lý như Deval Patrick hay Doug Jones. Đó là lý do tại sao ông chỉ định công tố viên David Weiss tại Delaware, người đang điều tra Hunter Biden. Và đó là lý do hết lần này đến lần khác, Joe Biden và các cộng sự đã tuyên bố với quốc gia, ân xá Hunter Biden sẽ không nằm trên bàn nghị sự của ông.
 
Alexander Burns thẳng thừng cho rằng, “cho dù đó không phải điều Biden muốn, nhưng dù vô tình đến đâu, thì lệnh ân xá cũng là một hình thức phá hoại.”
 
Không riêng Alexander Burns, những nhà bình luận như William Kristol, Andrew Egger cũng không đồng tình. Họ lập luận rằng:
 
“Tổng thống không nên ân xá cho Hunter Biden. Không có gì rõ ràng là Hunter Biden xứng đáng được ân xá về mặt công trạng. Tổng thống Biden đã hứa sẽ không ân xá cho con trai mình. Và đáng tiếc, rõ ràng là đây là thời điểm không phù hợp để thực hiện một lệnh ân xá, một hành động nạp thêm đạn dược chính trị cho một chính quyền sắp tới phá hủy toàn bộ nó.”
 
Câu hỏi mà chúng ta phải đối mặt là đất nước sẽ tồn tại tốt như thế nào trong bốn năm tiếp theo của nhiệm kỳ Trump, nơi không có tình yêu hay sự phán đoán, chỉ có quyền lực tùy tiện và ý chí trả thù cá nhân.”
 
Alexander Burns, William Kristol, và cả Andrew Egger không sai. Họ nhìn toàn bộ câu chuyện ở cương vị của những người đã và đang nỗ lực phơi bày sự nguy hiểm của bốn năm kế tiếp: một nhiệm kỳ tổng thống được thúc đẩy bởi một kế hoạch tạo ra quyền lực tập trung, cá nhân hóa, vi hiến, không có pháp quyền, không chịu trách nhiệm từ tổng thống và thành phần nội các của ông ta.
 
Có thể dễ dàng hiểu được “cú sốc” của một số người ủng hộ và tôn vinh nền dân chủ, pháp quyền, không đồng tình với quyết định của Tổng thống Biden. Thêm nữa, trước mối đe dọa của chính quyền Trump và nội các “tội phạm” Trump đề cử, họ đã mong chờ ông Biden những điều khác quyết đoán hơn, quan trọng hơn (với họ), “sốc” hơn, trong thời gian cuối của nhiệm kỳ, chứ không phải là lệnh ân xá Hunter Biden.
 
Xã hội có ngàn lý do để chỉ trích tổng thống Joe Biden một khi họ cảm thấy thất vọng vì những mong muốn không được hồi đáp. Người ta dễ dàng quên mất vị tổng thống đương nhiệm Joe Biden là một người cha đã cố gắng hết sức tránh xa vụ truy tố con trai của ông, một cuộc truy tố mà sẽ không có trên đời này nếu ông không phải là Joe Biden.
 
Người ta quên mất tổng thống Biden đã không bãi nhiệm hoặc thay đổi nhiệm vụ của công tố viên do Trump chỉ định xử lý vụ án, ngay cả khi cuộc điều tra của công tố viên đó đã được cấp quy chế cố vấn đặc biệt vào năm ngoái.
 
Người ta cũng quên mất Joe Biden vốn là một người của gia đình, một “Amtrack Joe” – người đã đi, về bằng tàu điện hàng chục năm trời từ Delaware sau mỗi ngày làm việc ở Capitol Hill, Washington DC. Lý do, để ông có thể gặp vợ và những người con của mình vào mỗi buổi sáng và chiều tối.
 
Ở sân ga cuối của sự nghiệp, Joe Biden không chọn vinh quang. Ông đã cởi bỏ chiếc áo luôn phải chuẩn mực của người đàn ông “quyền lực nhất nước Mỹ” để chọn trách nhiệm của một người chồng của vợ, người cha của con, người ông của cháu. Đúng hay sai thời điểm? Mỗi chúng ta, hãy thử một lần làm Joe Biden, để có câu trả lời cho chính mình.
 
Joe Biden của nước Mỹ và Aoy của quán ăn bình dân, họ đều đã chọn một nơi để quay về.
 
Kalynh Ngô

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
31/12/202414:29:00
Giữa hai lý tưởng đấu tranh, cho “quyền làm người” và cho “quyền làm người tốt”, cái nào cao quý hơn cái nào? Nhân loại hãy còn dang dở với “nhân quyền” vậy mà đất nước chúng ta lại hách lên với “hảo nhân quyền” mà, thoạt nhìn, không rõ là một lý tưởng mới hay chỉ là trò miệng lưỡi do những rắc rối từ việc sử dụng “hiền tài” của Hội Nhà Văn? Trong khi “tài” thì vẫn chưa chắc mà “hiền” lại gây ra bao nhiêu là phản ứng dữ dội, những tiếng kêu cứu thống thiết với những cáo buộc xác đáng và khả tín, người chịu trách nhiệm cao nhất lại gồng mình lên rằng con người, dẫu có... “phản hiền” đến đâu đi nữa, cũng phải được để yên với “quyền làm người tốt.
27/12/202400:00:00
Việt Nam đã né được phát súng đầu tiên khi tổng thống đắc cử Donald Trump chĩa mùi dùi thuế quan vào Trung Quốc, Mexico và Canada. Nhưng chỉ một tuần lễ sau đó Việt Nam lại rơi vào tầm đạn khi Eric Trump – con trai và cận thần của ông Trump - tuyên bố Việt Nam đã “móc túi” (ripped off) nước Mỹ. Tưởng cũng nên nhắc lại tập đoàn Trump Organization ký kết nhiều dự án xây cất khách sạn và sân golf ở Âu Châu, Ấn Độ và Việt Nam (ngay trong tỉnh Hưng Yên của tổng Tô Lâm). Để tránh tai tiếng lợi dụng quyền thế chính trị cho lợi lộc dòng họ nên Eric Trump tuyên bố các nước đừng hòng mua chuộc ông ta để được ưu đãi với chính quyền Trump [2] - tuy nói dậy mà không biết có như dậy hay không phải dậy thật là khó hiểu.
20/12/202400:00:00
Liệu một hành vi độc ác như siết cổ đứa trẻ sơ sinh đến chết có hàm chứa những ý nghĩa cứu độ hay, thậm chí, “Phật tính” nào đó? Tôi thoáng nghĩ đến điều này khi Bashar al-Assad, nhà độc tài hết thời của Syria, đào tẩu đến Nga để làm phiền một Vladimir Putin đang cực kỳ phiền não. “Ốc chẳng mang nổi mình ốc”, kiệt quệ, mỏi mệt, phải dè dặt xử nhũn với Trung Quốc rồi hạ mình cầu cứu cựu đàn em Bắc Hàn mà bây giờ còn gánh thêm Bashar, ông Putin này đang thực sư đưa lưng ra “làm cọc cho rêu”. Mà cả kẻ từng ngồi chồm hổm trên đầu dân tộc Syria. Phải chạy đến bám vào cái lưng khòm rệu rã của ông chủ nhà không biết còn trụ được bao lâu nữa, kẻ hết thời này hẳn rất khổ tâm, rất nhục nhưng ông ta biết làm gì hơn?
13/12/202400:00:00
Sau cuộc bầu cử tổng thống, FBI và cảnh sát ở nhiều bang trên khắp Hoa Kỳ đang ráo riết điều tra một làn sóng tin nhắn và email đầy thù ghét nhằm vào các nhóm thiểu số. Những tin nhắn này được gửi ẩn danh với số lượng có thể lên tới 500,000 tin, mang nội dung đa dạng nhưng đều chứa thông điệp đe dọa đáng sợ. Một số tin nhắn gọi người nhận là “được chọn làm nô lệ” và ra lệnh cho họ đến đồn điền hái bông. Những tin khác đe dọa rằng họ sẽ bị bắt đưa đi trục xuất hoặc chuyển đến các trại cải tạo.
11/12/202420:00:00
Trong buổi thuyết trình tại đại học Columbia hôm 21-9-2024, ông Tô Lâm phát biểu: ”con đường phát triển của Việt Nam không thể tách rời ra khỏi xu thế chung của thế giới và nền văn minh nhân loại. Chúng tôi không thể thực hiện các mục tiêu cao cả kể trên nếu thiếu sự đoàn kết quốc tế trong sáng, sự ủng hộ quí báu và hợp tác hiệu quả của cộng đồng quốc tế. Sự thành công của chúng tôi là sự thành công của các bạn. Chúng tôi tiếp tục đẩy mạnh công cuộc đổi mới, mở cửa hội nhập toàn diện sâu rộng. Việt Nam sẽ là điểm đến, ổn định, tin cậy và hấp dẫn các nhà đầu tư, doanh nghiệp và du khách nước ngoài...”
10/12/202422:59:00
"Hay cãi" trong chuyện nước non thế sự, người Quảng thể hiện những thiên hướng chính trị và đất Quảng là đất của những người say mê chính trị. Tuy vậy, hiếm có người Quảng nào thành công thật chói chang về chính trị. Có thành công, cái sự thành công hiểu ở những dấu ấn hay di sản để lại trong lịch sử, họ cũng chỉ thành công như những nhà cách mạng, những chiến sĩ đấu tranh, những kẻ nhập cuộc chỉ để "thành nhân". Trong vai trò của những nhà chính trị chuyên nghiệp, nếu không thất bại thì, thường, họ cũng lâm vào cái cảnh lấn cấn, dở dang.
07/12/202410:15:00
Hầu như không ai sống trên trái đất này mà không kè kè chiếc điện thoại di động bên người. Cha đẻ của chúng nói với Đài CNN: “Chúng tôi từng tưởng tượng một ngày nào đó, khi sanh ra bạn sẽ được chỉ định một số điện thoại. Nếu không tương tác với điện thoại bạn sẽ chết!”.
29/11/202400:00:00
Nó ra đời là một trái chuối, giá thấp nhất 25 cent. Số phận của nó là một thứ hoa quả dùng làm thức ăn cho các loài động vật, trong đó có con người. Thế rồi một ngày của năm 2019, cùng với một miếng keo dán màu xám, nó xuất hiện trên tường cuộc triển lãm Art Basel ở Galerie Perrotin, Miami, với cái tên “Nghệ Sĩ Hài” (Comedian). Ba phiên bản được bán với giá từ $120.000 đến $150.000 cho mỗi phiên bản. Phiên bản thứ tư được tặng cho một viện bảo tàng.
25/11/202421:49:00
Vậy là cuộc tranh cử chức tonton Mỹ đã ngã ngũ. Ông Donald Trump sẽ trở lại tòa Bạch Ốc. Nhiều người ngỡ ngàng. Bà Kamala Harris khí thế như vậy, cuộc vận động nào cũng đông nghẹt người, tiền thu được cho quỹ tranh cử lên tới một tỷ đô, số tiền kỷ lục chưa có ứng cử viên nào vận động được từ trước tới nay. Vậy sao lại thua ông Trump vừa ăn nói bỗ bã, vừa là một tội phạm, vừa có cuộc đời tư thiếu đạo đức. Một trong những lý giải được nhiều người đồng ý: vì bà là… thị mẹt!
24/11/202414:26:00
Tình trạng nước Mỹ hiện nay hoàn toàn là sản phẩm của Tổng trưởng Tư pháp Merrick Garland. Bởi vì trong tâm trí ngài Garland có một món, ngôn ngữ dân gian kêu là đần độn – nhưng, để tránh tội bất kính – xin tạm gọi là “ngây thơ”.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”
Viet Bao Podcasts
Tạp Chí Truyền Thanh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.