Hôm nay,  

Thơ Nguyễn Lương Vỵ

16/04/201800:05:00(Xem: 4311)
Nguyen Luong Vi
Nguyễn Lương Vỵ


Thơ Bảy Chữ 

BÔ-LÊ-RÔ BÊN ĐÈN KHUYA

I.

tuổi già ghiền nhạc bô-lê-rô
đèn khuya hiu hắt ngấn lệ khô
tiếng hát liêu trai trong ngất tạnh
cung đàn khổ hạnh giữa đời cô
độc hành một kiếp chưa xong nợ
quạnh vắng đôi bờ chẳng biết mô
chớp mắt thấy bông trời rụng miết
trời chưa hửng sáng tưởng hư vô.

II.

tuổi già ghiền nhớ dăm áng mây
quê thì xa chiêm bao thì gầy
thở nhẹ ngóng ai về đâu đó
hít sâu nghe núi lạnh quanh đây
bóng mẹ lắt lay bên ngách cửa
hồn cha phơ phất ở phương tây
một nhúm thư hương hồn vãng sự
bô-lê-rô xanh quá lá bay.

III.

tuổi già ghiền lẩm bẩm một mình
một câu thơ niệm một câu kinh
soi bóng tháng năm thương nếp gấp
ngắm hình viễn xứ xót tri tình
niệm mãi âm đời lay tuyết đỏ
mong hoài huyết mạch cháy thiên tinh
ngồi im nghe nắng khuya đang vỡ
bô-lê-rô trắng quá lung linh...

Calif., 6.2017



12

NHỊP THỜI GIAN


Tặng Tô Đăng Khoa

I.

chiều nay bước nhẹ với thời gian
ôi lãng du quay về điêu tàn
câu hát vang thầm theo cát bụi
tiếng đàn rung nhẹ với tro than
sương rơi nương bóng thềm rêu nhạt
lá rụng nghiêng vai giọt nắng tràn
chim khách là ta mà chẳng biết
biết ai ai biết khúc tiêu lan...

II.

khuya nay khắc vợi những nguồn cơn
ôi thoáng nghe dây lòng tiếc đờn
hiên xưa thoáng hiện trăng tiền kiếp
mái cũ truy tầm bóng cố nhơn
phiêu bạt trời quen chưa dứt nợ
lang thang đất lạ vẫn hàm ơn
chim khách là ta nay đã thấu
thấu ta ta thấu cái sạch trơn...

III.

sáng nay thầm nhắc đóa hoàng hoa
giọt mưa đã gieo trên thềm nhà
cửa sổ khép hờ thơ trốn biệt
dương cầm im lắng nhạc về xa
một tách trà thơm ôn kỷ niệm
đôi lời độc thoại ấm thân già
chim khách là ta đang chớp mắt
hiện tiền rõ mặt phút giây qua...

Calif., 7.2017

Ba câu in nghiêng trong bài thơ là ca từ tiếng Việt của Phạm Duy trong "Trở Về Mái Nhà Xưa.(nguyên tác: “Torna a Surriento" - Trở về Surriento - Bài hát tiếng Napoli, phần nhạc được sáng tác vào năm 1902 bởi Ernesto De Curtis, phần ca từ của Giambattista De Curtis viết). "

hinh minh hoa
SUỐT ĐÊM NGỒI DỊCH THƠ


I

đóng cửa suốt đêm ngồi dịch thơ
chữ người xưa như trời xanh lơ
lời nhắn tri âm rung bích ngạn
ý vang tâm huyết vút tinh mơ
ức trai mắt sáng trừng oan nghiệt
bá quát tim son chết bất ngờ
khuya tận một mình ngơ ngác hỏi
thạch sùng chậc lưỡi vách im trơ.

II.

vách im trơ thơ dịch chửa xong
chữ người xưa linh hiển nao lòng
thuyền nan buông mái chèo cô độc
miếu cũ nào ai đến vắng không
một vạt nắng chiều giăng tiếc nhớ
hai hàng mưa bụi đẫm thương mong
khuya tận đứng lên châm điếu thuốc
thạch sùng chậc lưỡi khói bay vòng.

III.
khói bay vòng lắng tiếng gọi nhau
chữ người xưa như trăng cổ lâu
khoảnh khắc thâm giao hồn gặp phách
ngàn trùng sám hối sắc rưng màu
năm tháng long lanh trao búp lửa
cung cầm réo rắt gửi xưa sau
khuya tận ngồi im tay phím gõ
thạch sùng chậc lưỡi tội gì đâu!

Nguyễn Lương Vỵ

Ghi chú:
. Ức Trai: Nhà thơ Nguyễn Trãi (1380 - 1442), trong vụ án oan khuất Lệ Chi Viên, Nguyễn Trãi và toàn thể gia đình bị tru di tam tộc năm 1442.
. Bá Quát: Nhà thơ Cao Bá Quát (1809 - 1855), năm Giáp Dần (1854) miền Bắc gặp đại hạn, nhân dân cực khổ; Cao Bá Quát tôn Lê Duy Cự làm minh chủ chống lại nhà Nguyễn (thời Tự Đức). Cao Bá Quát làm quốc sư, họp với thổ mục Sơn Tây là Đinh Công Mỹ và Bạch Công Trân dựng cờ nổi dậy tại Mỹ Lương, thuộc vùng Sơn Tây chống lại triều đình đương thời. Tháng Chạp năm Giáp Dần (1855), Cao Bá Quát khởi binh ở vùng núi Yên Sơn và bị bắn chết tại trận. (Nguồn tham khảo: Wikipedia.org)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong quá trình nhiều thập niên giảng dạy võ học và võ thuật, chúng tôi có sưu khảo, nghiên cứu nhiều môn võ Á châu và Thế giới để tìm hiểu, so sánh, chắt lọc tinh hoa nhằm nâng cao, canh tân cải tiến và hiện đại hóa một số kỹ năng võ thuật Việt Nam cho kịp đà tiến triển của võ học thế giới.
Hoan đặt chiếc ly không xuống mặt bàn ngổn ngang vỏ chai.
Nhiều người đã từng sống ở Miền Nam trước 1975 đồng ý với nhau rằng, chỉ cần nghe bài hát Ly Rượu Mừng của nhạc sĩ Phạm Đình Chương là đã thấy tết đến, xuân về.
Đã có những niềm tin rồi không màng nói đến Lặng thinh môi thở khô cằn
Tôi còn nhớ, chị tên Yến. Chị có một mái tóc dài chấm eo. Eo chị rất nhỏ, vóc dáng mảnh mai, xinh đẹp. Chị mang dòng máu nửa Hoa nửa Việt, ở đâu tuốt chợ lớn, đến nhà tôi mướn một góc mặt tiền để bán bánh ngọt.
Loài chó đã kết nghĩa từ lâu đời với con người khắp thế giới, trong đó có Việt tộc: di chỉ khảo cổ và truyền thuyết dân gian chứng minh dồi dào điều đó.
Truyện đăng trên tờ Sáng Tạo, số báo xuân Mậu Tuất 1958 đúng 60 năm trước.
Nhà văn Cung Tích Biền tên thật Trần Ngọc Thao, sinh năm 1937 tại Thăng Bình, Quảng Nam. Từ 1970 là giảng viên Trường Sĩ Quan Hành Chánh Sài Gòn. Ông giải ngũ năm 1973 với cấp bậc Đại úy. Sau đó làm Giáo Sư Thỉnh Giảng Viện Đại Học Cộng Đồng Quảng Đà, Đà Nẵng.
Bài thơ xuôi này được sáng tác trong lớp học làm thơ tài trợ bởi học bổng cộng đồng Jenny McKean Moore của đại học George Washington, Hoa Thịnh Đốn. Tôi nộp đơn và may mắn được tuyển chọn vào lớp này cùng với 14 thí sinh khác.
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.