Hôm nay,  

Truyện Cổ Tích: Con Cá Vàng Và Nàng Lãng Quên

31/08/201900:00:00(Xem: 1928)

Tóm tắt:  Ngày xưa trong gia đình nọ có bảy chị em đều xinh đẹp, nhưng chỉ có cô Út hiền lành và bị mọi người bỏ quên, đến cái ăn cũng không tranh nổi với các chị. Khi cha mẹ mất, cô Út Lãng Quên còn khổ sở hơn, các chị đều có gia đình, nhà cửa, ruộng vườn, còn cô Lãng Quên thì phải đi làm thuê, không nhà cửa, phải ngủ giữa các bụi cây...

 

Kỳ 2 (tiếp theo)

Một hôm, các cô chị bảo Lãng Quên đến nhà đập lúa giúp họ. Cô đến từ sáng sớm và làm việc quần quật đến tối mịt mới được nghỉ tay. Cô Út mệt lã người, lên tiếng cầu khẩn các chị:

“Nếu các chị thương em thì cho em một chút gạo để em vầ nấu bát cháo ăn cho đỡ đói. Em không có ngày nào được ăn no...”

Các cô chị chẳng những không cho mà còn nhiếc mắng, xỉ vả cô Út thậm tệ:

“Bảo mày làm có chút việc, mày đòi cả tiền công các chị mày.”

Cô Út nhỏ giọng:

“Em chỉ xin chút gạo thôi mà.”

“ Thật là một kẻ trơ trẽn. Mày không biết đây là phần gạo cho gà ăn. Mày lại định ăn mất phần của gà ư?”

“ Cả thức ăn của gà mà nó cũng đòi xí phần. Không biết xấu hổ.”

“ Em chỉ xin gạo, chút xíu cũng được, về nấu cháo thôi mà.”

“ Phải cho mày một bài học, con ngu xuẩn kia. Cho mày này…”

Các bà chị xúm lại đánh cho cô Út một trận túi bụi vừa cười cợt chế diễu cô em tội nghiệp.

Bị một trận đòn nhừ tử, cô Út vừa đi trở về vừa khóc nức nở. Người thì đau, bụng thì đói, cô đi lang thang hy vọng tìm được chút gì đó để ăn. Cô cứ đi mãi, cuối cùng cô dừng lại bên một hồ nước. Cô nhìn thấy có một người ngồi câu bên hồ và đúng lúc đó người đi câu bắt được một con cá. Con cá giẫy giụa ở đầu giây mà không thể nào thoát được. Con cá mới đẹp làm sao, vảy nó vàng rực lấp lánh. Tuy nhiên con cá lại rất nhỏ bé, nhỏ đến mức nó có thể nằm trên ngón tay. Lãng Quên bỗng cảm thấy thương con cá quá, cô liền vội vã chạy đến bên người đi câu và khẩn cầu:

“ Bác ơi, xin bác đừng giết con cá tội nghiệp này. Nếu bác ăn nó, bác cũng chẳng thấy mùi vị gì vì nó quá nhỏ. Xin bác hãy mở lòng, bác hãy cho cháu. Nó sẽ là người bạn đồng hành của cháu. Để đổi lại, cháu sẽ cầu khấn trời đất phù hộ cho bác có những chuyến đi câu khác may mắn hơn. Cháu muốn cứu mạng sống cho con cá này.”

(còn nữa)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Bảo Ngọc thân mến, Ở trường, từ lớp một lên tới lớp 5, em có hai người bạn rất thân. Chúng em cùng học, cùng lên lớp và chơi với nhau thật lâu ngày. Wendy là người da trắng, còn Meralyn là người da đen.
Lần đầu tiên em biết một loại chim rất đẹp, tên nó là chim công.
Năm nay, tôi không dạy lớp cũ mà cũng được lên lớp theo các em. Có nghĩa là lớp mới mà học sinh của tôi vẫn là các em cũ.
Tóm tắt: Ngày xưa trong gia đình nọ có bảy chị em. Sáu cô chị lớn thì sắc sảo, khôn lanh, chỉ có cô Út hiền lành, thật thà, thường bị bỏ quên nên cô có tên là Lãng Quên.
Thiếu nhi Việt Nam đi học...!
Chào bà chẻ Útt! Mùa xuân đã tới Sydney của con rồi. Ban ngày nắng rực rỡ nhưng về đêm hãy còn hơi lạnh một chút.
Các bạn thân mến, Tết Trung Thu không chỉ dành cho thiếu nhi chúng mình thôi đâu các bạn, mà là của tất cả mọi tầng lớp thiếu nhi và cả người lớn!
Vừa Tết Trung Thu xong, cô giáo ra bài là kể lại ngày Tết Nhi Đồng của em. Thưa cô, đây là bài của em.
Tóm tắt: Ngày xưa có một nhà nọ sanh bảy người con gái. Sáu cô chị lớn xinh đẹp, khôn ngoan, còn cô Út hiền lành, thường bị bỏ quên nên mọi người gọi cô là Lãng Quên
Các bạn thân mến, Trung Thu năm nay vui quá phải không các bạn. Mỗi tháng đều có một ngày Rằm, trăng tròn vo nhưng tại sao người xưa lại chọn ngày Rằm tháng 8 mới là Tết Trung Thu?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.