Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

27/06/200200:00:00(Xem: 4161)
Nên Tự Kiện Cái Đầu Cây

Ở mục "DĐĐG" (SGT số 264), trong phần trả lời GS Thomas Truong, anh Hoàng Tuấn đã viết, "Dĩ nhiên việc ông có ý "tìm công lý trong bàn tay pháp luật" là quyền của ông". Câu "tìm công lý trong bàn tay pháp luật" của GS Thomas Truong mà anh Hoàng Tuấn dẫn ra có hàm ý là ông ta hăm kiện những người mà anh Hoàng Tuấn trả lời GS Thomas Truong rằng: "Mọi độc giả của SGT đều có quyền viết bài nói lên sự phẫn nộ của họ đối với ông" (Ghi thêm: GS Thomas Truong là kẻ tự nhận "không phải là người Việt tỵ nạn" và khoe có "vốn sống phong phú của người đi nhiều lại từng sống ở các quốc gia kỹ nghệ tiên tiến tây phương trên 30 năm" rồi dậy đời "chuyện mấy bà trong hội phụ nữ đòi phi chánh trị, đòi không chào cờ, không hát quốc ca là chuyện của các bà…, đàn ông con trai qúy vị nhúng vô làm gì" - DĐĐG SGT số 259). Thấy GS Thomas Truong muốn "tìm công lý", Cô Gia tôi viết bài này.

Làm sao pháp luật có bàn tay,(")
Thomas Trương ơi, mi nói sai!
Dốt thế mà huyênh hoang tưởng giỏi,
Ngu vầy lại khoác lác khoe tài!
Tám tàng bị "giũa" rồi la hoảng,
Ba bựa chịu "dần" phải nhảy nai!
"Công lý": ngươi "tìm" là dọa kiện,(")
- Khuyên ngươi tự kiện cái đầu cây!

Cô Gia

*

Bác Nam Man Nghèo
Thấy dạo này bác Nam Man vui quá nên có bài thơ thẩn đến Nam Man tiên sinh

Dạo này em thấy bác Nam vui,
Nhậu nhẹt lu bù sướng quá thôi.
Vợ đỡ con nâng khi “xỉn” té,
Bạn thương bè mến bốn phương trời.
Nghèo mà như bác em quý lắm,
Giàu có mà chi: Một lũ dòi.
Khi nào hết rượu gọi em tiếng,
Tặng bác vài chai nhậu đã thôi.

Khánh Hòa

*
Đaœng Cộng Saœn Việt Nam

Đaœng còn, đòn caœn lối mầm non
Đaœng nói, đói naœn khắp nông thôn
Đaœng về dân để vàng đâu ổn"
Đaœng có, đó caœn bước giang sơn
Đaœng ma nay đã mang nợ máu
Đaœng taœ giờ đây đã taœn hồn
Đaœng tà gian đã tàn theo Mác
Đất maœn trâu cày Đaœng mất luôn.

Trương Minh Hòa WA

*

Tri Hành Hợp Nhất
Nhân đọc lại bài “Biết xuống” trong mục “Hương Giáo đề thơ” trên SGT số 258, Hương Giáo đã dựa theo kinh dịch nêu “Cực thịnh thì phaœi suy, cực cao thì phaœi đổ”. Đồng thời Hương Giáo cũng có nêu trong truyện tích khi keœ biết mà không làm đúng và sau cùng đưa ra nhận định “Bơœi vậy, có nhiều người cứ bám chặt lấy ngôi vị hoài mà không thể nào xuống được... Cứ trơ trẽn nhắc nhơœ, đánh bóng tên tuổi mình, keœo sợ bị người đời quên lãng...”. Keœ hèn rất đồng ý với Hương Giáo vì cũng đã đọc lóm Kinh Dịch, biết sự biến đổi vũ trụ vạn vật nói chung từ Thái cực Sinh Lưỡng nghi, Tứ tượng, Bát quái... Có sự biến đổi này mới có sự sinh nơœ rộng lớn. Chính cái “tôi” cuœa hạng người mà Hương Giáo đề cập trên là họ muốn tự huyœ diệt đời sau, hay tại chính đời họ nữa. Tuy nhiên đây cũng là thiểu số không đáng kể vì cứ nhìn vào tuổi treœ hôm nay đã và đang tiếp nối vững mạnh lên đường mà tầng lớp cao niên còn dang dơœ.

Dịch lý thịnh, suy cõi đất trời,
Nào ai thoát được thế và thời"
Thế thì mấy lượt - vật thay đổi,
Thời cũng bao lần - sao chuyển dời.
Vũ trụ quan nương theo lẽ đạo...
Nhân sinh quan dẫn hướng lòng người
Tri hành hợp nhất trong thiên hạ,
Mới hươœng niềm vui trọn cuộc đời.

Việt Lão - Victoria

*

Tình muộn

Sao không bắt chước Nông thị Xuân,
Vô hang Pắc Pó để bác vần.
May ra có bé Nông đức Mạnh,
Bách hại non sông được ấm thân.
Lấy Mỹ làm chi mang ẩn ức,
Đêm ngày hoài vọng mãi cố nhân.
Bác chết nên về yêu xác ướp,
May còn nhúm lại chút tình xuân.

Việt Phương (Lidcombe)

*

Nhìn Tội Ác, Đừng Tiếp Tay

Luận về “Con người có thuœy có chung” đề bài trong mục “Hương Giáo đề thơ” cuœa SGT số 263. Hương Giáo nêu tấm gương quý giá về lòng có thuœy có chung cuœa Quan Công đối với Lưu Bị trong Tam Quốc Chí... và Hương Giáo đã than “Danh là cái gì, lợi là cái gì, mà khiến cho người ta quên đạo, quên nghĩa, quên thuœy, quên chung trơœ thành phaœn phúc... quên đi cái nghĩa làm người...” Keœ hèn không phụ lòng cuœa Hương Giáo, xin có bài thơ kính tặng ngài

Sống đất tự do, dân chuœ người,
Nhìn về tổ quốc thaœm thương ơi!
Quê hương xếp loại hàng nghèo đói,
Dân tộc bị đày khổ taœ tơi!
Keœ bám lợi, danh phaœn quốc! Ló...
Phường ham quyền, thế hại dân! Lòi...
Nhìn vào tội ác Cộng nô rõ,
Đừng có tiếp tay hại giống nòi.

Thái Châu

*

Hương Lòng Tươœng Niệm

Nhân ngày Quân Lực VNCH, xin kính dâng nén hương lòng tươœng niệm các đấng hùng anh đã hy sinh vì lý tươœng tự do, dân chuœ cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam.

Hương lòng tươœng niệm đấng hùng anh
Vị quốc vong thân oai sưœ xanh:
Chung giữ non sông lòng tín nghĩa...
Cùng lo dân tộc dạ trung thành...
Bốn vùng chiến thuật vang uy dũng...
Khắp neœo quê hương rạng chính danh...
Thể xác chết, hồn thiêng sống mãi


Hộ trì đại cuộc đấu tranh thành.

Việt Lão - Victoria

*

World Cup

World Cup bây giờ đang diễn ra
Việc làm vứt đó cứ tà tà.
Bốn năm ngóng mãi giờ sao boœ,
Một tháng coi hoài phút chẳng tha.
Vợ gọi con kêu “chờ chút nhá",
Phôn reng bạn kiếm “đến ngay nha”.
Mấy khi mới có lần cơ hội,
Họp bạn coi rồi thoaœi mái la.

Hiệp Lữ

*

Lũ Dê Ngậm Bã

Ngậm bã sao vàng đúng lũ dê,
Bày trò bố láo giống thằng hề.
Tuần qua khoác lác coi không đặng,
Hôm trước khoe khoang thấy phát ghê.
Sự thật thế nào “bác” cứ viết,
Tình ngay thẳng thắn chẳng ai kê.
Mua trâu vẽ bóng là ba xạo,
Tô rắn thêm chân phaœi chươœi thề.

Tu Ta Lon

*

Chưng Cái Ấy

Kính họa bài thơ “Lỡm bà Derry Goncalves” mục “Thơ Cù Nèo” trong SGT số 256 ngày 18.4.02 cuœa bác Nam Man viết về bà Derry Gonvalves 94 tuổi còn chụp hình khoœa thân.

Tuổi cao chẳng có ai như bà
Khoe cuœa xách chưng cái ấy ra
Không lẽ ưa đùa phô thứ khỉ
Hay là thích giỡn trương đồ già
Lão ông có dịp dòm mê mệt
Quý cụ được phen liếc xít xoa
Tấm tắc với nhau khen “đẹp thiệt”
Chín mươi bốn tuổi ít nhăn đa.

Thế Nhơn

*

Nỗi Nhớ Ly Hương

Lẳng lặng mà nghe tớ nói đây
Duẩn, Đồng dâng đất hiến quan thầy
Quên ơn Quốc Tổ nghìn công dựng
Phuœi nợ Non Sông một maœnh dầy
Biên aœi Nam Quan phần đất Việt
Đổi thay chiến sưœ vẫn còn đầy
Phi Khanh - Nguyễn Trãi lau khô lệ
Đánh đuổi giặc Tàu thế mới hay!

Lẳng lặng mà nghe dân uất hờn
Từ ngày giaœi phóng lại nghèo hơn
Cơm ăn hai buổi bo bo độn
Nhà rách trăm nơi vai áo sờn
Khát máu hôi tanh loài Cộng phỉ
Tham tàn một lũ nhất giang sơn
Mặc cho nhân thế đời phê phán
Chiếm đất, đuổi dân ngập oán hờn...

Lẳng lặng mà nghe trăm nỗi đau
Chùa chiền Thần Thánh cũng lao đao
Thầy tu đã mất nơi truyền giáo
Thượng tọa ngồi tù tận chốn lao
Thế sự đổi thay vì vận nước
Nhân quyền tước đoạt phaœi làm sao"
Phật - Trời buồn thaœm đành che mặt
Chúa - Mẹ nhìn nhau suối lệ trào!...

Trần Trúc Duyên

*

Phường Nghịch Tử

Kính họa vận bài "Đau Lòng Hiếu Tử" trong mục "Thơ Thẩn Mà Chơi" (SGT số 264) của Cô Gia đại gia nói về việc đảng Việt cộng cấm ông Bùi Đức Tín - VIC, về Việt Nam mai táng cha già 98 tuổi.

Nam Man đã nói trước rồi mà,
Cái tụi này tuy có mẹ cha,
Khổ nỗi toàn là phường nghịch tử,(*)
Buồn vì rặt những đứa oan gia.
Từng gây lắm chuyện khôn dung thứ,
Đã tạo nhiều trò khó thứ tha.
Chúng biết gì đâu là hiếu đạo…
Nam man đã nói trước rồi mà.

Nam Man

(*) Trường Chinh (Đặng Xuân Khu) nguyên là bí thư đảng cộng sản VN, đã từng theo lệnh đảng đứng ra tố cha mẹ trong thời gian cải cách ruộng đất ở Miền Bắc.

*

Thơ Cù Nèo

Nam Man

Truy Lùng Tông Tích

Bài này viết về việc đứa Nam Man "truy lùng tông tích" của hai tên mang mác Giáo sư. Đó là GS Thomas Trương -VIC, tác giả bài "Các ông dính vô việc các bà làm gì"" - và GS Vương Văn Hải cũng ở VIC, tác giả bài "Sao vẫn có người tự thiêu trong thù hận"". Cả hai bài này đều đăng trong mục DĐĐG của SGT số 259.

Hôm rày em cứ chạy lòng vòng,
Rốt cuộc coi như chuyện đã xong.
Bởi thế đà hơi hơi vững bụng,
Thành ra cũng tạm tạm yên lòng.
Vài người dưới đó từng quen bác…
Có kẻ trên này cũng biết ông…
Họ hứa cho em vài "tích sự"…
Của hai thằng mất giậy, cuồng ngông.
Lỡm Ông Nguyễn Đỗ Quang Minh

Đứa Nam Man viết bài nầy sau khi đọc bài "Tôi rất hoang mang không hiểu mình là người Việt tỵ nạn CS hay là tỵ nạn chính trị" của ông Nguyễn Đỗ Quang Minh trong mục DĐĐG của SGT số 263.

Tên ông là: Nguyễn Đỗ Quang Minh,
"Đỗ"… tới đâu mà chẳng hiểu mình"
Nếu đã ngu gì, đâu thuốc chữa,
Bằng còn dại thế, hết đường binh.
Ông đang là thứ gì - Không biết
Bác đã giống đồ ấy - Chẳng tin.
Nói thiệt, vì ông không "chính trực",
Cho nên mới có bụng lình sình.

Em Mừng Lắm

Kính tặng anh Nguyễn Văn Việt, Granville NSW (Du khách VN), tác giả bài "Mong đồng bào ngoài nước tích cực đấu tranh để đồng bào trong nước mau thoát kiếp nô lệ" đăng trong mục DĐĐG của SGT số 263.

Bác mới sang chơi mấy tháng nay,
Mà còn thấy được những điều này.
Suy tư được vậy… em mừng lắm,
Đóng góp thêm vầy… tớ chịu ngay.
Vậy chớ nhiều thằng đâu trắng mắt,
Mà rồi lắm đứa cứ xuôi tay,
Vô vòng kiềm tỏa ba thằng vẹm,
Mới khiến bà con bị đọa đầy.

Lỡm Bà Cố Vấn… Như Vẹm

5.
Kìa bà "cố vấn" lại dơi dơi,
Tiếc cái "xuân xanh" nát bấy rồi.
Bởi thế không sao mà "khép miệng",
Cho nên chẳng thể mãi "cầm hơi".
Vừa thương số lại vừa thương phận,
Mới oán thân nên mới oán đời.
Cứ thế mà bà… bi thảm hóa…
Thêm đường giậm muối viết khơi khơi.

6.
Thêm đường giậm muốn viết khơi khơi,
Khiến đứa Nam Man chán quá trời.
Lúc trẻ, bấm gan vì giữ tiếng,
Khi già, buồn miệng mới nên lời.
Người bà đâu đáng cho tù… "ụ",
Thứ mụ chỉ dành để chó… "chơi".
Tội nghiệp bà" Ai không tội nghiệp,
Nhưng nghe… tục tĩu quá đi thôi.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.