Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông (12/25/2006)

25/12/200600:00:00(Xem: 1890)

Luật Pháp Phổ Thông

[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]

Hỏi (ông Trần Q. H): Con tôi năm nay học lớp 10. Cách đây hơn 3 tuần lễ cháu cùng 2 người bạn đã bị cảnh sát cáo buộc tội cạy cửa shop để lấy đồ, đồng thời cháu cũng bị tội receiving.
Cháu nói với tôi rằng cháu không hề hay biết là các bạn của cháu đã cạy cửa để lấy cắp đồ trong cửa tiệm. Cháu chỉ làm theo lời yêu cầu của các bạn cháu là ngồi trong xe chờ các bạn và phụ các bạn chất đồ vào xe. Tuy nhiên, cảnh sát vẫn cáo buộc cháu về các tội trạng nêu trên vì cho rằng cháu đã ngồi canh chừng để các bạn cháu cạy cửa tiệm lấy đồ như lời khai của các bạn cháu.
Khi cảnh sát đến xét nhà thì chỉ tịch thâu được một số computer games mà cháu khai là các bạn cháu đã cho cháu.
Cháu chưa hề vi phạm luật pháp. Cháu đã ra hầu tòa nhưng không chịu nhận tội, hiện cháu đang được tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là liệu cháu có bị tòa kết tội hay không" Nếu bị kết tội thì hình phạt sẽ như thế nào"

*

Trả lời: Điều 112(1) “Đạo Luật Hình Sự” (the Crimes Act 1900) quy định rằng “Bất cứ ai cạy cửa và đột nhập vào bất cứ nhà ở, hoặc bất cứ trường học, cửa tiệm, nhà kho, nhà chứa xe, hãng, xưởng, hoặc bất cứ biệt thự [cao ốc] nào thuộc về nhà Vua hoặc thuộc về bất cứ bộ sở nào của chính quyền, và phạm bất cứ trọng tội nào ở trong đó sẽ bị tù 14 năm” (Whosoever breaks and enters any dwelling-house, or any school-house, shop, warehouse, office, garage, factory, or worshop, or any building belonging to His Majesty or to any Government department, and commits any serious indictable offence therein shall be liable to imprisonment for fourteen years). 
Điều 188 “Đạo Luật Hình Sự” (the Crimes Act 1900) quy định rằng “Bất cứ ai ‘nhận’ [oa trữ], hoặc tẩu tán, hoặc có ý tẩu tán, bất cứ tài sản nào, mà sự ăn cắp các tài sản đó tương đương với việc phạm một trọng tội, biết được rằng các tài sản đó là đồ ăn cắp, thì sẽ bị buộc về trọng tội đó và sẽ bị tù 10 năm” (Whosoever receives, or disposes of, or attempts to dispose of, any property, the stealing whereof amounts to a serious inditable offence, knowing the same to have been stolen, shall be guilty of a serious indictable offence and shall be liable to imprisonment for ten years).
Trong vụ R v Blake [2003] NSWCCA 113. Tình tiết trong vụ đó có thể được lược thuật như sau: Bị cáo là người từng bị ở tù trong quá khứ đã khai rằng bị cáo cùng 2 người khác đến một “tiệm hớt tóc đã bỏ trống” (an abandoned hairdresser’s premises). Bị cáo dùng đồ cạy cửa để đột nhập vào tiệm hớt tóc này. Sau khi cạy cửa xong “bị cáo bèn rút lui và ngồi trong xe gần đó để canh chừng” (the accused then retired and sat in a car nearby acting as a lookout).
Hai người cùng đi với bị cáo đã vào tiệm hớt tóc rồi cạy tường để đột nhập vào tiệm bán thuốc lá kế bên để ăn cắp. Nhờ có sự trợ giúp của bị cáo, hai người này đã đưa cho bị cáo 10 cây thuốc lá, một số thẻ gọi điện thoại và $1,500.
Bị cáo bị cáo buộc về tội cạy cửa tiệm hớt tóc. Tội thứ hai là tội cạy cửa và ăn cắp khi bị cáo ngồi canh chừng cho hai người kia hành động.


Bị cáo khai rằng bị cáo giữ liên lạc với hai người kia. Bị cáo nói với họ rằng: “nếu tụi mày vẫn còn chơi trò này và nếu tụi mày tình cờ làm, chẳng hạn như, bất cứ đồ gì thuộc về computer, thì gọi điện thoại cho tao” (If you are still playing game and if you come across, like, any computer stuff, give me a call).
Sau đó không lâu, bị cáo tình cờ gặp lại họ. Họ cho bị cáo biết rằng trong một vài ngày họ sẽ gọi cho bị cáo và dặn bị cáo là nhớ đừng tắt điện thoại.
Tới ngày họ gọi cho bị cáo. Bị cáo bèn lái xe đến gần một tiệm bán computer, rồi một số lượng các dụng cụ về computer đã được chất lên xe của bị cáo. Hầu hết các dụng cụ này được chuyển đến một nơi khác, nhưng bị cáo nói rằng bị cáo cần một số dụng cụ để dùng thì họ bảo bị cáo cứ lấy tự nhiên. Bị cáo bèn lấy 1 monitor, 1 CPU và 1 hộp CD.
Khi lục xét nhà của bị cáo cảnh sát đã tìm thấy các dụng cụ trên. Bị cáo đã nhận tội. Vào lúc tuyên án, tòa đã khoan giảm cho bị cáo 25% liên hệ đến tội “oa trữ” này.
Tòa đã xử bị cáo 3 năm tù cho tội cạy cửa tiệm hớt tóc. Về tội cạy cửa tiệm thuốc lá và ăn cắp, tòa xử bị cáo 4 năm 6 tháng và buộc phải thụ hình tối thiểu là 3 năm. Riêng tội “oa trữ đồ gian” bị cáo bị 12 tháng tù. Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nặng.
Vào lúc kháng án, luật sư của bị cáo đã trình bày với tòa rằng bị cáo đã hợp tác với cảnh sát, bị cáo đã nhận tội và biết hối lỗi. Đồng thời luật sư của bị cáo cũng đã đệ trình rằng tội cạy cửa vào nhà để ăn cắp đồ đạc trị giá dưới $15,000 đã được tòa liệt kê là thuộc bản án thấp nhất trong nấc thang quy định về hình phạt đối với tội trạng này.
Lý do thứ hai của sự kháng án là bị cáo không phải là người vạch ra kế hoạch ăn cắp. Tòa cần phải cứu xét về vai tuồng cá nhân của các đồng phạm trong một vụ cấu kết để phạm tội hình sự.
Tòa kháng án tuyên phán rằng đương nhiên là tòa sẽ lưu ý đến vai tuồng của từng phạm nhân trong một vụ án hình sự. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là những người đóng vai tuồng kém quan trọng sẽ bị phạt nhẹ hơn những người nắm vai tuồng chủ động, vì điều này còn tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố khác.
Đồng ý rằng bị cáo không phải là người chủ mưu trong việc cạy cửa và ăn cắp đồ trong cửa tiệm bán thuốc lá, tuy nhiên, hành động cạy cửa tiệm hớt tóc của bị cáo đã tạo cho các phạm nhân kia cơ hội cạy tường và đột nhập vào tiệm bán thuốc lá kế cận để ăn cắp.
Vì thế, bị cáo cũng bị liên lụy đến việc cạy tường và ăn cắp đồ tại cửa tiệm thuốc lá đó, mặc dầu, vai trò của bị cáo kém quan trọng hơn các phạm nhân khác đã trực tiếp cạy cửa và ăn cắp đồ trong cửa tiệm đó.
Tòa cho rằng bản án mà tòa án vùng tuyên phán là hoàn toàn thích đáng với tội trạng mà bị cáo đã phạm phải. Cuối cùng tòa kháng án hình sự đã giữ nguyên bản án mà tòa án vùng đã tuyên phán.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn, ông có thể thấy được rằng tội trạng mà cháu đã bị cáo buộc là tội trạng hình sự nghiêm trọng, vì hình phạt dành cho tội trạng này là hình phạt tù.
Tuy nhiên, việc cháu có bị tòa kết buộc các tội trạng nêu trên hay không, điều đó còn tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố khác. Nếu cháu ngay tình và hoàn toàn không hề hay biết về việc làm của các bạn cháu thì tòa sẽ không thể kết buộc các tội trạng đó cho cháu được.
Vì tuổi cháu còn nhỏ, hơn nữa đây là sự vi phạm lần đầu, đặc biệt là tổng số tài sản bị mất cắp không quá lớn, nên ngay cả trong trường hợp cháu bị kết tội, có lẽ tòa án thiếu nhi sẽ chỉ buộc cháu phải giữ gìn tanh hạnh trong một thời gian nào đó.
Nếu ông còn thắc mắc xin gọi điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp thêm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.