Hôm nay,  

Thơ Thơ

18/09/200600:00:00(Xem: 2445)

Tang Thương

Xin thành kính nghiêng mình trước sự thống khổ của bao gia đình lâm nạn biến cố 11/9/2001.

Sáng thứ ba đầu tuần
Trời xanh nắng vàng êm
Mùa thu vừa mới chớm
Vạn vật sống bình yên
 
Bỗng một thoáng hư không
Hai tòa nhà sụp đổ
Thủ đô chợt bàng hoàng
Bởi đạo tặc phi nhân
 
Hàng vạn người tức tưởi
Trong biển lửa mênh mông
Không một lời trăn trối
Không một tiếng kêu than!
 
Con mất cha mất mẹ
Anh mất chị mất em
Vợ mất chồng thống khổ
Chồng mất vợ đảo điên!
 
Tang thương về dồn dập
Máu xương và nước mắt
Hàng vạn người chôn xác
Mỹ Quốc dấy căm hờn
 
Tháng bảy mùa Vu Lan
Mùa xóa tội vong nhân
Sao nhuốm toàn đau khổ"
Kẻ vô tội chết oan!
 
Cầu ơn Trời gia hộ
Nhân loại được bình an
Sinh linh vừa tử nạn
Sớm giải thoát siêu thăng

Tịnh Như

*

Một Thoáng

Ngước trông chẳng thấy cố nhân
Ngoảnh nhìn lối cũ phù vân khói mờ
Nếu đời không chỉ là mơ
Sao ta đơn độc bơ vơ suốt đời
Có em thì cũng thế thôi
Làm sao quên được những lời cho quê
Mây trôi không biết đường về
Nên ta kéo kiếp lê thê tháng ngày"

Trần Ngân Tiêu

*

Mấy Lời Sau Cuối

Tâm lòng ai gửi và ai nhận
Để bước đời đi vướng nghĩa ân
Ta vẫn nửa đời luôn lận đận
Từng bước chân đi đẫm bụi trần

Thơ vẫn niềm vui của riêng ta
Bảy năm nghĩa nước nợ sơn hà
Tám năm oan nhục trong xiềng xích
Một thuở xuân thì tủi xót xa…

Mắt đã thấy và tai đã nghe
Lời thơ góp nhặt ý đi về
Ai vui nhung gấm lòng ta vẫn
Nhớ lại bước đời một thoáng mê

Em đến tìm ta buổi chớm thu
Ban mai còn sót chút sa mù
Mắt ta nghi ngại nhìn em bước
Đời khó biệt phân bạn với thù!

Em tỏ tiếng lòng, mật rót tai
Áo nhung, chiều nắng, dáng trang đài
Trong gương tóc đã phai màu úa
Ta sợ nên im tiếng thở dài…
Em gửi theo tình thắm nụ hôn
Nghe như xao xuyến dậy trong hồn
Nhịp tim ta rối rồi giai điệu
Nghĩa sắt son tình xưa đã chon

Em oán thù ta tuyết lạnh băng
Dệt lời huyễn mộng cách chia ngăn
Em à! Ta rõ lòng ta lắm
Tiếng thị phi kia- Ý muộn màng

Thôi nhé mùa thu cứ để mây
Cho lòng lãng đãng ý tình say
Gió lên chi để cho mây trắng
Tủi phận chia lià, lơ lửng bay…

Thy Lan Thảo

*

Pha Trà Nhớ Mẹ

Nửa đêm thức giấc pha trà
Một mình đối bóng lòng da diết buồn
Bên chung nước đượm hương thơm
Phải gì ba mẹ uống cùng với con

Năm đó bánh mứt tết còn
Loay hoay Mẹ dậy đun soong nước chè
Đưa tay ba nhận đầu hè
Mẹ chờ đợi sáng ra nghe ngóng hàng
Mồng sáu trẻ đã đến trường
Mẹ ngồi đợi cháu đứa thương đứa đòi
Mâm hàng có từng đụt khoai
Có xấp giấy bóng điểm vài hoa xuân
Nhưng rồi mẹ cứ tần ngần
Gượng đứng mà sao đôi chân chẳng chìu

Bây giờ mình con hắt hiu
Con bỏ ba lại để phiêu lưu đời
Ba buồn khuất bóng bên trời
Cuộn mình tức tưởi khóc nơi xứ người

Mẹ ơi - Tiếng vạc đem rơi
Con còn với ấm nước sôi pha trà.

Lê Cẩm Thanh (Tampa FL)

*

Chiều Ngồi Quán Cóc Sàigòn

tạt quán cóc bên đường
gọi một xị rượu đế
thêm một con mực khô
khì khà men rượu đắng
quên chuyện đời nhí nhô.

hết xị này! - xị nữa
ta cụng ly với ta
khà khà vui quá nhỉ"
tổ cha đời ma  quỉ
sao chỉ có mình ta"
sao đời nhiều dối trá"
sao đời lắm điêu ngoa"

rượu chi mà nhạt nhẽo
sao uống hoài chưa say
xin cho thêm xị nữa
uống - cho đời cuồng quay
uống - để quên tất cả
quên - ngày tháng lưu đày
quên - nửa đời lưu lạc
chỉ! - nhớ em chiều nay

Phan Tưởng Niệm

*

Em Là Một Trời Thơ

Khi anh làm một bài thơ tình ái
Là trong đầu cứ liên tưởng đến ai
Em - chính em - nét dịu dàng con gái
Đã thôi thúc anh dệt mộng lâu dài.
 Em hiện ra giữa cuộc đời trần tục
Muôn sao sa cũng không thể sánh bằng
Chắc vì thế anh chịu đời tù ngục
Bởi nghĩ rằng em sáng rực như trăng.
 Rồi đâu biết đến một ngày nào đó
Em chợt về trong những giấc ngủ trưa
Anh tha thiết nói những lời bày tỏ
Ôi thương em - thương biết mấy cho vừa.
 Cô bé ngập ngừng ấp a ấp úng
Má ửng hồng đồng tiền lúm rất duyên
Gần bên nhau mà cứ thích làm nũng
Thôi miên anh sống chết cũng chung thuyền.
 Từ bấy đến giờ bao lâu rồi nhỉ"
Tình mười năm - tình tri kỷ em ơi!
Cả một trời thơ tràn trề thi vị
Nhờ thế mà anh yêu quý cuộc đời.
 Thơ dẫu nghèo - anh vẫn còn mài miệt
Mộng tưởng em hoài, em biết hay không"
Ôi cứ nhớ ánh mắt tình da diết
Làm cho thơ mãi thuần khiết tuôn dòng.

Trần Thanh

*

Tình Trăm Năm

Em bốn mùa tuyết giá,
Anh là ngọn lửa hồng,
Đem hơi ấm rất lạ,
Mà cả đời em mong.

Em là mây viễn xứ,
Anh là gió muôn phương,
Thổi lộng chiều vương nắng,
Nên đời hết u buồn!

Em là vùng đất thấp,
Anh dòng chảy phù sa,
Tô bồi bao mầu mỡ,
Cho lòng em nở hoa.

Cám ơn anh đã đến,
Lúc dòng đời đẩy xô,
Anh mãi là điểm tựa,
Cho em viết bài thơ.

Hoàng Yến

*

Nâng Chén Bâng Khuâng

Dù cho rót rượu vào thơ
Rót cho đầy chén càng mờ ngày xanh
Em chưa làm nát lòng anh
Mà đời ta đã tan tành từ lâu
Bao năm nước chẩy qua cầu
Nơi ta còn lại vài câu lạc vần
Ngẩng nhìn mây nước bâng khuâng
Cho sông núi ấy có ngần ấy sao"
Đời đâu phải giấc chiêm bao
Hơi men lừa đảo ta vào phù vân!

Trần Ngân Tiêu

*

Đuổi Nắng

Ơi nắng, biến đi khuất mắt ta!
Dường như nắng giấu tội E Và
Truyền lưu hế hệ gia tài máu
Và nước mắt đen khó xóa nhòa"
 
Nắng từ đâu khoác áo giai nhân
Ve vãn tuổi xanh, dụ, bảo thầm
Bỏ lại sau lưng thù hận cũ
Tương lai sẽ chắp cánh Thiên Thần!

Nắng đã thiêu ngàn vạn ước mơ
Lạc loài trên núi, biển, sông hồ
Trời đất đâu đó còn vang vọng
Tiếng khóc than đòi hỏi tự do.

Ơi nắng, chuồn đi khuất mắt ta!
Nắng về, có dữ, có hiền hòa
Ta lùa nắng ấm vào hồn, sưởi
Và đuổi nắng màu máu hiện ra.

Lưu Thái Dzo

*

Mầu Chiều

Chiều chiều dõi mắt bốn phương
Xa xăm quê cũ mờ sương núi rừng
Viền trăng khuất bóng phù vân
Nhà ai khói xám lưng chừng đồi xa
Bóng  chiều che khuất đường qua
Gót chân lữ thứ biết là về đâu
Màu chiều  tô đậm nỗi sầu
Thương người quê cũ dãi dầu nắng mưa.
Nhớ hoài ngõ trúc đường xưa
Gặp nhau lời nhẹ nghe vừa lòng nhau
Ngỡ rằng duyên thắm mộng đầu
Ngờ đâu năm tháng phai màu tóc tơ.
Người đi lỡ bước bơ vơ
Hoài trông chốn cũ mịt mờ khói sương
Chiều hôm lẻ bóng bên đường
Cố hương biền biệt nỗi buồn mênh mông!

Hàn Thiên Lương

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Nói Với Nhau

Ngày lên, nắng mới trong như ngọc
Thắm sắc xuân hồng, xanh gió mai
Lộc trổ tinh khôi từng nụ biếc
Rộn ràng như giục cõi lòng ai

Như đợi, như mong ngày hội lớn
Ngày mà tổ quốc được hồi sinh
Thắp lên hỡi vạn lòng son trẻ
Ánh đuốc càn khôn, lửa bất bình!

Tám chục triệu dân chờ đợi đấy
Giang sơn một dải đã mòn trông
Mẹ ta khóc đến không còn lệ
Mong mỏi đàn con kết một lòng

Anh vì chí lớn, xin ngồi lại
Tôi cũng quên đi những tỵ hiềm
Cùng lớp đàn em, con với cháu
Chung lòng chung sức đứng vùng lên

Giá gương ta hãy cùng lau bụi
Và cố tìm ra mảnh nhiễu điều
Âu Cơ một Mẹ, Tiên Rồng cả
Xin hãy nhìn nhau với mến yêu

Tôi, lớp người đi từ buổi trước
Chẳng may gục ngã bởi cuồng phong
Những con chiến mã đầy thương tích
Nhưng lửa tin yêu vẫn rực lòng!

Mấy chục năm đầy, vong quốc hận
Vẫn mong một thuở rửa hờn sâu
Vẫn chờ em đấy, đoàn trai trẻ
Rọi ánh bình minh ấm địa cầu

Tôi vung bút thép, từng viên đạn
Nhắm thẳng tim đen, ngực giặc thù
Em đem tuổi trẻ, đem tài, đức
Quét sạch biên cương, dựng cõi bờ

Nhà ta đang cháy, ta không chữa
Ngồi đợi thì sao lửa tắt giùm"
Nào hãy cùng nhau vầy lại cuộc
Hỡi tài Nguyễn Trãi, trí Quang Trung!

Ngô Minh Hằng

*

Ngậm Chua Cay

Nhận được tin buồn, tòa án Thái Lan đồng ý để VC dẫn độ anh hùng Lý-Tống… Lòng đầy cảm-xúc, TB xin gởi một bài thơ cảm tác để chia sẻ cùng chư-vị niềm ưu-tư nhân-sinh hụt-hẫng....

Anh-hùng lỡ vận ngậm chua cay
Xử-án điêu-ngoa phán thẳng tay
Luật-pháp chào thua, cồng lợi-lạc
Công-minh vẫy biệt, dẫn độ ngay
Đêm thâu chính-trị tình thù tụ
Một cõi nhân-sinh nghĩa hận thay
Lý-Tống đem thân chào lịch-sử
Niềm tin Việt-Quốc rạng đông ngày

Tiểu Bảo

*

Mộng Bầy-Hầy

Đoàn người giải-phóng, cướp vô đây
Viết sử đầu trang đã nhụa-nhầy
Hoạt-động "thiên-đường" em phản-chiến
Học-hành cách-mạng cậu dân cày
Nhiều phen hứng-chí chào cờ đỏ
Thành-thử quang-minh đội cộng thầy
Trí-tuệ ù-lì mơ xã-nghĩa (*)
Ngủ giường hải-ngoại mộng bầy-hầy.

Tiểu Bảo

(*) Xã Hội Chủ Nghĩa

*

Bức Tranh Vân Cẩu

Thi nhau ăn một trái Chanh
Uống ly trà đạo tâm thành nở Hoa
Trong ngoài tiếp cận hài hòa
Bao năm xa cách nhạt nhòa tình thương
Xóa ngăn cách, nỗi vấn vương
Nối vòng tay lớn tìm đường canh tân
“Xóa hai thể chế tranh phân”(1)
Xóa ngày Quốc Hận toàn dân hợp hòa
Nâng ly uống một chung trà
Con đường Nhất Thống nở đầy Hoa xinh
Nhìn qua ngó lại giật mình
Bức tranh vân cẩu vẽ hình tang thương!
Cả tin lời bọn Quỷ Vương
Xúm nhau hỗ trợ vẽ đường Hươu đi
Lời Thầy ta phải khắc ghi
Trên đường cứu nước Thầy đi không về
Cách mạng Việt Tân xin thề:
Dẹp xong đảng Cộng mới về canh tân!

Trần Bửu Hạnh

(*) Lời Phương Nam ĐNH

*


Biểu kiến...

Tuồng hề, đào, kép, chạy lông nhông
Biểu kiến, ai ơi chớ nhập dòng
Việt Cộng, lập lờ, vờ lấp liếm
Việt Gian, lươn lẹo, có thành không
Sàng qua, nhích lại, tim hồi hộp
Liếc tới, nhìn quanh, dạ phập phồng
Phen này ắt có tuồng hay đấy
Thiên hạ rồi đây thêm bão, giông

Phạm Thanh Phương

*

Quân Khủng Bố

Ngày 9-11 của năm năm về trước, coi như là ngày bọn Khủng Bố Quốc Tế  bắt đầu khởi động sự hung tàn, khát máu, man dã, giết người....

Khủng bố ! Ai nghe cũng hãi hùng.
Chúng là đại họa kẻ thù chung.
Trên không thuốc đặt phi cơ nổ,
Dưới đất bom gài phố xá tung.
Thí một thay mười trò cực ác,
Liều trăm giết vạn tánh cùng hung.
Trung Đông hang ổ bầy man dã,
Thế giới cả kêu diệt lũ khùng.

Ngô Phủ

*

Thành Kính Phân Ưu Với Úc Châu

Nghe hung tin, một người suốt cuộc đời đã tận tụy đem lại cho nhân loại sự hiểu biết về các động vật như cá sấu, rắn rít v.v... là anh STEVE IRWIN, nay không còn nữa, không ai không bàng hoàng thương tiếc....

Thành kính phân ưu với Úc Châu.
STEVE IRWIN đã còn đâu!
Vua săn ngạc sấu ngôi hàng nhất,
Tướng bắt trường xà bậc đứng đầu.
Lòng bể tôm cua, phim chụp lấy,
Ngạnh đuôi cá đuối ngực bung vào.
Giết oan sinh mệnh người công cán,
Thế giới khôn cầm lệ xót đau.

Ngô Phủ

*

Hận Ly Hương

Lưu lạc xứ người mấy chục năm
Xa nhà càng nhớ, hận càng căm
Quê hương còn đó không về được
Vất vưởng tha hương, sống kiếp tằm!

Có nước, tại sao chẳng được gần"
Tha phương nào nghĩ cái vinh thân
Ai gây máu đổ, dân nghèo đói"
Kềm kẹp, gông xiềng... - lũ bất nhân!

Non nước còn đang kiếp khổ nàn
Giặc hồ xâu xé nát giang san
Muốn về xây dựng làng thôn cũ
Xin hãy vùng lên đánh bạo tàn

Hoài Việt

*

Kính Hoạ

Thân gởi xứ người ba mấy năm.
Tha phương nhớ nước, hận thêm căm.
Quê cha còn lắm niềm cơ cực.
Đất tổ dân ta sống kiếp tằm.

Quê mẹ bao năm chẳng được gần.
Xứ người lưu lạc khó yên thân.
Độc lập mà sao dân khốn khổ"
Tự do đàn áp, đám gian nhân!

Vận nước còn vương kiếp khổ nàn.
Ai người Hưng Đạo cứu giang san"
Phá tan xiềng xích, đưa quê Mẹ.
Thoát tay quỷ đỏ, lũ hung tàn.

NL

*

Ta Không Thể

Ta không thể làm bình bông chậu kiểng
Phản bội Thầy cùng đồng đạo tiên phong
Phản bội anh em đã chung sức chung lòng
Cùng lý tưởng trên con đường Đạo Pháp.

Ta không thể ngồi yên để tâm hèn nhát
Làm bình phong che đậy một nhóm người
Mở công ty lương tháng sống thảnh thơi
Còn ta bị khép mình theo chỉ huy "Nhất Thống”(!)

Ta không thể bị lừa vì lời huyễn mộng
Phải nhìn ra sân khấu họ tấu hài
Những vai hề vai kép họ trình bày
Để thấu rõ tim đen loài Cóc, Nhái!

“Sức Mạnh Dân Tộc” không nằm một vài đảng phái
Hay cá nhân đoàn thể đang múa may
Khi non sông rung chuyển thấy được ngay
Tăng Sĩ quyết Chùa, Am đều bế cửa (*)

Gió Thiền Môn hòa “Hồn Thiêng Sông Núi”
Lửa Từ Bi thiêu sạch bóng cờ Hồng
Nợ nước, tình nhà quyết trả cho xong
Ta trở lại vui câu kinh LỤC TỰ...

Trần Bửu Hạnh

(*) Sấm Giảng Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH

*

Điệp Khúc Thời Cơ

Thơ tôi viết điệp khúc thời cơ
Có lúc đừ ra thấy dật dờ
Khi lại ý thơ tràn khắp nẻo
Đèn soi rọi sáng áng mây mờ!
Cộng đồng xuất hiện Kissinger (")
Mang cái ống nghe chạy dật dờ
Sắp xếp bàn cờ dân chủ hóa
Liên minh sáu Đảng hợp thời chưa"
Kêu gọi đồng bào ta hỗ trợ
Hầu mong nắm lấy được thời cơ
Họp bàn thế sự Đông Nam Á
Chia ghế bao nhiêu đúng thế thời"
Người nào không dự cuộc chơi cờ
Về nước sẽ mang chữ "ủ tờ"
Những đợt sóng ngầm đang bộc phá
Như câu “tức nước sẽ vỡ bờ”
Vỡ bờ giật sập tượng già Hồ
Trang sử mở ra thật bất ngờ
“Sức Mạnh Toàn Dân Toàn Diện” để (*)
Chung vai sát cánh phá mê đồ...

Trần Bửu Hạnh

(*) Lời cố CT Hoàng Cơ Minh

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Anh Gặp Em

Anh gặp em trong bốn bức rào dầy
Má gầy, mắt trũng
Phổi em lao, chân em phù thũng
Gió lạnh từng cơn rú qua thung lũng.
Em ngồi run, ôm ngực còm nhom
Y sĩ công an nhìn em, thôi nạt nộ om sòm.
Em ngồi lọt thỏm
Giữa bọn người vàng bủng co ro
Những tiếng ho
Những cục đờm mầu
Mớ tóc rối đầu em rũ xuống
Mình em, teo nhỏ, lõa lồ...
Em có gì đâu mà em xấu hổ!
Em là đau khổ hiện thân
Ngấn lệ đêm qua còn dấu hoen nhòa
Trên gò má tái
Trong lòng anh bấy lâu nay xám lại.
Nhìn em, lệ muốn chảy dài
Anh nắm chặt bàn tay em hơi rụt lại
Em nhìn anh, mắt đen, tròn, trẻ dại
Nước da xanh mái, thoáng ửng mầu
Trong quãng đời tù phiêu dạt bấy lâu
Đau ốm một mình tội thân em quá!
Chắc đã nhiều đêm em khóc như đêm qua
Khóc mẹ, khóc nhà.
Khóc buổi rời miền Nam thơ ấu
Chân trời hun hút nay đâu"
Rồi đây, khi nằm dưới đất sâu.
Em sẽ hiểu một điều
Là đời em ở trên mặt đất
Đất nước đè em nặng chĩu hơn nhiều!
Nhưng nghĩ lúc thân mình bó trong manh chiếu
Anh biết lòng em kinh hãi hơn ai
Khi gió bấc ào qua vách ải
Những manh áo vải
Tả tơi
Vật vã
Vào thịt da..
Em có lạnh lắm không"
Mưa gió mênh mông
Thung lũng sũng nước bùn
Bệnh xá mối đùn, ẩm mốc
Những khuôn mặt xanh vàng gầy dộc
Nhìn nhau, đờ đẫn, không lời.
Nhát nhát em ho
Từng miếng phổi tung rời
Bọt sùi, đỏ thắm!
Em chắc oán đời em nhiều lắm.
Oán con tàu tập kết Ba Lan
Trên sóng năm nào
Đảo chao
Đưa em rời miền Nam chói nắng..
Sớm qua ngồi, tay em anh nắm
Muốn truyền cho nhau chút tình lửa ấm.
Mặc bao ngăn cấm đê hèn
Sáng nay em không trống không kèn
Giã từ cuộc sống
Xác em rấp trên đồi cao gió lộng.
Hồn anh trống rỗng, tả tơi...
 (1965)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.