Hôm nay,  

Mỹ: TQ Đừng Chia Rẽ, Xâm Chiếm Biển Đông

15/08/201200:00:00(Xem: 20214)
WASHINGTON — Trung Quốc không nên dùng cách đối thoại song phương để cố gắng “chia rẽ và xâm chiếm” các quốc gia có tuyên bố chủ quyền lãnh hải trên Biển Đông, theo Hoa Kỳ cho biết hôm Thứ Ba.

Cảnh báo của nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ Victoria Nuland theo sau chuyến viếng thăm của Bộ Trưởng Ngoại Giao Trung Quốc Dương Khiết Trì tới 2 nước Malaysia và Brunei.

Nuland không nói có phải Mỹ nghi ngờ dụng ý của Trung Quốc trong những cuộc đối thoại đó không. Một cuộc họp hồi tháng trước của Hiệp Hội Các Quốc Gia Đông Nam Á (ASEAN) kết thúc trong giận dữ và bất hòa về Biển Đông, khi Cam Bốt đứng ra tổ chức, một đồng minh thân cận của Trung Quốc, từ chối ký vào văn bản mà Philippines và Việt Nam đặt vấn đề tranh chấp của họ với Trung Quốc.


Nuland nói trong cuộc họp báo tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn rằng, “Điều chúng tôi quan tâm nhất hiện nay là những căng thẳng đang gia tăng trong số các nước liên hệ vì vậy chúng tôi muốn thấy sự thỏa thuận đáp ứng những nhu cầu cần thiết của tất cả các bên.”

Hoa Kỳ và Trung Quốc ngày càng khó khăn trên vấn đề này. Hồi đầu tháng, Hoa Kỳ chỉ trích sự thiết lập cơ quan hành chánh và lực lượng quân đội của Trung Quốc trên quần đảo ở Biển Đông làm tăng thêm căng thẳng.

Trung Quốc đã phản đối, và hôm Thứ Hai, Tân Hoa Xã đăng bài bình luận chỉ trích các nước Tây Phương “đánh bạc trên một Á Châu chia rẽ” bởi vì xung lực kinh tế trong khu vực tron lúc các nền kinh tế của chính họ thì suy thoái.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.