Cali Khó Bảo Hiểm Toàn Dân Vì Lệ Phí Tăng Gấp 2 Lạm Phát
Sacramento.- Bài báo của Jordan Rau đề cập tới trường hợp của Shannon Corona, 23 tuổi, cư dân San Dimas vừa mổ dạ dầy hồi năm 2004 và cô đã không dám quay trở lại để kiểm tra trong suốt hai năm qua. Ông chủ của cô không cấp bảo hiểm sức khỏe và vì vậy mà cô không thể làm gì hơn được. Cô nói: 'Tôi có quá nhiều hóa đơn thanh toán: nợ học đại học, tiền mua xe và bảo hiểm xe.'
Corona là cư dân Cali thuộc diện mà Thống Đốc Arnold Schwarzenegger nói cần được trợ giúp từ đề nghị xem xét lại hệ thống chăm sóc sức khỏe của tiểu bang. Theo chính sách mới của thống đốc, có khoảng 1 triệu người dân thuộc giới trung lưu sẽ không được hưởng trợ giúp sức khỏe vì tiền lương của họ quá cao, mặc dù Thống Đốc muốn tiểu bang sẽ cung cấp cho tất cả mọi người dân. Chỉ có những người có nguồn thu nhập dưới mức 250% mức nghèo của liên bang - tương đương với 25,525 đô cho cá nhân, và 51,625 cho gia đình 4 người - có đủ tiêu chuẩn để được trợ giúp.
Quy định buộc những người có thu nhập cao hơn tối thiểu phải theo chương trình bảo hiểm bệnh dịch được phép khấu trừ. Theo chính sách này, chính quyền nói rằng chi phí mỗi người một năm khoảng 1,200 đô, và sẽ không trả chi phí nào hết cho tới khi chi phí thuốc men hàng năm của người bệnh vượt quá 5,000 đô.
Những người có thu nhập cao hơn mức cho phép trợ cấp của Thống Đốc Cali bao gồm thợ bán lẻ, người giữ trẻ, diễn viên, trợ tá nha sĩ, các nhà nghệ thuật, cán sự xã hội, thợ xây dựng và trợ giúp pháp lý. Nhiều người nghỉ hưu và làm việc bán thời gian thường xuyên thu nhập một ít có thể bị loại khỏi danh sách được trợ giúp.
E. Richard Brown, chủ tịch Trung Tâm Nghiên Cứu Chính Sách Sức Khỏe của UCLA (Center for Health Policy Research,) nói với một thượng nghị sĩ cấp cao hôm Thứ Năm rằng có tới 917,000 trong số 2 triệu người không bảo hiểm sức khỏe có được mức thu nhập cao hơn mức quy định được trợ cấp sức khỏe của Thống Đốc Schwarzenegger, tức là họ sẽ không đủ điều kiện để được hưởng sự trợ giúp theo mong muốn của Thống Đốc.
Các nhà quản trị nói rằng chương trình của Schwarzenegger chỉ có thể trợ giúp được những người thật nghèo, mặc dù họ không thể ước lượng được là bao nhiêu. Một điều khoản có thể giới hạn bao nhiêu bệnh viện và công ty bảo hiểm có thể sử dụng cái gì khác ngoài bảo hiểm y tế, đặc biệt là lợi nhuận và quản trị, điều hành. Có ít nhất 85% trước tiên phải chi cho việc chăm sóc sức khỏe.
Tuy vậy, cả các nhà quản trị và các chuyên viên đều nói rằng chương trình của Schwarzenegger sẽ cần có sự cam kết mới có thể áp dụng được, rằng người trẻ và khỏe mạnh sẽ phải trả nhiều hơn khoản tiền họ chi ra để chữa bệnh, ghi trong hợp đồng bảo hiểm.
Chính sách bảo hiểm tối thiểu mà Schwarzenegger muốn chi phải thấp hơn Massachusetts vì Cali còn phải để dành tiền để chi khi xảy ra dịch bệnh hoặc thiên tai.
Kari Picolla, 28 tuổi, trợ lý của hai diễn viên ở Glendale đã mua bảo hiểm bệnh dịch của Blue Cross, Cali sau khi trợ cấp định kỳ của cô trở nên đắt tiền quá, tới 85 đô/tháng và phải trả cho bốn vị bác sĩ khám bệnh mỗi năm. Jim Thompson, nhạc sĩ 61 tuổi ở Santa Monica, muốn về hưu sớm cùng với người vợ 54 tuổi, Mara, nhưng tiền mua bảo hiểm sẽ lên tới 1,300 đô/tháng. Và ông nói rằng vợ ông sẽ phải quay trở lại làm việc toàn thời gian chỉ vì một lý do duy nhất: bảo hiểm sức khỏe, mặc dù đôi vợ chồng này vẫn đang khỏe mạnh nhưng họ vẫn đang bị ám ảnh bởi nỗi lo không có tiền mua nổi bảo hiểm sức khỏe.
Năm rồi trung bình bảo hiểm hàng năm ở Cali là 4,545 đô/mỗi cá nhân và 11,856 đô cho gia đình, theo cuộc khảo sát của California Health Care Foundation. Tiền bảo hiểm đã tăng 8.7% trong năm 2006, gấp đôi tỉ lệ lạm phát của tiểu bang.