Hôm nay,  

Dáng Ai Trên Đồi Hoang

05/02/201909:31:00(Xem: 3120)

Khi tạm biệt Tiểu Mễ, tôi đứng nghiêm trước mặt nàng, với tư thế như một người lính, tôi đưa tay lên trán chào nàng. 

- Thôi mình tạm chia tay em nhé! Hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau trong một ngày rất gần đây.
- Em cũng tin là như vậy!
Tôi ngẩn người nhìn chiếc GMC từ từ lăn bánh. Một cụm khói đen cuồn cuộn để lại. Tôi nhìn theo dáng nàng đang đưa tay vẫy chào. Xe chạy về hướng Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn. Chiều dần tắt nắng. Xe chở tôi tiếp tục chạy xuyên qua vài cánh rừng thưa rồi dừng lại dưới một ngọn đồi. Tôi lững thững leo lên triền dốc đứng, nơi Đại Đội 151 Biệt Lập đang phòng thủ. Tôi về đây để thay thế cho Trung Úy An, Đại Đội Trưởng vừa bị thương nặng trong đợt pháo kích của địch quân.
Sau một vài lời xã giao thân mật, tôi đặt chiếc ba lô cá nhân xuống nền lô cốt và yêu cầu thiếu úy Đại Đội Phó hướng dẫn tôi đi một vòng tiền đồn để quan sát hệ thống phòng thủ.
Tôi hỏi:
- Quân số hiện hữu bao nhiêu?
- Dạ, 87.
- Vũ khí?
- Dạ, đầy đủ!
- Đạn dược?
- Một cấp số rưỡi.
Sau một vòng quan sát, tôi thấy hệ thống phòng thủ rất kiên cố. Tiền đồn được thiết lập trên một điểm quân sự khá trọng yếu. Hệ thống phòng thủ do công binh Sư Đoàn xây dựng trên một diện tích khá rộng, với hình tam giác mà mỗi góc có một lô cốt nửa chìm nửa nổi. Chính giữa là một lô cốt chỉ huy cao hơn ba lô cốt kia với tầm quan sát rộng lớn, có thể dễ dàng quan sát chung quanh khu vực.
Đêm hôm đó, tôi cho lệnh báo động giả và cùng thiếu úy Đại Đội Phó đi quan sát để làm quen với anh em binh sĩ trong đại đội.
Tôi hỏi từng người, từng tiểu đội, từng tổ, anh em đều hiểu rõ nhiệm vụ, xạ trường và hệ thống liên lạc khi bị địch tấn công. Mọi việc rất tốt đẹp.
Đêm đầu tiên, tôi không thể nào ngủ được vì chỗ lạ, nên trằn trọc mãi...
Nhớ lại chiều hôm ấy:
... Tôi đang đứng trong sân hậu cứ Trung Đoàn để chờ xe. Một chiếc GMC thắng vội gần chỗ tôi đang đứng. Có tiếng người tài xế vang lên:
- Trung Úy! Lên xe này. Đoàn xe hộ tống sắp chạy rồi đó, trung úy!
Tôi mở cửa xe. Một thiếu nữ đã ngồi sẵn trên buồng lái. Cô hơi nép mình về phía tài xế để nhường chỗ cho tôi bước lên.
Xe chạy được một khoảng xa, tôi quay qua ngập ngừng hỏi thiếu nữ ngồi bên cạnh:
- Cô cũng ra Trung Đoàn...?
- Dạ.
Tôi ngạc nhiên, hỏi.
- Cô là Sĩ Quan Nữ Quân Nhân?
- Dạ vâng.
- Cô hết phép rồi trở lại Trung Đoàn... hả?
- Không! Em về Sư Đoàn công tác... có tí việc.
Xe nổ máy inh ỏi, nên tôi hỏi hơi lớn giọng:


- Xin cô cho biết tên và cấp bậc để mình dễ nói chuyện hơn.
- Nàng cười nhẹ:
- Trung Úy chưa cho em biết tên mà...
Tôi nghiêng người chỉ tên tôi dưới nắp áo trận.
- À! Em nghe Trung Đoàn thường nhắc đến tên anh.
- Tôi hỏi: Thật vậy sao?
Nàng không nói. Chỉ gật đầu.
Một chập lâu sau, tôi thấy nàng im lặng, nên hỏi lại:
- Cô tên gì...?
- Em Trung Úy Tiểu Mễ. Sĩ Quan Tâm Lý Chiến của Sư Đoàn. Em được biệt phái về Trung Đoàn trong thời gian chiến dịch này.
- Tôi mỉm cười: - Cho phép tôi được chào Trung Úy Nữ Quân Nhân nhé.
Nàng mỉm cười.
Tôi hỏi: - Sao không mặc quân phục?
Nàng giải thích:
- Có những đoạn đường em phải đi bằng xe Lam để đến được Sư Đoàn, nên em phải mặc như vầy. Tiểu Mễ vừa nói vừa chỉ vào áo quần nàng đang mặc, có ý phân trần.
Trong chiếc áo sơ mi, ngực Tiểu Mễ no tròn, từng nhịp theo hơi thở phập phồng, quyến rũ.
Bỗng nhiên Tiểu Mễ hỏi tôi:
- Anh có biết Trung Tá Tiểu Thịnh không?
Tôi đáp: Có chứ.
- Ai vậy? Tôi hỏi:
- Anh cả của em đó.
Tôi đáp:
- Một cấp chỉ huy mà anh em chúng tôi, ai ai cũng mến phục. Trung Tá Tiểu Thịnh vừa khôn ngoan vừa dũng cảm. Trong các kế hoạch hành quân của ông, đã gieo cho địch quân khiếp sợ...
- Nhưng...
Tôi ngập ngừng rồi hỏi tiếp:
- Trung Tá Tiểu Thịnh là Pháp Lai? Còn Tiểu Mễ?
Nàng giải thích:
- Ba tôi là người Pháp, chủ đồn điền cao su. Thân phụ tôi bị Việt Cộng sát hại vì không đóng thuế đủ cho chúng. Nhưng chính Mẹ tôi cũng không biết đóng thuế bao nhiêu mới gọi là đủ...
- Mẹ tôi có hai dòng máu... Kinh... và Nùng, gốc Thượng Du Bắc Việt. Nàng nhìn tôi, bẽn lẽn....Nên Tiểu Mễ cũng lai Pháp như anh Tiểu Thịnh. Tên Pháp của Tiểu Mễ là Jenn.
- Tôi hỏi: Tiểu Mễ có khi nào đến tận các đồn hẻo lánh để ủy lạo anh em binh sĩ không?
- Có chứ! Đó là nhiệm vụ chính của em mà!
Nàng nói tiếp: - Tiểu Mễ phụ trách tinh thần của anh em quân nhân trong Sư Đoàn mà! Nàng giải thích thêm: - Thường thường sau một lần chạm súng với địch, Sư Đoàn thường ra lệnh cho chúng em có mặt tại tiền tuyến để ủy lạo tinh thần anh em.
Chuyện trò đến đây, thì xe ngừng dưới chân đồi. Tôi và Tiểu Mễ chia tay nhau trong thấp thỏm sẽ tìm lại nhau.
Từ giã nàng, tôi tiếp tục ngồi trên xe GMC để đi về hướng tiền đồn quan sát.
Khi chia tay, tôi nhìn nàng thật lâu và niềm hy vọng gặp lại Tiểu Mễ càng mãnh liệt hơn.
Tình hình quân sự tạm yên ắng. Tuy nhiên địch cũng thường xuyên pháo kích, quấy rối tiền đồn....
Duy Xuyên, Tacoma

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhìn nhận tình trạng “trẻ hóa” trong suy thoái “tư tưởng chính trị ” và “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang gây khó khăn cho công tác “xây dựng, chỉnh đốn đảng”...
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.