Hôm nay,  

2018-04-13: Tháng Tư Đen thứ 43, bài học Mất Quyền Tự Chủ: SỢ Dân hay SỢ Tàu?

13/04/201809:48:00(Xem: 4862)

"Parler de ses peines, c'est déjà se consoler -   

Than khóc kể lể  là đã tự an ủi rồi"  

(Albert Camus 1913 -1960)


Tuần qua, ngày 5 tháng 04 năm 2018, sáu thành viên “Hội Anh Em Dân Chủ” đã bị “Tòa án nhơn dân’’ của Đảng Cộng sản Hà nội đương quyền tuyên án từ 7 đến 15 năm tù giam kèm theo nhiều năm tù quản chế.*

Sáng sớm ngày 6 tháng Tư năm 2018, một bài báo của anh Nguyên Hoàng Bảo Việt, nhà thơ và nhà báo Việt Nam độc lập, đại diện Ủy Ban Nhà Văn bị Cầm Tù và Trung Tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại đước đăng trên trang nhứt Ấn bản Thời Sự Quốc Tế  của Tập san Văn Chương ACTUALITÉ (tòa soạn ở Paris), mang tựa đề “Parodie de justice au Vietnam pour six dissidents sacrifiés’’ (Buổi kịch tòa án dỏm của ngành Luật Việt Nam xử sáu nhà con chiên bất đồng chánh kiến)... tố cáo cùng công luận quốc tế những vi phạm nhơn quyền của Đảng Cộng Sản Hà nội đương quyền tại Việt Nam ngày nay nầy.

Bài báo cũng đã được nhiều người đọc và phổ biến rộng rãi trên các mạng xã hội toàn cầu.

Trung Tâm Văn Bút Pháp và nhiều văn hữu Văn Bút Quốc Tế cũng đã mau chóng chuyển tiếp.

Đây là vụ án đầu tiên năm 2018 và cũng là lần đầu tiên Nhà cầm quyền Hà nội-Việt Nam xử tội “Hội Anh Em Dân ChủLes frères et Soeurs de la Démocratie”! ( chắc chắn rằng sẽ còn những vụ án khác nữa, dài dài, liên quan đến Hội Anh Em Dân Chủ nữa, chưa hết đâu!)

Đây, cũng là một hành động để giằn mặt công luận quốc tế và dư luận người Việt trong và ngoài nước và cũng để thanh minh với Giáo chủ chủ nghĩa và Chủ tịch của chế độ Đỏ toàn cầu là Tân Hoàng đế Xi Pinjing tại Beijing. Và cũng do đó, Đảng Cộng Sản Hà Nội đã tuyên phạt nặng nề 6 anh chị em Chiến sĩ Dân chủ, tổng cộng 66 năm tù giam và 17 năm tù quản chế!

Năm người trong số sáu người bị kết án đã từng là những tù nhân ngôn luận và lương tâm nổi tiếng. Nạn nhân thứ sáu là bà Lê Thu Hà, bị phạt tù giam lần đầu tiên.

Xin trích lời bài báo:

Tất cả sáu thành viên Hội Anh Em Dân chủ đã bị trừng trị nặng nề bởi một tòa án thiếu công minh, đằng sau những cánh cửa đóng kín, không có bằng chứng thuyết phục, cũng không có các thẩm phán độc lập và vô tư. “Những Trọng Tội’’  đối với bạo quyền Cộng Sản là :

- cổ xúy cho dân chủ;

- tố cáo tham nhũng và bất công xã hội;

- chỉ trích lạm dụng quyền thế và bảo vệ những người bị tước đoạt tiếng nói và không được tự vệ. Họ đã bị kết án tù cực kỳ nặng nề chỉ vì "các hoạt động nhằm lật đổ chánh quyền nhơn dân", tuy với lời buộc tội ban đầu chỉ là "tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa" thôi!

Báo chí thế giới và các nhà ngoại giao quốc tế không được phép dự khán trực tiếp, cho dù là Đảng Cộng Sản Hà nội gọi là "phiên xử công khai".” **

Cùng với tác giả, chúng tôi kêu gọi và mong dư luận người Việt trong và ngoài nước cùng công luận thế giới nhớ đến những người dũng cảm nầy:

1) Luật sư Nguyễn Văn Đài (49 tuổi), luật sư nhơn quyền, hội viên bị Hội Luật sư Hà Nội khai trừ (sau khi bị bắt lần đầu năm 2007), nhà phiên dịch, tác giả nhựt ký điện tử, đồng chủ nhiệm và chủ bút tập san Tự Do Ngôn Luận, đồng sáng lập Ủy ban Nhơn Quyền Việt Nam và Hội Anh Em Dân Chủ. Từng trải qua 4 năm tù giam 2007-2011. Bị bắt lại từ ngày 16 tháng Mười Hai năm 2015 và bị kết án 15 năm tù giam và 5 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018. Trong một bản Nhận Định ​​được thông qua ngày 25 tháng Tư năm 2017, Nhóm Công tác Liên Hiệp Quốc về sự Giam cầm độc đoán kết luận rằng việc giam cầm ông Nguyễn Văn Đài là tùy tiện và thúc giục nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội trả tự do cho ông ngay lập tức và vô điều kiện.

2) Nhà báo Trương Minh Đức (58 tuổi), nhà báo độc lập, tác giả nhựt ký điện tử, người bảo vệ nhơn quyền, hoạt động chống tham nhũng, đồng sáng lập Hội Anh Em Dân Chủ. Từng trải qua 5 năm tù giam 2007-2012. Bị bắt lại ngày 30 tháng Bảy năm 2017 và bị kết án 12 năm tù giam và 3 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018.

3) Mục sư Nguyễn Trung Tôn (47 tuổi), tác giả nhựt ký điện tử, người bảo vệ nhơn quyền, đồng sáng lập Hội Anh Em Dân Chủ. Từng trải qua 2 năm tù giam 2011-2013. Bị bắt lại ngày 30 tháng Bảy năm 2017 và bị kết án 12 năm tù giam và 3 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018.

4) Nhà Luật học Nguyễn Bắc Truyển (50 tuổi), nhà luật học, tác giả nhựt ký điện tử, người bảo vệ nhơn quyền, đồng sáng lập Hội Anh Em Dân Chủ, một thành viên hoạt động của Hội Cựu Tù nhân Lương tâm. Từng trải qua 3 năm 6 tháng tù giam 2006-2010. Bị bắt lại ngày 30 tháng Bảy năm 2017 và bị kết án 11 năm tù giam và 3 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018.

5) Nhà giáo Lê Thu Hà (35 tuổi), nhà giáo, nhà phiên dịch, hội viên và phụ tá điều hành Hội Anh Em Dân Chủ. Bị bắt từ ngày 16 tháng Mười Hai năm 2015 và bị kết án 9 năm tù giam và 2 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018.

6) Nhà văn Phạm Văn Trội (46 tuổi), nhà văn bất đồng chính kiến, người bảo vệ nhơn quyền, đồng sáng lập Ủy ban Nhân Quyền Việt Nam và Hội Anh Em Dân chủ. Từng trải qua 4 năm tù giam 2008-2012. Bị bắt lại ngày 30 tháng Bảy năm 2017 và bị kết án 7 năm tù giam và 1 năm tù quản chế ngày 5 tháng Tư năm 2018.

“Các nạn nhân bị cáo buộc và kết tội theo luật an ninh quốc gia mơ hồ được quy định trong

- bộ luật Hình sự, như điều 79 ( các hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân),

- 87 ( làm suy yếu chính sách đoàn kết dân tộc),

- 88 (tuyên truyền chống lại nhà nước), 245 (gây rối trật tự công cộng) và

- 258 (lợi dụng quyền tự do và dân chủ để làm suy yếu lợi ích của nhà nước, quyền và lợi ích của cá nhân). Họ cũng bị bắt giữ tùy tiện, giam nhốt quá lâu trước khi xét xử không chính đáng. Họ bị hạn chế tiếp xúc với luật sư trong các vụ án không công minh.”

Cũng qua bản văn nói trên, thi hữu Nguyên Hoàng Bảo Việt chẳng những đã cực lực tố cáo trước công luận thế giới sự kiện Công Lý tiếp tục bị Cộng sản Hà Nội biến thành trò hề để nhạo báng ở Việt Nam, mà còn tố cáo thêm tình trạng đối xử kém văn minh, vô nhơn đạo đối với các tù nhơn.

Những án tù nặng nề và bất công đều đã được đảng Cộng sản phán quyết trước. Trong các trại lao động cưỡng bức, họ bị đối xử độc ác, vô nhân đạo hoặc sỉ nhục. Như bị nhốt trong các buồng quá đông tù nhân, vệ sinh tồi tệ, thiếu dinh dưỡng trầm trọng và còn bị biệt giam. Những tù nhân bị bệnh không có điều kiện để được chăm sóc y tế. Rất hiếm có chuyện tù nhân chính trị, ngôn luận và lương tâm rời khỏi trại giam trước khi mãn hạn tù. Chưa hết, họ còn bị kềm kẹp trong thời gian quản chế rất lâu, kéo dài nhiều năm. Không quên những trường hợp tù nhân bị buộc phải lưu vong ở ngoại quốc hoặc đày ải xa, rất xa gia đình của họ (hàng ngàn cây số). Sau khi được phóng thích, họ luôn luôn bị sách nhiễu về thể chất lẫn tinh thần. Chẳng hạn như bị bắt giữ lại và thẩm vấn nhiều lần, cấm du hành ngoại quốc hoặc tịch thâu sổ thông hành và bị canh chừng nghiêm ngặt trong tình trạng quản thúc tại gia.”

Bài báo được viết tại Genève ngày 6 tháng Tư năm 2018 nhơn danh Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ-Ligue Vietnamienne des Droits de l’Homme en Suisse-Vietnamese League for Human Rights in Switzerland”


1/ SỢ dân?:


Ông Đàn Anh, anh bạn già nhà báo Vi Anh, ngụ xa thằng tui, tận bên Nam Cali xứ Mỹ, tuốt bên kia nửa vòng trái đất, hôm tuần qua, khởi bài viết tưởng niệm Tháng tư Đen thứ 43, tưởng niệm Quốc Hận thứ 43 của anh, bằng một đoạn văn mở đầu bài viết, quả thiệt là “xanh dờn”, nhưng cái câu đắc tâm của thằng tui, làm tui “đã nhứt, mết nhứt” là câu: “Quốc Hận là sự kiện lịch sử Ông Trời cũng không đổi được”. Xin được phép ông Đàn Anh trích cả đoạn văn khởi đầu bài:


Đã bắt đầu vào tháng Tư, năm 2018. Thế là bắt đầu thêm một Quốc Hận, Quốc Hận thứ 43, kể từ 30 tháng 4 năm 1975. Quốc Hận là Quốc Hận, là sự kiện lịch sử Ông Trời cũng không đổi được. Lịch sử sẽ vô ích nếu Con Người không vận dụng, nếu Con Người không nhớ để rút kinh nghiệm, để ôn cố tri tân. Để chống lại kẻ gian ác, để kẻ gian ác không thể tái diễn tai họa cho quốc gia dân tộc nữa. Nhớ và tưởng niệm Quốc Hận vì thế là bổn phận của cá nhân và nghĩa vụ của xã hội trong dòng lịch sử, trên phương diện nhân sinh quan và vũ trụ quan


Do đó, vì cái tháng Quốc Hận đã bắt đầu, tạo cái lo ngại của Nhà cầm quyền Cộng Sản, tuy coi dzậy – mà hổng phải dzậy, mới ngó qua thì ổn định đấy, “trị dân” ngon lành đấy, “độc tài” dữ dội hùng hổ đấy, công an, dùi cui, đàn áp xem dữ dằn, phùng mang trợn mắt đó… thế nhưng kẹt mánh đủ mọi phía. Cũng bởi cái tội “ham tiền”, nếu không nói là tham nhũng! Cũng bởi cái chế độ mà cái gì cũng có giá, cũng có ăn chịu, mua chuộc, từ một chức vụ, đến chổ đứng đường của anh cảnh sát để thu thuế người đi đường qua lại, một loại trạm thu thuế lưu thông, một BOT lưu động… Cho nên, nếu có luât có lệ, thì luật lệ sẽ hết linh, vi luật lệ bị mua bán, bị trả giá, … mà cũng chẳng có luật lệ cái khỉ khô gì nữa, vì tất cả đất nước Việt Nam ngày nay quản trị bởi tiền bạc, mua bán, tất cả đều có giá cả, từ cái văn bằng, qua đến các chức vụ, từ cái mua bán trao đổi dịch vụ thương mãi đã đành đến đấu thầu công tác công trường… tất cả đều quản trị bởi luật rừng, đều là luật tiền, luật mua bán… Cái chế độ mà người Việt tỵ nạn ở hải ngoại chống cộng bêu xấu chê bai gọi là chế độ “Xin Cho” thực sự mà nói, rằng là “không có Xin Cho” mà chỉ là “Chế độ Mua Bán”. Chế độ Việt Nam ngày nay là “chế độ Mua Bán luật lệ; là Mua quan Bán chức”.

Do đó, để thằng dân phải nể nang, phải biết ai là người làm chủ thực sự của đất nước! Nhà cầm quyền Cộng Sản Hà nội phải cần tung ra những cái “dấu hiệu rõ ràng”, chứng minh cho công luận quốc tế, và cho dư luận người Việt trong và ngoài nước thấy rõ “ai là nhà cầm quyền”, …


Phải chứng minh là Đảng Cộng Sản Hà nội thực sự có quyền, và LÀ có quyền thực sự !

Cái hành động gratuit-không tốn xu nhỏ nào hết là phải wánh thẳng tay những thằng phản động nào dám chỉ trích đó thôi! Do đó mới có việc phiên Tòa xử nhanh, xử lẹ, thẳng tay wánh nặng 6 anh chị em Chiến sĩ Dân chủ vào thời điểm nầy!

Ai tưởng đấy là ngon lành chứ thực sự, chủ đích là vì SỢ Dân thôi!

Và cũng để “vá víu, đính chánh, lấy phong độ trở lại” cứu gỡ những hành động “bị chê” là “yếu thế, hết thời,...” như những vụ trục xuất vừa qua các cựu bất đồng chánh kiến, các chiến sĩ Dân chủ như Việt Khang chẳng hạn…


Hay SỢ Tàu ?:


Mà Sợ Tàu cũng phải! Vì chỉ từ đầu năm 2018 nầy thôi !

- Nào dám cho phép hàng Không Mẫu Hạm Vinson Mỹ vào cảng Đà Nẳng.

- Nào dám đi thăm Ấn Độ, kẻ thù truyền thống vớ Tàu, là kẻ kình địch, là đối thủ số một ở Đông Nam Á Châu.

- Nào dám, chẳng những, hết để Thủ Tướng Nguyễn xuân Phúc viếng thăm thế giới tư bản, vì là đứng đầu chánh phủ là chuyện ngoại giao bình thường!

- Lại dám đằng nầy, cho Nguyễn Phú Trọng, chỉ là một Tổng Thư Ký một Đảng phái, dù rằng một Đảng cầm quyền đi nữa, đi thăm các lãnh tụ các quốc gia tây phương tư bản thật quả là quá đà! Không tôn trọng truyền thống, hệ thống quân giai, một nước Cộng Sản chư hầu gì cả! Trước khi khai mạc một cuộc công du nào cũng phải khai mào bằng qua Beijing “khấu đầu dưới trướng liệu điều kêu ca” ( Kiều) xin cái chiếu khán-visa cho phép !

Đàng này không làm! Thật là láo, là hỗn !


Do đó,  (phải) “wánh”, phạt tù 6 vị chiến sĩ Dân chủ nầy, cũng là, gratuitement - một cách rẻ tiền, chạy tội, chứng minh lòng thành với chủ nghĩa, với Bắc Triều! Lòng thành với  Giáo chủ Tàu Tập Cậnbình - Xi Jinping!

Thế thôi! That’s it!


Để kết luận


Như Tây thường nói:

On ne peut pas toujours et avoir du beurre, et l’argent du beurre, et en même temps la beurrière – Không thề đòi cùng một lúc có bơ để ăn, có cả tiền mua bơ và cả cô bán bơ nữa!


Vừa vừa thôi đi chứ! Đánh du mãi, Mỹ Mỹ, Tàu Tàu… ù ơ dzí dzầu… Coi chừng có ngày đứt giây!

Việt Cộng đi đêm mãi, cũng có ngày gặp ma!

Tháng Quốc hận, nói chuyện Ma Quỷ cũng đã 43 năm rồi. Chán quá!

Mong năm tới gặp nhau ở Chợ Bến Thành Sài gòn, vắng bóng Ma Quỷ.


Hồi Nhơn Sơn, Tuần thứ hai, Tháng Tư Đen thứ 43

Phan Văn Song

Ghi Chú:


Thành thật cám ơn anh Nguyên Hoàng Bảo Việt với bài báo tố cáo “Màn kịch toà án nhân dân dỏm xử 6  Chiến sĩ Dân chủ” đăng trên mạng toàn cầu.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.