Hôm nay,  

Giấc mơ giữa ban ngày: “Không để ý thức hệ giáo điều cản trở”

03/12/201503:28:00(Xem: 6691)
Giấc mơ giữa ban ngày: “Không để ý thức hệ giáo điều cản trở”

.Phạm Nhật Bình
.

Trải qua nhiều thế hệ, những lãnh đạo cộng sản Việt Nam coi ý thức hệ Mác-xít và những giáo điều của nó như những chân lý bất di bất dịch. Trong một thời gian thật dài, dưới “ánh sáng” của chủ nghĩa Mác-Lê, theo kiểu nói của họ, Đảng CS Đông Dương rồi đảng Lao Động Việt Nam, đến ngày nay đảng CSVN đã dẫn dắt dân tộc Việt Nam tiến lên chủ nghĩa xã hội, một mục tiêu mà ngay cả Liên Xô cho tới ngày cáo chung cũng chưa hề xuất hiện. Sự sai lầm này chính ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng cũng đã từng thừa nhận trước cử tri của mình: “đến cuối thế kỷ này, chẳng biết có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện hay chưa?”.
.

Câu nói của ông Trọng cũng gieo vào lòng người nỗi ngao ngán, thất vọng ê chề với một tương lai mù mịt. Nhưng rõ ràng cho đến hôm nay, đảng lúc nào cũng bám víu lấy những giáo điều được phát triển dưới thời đại sắt máu của Staline. Trong tất cả bài viết và sách vở lý luận, những người học trò gọi là “kiệt xuất” của Hồ Chí Minh không ngừng trích dẫn những lời nói của các thánh nhân cộng sản từ Lenine đến Staline và Mao Trạch Đông như ngọn đuốc soi đường để giáo huấn cấp dưới và lòe bịp người dân.
.

Sự bám víu ấy cho thấy đảng đã bế tắc trong lý luận, chỉ còn có thể ăn theo những tư tưởng lỗi thời cũ rích từ đầu thế kỷ 20. Cộng với chủ nghĩa hám lợi phát triển vô độ từ khi quay lại kinh tế thị trường, đảng đã sa vào mê hồn trận của sự tha hóa, mất phương hướng chỉ đạo mà Giáo sư Hoàng Chí Bảo của Hội đồng Lý luận Trung ương đã chỉ ra trong một bài viết dài nhan đề “Xây dựng đảng về đạo đức”.

Nhà lý luận được mô tả “hàng đầu” của Hội đồng Lý luận Trung ương, vịn vào một câu nói nhằm mục đích khoa trương của Hồ Chí Minh “Đảng ta là đạo đức, là văn minh” để cho rằng, muốn xây dựng đảng trong điều kiện hiện nay “phải chú trọng xây dựng Đảng về đạo đức”.

Suy thoái về đạo đức của cán bộ đảng viên là một trong bốn nguy cơ mà đảng CSVN thừa nhận cách nay gần 30 năm. Đó là nguy cơ tụt hậu xa hơn về kinh tế; nguy cơ "diễn biến hoà bình" của thế lực thù địch; tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của các tầng lớp cán bộ, đảng viên; và cuối cùng là vấn nạn tham nhũng, lãng phí từ trên xuống dưới. Sau 30 năm, các nguy cơ mà đảng CSVN vạch ra không những không giảm mà còn tiến xa hơn so với bước đi chập chờn của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
.

Tại sao đảng CSVN càng ngày càng có nhiều nguy cơ, nhiều kẻ thù đến thế? Tại sao có tình trạng cán bộ đảng viên càng ngày càng xa rời tư tưởng chính trị Mác-Lê và chuộng lối sống tha hóa về đạo đức, vơ vét của công làm giàu bất chính?

Cho đến gần đây, báo đài quốc doanh vẫn ngày ngày ra rả chuyện trên trời dưới đất như “phấn đấu” xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội; lấy chủ nghĩa Mác - Lê, tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam cho hành động của Đảng… Những lời lẽ sáo rỗng ấy người dân đã nghe mòn lỗ tai nhưng buộc phải tiếp tục nghe. Thế nhưng chưa bao giờ có lãnh đạo nào nhìn ra chủ nghĩa Mác-Lê trong thế kỷ này được đánh giá là đã chấm dứt vai trò đấu tranh của mình ở các nước nhược tiểu. Phần ông Hồ Chí Minh, ngay từ 1951 đã xác định bản thân mình không có tư tưởng nào khác ngoài tư tưởng của chủ nghĩa Mác-Lênin.
.

Ngay cả những nhà lý luận của đảng cũng chưa bao giờ thừa nhận sự tan rã tất yếu của hệ thống xã hội chủ nghĩa sau sự sụp đổ của Liên Xô và Đông Âu. Mà họ chỉ mập mờ cho rằng phong trào cách mạng thế giới “tạm thời thoái trào” để ru ngủ cán bộ. Nhưng thực tế cho thấy, từ tạm thời thoái trào ở các đảng cộng sản còn lại đến biến tướng để sụp đổ chỉ là một khoảng cách nhỏ.

Vì đảng CSVN đã thực sự suy yếu nên ông Hoàng Chí Bảo kêu gọi một lối sống đạo đức lành mạnh như tiền đề để xây dựng đảng trong sạch và vững mạnh. Ông cũng bàn về đổi mới kinh tế, nhưng sai lầm khi cho rằng “Đổi mới không chỉ thay đổi mô hình kinh tế mà còn thay đổi mô hình phát triển xã hội”.
.

Thực tế cho thấy đổi mới kinh tế ở Việt Nam trong thời gian qua không đem lại kết quả đáng kể nào cho bất cứ mô hình phát triển xã hội nào vì nó không đi đôi với thay đổi chính trị. Một chế độ khép kín đưa đến một xã hội nghẹt thở, bất trắc chưa bao giờ là động lực cho xã hội tiến lên.

Như một người nằm mơ giữa ban ngày, cây bút của Hội đồng Lý luận Trung ương kêu gọi đảng “phải vượt qua tư duy cũ về phát triển theo mô hình Xô-viết” như cách đổi mới hiệu quả nhất. Điều lạ là trong khi “kiên định” mô hình khập khiểng “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, ông Bảo cũng hô hào đảng trong đổi mới và hội nhập, phải “không biệt phái và giáo điều, không để sự khác biệt ý thức hệ cản trở quá trình hợp tác”. Đây chỉ là một kiểu hô hào suông vì giáo điều Mác-Lê là lẽ sống của đảng và ý thức hệ mác-xít vẫn là chân lý sáng ngời trong tâm não của thượng tầng lãnh đạo.

Lời kêu gọi ấy trong tình huống đảng đang lâm vào tình cảnh bị phân hóa trầm trọng như con thuyền giữa hai giòng nước. Cuộc đấu đá giữa hai khuynh hướng ôm chặt lấy Bắc Kinh và khuynh hướng mở rộng cải cách dân chủ khiến đảng khó lòng giữ chặt quyền lực trong tay.
.

Ông Hoàng Chí Bảo cũng như bao nhiêu cây bút khác của đảng thỉnh thoảng giật mình trong cơn mê sảng, vội vàng choàng dậy nói những lời nghe ra hợp lý nhưng cũng không cứu vãn được những gì sắp sụp đổ. Dù ông có muốn đem những điều ngủ mơ ra đánh thức những lãnh đạo chóp bu đang ngủ say trong giấc mộng quyền lực và lặn hụp trong cảnh vơ vét chợ chiều, ông cũng chỉ mua lấy thất vọng ê chề.

Giáo điều Mác-Lê giờ đây chỉ còn giá trị của những khẩu hiệu treo tường trong quá khứ. Hành động của đảng hiện nay chỉ là giữ chặt ghế, ôm chặt tiền để mong đến ngày hạ cánh an toàn.
.

Phạm Nhật Bình


.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.