Hôm nay,  

Suy Nghĩ Về Những Ngày Sống Trong Tù

17/12/201300:00:00(Xem: 3618)
Đòan Thanh Liêm
(bản dịch từ nguyên tác viết bằng Anh ngữ)

Sức chịu đựng của con người thì có giới hạn. Tôi thật sự khổ tâm kinh khủng trong hai năm đầu ở trong tù. Tôi cảm thấy vô vọng và bất lực.Trong lúc còn ở biệt giam trong phòng tối, ít khi tôi ngủ yên giấc. Tôi chẳng còn thấy được một niềm vui nào trên cõi đời nữa. Đây quả là thời gian đen tối nhất trong đời tôi.

Nhưng lần hồi tôi cũng thóat khỏi được cơn khủng hỏang nội tâm này.Đó là nhờ nơi một số bạn cũng là tù nhân chính trị như mình. Tôi lấy lại được niềm phấn khích về họat động xã hội, lập kế hoạch hành động trong tương lai của mình. Với tuổi đời chồng chất, tôi sẽ chủ yếu dành nỗ lực cho những họat động về văn hóa xã hội, hơn là về chính trị. Chắc chắn là tôi có thể làm cố vấn hỗ trợ cho các anh chị em trẻ trong lãnh vực chính trị; nhưng bản thân mình, thì tôi thích giữ khuôn mặt ẩn khuất trong cuộc sống công cộng.

Niềm mơ ước đó thực sự đã nâng đỡ tinh thần cho tôi trong cuộc thử thách lâu dài này. Tôi rất cảm kích vì sự âu yếm và liên đới của bà con và bằng hữu dành cho mình trong những ngày tháng đằng đẵng này. Và tôi cũng thấy nực cười với sự thể là các người cầm giữ tôi đã quảng cáo về tôi khiến cho dư luận ở trong cũng như ngòai nước đều chú ý đến vụ kiện này.

Đúng như tục ngữ có câu: “Trong cái rủi lại có cái may”. Cái nghịch cảnh này đã đem lại điều hay là khiến cho công luận chú ý đến và hỗ trợ cho công việc làm của tôi.

Vào lúc tôi viết những dòng chữ này, thì tôi đã sống đến 66 tháng trong nhà tù, kể cả 10 tháng trong phòng biệt giam. Mà tôi không có sự óan ghét hay hận thù nào đối với người cộng sản cả. Tôi chỉ thấy tội nghiệp cho họ. Bởi vì tôi xác tín đối với cái chính nghĩa của cuộc tranh đấu bất bạo động cho Phẩm giá và Quyền Con người. Và tôi đã không buồn khổ vô ích trong khi ở tù như thế này. Tôi vẫn còn lạc quan và tin tưởng nơi tương lai tươi sáng của dân tộc Việt nam chúng ta./


Viết tại Hàm Tân, tháng Mười 1995

Đòan Thanh Liêm

* * *

Reflections on My Days in Jail

Doan Thanh Liem

Human endurance has its own limits. I suffered terribly in the first two years

in jail. I fell into despair. I fell hopeless and helpless. When I was alone in

my dark cell, I could rarely sleep soundly. I did not sense any joy whatever

in the world. That really was the darkest time of my life.

But gradually I have recovered from this internal crisis, thanks to some inmates

who are also political prisoners. I regained my enthusianism for social service,

making some plans for my future action. As my age advances, I will mainly

devote my efforts to socio-cultural rather than political activities.Certainly I

could act as an advisor and supporter to young activists in the political sphere,

but personally I like to keep a low profile in public life.

That dream really cheered me up during the long time of trial.

I was very much touched by the affection and solidarity from relatives and

friends during these long days. And I was much amused that my captors

created the kind of publicity for me that caught the attention of wide circles

both in and out of the country.

Truly, as the saying goes " A quelque chose malheur est bon". This adversity

did bring some good, attracting recognition and support to my cause.

At this moment, I've already spent 66 months in jail, including 10 months

in isolated special cells. But I don't feel any hatred or enmity vis--vis the

communists. I rather feel pity for them. For I'm deeply convinced of the Right

Cause of Non-Violent Struggle for Human Rights and Dignity. And I haven't

suffered in vain during these days in jail. I'm still optimistic and confident

for the brighter future of our people in Vietnam./

Ham Tan Camp, October 1995

Doan Thanh Liem

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.