Hôm nay,  

Lớ Ngớ Bám Víu Đu Dây Chỉ Để Cầu Mong Duy Trì Chế Độ Độc Tài Chuyên Chế Hại Dân Hại Nước

25/07/201300:00:00(Xem: 12297)
Bối Cảnh Của Việc Đu Dây Với Mỹ

Có lẽ, bây giờ một lần nữa, các chóp bu cộng sản Việt Nam lại bắt đầu “cảm thấy khó sống” trong việc “đu dây với đàn anh Trung Quốc” như đã phải “chịu đựng trình diễn” từ bấy lâu nay.

Có thể các chóp bu cộng sản Việt Nam ngày nay mới nhận thấy rõ ràng là “đàn anh Trung Quốc” cứ nhất quyết bắt “đàn em Hà Nội” phải làm một thứ “chư hầu nhất nhất phải vâng dạ” như dưới Thời Bắc Thuộc ngày xưa.

Có lẽ vì vậy nên các chóp bu cộng sản Việt Nam ở Bộ Chính Trị đã “đồng thuận hối hã phát lệnh cho phép vợ chồng “chủ tịch Sang” dẫn nhau “qua thăm viếng Tổng thống Mỹ để nhằm củng cố được hậu thuẩn gì chăng.

Viêc này xãy ra khá nhanh, vì ngay sau không lâu chuyến đi sang Tàu của “chủ tịch Sang”, vốn là để nhằm xác định sự giao hảo giữa hai nước để mà cho ra được cái Thông Cáo Chung với “rất nhiều điều nhất trí”.

Nhưng đau đớn thay, cái nhất trí về chủ quyền của Việt Nam ở các biển đảo Hoàng Sa và Trường Sa thì không thấy được đề cập tới,. Tuy rằng đây là điều quan trọng nhất cần phải xác định để cải thiện tình hình bang giao giữa hai nước nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam đã không làm được việc này đối với đàn anh Trung Quốc.

Và oái ăm hơn nữa là ngay sau đó, phía Trung Quốc đã cho hải đội của họ bắt bớ đánh đập ngư dân Việt Nam trên hai thuyền đánh cá ngay trong hải phận của Việt Nam, dù rằng trên cái Thông Cáo Chung này có ghi rõ ràng “nhất trí không dùng vũ lực với ngư dân” vừa mới được ký kết một cách long trọng mà mực ghi trên những dòng chữ này đang còn chưa kịp khô.

Cũng bởi cái điều “nhất trí” này vừa được giới báo chí truyền thông trong nước theo lệnh của đảng cho “thổi phồng ca ngợi” như một “thành quả vẽ vang to lớn của đảng” qua chuyến đi Trung Quốc của “chủ tịch Sang”.

Cái Tát Đau Điếng Của Đàn Anh Trung Quốc

Sự việc “đánh đập ngư dân Việt” lần này, vì vậy, như là một “cái tát đau điếng vào mặt đảng” đã làm cho “sáng mắt những kẽ bán nước hại dân này” mà bấy lâu nay vẫn luôn hí hững diễn trò đu dây với Trung Quốc.

Vì vậy, có lẽ việc này làm đảng quá “mất mặt với người dân” nên đảng đã phải tức tốc cho phép báo chí truyền thông trong nước được “lớn tiếng chửi bới đán anh Tàu chơi xấu” và cũng nhân dịp này “cho phép ca ngợi thổi phồng” chuyến đi thăm viếng Mỹ của vợ chồng “chủ tịch Sang” để làm cho Tàu phải có lo âu hay lo sợ (?).

Chung Quanh Việc Quan Chức CSVN Tấp Nập Đi Đây Đi Đó

Nhưng nhín cái quang cảnh các chóp bu cộng sản Việt Nam tấp nập đi đây đó bên này bên kia một cách túi bụi chứng tỏ họ vẫn còn cố chấp bám víu vào cái mánh khoé đu dây với các thế lực ngoại bang để tìm hậu thuẩn cho cái chế độ cai trị độc tài chuyên chế như xưa nay và đây là một điều rất đau buồn cho dân tộc và đất nước Việt của chúng ta.

Dĩ nhiên họ có cái quyền tự do đi đây đó nhưng có một điều cần phải nói là những phí tổn của mỗi chuyến đi cho cả đoàn như vậy với cả chi phí ăn ở và bao nhiêu quà cáp thì ít nhất là phải lên hàng trăm nghìn đôla Mỹ, nếu không muốn nói là có thể lên đến hàng triệu đôla Mỹ ở trường hợp cấp bậc cao, đều là “tiền nhà nước từ mồ hôi nước mắt của người dân đang phải khốn khổ”.

Giữa lúc dân tình đang phải khốn đốn với từng miếng cơm manh áo từng ngày thì trước sự “đi chơi sang tốn kém hang triệu triệu đôla Mỹ” này của các chóp bu cộng sản và các cán bộ cao cấp thì chẳng nghe thấy cái quốc hội đề cập đến để truy xét “nguồn gốc các chi phí và hiệu quả các chuyến đi này” ra sao bao giờ,

Người dân thì ai ai cũng biết rõ là những việc các ông bà lớn đi đây đi đó này không phải là vì nước vì dân gì cả, mà chung quy là chỉ để nhằm “bảo vệ cái nôi cơm quyền lực của họ” và “dương uy cho đảng được tồn tại” để mà tiếp tục duy trì cái chế độ độc tài chuyên chế này, hiện chỉ làm cho người dân khổ lên khổ xuống từng ngày mà thôi

Còn đau buồn hơn nữa, là dù trong tình trạng tài chính nhà nước đang thâm thũng một cách bi thãm như hiện nay nhưng các ông bà cán bộ cao cấp vẫn lấy lý do này lý do nọ nọ để có dịp “dùng tiền trực tiếp từ ngân sách cơ quan nhà nước hay gián tiếp từ các công ty làm ăn liên hệ “đài thọ” để được dịp đi đây đó vui chơi cho biết” một cách vô tội vạ.

Tình Trạng Bi Đát Hiện Nay Của Chế Độ CSVN

Hiện nay, ngoài việc đang bị Trung Quốc uy hiếp trên Biển Đông, tình hình xã hội kinh tế trong nước vẫn đang suy sụp tồi tệ. Dù được đảng tìm đủ mọi cách để che đậy, nhưng những dấu hiệu khách quan vẫn cho thấy tình hình căn bản vẫn không được cải thiện mấy và các điều chỉnh kiễm soát hoạt động kinh tế tài chính vẫn chưa cho thấy được các hiệu quả chắc chắn.

Dân chúng trong nước, dù ngày càng thêm mất tin tưởng.vào đường lối cai trị của đảng và nhà nước, nhưng đành phải “câm miệng vì sợ công an” trước một hoàn cảnh xã hội phân hóa khốc liệt tạo ra một bên là “các đại gia cấu két làm ăn với cửa quyến” và một bên là “thân phận lê dân đành chịu đầu tắt mặt tối cho đồng lương ba đồng ba cọc để mà sống qua ngày”.

Tình trạng tham nhũng và bất công xã hôi như vậy, trước sau như một, vẩn cứ thế mà tràn lan tiếp diễn trong xã hội Việt Nam hiện nay như nhửng căn bệnh hiễm nghèo vô phương cứu chữa.

Cà hai bên của cái xã hội phân hóa này đều mang riêng những vô cảm và mặc cảm xã hội nhưng lại rất khác biệt nhau. Giới đại gia và cửa quyền thì vô cảm với tội lỗi “ăn bòn rút ruôt” và “tiêu xài phung phí”, không cần biết đến mồ hôi nước mắt của người dân. Phía lê dân thì lại vô cảm trứơc cảnh phồn vinh xa hoa mà đành chịu “thúc thủ tự ti” không một lời phản ứng.

Đây là hậu quả xã hội tát nhiên từ việc thực thi cái được goị là “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”, trong đó với một nền kinh tế thị trường của chế độ tư bản tự do nhưng các cán bộ cao cấp của một đảng cầm quyền lại được độc quyền phân định các quyền lợi kinh tế để mà theo đó “có thể cấu kết vớI nhau để làm ăn trục lợi”.

Và do sự liên kết chặt chẽ trong hệ thống bộ máy cầm quyền và tài phán của chế độ một đảng độc tài, việc ngăn chận cũng như trừng phạt những tội phạm tham nhũng hay tội ác xã hội sẽ rất khó thực hiện cho được hiệu quả, nhất là khi tội phạm dính líu đến các cấp bậc có quyèn uy quá cao và không muốn làm tổn thương đến uy tín cai trị của đảng.

Các chóp bu cộng sản Việt Nam thì vẫn biết rõ tính cách hũ bại này trong thể chế cai trị độc tài chuyên chế của họ và như vậy chứng tỏ là thẻ chế đã quá lạc hậu lổi thời, và rõ ràng là mang tính cách hại dân hại nước.

Tuy nhiên vì tham quyền cố vị để còn giữ được quyền lực và “sự cấu kết làm ăn nên tiền nên bạc” cho nên cho đến nay bọn họ vẫn cố chấp bày vẽ “những chuyện trong sạch thần tiên” và tìm mọi phương cách để duy trì chế đô như vậy dù có phải “bám víu việc đu giây hay cả việc luồn cúi” các thế lực ngoại bang mà không cần biết làm như vậy là có tội lỗi đối với đất nước hay phải ngượng ngùng với chính bản thân họ.

Kết Quả Gì Sau Chuyến Đi Mỹ Lần Này

Nhìn việc đi Mỹ lần này của “chủ tịch Sang” làm người ta nhớ lại việc “thủ tướng Khải” đến Mỹ trước đây. Dù lúc đó ai ai cũng nhìn thấy sự lộ liễu chối bỏ việc đàn áp các công dân có chính kiến khác trong nước nhưng người ta còn có hy vọng là CSVN sẽ cho “từ bỏ ảnh hưởng Tàu” để mà từ đó cho thực thi các quyền tự do dân chủ nhân bản cho người dân.

Nhưng rồi sau đó không lâu, sau khi “thủ tướng Khải về vườn”, thì “cái thòng lọng của Tàu” qua các bộ phận của họ “đóng chốt ở Hà Nôi” lại được từ từ cho xiết lại và những ước mong về việc CSVN thay đổi chính sách để tôn trọng nhân quyền “bổng chốc trở thành mây khói bay tan vào quên lãng”.

Do đó, ngày nay vì tình hình quá “tùm lum tà la và cấp bách” ở trong và ngoài nước nên đảng CSVN lại phải làm những chuyện đu dây với Mỹ (mà có thể chỉ nhằm làm cho Trung Quốc lo âu mà nhân nhượng họ hơn).

Vì vậy, qua các sự việc “đu dây qua lại” của các chóp bu đảng CSVN đã làm cho đến nay, ngưii ta có thể nghi ngờ là sau khi “vợ chồng chủ tịch Sang trở về nước” thì các chóp bu CSVN lại có thể ”cho quên đi các chuyện của chuyến đi Mỹ này” để tìm cách “thay chiều đón gió” để trở lại đu dây lại với Trung Quốc không biết chừng.

Vì vậy, nếu các chóp bu cộng sản Việt Nam có thật lòng thành tâm yêu nước thương nòi thì nên nhân dịp này, trong việc sửa đổi hiến pháp (hiện nay đang bế tắc), mà từ bỏ đi cái mô hình thể chế độc tài chuyên chế lạc hậu lỗi thời theo kiểu Trung Quốc đang áp dụng hiện nay, để mà thực hiện việc đoàn kết mọi khuynh hướng chính trị cho thật sự có việc hòa hợp hoà giải dân tộc hầu có thể đối kháng được sự xâm lăng của Trung Quốc.

Một lần nữa, trước sự lật lọng không chừng mà các chóp bu CSVN đã ngang nhiên cho làm trước nay, chúng ta cần phải thận trọng chờ xem để coi có thể tin được hay không những gì họ đã nói với những gì họ sẽ làm.

Võ Ngọc Phước

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thái độ chán học Mác và ngán nghe theo lời Bác dậy lan tràn trong sinh viên, học viên các trường Đảng đã làm cho tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong đảng tăng cao đe dọa sự tồn vong của chế độ...
Nhà báo Xuân Ba kể lại: “Đêm chuyển về sáng một ngày tháng tư năm một ngàn chín trăm tám tư, Vũ Bằng thều thào với Long kiếm cho ba cái điếu?! Trời đất, bệnh nặng vậy mà hút chi? Nhưng ông cứ kéo cái điếu về phía mình kéo một hơi rồi ho sặc sụa... Vũ Bằng sau hơi thuốc dim lim vẻ như khỏe lại? Nhưng rồi cứ lịm dần, lịm dần... Nhà văn Vũ Bằng trút hơi thở cuối cùng lúc bốn giờ ba mươi sáng. Vũ Bằng nghèo quá, túng quá! Tội vạ bất như bần!”
Cách đây hơn 100 năm, có một thanh niên, mới ngoài 20 tuổi, sinh tại Nghệ An đã tới Anh để tìm kế mưu sinh sau khi gia đình gặp hoạn nạn. Theo một nguồn tin chính thống của Hà Nội, đó là thanh niên có tên Nguyễn Tất Thành tới Luân Đôn bằng đường biển vào khoảng giữa năm 1914...
Đố ai chứng minh được ”Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta” như đảng Cộng sản Việt Nam tuyên truyền? Càng mơ hồ hơn khi nghe nói: “Đảng Cộng sản Việt Nam là Đảng cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và xã hội.”
Hạ Viện Hoa Kỳ vào ngày 3 tháng 10 năm 2023 đã làm một việc mà chưa từng làm bao giờ trước đây trong lịch sử của nước này: Truất phế chức Chủ Tịch Hạ Viện. Kevin McCarthy, đảng viên Cộng Hòa tại California, đã mất chức trong cuộc bỏ phiếu với tỉ lệ 216/210. Để nhìn sâu hơn vào vấn đề này, The Conversation U.S. có cuộc trò chuyện với giáo sư chính trị học Charles R. Hunt tại Đại Học Boise State University.
Nếu Mỹ duy trì các liên minh, đầu tư cho riêng mình và tránh các khiêu khích không cần thiết, Mỹ có thể giảm xác suất lâm vào một cuộc chiến tranh lạnh hoặc nóng với Trung Quốc. Nhưng để xây dựng một chiến lược hũu hiệu, Mỹ sẽ phải tránh những phép loại suy luận quen thuộc trong lịch sử nhưng gây hiểu lầm.
Nếu vụ tấn công ngày 11 tháng 9 ở Hoa Kỳ đã thay đổi tình hình ở Trung Đông và toàn thế giới, thì "ngày 7 tháng 10" cũng có thể ảnh hưởng đến những gì sẽ xảy ra tiếp theo, bởi tuy hoàn toàn không có một chút liên hệ trực tiếp nào với cuộc chiến đang diễn ra ở Ukraine, nhưng trên thực tế, sự quan tâm đang xoay qua cuộc chiến Hamas-Israel lại có thể là một lợi thế cho Nga. Việc Hamas có thể tấn công bất ngờ vào Israel không chỉ là một thất bại đối với tình báo Israel, mà ngay cả Mỹ cũng đã hoàn toàn bị ru ngủ. Chỉ một tuần trước, Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Jake Sullivan tuyên bố rằng "khu vực Trung Đông ngày nay yên bình hơn so với nhiều thập kỷ trước".
Tượng Đài Mẹ Việt Nam Anh Hùng lớn nhất Đông Nam Á thì chắc chắn là một “kỳ quan” của thế giới rồi. Không được xem (qua) quả là điều đáng tiếc. Tuy nhiên, theo báo chí thì dù mới khánh thành nó đã bị bong gạch hết trơn rồi. Thôi thì đi chỗ khác chơi cho nó lành. Tôi quyết định sẽ đi thăm Địa Đạo Củ Chi. Trước khi tới nơi tưởng cũng nên ghé Wikipedia coi qua chút đỉnh:
Theo Hội Thư Viện Hoa Kỳ (American Library Association), nỗ lực cấm sách ở các trường công lập và thư viện công cộng trong năm 2022 đã đạt mức cao nhất mọi thời đại, và có rất ít dấu hiệu sẽ giảm bớt vào năm 2023. Phong trào cấm sách trong thời gian qua có vẻ như là một chiến dịch phối hợp diễn ra ở cả cấp tiểu bang và địa phương; những cuốn sách bị nhắm mục tiêu thường là những cuốn có nội dung đề cập đến chủng tộc, giới tính hoặc cả hai. Thậm chí một số nỗ lực còn dẫn đến việc ban hành luật đe dọa tống tù các thủ thư.
Ít nhất cũng còn hơn 2 năm nữa mới đến ngày bầu nhiệm kỳ XIV của đảng Cộng sản Việt Nam, 2026-2031, nhưng tiêu chuẩn để được chọn đã bộc lộ tư duy giáo điều, bảo thủ và chậm tiến của đảng CSVN...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.