Hôm nay,  

Võ Sư Đặng Thông Phong Và Võ Biểu Tượng Nhân Nghĩa

25/08/201000:00:00(Xem: 7291)

Võ Sư Đặng Thông Phong Và Võ Biểu Tượng Nhân Nghĩa

Chu Tất Tiến
Ngày 14 tháng 8 năm 2010, Võ Sư Đặng Thông Phong kỷ niệm 60 năm theo nghiệp võ.
Trừ những môn võ cổ truyền dân tộc đã có từ cả ngàn năm trước và đã được truyền lại cho những võ sư có gần cả đời người tung hoành võ học, đây là lần đầu tiên trong lịch sử võ thuật được phổ biến ở Việt Nam Cộng Hòa có một ngày kỷ niệm đặc biệt như thế. Sau khi miền Nam đã trở thành một quốc gia độc lập, không còn bị đô hộ bởi người Pháp và không bị khống chế bởi Việt Minh Cộng Sản, các môn võ Việt Nam dần dần trở lại võ đường. Bên cạnh môn Boxing của Âu Châu, là sự du nhập của các môn võ ngoại quốc mà chủ yếu là Đại Hàn và Nhật Bản. Các môn võ này đã bước đầu được người Việt yêu thích và dần dần biến thể, trở thành những môn võ chính trong các võ đường, các trường học, và các đơn vị quân đội. Võ sư Đặng Thông Phong là một trong những “bậc tiền bối” khai phá các môn võ ngoại này, nổi bật nhất là Hiệp Khí Đạo (Aikido), Nhu Đạo (Judo), và Thái Cực Đạo (Karate). Ông cũng là một trong những võ sư Đệ Tứ Đẳng của môn Kiếm Đạo (Kendo).
Về phía võ dân tộc, cùng với vài vị trưởng thượng, Võ Sư Đặng Thông Phong là một trụ cột của một môn võ Việt Nam độc đáo: Hàn Bái Đường, môn phái nổi danh một thời Trấn Sơn, Bảo Quốc. Vị Tổ Sư của môn võ này, Đại Võ Sư Lê Bái, đã từng làm rạng danh dân Việt trên các võ đài của người Trung Hoa. Tổ Sư Lê Bái đã từng đoạt chức vô địch tại những miền Quảng Đông và Quảng Tây, nơi tụ họp nhiều võ sư Trung Hoa lừng lẫy. Vì những thành tích hiển hách như thế, Tổ Sư Lê Bái đã được nhà vua tặng cho chữ “Hàn”, từ đó danh hiệu “Lê Bái” được đổi thành “Hàn Bái” và môn võ của ông trở thành Hàn Bái Đường.
Với những danh hiệu lớn lao, Võ Sư Đặng Thông Phong xứng đáng là một trong những bậc tiền bối võ thuật Việt Nam lừng danh. Trong suốt 60 năm theo đuổi, đặt nền móng, và chấn hưng võ nghiệp cho lớp trẻ Việt Nam, Võ sư Đặng Thông Phong chú trọng phát triển nhiều nhất môn Hiệp Khí Đạo, môn võ tiêu biểu cho lòng “Nhân” của một người có tinh thần thượng võ.


“Nhân” có nghĩa là lòng thương người. Nhân còn là nhân nhượng, nhân từ nữa. Môn võ Hiệp Khí Đạo không dậy môn sinh đấm đá hung bạo, mà chỉ dùng những thế nhu hòa, uyển chuyển nhằm làm cho địch thủ mất đi sức mạnh, từ đó mà khuất phục. Nếu địch thủ nhận thua ngay, thi không sao. Nhưng nếu cứ cứng cỏi mà không chịu khuất phục, lúc đó, mới có những đòn mạnh, buộc kẻ địch phải đầu hàng trong đau đớn, có khi gẫy cổ tay, gẫy cánh tay, gẫy chân, hoặc cả chả vai. Dĩ nhiên, Hiệp Khí Đạo cũng có những đòn tử, một cái vung tay là một mạng lìa đời, nhưng chỉ để áp dụng trong trường hợp nguy cấp phải bảo vệ mình trước một đám đông hung dữ với vũ khí đàn áp hoặc khi sức khỏe mình đã bắt đầu xuống dốc, phải ra tay thật nhanh, thật mạnh mới mong giữ được mạng sống. Vì thế, nói chung, Hiệp Khí Đạo là môn võ rất “nhân” đạo, nhân nhượng và nhân từ.
Ngoài ra, Hiệp Khí Đạo lại dựa trên nguyên lý “Âm Dương”, nên rất dễ tập luyện cho cả nam lẫn nữ, người lớn tuổi hay người trẻ tuổi. Vì là Âm Dương, nên có trái có phải, có tiến có lui, trước khi tiến lên, phải nhường một bước. Âm Dương lại luôn luôn tương hợp, nên vừa lui là lập tức trả đòn, vừa kéo tay địch thủ xuống, lập tức quật ngược lên cao, vừa đẩy đối phương sang bên trái lại có thể kéo đối phương lộn sang bên phải, khiến đối phương bị lúng túng, đang tấn công bỗng thành kẻ bị dẫn đi vào một mê hồn trận, chẳng biết bên nào là trái, hướng nào là phải, hoàn toàn như một kẻ mù cho đến khi tay gẫy, chân lìa mới tỉnh giấc thì đã muộn.
Hiệp Khí Đạo cũng có những thế quật cho địch thủ bay tung lên như con diều đứt giây rồi rơi xuống đất, rời rã trong khi đó, người xử dụng Hiệp Khí Đạo lại ung dung như đang Thiền định, tâm trí bình ổn, hơi thở điều hòa, không hổn hển như vừa tay đấm chân đá xong. Điều đặc biệt nhất của Hiệp Khí Đạo là ít thấy môn võ nào lại ít xử dụng đến bắp thịt như thế. Người yếu mà tập Hiệp Khí Đạo thì không còn lo sợ kẻ mập mạp, to con hơn mình gấp bội vì đã được tập luyện từ trước, dùng sức mạnh của kẻ địch mà đánh địch. Càng to con, hùng hổ bao nhiêu thì càng chạm phải sức phản chấn của người xử dụng Hiệp Khi Đạo bấy nhiêu và càng đau hơn.
Võ Sư Đặng thông Phong, người đã được nhận danh hiệu Đại Võ Sư (Grand Master) Quốc tế, cũng là ngươi đã đã từng được mời vào Hàn Lâm Viện Võ Thuật Thế Giới. Danh hiệu này là một danh hiệu cao quý mà có lẽ chưa có người Việt Nam thứ hai được nhận lãnh. Đã bao năm, ông đi dậy Seminar cho không biết bao nhiêu võ sư khác. “Đệ Tử “ của ông gồm các võ sư quốc tế, có đẳng cấp rất cao, có thể là Giám Đốc võ đường, có thể là “sư phụ” của nhiều võ sư khác. Với một nhân dáng trung bình, giọng nói hiền hòa, Võ sư Đặng Thông Phong là niềm hãnh diện cho thế hê trẻ Việt Nam noi theo.
Chu Tất Tiến

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.