Ai cũng biết tự do dân chủ không bao giờ được bố thí mà phải đọat được bằng tranh đấu quyết liệt và kiên trì của tòan dân, cũng như các cuộc cách mạng tại Pháp và Hoa Kỳ cách đây mấy trăm năm và các cuộc đấu tranh giải phóng thuộc địa sau Thế Chiến 2 đã chứng minh. Ai cũng biết các chề độ độc tài chỉ có thể sụp đổ vì bị ngọai bang hủy diệt hoặc bằng đột biến bùng nổ từ bên trong do mâu thuẫn nội bộ dẫn đến ngõ cụt. Ai cũng biết trong các chế độ độc tài chuyên dùng biện pháp kiểm sóat khắt khe và đàn áp thô bạo để dập tắt mọi hình thức phản kháng, quần chúng dù bất mãn và uất hận đến đâu cũng run sợ trước những biện pháp vùi dập và khũng bố dã man của nhà cầm quyền.
Do đó mà từ 30 năm nay, đồng bào tỵ nạn cộng sản Việt Nam không ngừng tranh đấu để giải thể cộng sản giải phóng đất nước, nhưng đồng thời cũng nóng lòng mong đợi một cuộc đáp ứng từ bên trong, lắm khi thất vọng không hiểu tại sao chưa có phản ứng đích đáng nào từ chính những nạn nhân. Bây giờ thì với những biến cố dân oan xuống đường quy mô hàng ngàn người trong các tháng qua tại Hà Nội, Sài Gòn và một số tỉnh lẽ khác, chúng ta có thể nói ngày tàn của chế độ cộng sản vừa ló dạng.
Thật vậy, nếu trước kia chi có một nhóm lãnh tụ tôn giáo và trí thức can đảm bất chấp trù dập và tù đày để tranh đấu đòi hỏi tự do và nhân quyền, còn đại đa số quần chúng thì dửng dưng đứng bên lề, có lẽ vì phải quần quật với cuộc sống, bị ru ngủ, hoặc run sợ trước những biện pháp khủng bố đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản, thì trong tháng bảy vừa qua, đồng bào đã nhập cuộc. Hàng chục, rồi hàng trăm, rồi hàng ngàn đồng bào đã từ các tỉnh Tiền Giang, rồi xa hơn nữa là Hậu Giang và miền Trung đã lũ lượt kéo về Sài Gòn khiếu tố các nhà cầm quyền địa phương cướp giựt đất đai nhà cửa của họ.
Sở dĩ đại đa số đồng bào đã hết run sợ bạo quyền là vì bất mãn do bị cướp giựt tài sản chẳng qua chỉ là chóp bu trông thấy được trên mặt nước, còn tảng băng uất hận ngút trời cao thì đã ầm ĩ từ lâu dưới lòng đại dương là do chế độ khủng bố tàn bạo, cướp giựt tài sản qua các đợt đổi tiền, đánh tư sản, trước còn nhắm vào thành phần quân công cán chính VNCH, sau đó đánh vảo người Việt gốc Hoa và thường dân vô tội, nay đã thẳng tay triệt hạ ngay cả đảng viên thấp cổ bé miệng, bất luận gia đình liệt sĩ hay có công với cộng sản Bắc Việt xâm lăng.
Việc cướp đất cướp nhà đã và đang xảy ra khắp các tỉnh từ chục năm qua, gây thiệt hại cho hơn 627 ngàn gia đình, theo tài liệu điều tra của nhà nước cộng sản. Như vậy, từ con số hàng ngàn người, sẽ có hàng chục ngàn người trong một ngày rất gần đây đổ xô về Hà Nội và Sài Gòn để kêu oan khiếu tố tham nhũng. Bằng cớ là sau khi nhà nước cộng sản huy động hàng ngàn quân nhân, công an cảnh sát và đãng viên nồng cốt đàn áp dân oan biểu tình vào ngày 18/7/07, thì sáng ngày 03/08/07, hàng trăm dân oan các tỉnh Đồng Tháp, Bến Tre, Cửu Long, Bình Thuận... vẫn can đảm kéo về Sài Gòn biểu tình tuần hành trên đường phố.
Dân oan cho biết đây chỉ là ngày đầu trong chiến dịch Dân Oan tiến về Sài Gòn đợt 2 sau khi đợt 1 bị bạo quyền giải tán tại văn phòng Quốc Hội 2 đường Hòang Văn Thụ trong tháng 7 vừa qua. Vì bạo quyền đã không giải quyết ổn thỏa những vụ kêu oan nhưng lại tiếp tục cướp đất cướp nhà, nên trong những ngày tháng sắp tới, làn sóng kêu oan sẽ lan tràn như nước vỡ bờ, và theo như lời của BS Nguyễn Đan Quế tuyên bố với báo chí, dân oan đã tiết lộ với ông họ sẽ tiếp tục khiếu kiện bằng cách “ddánh du kích” và “xa luân chiến” trên khắp ba miền đất nước.
Kinh qua các cuộc cách mạng đánh sập độc tài trên thế giới từ trước đến nay, sự nhập cuộc của quần chúng là yếu tố quan trọng nhất. Có thể nói đó là yếu tố tiên quyết. Nói một cách khác nếu không có quần chúng nhập cuộc thì không thể có cách mạng bộc phát để đánh sập độc tài được. Tuy nhiên, yếu tố quần chúng tuy TỐI CẦN THIẾT, nhưng CHƯA ĐỦ. Muốn cho được đủ để gây đột biến, còn cần các yếu tố phụ sau đây:
1. Yếu tố lãnh đạo.
Quần chúng là sức mạnh vô địch, luôn luôn có lời nói cuối cùng trong mọi hình thức sinh họat quốc gia hoặc tranh chấp giữa các khuynh hướng và tầng lớp dân tộc. Nhưng quần chúng cần được lãnh đạo, hướng dẫn. Cần có sự dấn thân bất vụ lợi của trí thức giúp đỡ kế họach, chiến lược, chiến thuật để đương đầu với đối nghịch hoặc địch thủ, nhất là đối với địch thủ CSVN là một băng đảng có bề dày kinh nghiệm gần 80 năm lưu manh, lật lọng, gian ác và đại quỷ quyệt.
Lúc này, hơn lúc nào hết, các nhà tranh đấu trong nước phải ý thức yếu tố thiên thời địa lợi đã nằm trong tay phía đấu tranh. Lòng dân đã phân biệt bạn thù. Lòng dân cũng đã quyết tâm nhập cuộc giải thể cộng sản. Trí thức có hiểu biết rộng và mưu lược, nhưng nếu không dấn thân tranh đấu cùng với lực lượng quần chúng thì kết quả do từng vị trí thức đơn độc tạo nên không thể nào xóay mòn được hay đánh sập nỗi chế độ bạo tàn. Sức mạnh của quần chúng đã được thể hiện rõ rệt khi hàng trăm ngàn người dân Đông Âu xuống đường tranh đấu, giựt sập bức tường Bá Linh trước thái độ làm ngơ _ vì đang trên đà sụp đổ _ của Nga Xô. Sức mạnh của quần chúng cũng đã được thể hiện rõ rệt khi hàng trăm ngàn người dân Ukraine bất chấp sự đe dọa của Nga Xô, bao vây đòi hỏi Quốc hội bù nhìn cộng sản phải hủy bỏ cuộc bầu cử gian lận do cộng sản tổ chức. Bạo quyền có thể đàn áp bắt bớ giam cầm hàng ngàn người cùng lúc. Nhưng bạo quyền không thể bắt bớ giam cầm hàng trăm ngàn người cùng lúc được.
Ước mong các nhà tranh đấu trong nước sớm kết hợp nhau và dấn thân yểm trợ ngay các phong trào dân oan lớn mạnh như ngọn thủy triều “tsunami” quét sạch chế độ cộng sản bạo tàn đang lâm vào ngõ bí.
2. Yếu tố quân đội.
Muốn đàn áp hàng chục ngàn người, bạo quyền phải huy động quân đội. Quân đội của bất cứ nước nào, thuộc bất cứ chế độ nảo cũng từ nhân dân mà ra. Nói một cách khác, gia đình nào cũng có thân nhân ruột thịt trong quân đội. Hiện tình quân đội trong nước gồm có trên 99% sĩ quan, hạ sĩ quan và binh sĩ lãnh lương ăn mày, đói rách do đời sống đắt đỏ, vật giá gia tăng phi mã trong nước. Trong lực lượng “quân đội nhân dân” CSVN chỉ có 5, 7 tên tướng lãnh giàu sụ, tài sản phải đếm từ triệu mỹ kim trở lên. Chính các tên này đã và đang kiềm giữ quân đội trung thành với đảng, bảo vệ đảng bằng cách ra tay đàn áp các phong trào tranh đấu đòi nhân quyền và tự do dân chủ.