WASHINGTON -- Những nguời Mỹ suốt một đời đóng thuế về già hưởng tiền hưu và chương trình Medicare đang lo sợ vì mức sinh hoạt thiết yếu -- nhà cửa, thầy thuốc, xe xăng -- đều tăng cao hơn mức lạm phát do ngành xã hội áp dụng.
Điều đó làm cho cuộc sống những ngày còn lại của những người nghỉ hưu không được an hưởng nữa mà phải lo toan, chạy vạy.
Khó khăn này do con số thống kê chung của các cuộc thăm dò kinh tế, xã hội. "Chúng tôi bây giờ không còn có thể mua 2 chiếc xe, mua quần áo cho con cháu hay trả học phí cho chúng nữa. Chúng tôi không thể mua nhà hay xây mới, đi du lịch xa và lâu, giữa nếp sống theo thời thượng nữa… Trái lại, phần lớn các chi phí của chúng tôi là dùng cho tiền bảo trì nhà cửa, thuế bất động sản, tiền thầy và thuốc.." û
Đó là lời than phiền, kêu khổ tiêu biểu của một người Mỹ về hưu.
Tỷ lệ lạm phát được tính trên hàng ngàn giá món hàngnên không thấy lên bao nhiêu. Thế mà Ngành An Sinh Xã hội lại dựa vào những chỉ số đó để qui định mức sống tối thiểu. Và hậu quả là mức điều chỉnh lạm phát của ngành xã hội chỉ có 1,4% trong suốt 2 năm 2001 và 2002. Tỷ lệ này tăng ít thì tiền hưu cũng tăng ít, không theo kip tỷ lệ lạm phát ngoài xã hội.
Ngoài xã hội thực tế, chi phí y tế tăng 8,8%, thực phẩm, đặc biệt là khoai tây tăng 18%, xăng tăng 11%, và máy computers tăng 25,1%.
Nói gọn món hàng bây giờ phải trả 1,76$, mười năm trước chỉ phải trả 1$. Học phí đại học là thứ tăng như hoả tiễn, cao nhứt 273%. Y phục tăng 23%.
Do vậy Hội Người Hưu Mỹ, cho biết hưu viên Mỹ phải tính toán chi phí của mình trên căn bản mức gia tăng vật giá là từ 4 đến 5% mới sát với thực tế, chớ không thể dựa vào mức 1,4% của ngành xã hội được; nếu làm thế là phá sản.
Điều đó làm cho cuộc sống những ngày còn lại của những người nghỉ hưu không được an hưởng nữa mà phải lo toan, chạy vạy.
Khó khăn này do con số thống kê chung của các cuộc thăm dò kinh tế, xã hội. "Chúng tôi bây giờ không còn có thể mua 2 chiếc xe, mua quần áo cho con cháu hay trả học phí cho chúng nữa. Chúng tôi không thể mua nhà hay xây mới, đi du lịch xa và lâu, giữa nếp sống theo thời thượng nữa… Trái lại, phần lớn các chi phí của chúng tôi là dùng cho tiền bảo trì nhà cửa, thuế bất động sản, tiền thầy và thuốc.." û
Đó là lời than phiền, kêu khổ tiêu biểu của một người Mỹ về hưu.
Tỷ lệ lạm phát được tính trên hàng ngàn giá món hàngnên không thấy lên bao nhiêu. Thế mà Ngành An Sinh Xã hội lại dựa vào những chỉ số đó để qui định mức sống tối thiểu. Và hậu quả là mức điều chỉnh lạm phát của ngành xã hội chỉ có 1,4% trong suốt 2 năm 2001 và 2002. Tỷ lệ này tăng ít thì tiền hưu cũng tăng ít, không theo kip tỷ lệ lạm phát ngoài xã hội.
Ngoài xã hội thực tế, chi phí y tế tăng 8,8%, thực phẩm, đặc biệt là khoai tây tăng 18%, xăng tăng 11%, và máy computers tăng 25,1%.
Nói gọn món hàng bây giờ phải trả 1,76$, mười năm trước chỉ phải trả 1$. Học phí đại học là thứ tăng như hoả tiễn, cao nhứt 273%. Y phục tăng 23%.
Do vậy Hội Người Hưu Mỹ, cho biết hưu viên Mỹ phải tính toán chi phí của mình trên căn bản mức gia tăng vật giá là từ 4 đến 5% mới sát với thực tế, chớ không thể dựa vào mức 1,4% của ngành xã hội được; nếu làm thế là phá sản.
Gửi ý kiến của bạn