Hôm nay,  

San Jose Và Buổi Triển Lãm Tranh, Ảnh, Sách, Thơ, Nhạc, Hy Hữu

04/04/202509:42:00(Xem: 2240)

pic 1
Nhà Thơ Nguyễn Tư Phương ký sách

Hằng năm, cứ độ xuân về hoa xuân nở rộ. Năm nay, hoa ở Thung Lũng Hoa Vàng San Jose cũng nở, nhưng đó lại là những đoá hoa Nghệ Thuật đua nhau vươn mình khoe sắc.

Ngày Thứ Bảy 29 tháng 3 năm 2025 tại Citadel Art Gallery, một buổi Ra Mắt Thơ kèm thêm Triển Lãm đã được tổ chức thân mật và được sự hưởng ứng nồng nhiệt của khách thưởng ngoạn. Buổi hội ngộ văn học, nghệ thuật hy hữu này có sự góp mặt của nhiều tác giả với nhiều hình thái nghệ thuật như hội hoạ, điêu khắc, nhiếp ảnh, văn, thơ, sách, và âm nhạc. Gần 200 quan khách hiện diện đã làm bầu không khí nghệ thuật bừng sáng.

pic 2
Nhà Thơ Nguyễn Tư Phương đọc thơ của ông
Các tác giả gồm có:
Sách: Nguyễn Tư Phương, Đào Nguyên Dạ Thảo, Cung Tích Biền, Đặng Thơ Thơ, Trịnh Y Thư, Nguyễn Quang Nhàn, Nguyễn Hữu Liêm, Đinh Quang Anh Thái, Lê Lạc Giao, Tuệ Sỹ, Nguyễn Đức Sơn, Nguyễn Đức Tùng, Lê Đình Nhất Lang, Trần C. Trí, Nam Dao..v..v.. và rất nhiều tác giả khác.

Tranh: Trương Thị Thịnh, Đào Hải Triều, Ann Phong, Hà Cẩm Tâm, Cẩm Tâm, Paulina Đàm, Thái Bùi, Đào Nguyên Dạ Thảo, Henry Trịnh Nghiệp, Lê Quế Hương, Nguyễn Trí Minh Quang, Lâm Quang Kim Phượng, Ouater Trương Sand.

Nhiếp Ảnh: Hoang dã: Đỗ Danh Đôn. Phong cảnh: Trịnh Thanh Thủy

Nhạc Thính Phòng: MC Vĩnh Thanh Thảo, Đồng Thảo, Văn Quân, Trọng Khôi, Nguyên Nhu, Nguyễn Phước Nguyên, Mây Lan...v..v..

Phần mở đầu buổi nói chuyện, Nhà Thơ Nguyễn Tư Phương lên giới thiệu tên tuổi của rất nhiều vị khách và bạn bè thân quen đến từ phương xa về hội ngộ. Ông nói thêm, phòng Tranh hôm nay không những là nơi trưng bày tranh ảnh mà còn là không gian cho thơ ca, ngôn ngữ tìm chỗ đứng của nó, giữa thế giới màu sắc, ánh sáng và những góc nhìn đầy sáng tạo của người nghệ sĩ.

Mục đích buổi ra mắt tập thơ hôm nay của ông chỉ là cái cớ để bạn bè văn nghệ gặp mặt nhau để hàn huyên. HS Đào Nguyên Dạ Thảo đề nghị góp thêm một Hội Chợ Sách nữa. Rốt cuộc rất nhiều người hưởng ứng và thuận duyên nên buổi Ra Mắt Tập Thơ biến thành một buổi Triển Lãm Tranh, Nhiếp Ảnh, Thơ, Sách, Âm Nhạc mang  đủ hình thái Văn Học Nghệ Thuật.

Sau đó ông giới thiệu tập thơ mới của ông "Những Chiếc Bóng". Ông kể về những nhân duyên đã xảy ra, đã nối kết với tập thơ. Những áng thơ ca lần lượt được ông đọc cũng như vài xướng ngôn viên lên đọc. Thơ ông được nhiều người phổ nhạc và các nghệ sĩ, ca sĩ của Thung Lũng Hoa Vàng thay phiên nhau trình diễn. Nhà văn Cung Tích Biền cũng phát biểu cảm tưởng về buổi họp mặt bạn bè và thơ ca đầy thi vị và nghệ thuật này.

pic 4
Quan khách và phòng tranh
Khách quan đứng, ngồi chật kín cả phòng tranh không hẹn mà ở lại, để nghe phần nhạc thính phòng được nối tiếp sau đó. Các ca sĩ thân quen vùng vịnh thay nhau lên trình diễn, khiến bầu không khí sắc màu thấm đẫm tiết tấu thơ ca, âm nhạc đẹp như một bức tranh lập thể, đủ mọi hình dạng, màu sắc và ánh sáng.

Sự hiện diện hy hữu của rất nhiều tác giả đã mang tác phẩm của mình đến trưng bày khiến lòng tôi xúc động và phấn khởi. Tôi liền đi một vòng phỏng vấn các tác giả về những tác phẩm của họ.

Khi HS Nguyễn Trí Minh Quang được hỏi về ý nghĩa trừu tượng của tác phẩm tựa đề "Attachment"của mình. Cô nói, "bức vẽ có hình một thân người cầm sợi dây buộc vào đuôi 1 con cá có nghĩa là cô gái trong hình bị ràng buộc vào 1 con cá dù nó đã lìa đại dương và đã chết. Cô ta vẫn yêu mến, ôm ấp và cố ràng buộc vào nó bằng 1 sợi dây. Nói tóm lại, tác giả muốn nói đến tâm lý của con người vốn bị ràng buộc và lệ thuộc vào nhiều thứ trên đời, như danh tiếng, cái đẹp, sự dễ chịu hay thoải mái. Đôi khi nó mang đến kết quả là sự khổ đau."
pic 6
Bức điêu khắc"
Chết không một
lời trăn trối" của
Henry Trịnh Nghiệp

Henry Trịnh Nghiệp tham dự với 4 tác phẩm điêu khắc vừa Phù Điêu và Tượng Đứng. Một bức điêu khắc gây ấn tượng cho tôi nhất là bức "Chết không một lời trăn trối". Có hình tượng 1 chiếc quan tài với 1 bộ xương bằng dây kẽm màu đồng với tư thế nằm đảo ngược, phía dưới là 1 cái khẩu trang. Henry kể "Đó là hình ảnh người anh họ đã mất vì Covid, anh ấy nằm ngược mà còn ngoái đầu lên như muốn nói 1 lời trăn trối cuối cùng mà không nói được. Thời ấy, có khi người chết không biết tên tuổi là ai, họ chỉ để 1 cái nhãn là "Covid 19" mà thôi." Nhìn những chiếc đinh to tướng đóng vào bộ xương khiến tôi hình dung ra được sự đau đớn tột cùng của người chết.

Lúc xem một bức tranh Trừu Tượng có những đường cong, bố cục và màu sắc rất lạ. Tôi xin cô Paulina Jade tác giả của bức 'Ghost of The Writer' giải thích thêm về những gì cô muốn thể hiện trong tranh. Cô bảo "Tôi đã liên tưởng đến người chị đã mất của tôi và những gì thuộc về thế giới của chị ấy như thú vật chị yêu mến hay dòng nước mà chị đã hoà tan trong ấy, kể cả các hạt mầm gieo rắc cho sự tái sinh của chị trong lối vẽ Nghệ Thuật Biểu Hiện."


Bức tranh vẽ chiếc mặt nạ nhiều màu sắc và hình thể, trông giống một bức tranh lập thể dưới tiêu đề "Kiếp Sau" đã dấy lên trong óc tôi nhiều câu hỏi. Khi phỏng vấn tác giả Hoàng Thị Kim về bức tranh này, chị trả lời . "Có người hỏi: tại sao tôi vẽ những thiếu nữ xinh đẹp , có nàng bị che một mắt, có nàng mất nửa cái đầu, nửa cái mặt mà nhìn vẫn xinh tươi. Như trong tranh bìa tôi vẽ cho tập tân truyện : “Một Thời Nên Vắng Mặt” của Cung Tích Biền, tác phẩm ” Kiếp Sau” này nói lên điều gì? Nó mãi là một dấu chấm hỏi ray rứt của tôi: Có kiếp sau hay không có kiếp sau?"

Untitled-1"Kiếp Sau"  của Hoàng Thị Kim;  "Attachment" của Nguyễn T M Quang;  "Ghost of the Writer" của Paulina Jade

 
Thái Bùi, một hoạ sĩ về thể loại Installation Art kiêm điêu khắc gia. Ông thực hiện một màn vẽ tại chỗ bằng phấn trên sàn nhà trong chủ đề "Sống và Chết". Ông vẽ một con cá bị thương sắp chết và các con cá nhỏ bơi vòng quanh, với thông điệp về sự sống và cái chết là hai điều luôn đi đôi với nhau nên không có gì phiền muộn cả.

HS Đào Hải triều có 7 bức tranh trưng bày và ông cho biết thường triển lãm tranh của mình ở đây. Ông vẽ với nhiều thể loại, ban đầu Hiện Thực, bây giờ là Trừu Tượng vì nó dễ chuyên chở và giải quyết được tư tưởng và những vấn đề của ông.

HS Cẩm Tâm thì tâm sự chị rất hạnh phúc khi được tham dự buổi triển lãm với nhiều tác giả hôm nay. Chị thấy vui và kết bạn được với nhiều người cùng tâm nguyện và yêu nghệ thuật. Chị thích vẽ Phong Cảnh và Trừu Tượng để thể hiện tranh của chị.

Luật Sư Nguyễn Hữu Liêm có khoảng 8 cuốn sách viết về Triết và Luật Học tỷ như cuốn Dân Chủ Pháp Trị ông viết về việc thành lập một nền Dân Chủ Pháp Trị hy vọng cho Việt Nam. Ngoài ra ông còn có tham vọng kiến tạo một nền Siêu Hình Học bằng Tiếng Việt để đưa ra các khái niệm và nguyên lý Triết Học trong cuốn Thời Lý và Hiện Hữu.

Nhà Văn Nguyễn Quang Nhàn với cuốn Thánh Tích hay Sự tích Hoa Ti Gôn là những câu chuyện về sự sống mãnh liệt của con người, của gia đình, cội nguồn, và quê hương nơi chúng ta bỏ nước ra đi.

Nhiếp Ảnh Gia Đỗ Danh Đôn, có 28 bức ảnh trưng bày về Wild life (Hoang Dã). Ông tâm sự ông yêu thiên nhiên, động vật, nhất là chim. Sở thích chụp ảnh biến thành đam mê. Ông thấy chim đẹp nên tìm hiểu hoạt động và sinh hoạt của chúng. Chụp chim đòi hỏi sự kiên nhẫn và thời gian cũng như sự trợ giúp của kỹ thuật và máy móc.

Một người khách ngoại quốc phát biểu lúc được hỏi cảm nghĩ của ông khi tham dự buổi triển lãm tranh của Người Việt này. Ông James nhận ra có những bức tranh có nét vẽ rất mạnh mẽ, và thông điệp của nó rất rõ ràng. Ông tiết lộ ông cũng từng có tranh triển lãm ở đây trước kia. Khi tôi hỏi ý kiến của ông có thấy sự khác biệt giữa tranh của người Việt và người ngoại quốc không? Ông nói sự khác biệt cũng tùy thuộc vào các tác phẩm khác nhau. Có bức thể hiện rõ cái tinh chất Việt Nam nhìn vào là thấy liền như bức phong cảnh Đà Nẵng này tôi nhìn là nhận ra bãi biển này liền.

Một khách người Việt khi được hỏi, cô nói đây là lần đầu cô được dự buổi triển lãm đông và nhiều thể loại thế này. Cô thấy tranh đẹp quá và nể phục tài năng của các anh chị ở đây và cô cũng hãnh diện cho người Việt mình.

pic 3
Sách trưng bày


Trịnh Thanh Thủy

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Năm nay mang một ý nghĩa đặc biệt sâu sắc, là cột mốc 50 năm kể từ ngày những người tị nạn Việt Nam đầu tiên đặt chân đến Hoa Kỳ. Nửa thế kỷ kiên cường, dựng xây và tái định nghĩa thế nào là người Mỹ gốc Việt. Trong suốt hành trình đó, nghệ thuật kể chuyện đã đóng một vai trò thiết yếu—lưu giữ lịch sử, mở rộng tương lai, và thắt chặt cộng đồng. Chính vì thế, chúng tôi vô cùng tự hào được mang đến cho quý vị VietBook Fest năm nay—không chỉ một lễ hội sách, mà một không gian để kết nối, đối thoại và tôn vinh Bản Sắc Người Việt 50 Năm.”
Sự ra đi lặng lẽ của họa sĩ Nguyễn Đồng là một một dư vang trầm mặc trong ký ức nghệ thuật Miền Nam – một miền nghệ thuật từng sống động, tự do, nơi mà hội họa được đặt ngang hàng với văn học, triết học, và cả chính trị. Ông không những là một trong những họa sĩ tiêu biểu của thời Đệ Nhị Cộng Hòa, mà còn là nhân chứng của một nền văn hóa từng rực rỡ trước khi bị chôn vùi dưới lớp bụi chiến tranh và chính trị hóa nghệ thuật.
Buổi ra mắt tuyển tập "Nguyễn Thị Khánh Minh, Bằng hữu & Văn chương – Tạp chí Ngôn Ngữ ấn bản đặc biệt" cho thấy sự đóng góp, quý trọng của nhiều nhà văn, nhà thơ đối với nhà thơ nữ này. Độ dày sách này là 544 trang, dày gấp nhiều lần các thi tập trước kia của nhà thơ nữ này. Nơi đây cũng lưu giữ những ký họa, tranh bìa, thủ bút, thơ tặng, bình luận từ hơn 40 văn nghệ sĩ cho Nguyễn Thị Khánh Minh, trong đó có các tên tuổi lớn như Thầy Tuệ Sỹ, Bùi Giáng, Đinh Cường, Đinh Trường Chinh, Trịnh Cung, Trương Đình Uyên, Lê Thánh Thư, Đỗ Hồng Ngọc, và nhiều người khác.
Họa sĩ Hồ Thành Đức sinh năm 1940 tại Đà Nẵng, Quảng Nam. Ông tốt nghiệp Cao Đẳng Quốc Gia Mỹ Thuật Sài Gòn, sáng lập viên của Hội Họa sĩ Trẻ Việt Nam (1968-1975), Giáo sư hội họa Viện Đại Học Vạn Hạnh (1969-1975), Khoa trưởng ngành Họa Thực Tiễn tại Đại Học Phương Nam (1974-1975). Ông đã có rất nhiều cuộc triển lãm trong và ngoài nước. Tranh của ông cũng có mặt tại nhiều viện bảo tàng danh tiếng trên thế giới trong đó phải kể đến Viện Bảo Tàng Nghệ Thuật Smithsonian tại thủ đô Washington. Tranh của ông được đánh giá cao bởi nhiều cây bút phê bình hội họa trong và ngoài nước..
“Để có thể nối kết đồng cảm ý nghĩa và tình tự của một ca khúc với người nghe, người hát cần hiểu ca từ sâu sắc và rung động với tâm tình trong lời và nhạc.”
Một lần tôi bất chợt nghe Khánh Ly hát: Ta không thấy em từ bấy lâu nay, mùa mưa làm rừng đước dâng đầy/trên cao gió hát mây như tóc/tràm đứng như em một dáng gầy. Mỗi con lạch là mỗi xót xa, mỗi giòng sông là mỗi tuổi già, thành phố đâu đây khuất hình khuất dạng, cuộc chiến già nua theo mỗi tiếng ca…. (Thơ U Minh- Nguyễn Tiến Cung, Phạm Duy phổ nhạc.) Tiếnh hát của chị rời rạc, kể lể. Bài hát không có tiếng súng tiếng bom nào cả, nhưng qua cái giọng nhừa nhựa chẫm rãi của chị ta thấy như những trang sách viết về chiến tranh đang lật từng tờ và người lính đó đang bì bõm trong rừng đước U Minh. Anh không bao giờ còn gặp lại người yêu nữa. Anh tử trận hay người yêu đã bỏ đi xa? Kết thúc nào cũng buồn cả. Tôi nghe đi nghe lại nhiều lần đoạn hát giản dị này và lúc nào nghe cũng ứa nước mắt.
Lần đầu tiên tôi có cơ hội được một mình ngồi trò chuyện với cô Khánh Ly là một ngày của Tháng 3 cách đây tròn 15 năm – khi được sếp phân công phỏng vấn viết bài về sự có mặt của cô trong một đêm nhạc mang tên “Du Mục” của nhóm The Friends. Tôi vẫn nhớ như in lần đầu gặp gỡ đó – giữa Khánh Ly – người được xem như một trong những huyền thoại của làng âm nhạc Việt Nam, và tôi – một phóng viên mới bước vào nghiệp cầm bút chưa đầy 2 năm. Nơi cô hẹn tôi là quán phở Nguyễn Huệ của chú Cảnh ‘Vịt’ (chú Cảnh đã bỏ trần gian đi rong chơi ở chốn xa lắc xa lơ nào cũng đã vài năm). Hôm đó, chồng cô, nhà báo Nguyễn Hoàng Đoan, chở cô tới. Trong hơn một tiếng đồng hồ, tôi đã hỏi cô nhiều câu – phần lớn chả ăn nhập gì đến chương trình cô sắp tham gia – mà chỉ là những câu hỏi tôi tò mò muốn biết về Khánh Ly – một người được bao người ngưỡng mộ, bao người mơ ước được gặp mặt – lại đang ngồi đối diện tôi, cùng tôi uống cà phê trong quán phở, và làm tôi bị say thuốc lá
Người đàn bà ấy, đứng trên sân khấu với mái tóc buông dài, đôi chân trần và một ánh mắt không có gì ngoài sự thản nhiên. Người ta gọi bà là "nữ hoàng chân đất," nhưng bà không phải là hoàng hậu của bất cứ điều gì ngoài nỗi buồn nhân thế. Đó là sự thản nhiên của một người đã thấy hết những gì cuộc đời có thể mang lại: những đỉnh cao, những vực sâu, những ngày tháng của ánh hào quang và những đêm dài của sự cô đơn tuyệt đối. Nếu có một người nào hát về sự mất mát mà không làm cho nó trở nên ủy mị, nếu có một người nào hát về những điều tan vỡ mà không cần phải gào thét lên, thì đó là Khánh Ly.
Và đêm qua, chân dung ấy đã mang bao tâm hồn, bao thế hệ cùng trở lại bên nhau. Anh biết không, trong khuôn viên rộng lớn của Bowers Museum, em đã nhận ra, và tìm về với bao nhiêu gương mặt thân quen mà đã từ lâu em không gặp. Họ là những tên tuổi lớn của mọi lĩnh vực từ văn chương, âm nhạc cho đến điện ảnh... Họ là những vị đã bước qua tuổi tám mươi, đến những em nhỏ chưa tròn đôi mươi. Họ là những nhân chứng của cuộc chiến tranh. Như một định mệnh, những tâm hồn ấy lại ngồi bên nhau để cùng nghe tiếng hát vang lên: “Tình ngỡ chết trong nhau, nhưng tình vẫn rộn ràng, Người ngỡ đã quên lâu, nhưng người vẫn bâng khuâng” (Trịnh Công Sơn)
“Nếu không có tiếng hát Khánh Ly thì chúng ta có những gì, còn gì?” Nếu chỉ được chọn một câu để nói về người ca sĩ đã cống hiến gần cả cuộc đời cho âm nhạc, thì tôi xin chọn câu nói trên của MC Lê Đình Ysa trong “Đêm mừng Khánh Ly 80 tuổi” được nhóm bạn trẻ Nina Hòa Bình Lê, Ann Phong, Lê Đình Ysa, Nguyễn Lập Hậu & Jimmy Nhựt Hà... tổ chức vào tối thứ Sáu 7/3/2025 tại quận Cam, Nam California.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.