Hôm nay,  

Bài thơ Xuân trên tường nhà dưỡng lão

12/05/201919:34:00(Xem: 3807)
Hồ Thanh Nhã
    
Bài thơ Xuân trên tường nhà dưỡng lão

 

Người Mễ quét phòng

Gở tờ giấy trên tường vứt vào sọt rác

Bài thơ Xuân của ông lão nằm đây!

Khi xe cứu thương vừa đến hú còi

Ông lão đã ra đi về miền miên viễn

Bỏ lại đằng sau

Nhiều nỗi ưu phiền

Kể cả bài thơ Xuân trên vách

Chiếc giường trống nầy ngày mai thay khách

Cũng lẽ đương nhiên…vật đổi sao dời

Ông lão nằm đây năm năm bốn tháng mười ngày

Mỗi cái Tết

Có bài thơ Xuân

Giấy hồng điều chữ thảo

Năm mùa Xuân đi qua nhà dưỡng lão

Năm bài thơ đều đặn dán trên tường

Khi đợt gió Santa Ana về

Mang cái lạnh mù sương

Và hàng cây ven đường

Nở đầy hoa trắng

Là ông bắt đầu khai bút đầu Xuân

Sáng hôm sau cẩn thận dán trên tường

Khoe các bạn trong nụ cười miệng móm

Năm đầu tiên cũng có nhiều bạn đến

Sau đó thưa dần còn chỉ đứa con trai

Thường đến cuối tuần

Mang ít thức ăn ngoài

Có đôi lúc dắc theo hai cháu nội

Hai thằng cháu líu lo tiếng Mỹ

Ông nội cười…móm mém không răng

Cũng đôi lần

Ông nhờ tôi đẩy hộ chiếc xe lăn

Ra cổng đợi

Cuối tuần sao con không thấy bóng?

Ông ngồi đó mấy giờ bất động

Như pho tượng đồng buồn thảm cuối công viên

Khi gió thổi lên

Trên mái tóc bạc ưu phiền

Vài cánh hoa trắng

Bay buồn hiu lả tả

Chiều xuống rồi còn chi mà đợi nữa?

Chờ sang tuần…chiều xuống lại chiều lên

Khi đẩy xe về lại hàng hiên

Tôi bắt gặp đôi hàng lệ long lanh chưa ráo

Ôi nỗi cô đơn của người già trong nhà dưỡng lão

Như câu chuyện dài áo não đến trăm năm

Sáng đầu Xuân

Ông xếp gọn chiếc xe lăn

Rồi ngắm nghía bài thơ Xuân thư pháp

Khoe thằng con

Chỉ chỏ từng chữ một

Bút pháp rồng bay phượng múa mấy ai bằng?

Người con liếc qua chỉ có một lần

Rồi bận rộn xếp bánh trà kẹo mứt

Chỉ có tôi mỗi lần lên phiên trực

Là độc giả trung thành thưởng thức bài thơ Xuân

Thơ cũng chung chung

Ý cũng thường thường

Cũng nỗi nhớ quê hương…vùng trời kỹ niệm

Xa thật rồi từ cõi mù sương

Hoa Xuân nở trắng ven tường

Cố nhân mòn mỏi dặm đường viễn phương

Ôi nỗi nhớ đi vào câu lục bát

Có chiều dài bát ngát bóng quê hương

Tôi đứng đây

Nhìn khoảng trống trên tường

Lòng cũng trống

Như mất cái gì thân thiết

Từ sang năm cứ mỗi lần đón Tết

Chắc chẳng còn gì…

Gợi nhớ một người xưa!

 

                Hồ Thanh Nhã

.

Trên đây là bài thơ viết về cuộc sống cô đơn của một ông lão tị nạn thích làm thơ, trong nhà dưỡng lão. Nay thì ông lão đã mất rồi nhưng mỗi khi nhìn lại dấu vết mờ mờ lưu lại trên tường của bài thơ Xuân mà người Mễ đã gỡ đi, khiến cho cô y tá bùi ngùi xúc động. Còn đâu hình bóng ông lão dễ mến và bài thơ Xuân trên tường, mỗi khi cô lên phiên trực? Mất hết rồi!

 

Phần sau tôi xin kể sơ lược về cuộc sống, cách sinh hoạt của những người Việt già trong các nhà dưỡng lão ở quận Cam-Nam California – Đây  là những  cơ sở tư nhân được sự tài trợ của chính phủ. Phần lớn người già Việt Nam thường ở những cơ sở dưỡng lão do người Việt điều hành vì dễ giao tiếp hơn. Cũng có ít người các chủng tộc khác như Miên, Lào.. Nhưng đa số là người Việt. Ở đây nhân viên và y tá thường là người Việt. Thức ăn hàng ngày cũng do đầu bếp Việt nấu thích hợp với khẩu vị họ hơn là đồ ăn Mỹ. Hằng ngày vào mỗi buổi sáng, tất cả bịnh nhân đều được thay quần áo và vệ sinh cá nhân trước khi ăn sáng, với sự giúp đỡ của hộ lý. Mỗi phòng có 2 người ở. Nếu người nhà bịnh nhân muốn có 1 phòng riêng biệt hơn thì phải thêm tiền. Sau khi ăn sáng các cụ có thể nghỉ tại phòng hay tham gia sinh hoạt tại phòng cộng đồng,ở đó có TV, sách báo, cờ tướng, cà phê …Tất cả các cụ đều được bác sĩ khám định kỳ, thường xuyên tùy theo bịnh tật từng người. Vào mùa Hè, vài ngày trong tuần, hộ lý sẽ đưa các cụ đi các công viên, bãi biển ngắm cảnh, hóng gió Ở Viện dưỡng lão, tất cả mọi công việc đều được lập thành qui trình và được chuyên môn hóa nên các dịch vụ đều bảo đảm tốt. Thí dụ như các bịnh khác nhau, được chia từng khu riêng biệt để dễ chăm sóc.

Đăc biệt vào những dịp lễ Tết, Trung Thu, Giáng Sinh, Rằm lớn, lễ Vu Lan, Viện đều có tổ chức những lễ hội mừng như múa lân, biểu diễn ca nhạc …Thỉnh thoảng ũng có sự viếng thăm của các tổ chức tôn giáo, hội đoàn …Cũng có chương trình Vật lý trị liệu để điều trị các bịnh nhân bị Stroke, giúp họ phục hồi lại tay chân sau khi bịnh. Các món ăn Việt Nam được đổi mới hàng ngày, không bữa nào giống bữa nào.Những món ăn Việt đặc trưng như cá lóc kho tộ, thịt kho tiêu, canh chua, rau muống xào, đậu hủ dồn thịt.. thỉnh thoảng mới có. Ngoài ra còn có những món chay cho bịnh nhân ăn chay, nếu có yêu cầu. Nổ lực của Viện là làm cho người bịnh cảm thấy an vui, giãi tỏa bớt những nỗi cô đơn của họ khi sống xa người thân. Dưới đây là một bài thơ nữa về Thế giới người già. Xin mời mọi người thưởng thức   

    

Thế giới người già

 
Phòng ăn

Dọn dẹp thành sân khấu

Khán giả ngồi quanh bạc mái đầu

Từng chiếc xe lăn

Từng cảnh sống

Vô thường đâu có khác chi nhau

Đoàn văn  nghệ nghiệp dư

Giúp vui nhà dưỡng lão

Chiều cuối tuần lất phất mưa ngâu

Sân khấu phòng ăn

Vắng bóng đèn màu

Cô ca sĩ cất cao bài ca xứ Huế

Cô bé có mái tóc thề rất Huế

Đẹp làm sao áo trắng lúc tan trường

Bà giáo già nước mắt hai hàng

Ôi nhớ quá!

Một thời đứng lớp

Xa quá xa rồi

Chiều hôm bóng rợp

Tà áo bay theo đuôi gió Tràng tiền

Ông lão ngồi bên

Gục xuống gục lên

Miệng há hốc có nghe gì tiếng nhạc?

Có giọng hát chiều sâu man mác

Ngày hành quân lớp lớp đồi khô

Cả một đời trai

Chinh chiến ngục tù

Như canh bạc

Điêu tàn vận nước

Bây giờ ngồi đây…bạc trắng mái đầu nụ cười đâu mất

Trăm thứ bịnh thân già gầy guộc

Ngày lâm chung

Chắc cũng cận kề

Đời vô thường chợt tỉnh chợt mê

Cũng có ông kia

Nhúc nhích xe lăn muốn chạy khỏi hàng

Tay run rẫy

Theo nhịp đàn sân khấu

Cũng ba năm rồi

Ông mất dần trí nhớ

Con gái đến thăm mà cứ ngỡ người dưng

Người con ra về nước mắt rưng rưng

Mỡ không nổi cửa xe

Dưới làn mưa lấm tấm

Nhiều bà lão

Ngồi lim dim ngủ

Không biết có nghe gì tiếng nhạc lời ca

Sáu bảy chục năm qua

Như lớp sương mờ

Danh vọng lọc lừa

Chừng như phùi sạch dưới hiên nhà dưỡng lão

Vinh quang càng cao

Cuối đời áo não

Chiều nay

Ngồi nghe nhạc giúp vui

Có khi hân hoan…có lúc ngậm ngùi

Mà tâm thức

Hình như đi cõi ngoài mưa gió

Không cũng là không

Mà tựa như là có

Một cõi vô thường Bát nhã tâm kinh

Nào ai biết gì chợt nhớ chợt quên

Nhà dưỡng lão

Dưới ánh đèn sân khấu

Người hát người nghe quá đổi ngậm ngùi

Tưởng rằng đến đây

Ca hát giúp vui

Mà lúc ra xe lòng nghe nặng trĩu

Buổi sáng nở hoa

Buổi chiều khô héo

Như đóa phù dung sớm nở tối tàn

Thế giới người già

Thương quá là thương!

 

     Hồ Thanh Nhã

 .

 

 

 


 
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.