Hôm nay,  

Ngậm Ngùi Nhà Giáo

01/03/201400:00:00(Xem: 5699)
Những người từng là phụ huynh, từng có cơ duyên làm nghề nhà giáo... hẳn là sẽ ngậm ngùi khi nhìn thấy học đường bây giờ có quá nhiều điều bất như ý.

Hẳn nhiên, không thể mơ chuyện toàn hảo được. Nhưng hãy suy nghĩ xem, vì sao thời trước 1975, học đường thơ mộng hơn, ít bạo lực hơn, học sinh học siêng hơn, thầy cô được học trò quý trọng hơn. Và đặc biệt, khi so với học sinh Miền Nam, hãy suy nghĩ xem vì sao học sinh Miền Bắc hung hăng hơn, ma mãnh hơn...

Trước tiên, hãy xem các thống kê, theo bản tin từ báo Nông Nghiệp VN, qua bài “50% học sinh lớp 5 không biết làm toán lập luận.”

“...“Gần 50% học sinh lớp 5 không biết làm bài tập Toán có tính lập luận”, ông Trần Văn Kiên, Phó Cục trưởng Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng giáo dục (Bộ GD-ĐT) cho biết tại Hội nghị các Bộ trưởng giáo dục các nước sử dụng tiếng Pháp (Pasec) tổ chức ngày 26/2 tại Hà Nội.

Theo ông Kiên, kết quả trên có được sau khi Cục tiến hành khảo sát gần 5.400 HS lớp 2 và lớp 5 ở hai môn học Toán, Tiếng Việt đang theo học tại 180 trường thuộc 55 tỉnh, thành phố trong năm 2013, nhằm thu thập các thông tin về những nhân tố tác động đến kết quả học tập của HS. Khảo sát cũng cho thấy, ở lớp 2, các bài kiểm tra là quá dễ đối với HS ở cả đầu năm và cuối năm học.

Đối với HS lớp 5, gần 91% các em đạt tất cả các năng lực được đo trong bài khảo sát môn Tiếng Việt, theo các năng lực tối thiểu vào cuối cấp học mà Pasec đề ra. Tuy nhiên, ở môn Toán, gần 50% HS gặp khó khăn khi làm các bài tập có phần lập luận và yêu cầu giải quyết các vấn đề của cuộc sống hàng ngày.

Các cán bộ trong đoàn cũng ghi nhận trong đợt khảo sát này gần 20% hiệu trưởng không có phòng làm việc riêng; 65% trường không có phòng riêng cho giáo viên; 6% trường không có phòng vệ sinh hoặc nhà tiêu cho học sinh…”(ngưng trích)

Như thế, những thành công cá nhân, dù thành công tới cỡ nào, của một số em không thể làm đất nước tự hào trọn vẹn được. Thêm nữa, thành công cá nhân đó khi thực hiện được, như GS Ngô Bảo Châu, chủ yếu là do nỗ lực bản thân, do hoàn cảnh gia đình tạo phương tiện... Hãy hình dung, nếu Giáo sư Ngô Bảo Châu sinh trong một gia đình nghèo ở Đồng Tháp, và nếu thời tiểu học và trung học phải đi bán vé số nuôi cha mẹ bệnh nặng... Nghĩ thế, mới thấy trách nhiệm phải có của nhà nước trong việc tạo cơ hội bình đẳng cho mọi thành phần xã hội.

Bài viết của nhà giáo Thức Thức trên tờ Tuổi Trẻ, tưạ đề “Chúng tôi như những con “bù nhìn”...” hôm 27-2-2014 đã cho thấy nỗi đau của người thầy, từ tấm lòng yêu nghề và yêu trẻ cho tới cảnh trở thành bù nhìn, trích:

“...Tôi cũng là một giáo viên. Ở đây tôi không muốn bàn cãi thêm về hành động đúng sai của thầy trò (trong vụ thầy trò đánh nhau) vừa qua. Tôi chỉ băn khoăn, trăn trở một điều rằng vì đâu mà thầy phải đánh đổi cả sự nghiệp?

Thầy Tuấn trong một lần mất bình tĩnh, nông nổi, đánh mất bản lĩnh sư phạm của mình đã bị xã hội lên án, đánh mất danh dự và mất luôn cả “cần câu cơm”.

Ngay trong trường tôi, thi thoảng vẫn có chuyện học sinh mách với phụ huynh là bị giáo viên trên lớp đánh, mắng vì nói không nghe, vì đi học muộn, vì cãi lời... Sau đó bố mẹ các em phẫn nộ, chưa hiểu ngô khoai đã vội vã gọi điện lên ban giám hiệu đề nghị kỷ luật giáo viên đó.

Thành ra lâu dần người đứng trên bục giảng như chúng tôi hình thành suy nghĩ “mặc kệ chúng nó, em nào học nghiêm túc thì chú tâm, hết lòng dạy dỗ. Còn thành phần bất hảo, cá biệt thì mặc kệ, xem như không có mặt trong lớp, không dại gì động đến nếu như không muốn bị mang vạ vì phụ huynh phẫn nộ, làm khó. Không động đến các em cá biệt thì cũng không bị trừ lương, đụng đến có khi bị đuổi việc ngay...”.

Học sinh hư không được đánh, không được phạt. Trong khi đó vì thành tích của lớp, của trường đề ra nên giáo viên chúng tôi đôi khi còn không nỡ lòng đặt bút cho điểm thấp hoặc cho ở lại lớp cũng không được. Vậy nên thầy cô giáo như chúng tôi đây chẳng khác nào những con “bù nhìn”!...

...Buông xuôi với những “cậu ấm cô chiêu” cá biệt thì rất dễ, nhưng lương tâm nghề nghiệp không cho phép chúng ta đối xử vô tâm như vậy. Thử hỏi cách nào cũng không được thì phải dạy các em như thế nào?”(ngưng trích)

Có lẽ, vấn đề đã trở lại với Bộ Giáo Dục... Khi người thầy tự thấy mình bó tay như thế, tuụ thấy mình chỉ là bù nhìn như thế.

Có phải Bộ Giáo Dục đã trở thành bù nhìn cho thể chế này, và không nghĩ ra giải pháp nào có lợi cho hướng thăng tiến của dân tộc, nơi người người đều chăm lo học hành, và tất cả các học sinh quậy phá đều phải được đối xử riêng biệt, thậm chí, nếu cần, là phải cô lập trong một lớp giành cho các em quậy phá?

Hãy nghĩ rằng, học trò quậy phá trong lớp, cũng chính là phá hoại tương lai thăng tiến của các học sinh khác, đơn giản như thế.


.
.

Ý kiến bạn đọc
04/03/201413:46:48
Khách
Tôi nhớ hoài hồi sau 1975, mẹ tôi có người quen từ ngoài Bắc vô Saigon đến choi. Ông áy khen tre con trong này ngoan quá cô ạ. Vì khi đi hỏi đường ong đuoc bon nhóc trong xóm toi chỉ dan tu te ranh rẽ. Le phép .Sau đó ông chép mieng thở dài:" ròi cô xem vài chục năm sau khong còn đuọc thế đâu". Khi ấy hai mẹ con tôi khong hiẻu hét cái thở dài của Bác ấy. Thì ra tu 1954 đen 1975, ong đã sống qua chế độ đó hon 20 năm, đã kinh nghiẹm về sụ thay doi củ doi song, su huy hoại dao đúc và đã nhỉnh thấy miền Nam rồi cũng chịu khổ nạn như miền Bắc thôi. Cang nghĩ càng nuối tiếc cho một mièn Nam với mot nen giáo dục nhân bản, trò so thầy mà thầy cô được quí trọng như vàng . toi nhó hoi còn nhỏ ,đua nào được thày cô đen choi nhà thì bố mẹ lấy làm vinh dự lắm. Ôi đất nước toi, vì cớ gì mà khong đuoc song trong thanh binh de moi nguoi dan cùng tiếp tay xay dung dat nuoc phú cường. Nhìn qua các nước lân bang mà tủi hổ vô cùng!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lời Tòa Soạn: Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California.
Cuộc chiến thương mại vẫn xảy ra chung quanh hàng Việt Nam xuất cảng…Báo Diễn Đàn Doanh Nghiệp ghi nhận: Sau khi áp thuế chống trợ cấp 12% với ống thép không gỉ từ Việt Nam, Ấn Độ lại tiếp tục điều tra chống trợ cấp đối với ván sợi bằng gỗ.
Trộm kỹ thuật của Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh quốc, Pháp quốc… Lấn chiếm Biển Đông của VN, Philippines… Bây giờ TQ cũng chôm cả văn hóa VN, nói rằng áo dài VN là truyền thống thời trang Trung Hoa…
Xây cầu, rủ nhau xây cầu… Nhà nước xây không nổi, cạn tiền, nên vay tiền quốc tế để xây cầu…
Thiếu thịt heo, đặc biệt là dịp Tết sắp tới… Báo Vietnam Finance ghi nhận: Từ đây đến Tết, mỗi tháng sẽ thiếu khoảng 70.000 tấn thịt heo.
Vậy là huề… Trận bóng đá mọi người hồi hộp chờ, vậy là huề. Bản in TTXVN kể: Tuyển Việt Nam và tuyển Thái Lan đã cầm hòa nhau 0 - 0 ở lượt trận thứ 5 bảng G vòng loại World Cup 2022 diễn ra trên sân Mỹ Đình tối 19/11.
Nhức nhối vẫn là chuyện mua hàng ngoại về rồi dán thương hiệu hàng Việt… Infonet ghi lời một quan chức về tình hình “Nhập hàng nước ngoài về cắt mác dán nhãn Made in VN: Chúng ta đang tự giết chúng ta!”
Có nên hợp pháp hóa mại dâm để câu du khách? Các quan chức Hà Nội đã “bức xúc” nêu câu hỏi như thế.
Tình hình ung thư của dân mình có những con số đáng ngại: 70% biết có bệnh ung thư khi đã vào giai đoạn cuối… nghĩa là tới lúc khó chữa trị.
Bán nước với giá cắt cổ, hay giá rẻ mạt? Đó là chuyện Hà Nội mua “hớ” có phải không? Báo Tiền Phong kể chuyện nước sông Đuống bán giá khủng: Hà Nội 'hớ' khi chọn nhà đầu tư?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.