Bạn,
Theo báo quốc nội, trên địa bàn tỉnh Quảng Nam, có một làng nghề dệt chiếu được hình thành cách đây hơn 500 năm. Đó là làng An Phước, thuộc địa phận xã Duy Phước, huyện Duy Xuyên. Hầu hết, người dân trong làng đều biết làm chiếu, những đứa trẻ lớn lên trong nghề nhờ sự hướng dẫn của cha mẹ, ông bà. Có nhà có đến 7.8 đời làm chiếu, và luôn cố giữ truyền thống của làng nghề. Báo Thanh Niên ghi nhận toàn cảnh về làng này như sau.
Xuôi theo con đường quốc lộ khoảng 30km từ Đà Nẵng về phía Nam, thêm 2km đường xã, phóng viên tìm đến làng An Phước khi ở đây đang mở hội chiếu làng. Tại đây, có một nghệ nhân tên là Nguyễn Văn Trị, ở độ tuổi thất thập cổ lai hy, vẫn điêu luyện trong từng động tác, say sưa với từng câu nói về nghề dệt truyền thống đã có đến hơn 5 thế kỷ nay. Trong ánh mắt mờ đục của người nghệ nhân có mái đầu bạc như cước thỉnh thoảng ánh lên niềm vui và ẩn hiện những nỗi niềm thao thức cho nghề dệt chiếu An Phước mãi lưu truyền.Người nghệ nhân già tận tình hướng dẫn từng động tác của nghề dệt như thể chúng đã kết tinh vào ông từ bao đời. Để rồi, trong ông không nguôi niềm mong muốn viết thêm trang sử làng nghề.
Đã hơn 500 năm nay, khi các vị tiền nhân Thanh Hoá theo hành trình mở mang bờ cõi phía Nam, đã phát hiện ra vùng đất đai trù phú An Phước, đem về những cây cói trồng cấy, dệt nên những chiếc chiếu đầu tiên và dệt cả một truyền thống văn hoá nơi đây.Trải qua bao thế hệ, người làng An Phước đã dệt nhiều loại chiếu khác nhau: Chiếu bông, chiếu lảy (lảy chữ trên chiếu), chiếu bông lơi, chiếu xiêm... với một nét đặc sắc: "Chiếu làng An Phước có hoa văn sắc sảo, biết chặn chữ, bắt hình, những màu sắc hài hoà, cân đối...", nghệ nhân Trị cho biết. Công việc dệt chiếu đòi hỏi sự khéo léo và nhất là lòng yêu nghề. Từng động tác phải được kết hợp hài hoà giữa người lùa cói và ép cói. Trong các loại chiếu thì chiếu bông và chiếu lảy là khó nhất bởi nó đòi hỏi sự phân bố, bắt chữ sao cho đẹp và sắc sảo. Cứ thế, chiếu làng có ở hầu khắp các tỉnh, thành miền Trung. Theo cư dân Nguyễn Thịnh, một tiểu thương trong làng cho biết, mặc dù thị trường chiếu cạnh tranh lớn nhưng chiếu An Phước vẫn được người dân ưa chuộng, bởi "độ bền, dẻo, đẹp và nhất là có thể bắt chữ theo yêu cầu...".
Bạn,
Báo Thanh Niên cho biết, theo thống kê của xã Duy Phước: trong tổng số trên 600 khung dệt, hơn 100 lao động toàn xã làm nghề dệt, làng An Phước có đến gần 200 khung và khoảng 400 lao động thường xuyên. Nghề dệt chiếm khoảng 20% thu nhập toàn xã. Tuy nhiên, những con số này đang có dấu hiệu ngày một giảm, người làm nghề phần lớn là người già, phụ nữ, cố giữ lấy nghề, còn lớp trẻ theo nghề không nhiều, thường theo làm những công việc khác để mưu sinh.
Theo báo quốc nội, trên địa bàn tỉnh Quảng Nam, có một làng nghề dệt chiếu được hình thành cách đây hơn 500 năm. Đó là làng An Phước, thuộc địa phận xã Duy Phước, huyện Duy Xuyên. Hầu hết, người dân trong làng đều biết làm chiếu, những đứa trẻ lớn lên trong nghề nhờ sự hướng dẫn của cha mẹ, ông bà. Có nhà có đến 7.8 đời làm chiếu, và luôn cố giữ truyền thống của làng nghề. Báo Thanh Niên ghi nhận toàn cảnh về làng này như sau.
Xuôi theo con đường quốc lộ khoảng 30km từ Đà Nẵng về phía Nam, thêm 2km đường xã, phóng viên tìm đến làng An Phước khi ở đây đang mở hội chiếu làng. Tại đây, có một nghệ nhân tên là Nguyễn Văn Trị, ở độ tuổi thất thập cổ lai hy, vẫn điêu luyện trong từng động tác, say sưa với từng câu nói về nghề dệt truyền thống đã có đến hơn 5 thế kỷ nay. Trong ánh mắt mờ đục của người nghệ nhân có mái đầu bạc như cước thỉnh thoảng ánh lên niềm vui và ẩn hiện những nỗi niềm thao thức cho nghề dệt chiếu An Phước mãi lưu truyền.Người nghệ nhân già tận tình hướng dẫn từng động tác của nghề dệt như thể chúng đã kết tinh vào ông từ bao đời. Để rồi, trong ông không nguôi niềm mong muốn viết thêm trang sử làng nghề.
Đã hơn 500 năm nay, khi các vị tiền nhân Thanh Hoá theo hành trình mở mang bờ cõi phía Nam, đã phát hiện ra vùng đất đai trù phú An Phước, đem về những cây cói trồng cấy, dệt nên những chiếc chiếu đầu tiên và dệt cả một truyền thống văn hoá nơi đây.Trải qua bao thế hệ, người làng An Phước đã dệt nhiều loại chiếu khác nhau: Chiếu bông, chiếu lảy (lảy chữ trên chiếu), chiếu bông lơi, chiếu xiêm... với một nét đặc sắc: "Chiếu làng An Phước có hoa văn sắc sảo, biết chặn chữ, bắt hình, những màu sắc hài hoà, cân đối...", nghệ nhân Trị cho biết. Công việc dệt chiếu đòi hỏi sự khéo léo và nhất là lòng yêu nghề. Từng động tác phải được kết hợp hài hoà giữa người lùa cói và ép cói. Trong các loại chiếu thì chiếu bông và chiếu lảy là khó nhất bởi nó đòi hỏi sự phân bố, bắt chữ sao cho đẹp và sắc sảo. Cứ thế, chiếu làng có ở hầu khắp các tỉnh, thành miền Trung. Theo cư dân Nguyễn Thịnh, một tiểu thương trong làng cho biết, mặc dù thị trường chiếu cạnh tranh lớn nhưng chiếu An Phước vẫn được người dân ưa chuộng, bởi "độ bền, dẻo, đẹp và nhất là có thể bắt chữ theo yêu cầu...".
Bạn,
Báo Thanh Niên cho biết, theo thống kê của xã Duy Phước: trong tổng số trên 600 khung dệt, hơn 100 lao động toàn xã làm nghề dệt, làng An Phước có đến gần 200 khung và khoảng 400 lao động thường xuyên. Nghề dệt chiếm khoảng 20% thu nhập toàn xã. Tuy nhiên, những con số này đang có dấu hiệu ngày một giảm, người làm nghề phần lớn là người già, phụ nữ, cố giữ lấy nghề, còn lớp trẻ theo nghề không nhiều, thường theo làm những công việc khác để mưu sinh.
Gửi ý kiến của bạn