B À I C H Ư A T H U Ộ C

5/24/202410:33:00(View: 2111)
Lauren Adams Art
Lauren Adams Art

 

 

Nằm nghe thân thế bần hàn

nghe trời trút xuống dây thang của người

đấy rồi. cung bậc rong chơi

cùng vô lượng kiếp khóc cười như nhiên

nằm nghe thân xác triền miên

những giấc ngủ đỗ những miền dung cư

chuyến đi phương biệt tâm từ

rồi xanh tim mạch hiến dư cùng đời

ở rất lâu phía rực ngời *

vẫn nghe đồng vọng tiếng cười xa xăm

  

,

  

Vẫn là thực thể mù tăm

giọng chim hát sớm vàng âm nốt chiều

bước vào khuyên nhạc liêu xiêu

có khi níu lấy một tiều tụy xin

hát khuya như thể van tình

mềm hương dịu ngọt màu linh thứu còn

thơ là cánh áo rất non

mà sao dương bản đã ròn cung pha

một chữ gần lâm luỵ. xa

quyển sông núi lạnh qua phà hiển vinh

  

,

 

Vốn liếng dài hương bạch đinh

ở không là trọn với hình vô căn

mấy ai vạch thấu một lằn

từ tinh tươm sáng về lăn lóc chiều

một ngày vạn ngày. lửa. thiêu

bình nguyên hoa mộng cũng liều tro than

xứ thăng trầm của lê an

còn nghe tao ngộ mấy hàng tri âm

mai này đảo nghịch phù vân

dưới chân cột lữ muôn phần vị lai

 

,

 

Một ngày dìu đến xương vai

biển đâu gánh chịu bi hài nếp nhăn

trai tráng xuân đã dự phần

cây nêu ngày cũ hồng ân cuộc mời

đường ta dài như tóc lơi

nghe nhau sợi bạc cũng dời hương hoa

còn xung động với tam tòa

dù trong ngấn thủy đã nhòa thu lương

một thuyền quyên một má hường

còn yêu với cả từ chương muộn màng

 

 

)(

 

h o à n g x u â n s ơ n

3:38 AM

22. Mai 2020

 

*Ý, Bùi Giáng

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Vào thời điểm này, phải chăng thơ đã là món ăn tinh thần lỗi thời, mất hương vị quyến rũ, thua mùi phở hấp dẫn khi đói bụng? Đúng như vậy, có đói mới thèm ăn. Làm sao biết tâm tư của bạn đang đói? Hỏi thử nó có mệt mỏi, có căng thẳng, có phiền muộn chuyện đời, có ghét bỏ người khác? Nếu có, đúng rồi, nó đang đói. Thơ là món ăn tinh thần cổ truyền từ tiền sử. Nếu tiểu thuyết là bữa tiệc, truyện là bữa ăn tối, thì thơ Việt chính là phở. Một món ăn độc đáo cho bất kỳ người Việt nào tại gia hoặc tha hương.
cố gắng không rơi tõm xuống hố chữ nghĩa đen ngòm / đặc trưng của những ngày giãn cách xã hội theo chỉ thị / bầm dập nhừ tử sau cú trượt trên thang cuốn thời gian / hẹn một ngày có dịp chén thù chén tạc đưa cay ngả mặn /
khi đồng bằng cất tiếng ru của dòng sông / đất trời sẽ trở mình / thức dậy theo tiếng kêu tình nhân sông núi / tuổi xế chiều và bóng tối / đồng lõa một chút yêu nhau vội vã / như chén tương phùng uống cạn bình minh
giả sử niềm tin vẫn sáng soi / xác tín như bàn thờ trang nghiêm trong nhà / khói hương xì xụp vái / cầu người đã bỏ ta đi / đừng bỏ ta đi
Ngô đồng một lá rơi / Nhìn mắt em thoáng thấy / Mùa Thu, vàng đến rồi
Có khi tôi nối hai điểm bằng đường thẳng / Có khi bằng đường cong / Có khi bằng con đường dích-dắc / Có khi lại là những dấu chấm / Tưởng rất gần / Mà nối hoài / Hụt hơi / Không đến
Sáng và tối, mẹ và cha, âm và dương... đó là cánh cửa nhị nguyên đối đãi mở ra cái muôn màu muôn vẻ của đời sống này. Sáng và tối tuần hoàn lẫn nhau cho chúng ta cảm nhận về thời gian, cho nhãn quan chúng ta cảm nhận về bóng và hình. Bóng và hình này qua giác quan thi sĩ Khánh Minh và được nữ sĩ ghi lại cho nhân thế qua thi tập Ký Ức Của Bóng. Sau đó Khánh Minh “giải thoát” cho Bóng khỏi cái tạm bợ của một cảm xúc bất chợt, thả Bóng và cảnh giới miên viễn của bầu trời Thi Ca qua tập Bóng Bay Gió Ơi. Lần này trở lại với tập thơ Đêm, Bóng “về quê” thăm lại nguồn cội của chính mình. Chính trong Đêm Bóng ẩn mình an trú trong tịch tịnh. Cánh cửa nhị nguyên sáng tối khép lại, tịch tịnh của màn Đêm hiển lộ như là một biểu tượng cho cảnh giới không có thời gian mà Khánh Minh tạm gọi là “Nơi Dừng Lại Của Thời Gian Vĩnh Cửu”
Người đàn bà thức dậy / bỏ đi lúc mờ sương / vết trũng trên mặt giường / Còn ngập đầy bóng trăng.
như đốm lửa âm thầm / mẹ ngồi trầm ngâm bên cơi trầu / chiều xuống ôm bóng lặng / ngái ngủ tiếng kinh cầu lê thê / cơn mưa dông lướt thướt không dứt
Tôi không nói / Chỉ có hàng cây gió thổi / Và bóng. Tối / Tôi không ngủ / Chỉ có đêm đang trôi / Có lẽ sẽ một lời / Để đừng tan vào bóng tối
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.