Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (9)
Về tác giả
Danh sách tác giả
Nguyên Yên
Mới nhất
A-Z
Z-A
vắng nhà
23/11/2023
14:43:00
người chết không hót không bay không nhảy múa | con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ | con chó thất lạc buồn rầu
TRỐNG TRẢI
15/08/2023
09:35:00
là khi nước mắt khô đi | mọi thứ đều trở nên dư thừa | hiểu biết càng vô hiệu | những đốm loang không thể tẩy xóa
Chuyến Đi Xa
04/08/2023
00:00:00
Chúng tôi lái xe dọc theo Pacific Highway đến một điểm hẹn nơi hai chị em lần đầu gặp nhau. Trời vàng óng, nắng chiều đậu trên mái tóc ngắn bướng bỉnh soi rõ một nửa khuôn mặt em cương nghị với cặp mắt sáng, đen nháy, luôn mở lớn quan sát cuộc đời. Đưa tay vặn âm thanh xuống khi Khánh Ly hát đến đoạn “Tại sao ta sống chốn này, quay cuồng mãi hoài có gì vui” em hạ giọng nghiêm chỉnh: “Cảm ơn chị bỏ thì giờ đi với em. Nhất là vào một buổi chiều trời đẹp như hôm nay.” Tôi nhìn mắt em long lanh, có niềm vui pha lẫn nỗi buồn, tôi liên tưởng đến vẻ đẹp buổi chiều trước giờ tắt nắng.
dứt
04/11/2022
12:14:00
đóng chặt cánh cửa |vứt bỏ mẩu quen thuộc cuối cùng nào sót lại | ngoài kia những chiếc lá ố vàng đang rụng | mùa thu cũng bỏ đi.
Thơ Nguyên Yên: Tin - Chờ Đợi - Bất Hạnh
26/10/2021
13:47:00
giả sử niềm tin vẫn sáng soi / xác tín như bàn thờ trang nghiêm trong nhà / khói hương xì xụp vái / cầu người đã bỏ ta đi / đừng bỏ ta đi
nhẹ dạ
17/09/2021
23:50:00
từ biệt tích anh ta trở về ghé thăm / vẫn khẩu trang, áo cao su bảo vệ linh hồn, và / bảo vệ nguyên tắc không lây nhiễm / cảm xúc - anh nói – thứ phiền phức rẻ tiền / hệt như mong muốn vô hạn của đàn bà / làm đàn ông mất hứng.
bình minh
25/01/2021
10:49:00
thức dậy từ bóng tối / thấy màu sắc mọc lên trên ngọn đồi** / chúng ta là hành tinh xanh / là trái đất trở mình sau cơn tắm gội / thức dậy vượt qua những hố sâu / ngước mắt nhận anh em, nhận bạn bè / chúng ta những đứa con của Mẹ*** / không thể ngủ mê trong chia rẽ.
Vụ kiện “Tiểu Bang An Toàn” - Ai chống, Ai ủng hộ? Sợ hay Không Sợ?
15/04/2018
00:00:00
Lớn lên dưới chế độ Cộng sản Việt Nam, tôi đã từng quen với những nỗi sợ hãi bất chợt – tiếng đập cửa nửa đêm, công an xông vào nhà khám xét, ông cậu bị bắt, nhỏ bạn thân mất tích v.v. Phải mất nhiều năm sau khi định cư ở Mỹ tôi mới bỏ được thói quen nói thầm thì và tim đập thình thịch vì ... sợ. Mãi sau này khi trở thành công dân Mỹ, nỗi sợ hãi mới hoàn toàn biến mất. Chiều qua, ngồi ở tòa thị chính Westminster, nhịp tim tôi đã có lúc đập thình thịch. Lẽ nào tôi đang sợ?
Thơ Nguyên Yên
26/02/2017
00:05:00
Anh viết cho em câu chuyện chữ nghĩa thứ chữ nghĩa lọt lòng ngày mẹ gánh con
Quay lại