Câu hỏi cho Trạng Trình - từ kc Nguyễn

04/04/202320:22:00(Xem: 1989)
tranh Ann Phong 30 thang 4
Ann Phong
"Struggling Through The Dark Time"
Acrylic on wood panel.

 

cuộc chiến Việt Nam là cuộc chiến không cần thiết

đừng mím môi, đừng bực tức, đừng cười cái cười khinh miệt

tôi đang nói chuyện với Trạng Trình

tiên tri,

nếu có sấm về thế kỷ này

có bao nhiêu người tham gia cuộc chiến

bao nhiêu người vượt biển

bao nhiêu người bị ám bởi bùa độc lập tự do

 

con chốt nhỏ hay domino

lãnh đạo bảo vệ quyền lực và quyền lợi của dân tộc họ

tiêu đề nào là chính nghĩa

cứ hỏi công chúa Huyền Trân

 

nhưng chiến tranh là giữa những cá nhân

giữa những người đi vào lằn đạn

 

thế kỷ này

yên bình-cơm no- áo ấm

cho những người may mắn

gửi tiền và súng

cho người bị xâm lăng

đứng trong xe điện ngầm

nhìn người bị đánh đập

đừng can thiệp

đừng đối đầu việc làm man rợ

im lặng khi người chồng giết vợ trong ngôi nhà của họ

chúng ta có ngôi nhà của chúng ta

 


những người nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam

những người chết trên biển cả

cõi mông lung có nhìn về quê hương đó

áo giờ tương đối ấm

cơm giờ tương đối no

nếu có sấm về thế kỷ này

nếu biết chủ nghĩa sẽ chết

nếu biết chính nghĩa không còn ai tha thiết

có bao nhiêu người nằm xuống

có bao nhiêu người trôi trên biển

 

đừng mím môi, đừng bực tức

tôi đang hỏi những anh hùng

___

Questions for Trạng Trình - by kc Nguyen

 

the Vietnam War was an unnecessary war

don't get angry, don't laugh scornfully, don't purse your lips,

I'm talking to Trạng Trình, the prophet

Sir,

if there had been prophecies about this century

how many would have participated in the war

how many crossed the sea on flimsy boats

how many possessed by the independence and freedom spell

 

little pawns or domino

leaders protect theỉr power and their nation's interests

what makes just cause

just ask Princess Huyen Tran

 

but war is between individuals

among those who entered the line of bullets

 

this century

peace - full meal - warm clothes

for the lucky ones

send money and guns

to the invaded

standing in the subway

look at the beaten in quiet

don't interfere

don't confront barbaric acts

silence when husband kills his wife in their house

we have our own

 

those who lay down in the Vietnam war

those who died at sea

from the land of vagueness ever look at the country they left

now clothes relatively warm

now meals relatively good

if there had been prophecies about this century

if the death of communism had been predicted

ìf just cause would be no one’s interest

in the ground, how many would lie

in the sea, how many float

 

don't purse your lips, don't get furious

I'm asking the heroes

kc Nguyễn




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của ba người: Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Thy An...
Viết đôi dòng thư pháp ca ngợi Đức Thế Tôn mực loang như nước mắt ngấm ơn sâu vào hồn.
Chúng giết người vào buổi sớm mai/ Sáng Mồng Hai, ngày Tết / Chúng giết người không ghê tay,/ không giấu mặt./Những hàng xóm, phố xưa quen biết lâu dài, /chung tộc họ, tính danh, gia cảnh / Chúng giết người bởi quyết tâm định sẵn / "Đường vinh quang xây xác quân thù /Lềnh loang màu cờ thẫm máu.
Thơ của ba người: Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Vĩnh Ngộ...
lau nước mắt đi | những người tiễn đưa | lau nước mắt, rải trên đường những cánh hồng thật đỏ
Được tin nhà thơ Khiêm Lê Trung vừa từ trần sáng sớm mùng 9 tháng giêng năm Quý Mão, nhằm ngày 28 tháng 1 năm 2023 ở tuổi 68 tại California. Việt Báo xin đăng lại một bài thơ cũ của Ông. Xin thành kính chia buồn cùng tang quyến.
Thấy được mặt bên ngoài, không biết bên trong. Suy nghĩ bên trong, khiến nghi ngờ mặt ngoài. Có phải tất cả cái giống nhau, là cái như vậy? Còn cái khác nhau là cái ra sao?
Thơ của ba người: Quảng Tánh Trần Cầm, Thy An & Trần Hạ Vi...
---- Bài thơ tặng cặp tình nhân Trương Vấn & Kim Oanh Một thời anh mời em bước ra từ Thiên ý ngập tràn ánh sáng nơi những tiếng cười bay theo mây trời lãng đãng nơi niềm vui lơ lửng hương thơm tuổi học trò
Trong bài thơ “Không Đề” của cố thi sĩ Quang Dũng, có hai câu của chàng nói với nàng sau hai mươi năm xa cách, Em mãi là hai mươi tuổi/ Ta mãi là mùa xanh xưa… Điều gì khiến Quang Dũng vô hiệu hóa được sự tàn phai của thời gian? Mùa xanh ấy có phải là điểm nhấn rực rỡ của mùa xuân trên dòng trôi bốn mùa, và phải chăng tuổi hai mươi là nơi mà nhịp bổi hổi bồi hồi của đôi trái tim để lại dấu ấn? Nó mạnh mẽ tới mức người ta thấy thời gian ngừng lại. Ngang đó. Không trôi. Cứ là mùa xuân, cứ là hai mươi tuổi...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.