Ngồi Đây Góc Lưng Đời

23/11/202010:30:00(Xem: 2210)
PHONGBUTVB5
Tranh minh họa: Đinh Cường (2012)

 


ngồi đây dựa góc lưng đời

nghe miên man gọi những lời từ xa

chập chùng ẩn hiện ta bà

mây mưa qua đó cũng là đời nhau

 

ngồi đây hoa lá một màu

bốn mùa ghi dấu ba đào vọng sinh

môi mềm hát tiếng vô minh

rồi nghe ẩn dụ thình lình đổ ra

 

ngồi đây biển nhớ bao la

mênh mông sương khói như là vọng âm

một hàng cây đứng trầm trầm

hư không theo gió từ tâm chuyển lời   

 

ngồi đây tóc rối bời bời

xuân đông thu hạ gọi mời thiên thu

cảm lòng một chút sương mù

thấm lưng nghe mỏi tiếng ru chợt buồn

 

ngồi đây se sợi chỉ tuôn

thắt vào tâm thức mấy luồng cào thân

âm ba vọng lại bao lần

tâm kinh dao động ngại ngần trần gian

 

ngồi đây nhắc lại muộn màng

chắt chiu một cõi quan san mỏi mờ

cũng là góc đó hững hờ

ngã lưng nằm xuống bên bờ phù sinh

 

ngồi đây cuối hạ một mình

mênh mang chuông mỏ tượng hình reo vang

trên kia là tiếng ngọc vàng

dưới đây ngũ uẩn dọc ngang lưng đời …  

 

thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
má tôi ít nói / nhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìn / chuyện bão / chuyện mắc nợ ̶ ̶ ̶ nợ chồng chất nợ...
Về bên kia, anh để phía sau | Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt | Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay
Đau lòng nhất là tái ngộ với anh chị Phan Xuân Sinh-Thiên Nga sau 20 năm xa cách trong một buổi gặp gỡ với ACE văn nghệ vùng Houston, Texas vào trưa ngày 17 tháng 2 năm 2024, ngay ngày hôm sau anh phải nhập viện khẩn cấp vì bệnh tim mạch. Nằm hôn mê sâu 10 ngày vô phương cứu chữa, anh lặng lẽ từ giã cõi đời trong niềm thương tiếc của vợ con và bằng hữu. Ghi lại một vài chặng tương tác thân tình với anh Phan Xuân Sinh những ngày trước, như một nén tâm nhang tiễn đưa bạn hiền về nơi chín suối...
Lê An Thế -- Một du tử làm thơ, từ bao năm nay, tưởng xa xôi, nhưng rất gần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Xôn xao chút nắng chiều xưa / Nghe ra câu hát đẩy đưa bạt ngàn / Tiếng dần xa, tiếng vọng còn… / Bóng sầu theo những véo von trùng trùng...