Hôm nay,  

Khóc một chút rồi thôi

07/03/202410:08:00(Xem: 1313)
Truyện

ao-dai

Lily nằm ủ rũ trên giường khi tôi bước vào phòng, nó rên lên:
    – Mẹ, con buồn muốn chết luôn.
    – Nỗi buồn không làm mình chết đâu con.
    – Con sẽ tìm đến cái chết, con nhảy cầu Golden Gate.
    – Mẹ sẽ đưa con đi San Francisco, lên cầu Golden Gate. Biển dưới đó lạnh lắm con.
    Tim, mối tình đầu của Lily vừa chia tay, anh ta đã có người yêu khác. Lily đang thất tình đang đau khổ. Tim làm việc ngành tài chính ngân hàng, chàng trai có công việc tốt, đẹp trai, lịch sự đỏm dáng, luôn khéo ăn nói làm vừa lòng mọi người. Lần đầu tiên khi Lily đưa Tim về nhà giới thiệu tôi đã thấy không yên tâm với anh chàng dáng vẻ hào hoa bay bướm này, Lily của tôi tuy hai mươi mấy tuổi đời mà vẫn ngây thơ trung thực lắm, làm sao có cái nhìn tinh đời bằng tôi. Quen  biết và yêu nhau 3 năm nhưng Tim chưa bao giờ bàn tới chuyện đi đến hôn nhân. Tôi không tin là Tim yêu Lily nhiều như Lily đã yêu Tim.
    Đúng thế, Tim bỗng dần dần lơi là Lily, anh ta phản bội muốn bỏ rơi Lily nhưng lại kiếm cớ đổ vạ tại Lily làm cho anh ta phải…đau đớn chia tay. Kiểu vừa đánh trống vừa ăn cướp. Tôi hiểu điều đó nhưng Lily không hiểu. Tim  chia tay Lily vì…ghen. Khi Tim và Lily trong một bữa tiệc, bỗng có một chàng trai là bạn học cũ thời trung học nhận ra Lily nên đã đến chào hỏi chuyện trò, Lily và bạn đều mừng vui giây phút hội ngộ bất ngờ này. Tim nói đã cảm thấy bị “bỏ rơi” và “tổn thương”. Lý do lãng xẹt vậy mà Lily cũng tin và tự trách mình đã làm hư hỏng một chuyện tình.
    Tôi ngồi xuống giường bên cạnh con gái và dịu dàng:
    – Mẹ biết con rất yêu Tim, mong ước được là vợ Tim. Nhưng vì bất cứ lý do nào đó, không lấy được người mình yêu cũng đừng đau khổ bởi vì lấy được người mình yêu chưa chắc đã sung sướng hạnh phúc. Nghe con nói muốn nhảy cầu Golden Gate tìm cái chết dù con chỉ thốt ra trong lúc buồn chán, mẹ sẽ cho con nghe câu chuyện này.
    – Cũng là chuyện thất tình nhảy cầu chết hả mẹ?
    – Ừ,   Mẹ biết chuyện này khi còn ở Việt Nam, ở xóm mẹ, Tài là một chàng trai học dở con nhà nghèo, chỉ được cái mã đẹp trai, tán gái giỏi, sau 1975 Tài đi thanh niên xung phong về không có việc làm, Tài theo vài người bạn đi buôn bán chợ trời đồ cũ ở chợ Tân Bình, Tài quen Nhạn cô gái bán sạp quần áo trong chợ, cô Nhạn con nhà khá giả, tuổi mới lớn, xinh xắn hiền lành, đã yêu “sét đánh” Tài phong trần trong chiếc áo thanh niên xung phong bạc màu nắng gió nông trường dù khác biệt học vấn và gia cảnh, cha mẹ Tài đã mất, Tài đang sống chung  cùng mấy chị em trong căn nhà xập xệ của cha mẹ để lại. Cha mẹ Nhạn không chịu gả con gái cho Tài, họ quyết liệt ngăn cản. Cô Nhạn đau khổ và thất vọng một buổi chiều đã lang thang ra cầu chữ Y nhảy xuống sông tự tử…
    Lily nhỏm người dậy, chăm chú lắng nghe:
    – Cô Nhạn liều chết để bảo vệ tình yêu của mình. Cầu chữ Y có lớn có đẹp như cầu Golden Gate không mẹ?
    – Đi chết mà cũng chọn nơi đẹp hả con? Cầu lớn hay nhỏ, cầu đẹp hay xấu nhảy xuống sông sâu đều chết như nhau. Nhưng may mắn là cô Nhạn được người ta cứu vớt. Thế là sau cú chết hụt của con gái, cha mẹ Nhạn đành phải chấp nhận cho Nhạn lấy Tài còn hơn là sẽ có ngày vĩnh viễn mất con. Nhà gái bỏ tiền ra cưới hỏi cho đẹp mặt chứ nhà trai không cha không mẹ không cả bạc tiền.
    Cô tiểu thư nhà ba tầng lầu khu chợ Tân Bình về làm dâu xóm nghèo, ngày ngày Tài chở vợ đến chợ Tân Bình tiếp tục bán sạp quần áo cho mẹ để kiếm tiền còn Tài mãi mới xin được làm công nhân nhà máy X nhờ thuộc diện ưu tiên đã hoàn thành nghĩa vụ Thanh niên xung phong. Khi Nhạn sinh con, cô phải ở nhà chăm con không đi bán hàng chợ Tân Bình nữa, cũng là lúc gia đình lục đục, Tài dần dần lộ diện người chồng vũ phu, luôn chửi mắng và hành hung vợ. Nhạn cắn răng chịu đựng, tình yêu này, hôn nhân này chính Nhạn đã lao vào cho bằng được nên không dám thở than cùng cha mẹ.
    Mẹ Nhạn mỗi lần đến thăm con cháu, nghe hàng xóm nhỏ to bà biết chuyện, thương con thương cháu lại cho tiền. Có tiền Nhạn ít bị chồng đánh, khi hết tiền cô vợ tội nghiệp lại bị những trận đòn to trận đòn nhỏ. Hàng xóm đã cầu cứu cha xứ xóm đạo đến tận nhà khuyên nhủ Tài nhưng cũng chẳng thể bảo vệ hay cứu được cô.
    Lily ngạc nhiên:
    – Anh Tài yêu cô Nhạn lắm mà, sao anh ta thay đổi nhanh thế?
    – Cô Nhạn yêu Tài chân tình nhưng Tài không yêu Nhạn, chỉ muốn lợi dụng cô con gái nhà giàu.. Cũng như con và Tim, con yêu Tim chân tình nhưng Tim thì không, anh ta đã bỏ con vì có người khác nhưng cố tình đổ lỗi cho con làm lý do chia tay. Tim không phải là người đàn ông tốt.
    Lily im lặng nghe tôi nói tiếp:
    – Ngay cả những người thật lòng yêu nhau, khi đang hẹn hò người ta nâng niu yêu quý nhau lắm nhưng  khi đã thành chồng vợ thì khác, cuộc sống thực tế đời thường làm tan vỡ giấc mơ, làm người ta thất vọng nhau, chán ghét nhau. Không phải lấy được người minh yêu là ai cũng hạnh phúc tới răng long đầu bạc như người ta thường chúc nhau trong đám cưới.
    Lily giục tôi:
    – Mẹ kể tiếp đi, con thương cô Nhạn quá.
    – Mỗi lần cô Nhạn bị chồng đánh cô đã quỳ lạy van xin chồng tha hoặc chạy trốn sang nhà hàng xóm, nhưng sức chịu đựng có hạn. Khi đứa con 3 tuổi cô li dị người chồng tệ bạc vũ phu này. Tài trắng trợn ra giá nếu Nhạn muốn quyền nuôi con thì phải chi cho anh ta một số tiền lớn. Nhạn sẵn sàng bỏ của chạy lấy người, cha mẹ cô đã thí cho thằng rể bất nhân món tiền để con gái và cháu ngoại được yên thân. Hôm ra tòa li dị Tài đã gởi cho tòa lá đơn đồng ý giao con cho vợ nuôi tới khi khôn lớn. Thâm tâm Tài nào muốn nuôi con vừa tốn công vừa tốn tiền. Thế là anh ta phủi tay trách nhiệm và  có tiền bỏ túi.
    Lily bất mãn:
    – Con ghét anh Tài.
    – Hôm tòa án xử xong, cô Nhạn đã đến cầu chữ Y lang thang đúng nơi mà mấy năm trước cô đã đến.
    – Trời ơi, Sao cô Nhạn dại khờ thế? cô Nhạn lại muốn nhảy cầu tự tử vì  chia tay chồng hả mẹ?
    – Cô đến đây để rùng mình nhìn xuống sông sâu, để thấy mình năm ấy đã dại dột nhưng may mắn thoát chết và hôm nay cô cũng đã may mắn “thoát chết” lần nữa, là đã loại người chồng vũ phu hèn hạ ra khỏi cuộc đời cô, người mà cô từng yêu đắm đuối, từng muốn chết vì hắn. Cô Nhạn ăn mừng đấy con ơi.
    Tôi trìu mến nắm tay con gái, thủ thỉ tiếp:
    – Nghe xong chuyện này con hãy bình tâm đi. Thời gian sẽ xoa dịu những mất mát, những niềm đau. Mẹ biết hiện nay con đang đau buồn vì chia tay Tim nên thốt ra những lời tuyệt vọng. Nếu con muốn, mẹ sẽ cùng con đến San Francisco, cùng con đứng trên cầu Golden Gate, mẹ không tin  con sẽ nhày cầu cũng như mẹ không đời nào để con nhảy cầu đâu, nhưng mẹ sẽ để con đứng trên cầu và khóc, khóc tiễn một tình yêu, khóc đã từ bỏ được người tình  phản bội quay lưng.
    Lily khép mắt, nó đang lắng nghe tôi nói:
    – Khóc một lần rồi thôi nhé, đừng dư nước mắt khóc cho một tình yêu chẳng ra gì . Mẹ sẽ đi cùng con trên cầu Golden Gate có bao người, bao xe cộ đang xuôi ngược, nhịp sống mãnh liệt hết ngày này đến ngày kia không bao giờ ngừng nghỉ. Tình yêu cũng thế, người này phụ ta nhưng có người khác sẽ yêu ta. Khi con đi từ bờ cầu Golden Gate bên này xuống chân cầu bên kia sẽ có một chân trời mới  đang đợi chờ con đấy.
    – Mẹ ơi, con hiểu rồi.
    Lily mỉm cười đáp và hai dòng nước mắt đang lăn dài trên má…
 

– Nguyễn Thị Thanh Dương

(Jan. 2, 2024)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm đi Cần Thơ, đứa cháu gọi bằng chú kể chuyện đi Hòn Kẽm- Đá Dừng, ranh giới tự nhiên hiện nay giữa 2 huyện Quế Sơn-Hiệp Đức, một địa danh mà thời trung học và đến mãi sau này tôi vẫn nghĩ là vùng núi non hiểm trở phía thượng nguồn sông Thu Bồn, nơi được biết đến nhiều bởi trận lụt kinh hoàng ở Quảng Nam năm Giáp Thìn 1964...
Mùa hè một chín bảy hai, cha tôi tử trận ở Long Mỹ, để lại một vợ và bốn con. Mẹ lúc đó mới ba mươi sáu, tôi mười lăm và thằng Thanh vừa bảy tuổi. Sau gần ba tháng bàng hoàng, tang thương mẹ tôi trở lại với cuộc sống cơm áo đời thường với đàn con nhỏ dại...
Ngồi trên bãi biển Nha Trang khi thủy triều xuống cuốn nước xa bờ để lại vạt cát dài màu trắng mịn, và lúc nắng chiều chiếu xiên trên mặt biển gợn sóng lăn tăn, trông như dải lụa dát vàng lung linh đến tận các hải đảo xa mờ mây nước, khách nhàn du sẽ mê mẩn với sắc màu kỳ diệu của buổi chiều tà mà quên hết cảnh huyên náo chung quanh...
Buổi tối hôm ấy, Quân đến nhà Phượng chơi như thường lệ. Sau vài câu thăm hỏi tình hình bệnh của má Phượng, chàng thầm thì...
Mấy nay phân xưởng Debug của hãng máy tính nhận người vô liên tục, hàng hóa đang cần gấp. Hoài Hương lướt web và thấy hãng IMF đang cần nhiều người làm việc, có thể làm bán thời gian hoặc toàn phần...
Hoạt đạp chiếc xe đạp cà tàng đi lang thang trên khắp những con đường Sài Gòn để mua đồ phế liệu...
Tôi thuộc lứa sinh viên “tú tài Mậu Thân, cử nhân Nhâm Tý”, nhưng chỉ được vế đầu, còn đỗ cử nhân thì phải đợi đến… Giáp Dần...
Căn phòng này / chiếc bàn này / nơi chúng ta đã từng ngồi / nâng ly / chúc mừng một bức tranh vừa hoàn tất / chúc mừng một cuốn sách vừa in xong / chào mừng một người bạn từ phương xa đến...
Tôi xin kể bạn nghe câu chuyện về hai ngôi làng, một của người Bahnar và làng kia của người J’rai trên vùng cao nguyên Trung phần Việt Nam, bây giờ được nhập chung là tỉnh Gia Lai-Kontum. Nói rõ hơn một chút, Làng Hồ, ngôn ngữ Bahnar là Kontum; Làng Đuôi, tiếng J’rai là Pleiku...
Làm người Huế là đã mang một cái “nghiệp” tha hương. Vì đất thì chật mà lòng người thì rộng lớn nên không giữ được những bước chân ôm mộng viễn xứ sông hồ. Huế kỳ cục, ở thì không thấy thương mà đi xa rồi mới quay quắt nhớ. Nhớ đất, nhớ quê có khi di lụy cả một đời…
Nhà Trần đã khởi nghiệp với năm vị vua liên tiếp đều là những bậc anh hùng. Mặt ngoài các ngài đã lập được những chiến công hiển hách, đẩy lùi được mấy cuộc xâm lăng của lũ cường khấu phương Bắc. Mặt trong các ngài lại giỏi việc văn trị, cố gắng lo cho muôn dân được sống trong cảnh no ấm, yên vui. Thời kỳ vinh quang, thịnh vượng đó đã kéo dài gần một trăm năm...
Cầu Hội có dáng “hình thang” thật đơn giản, cao và thông thoáng. Chỉ là chiếc cầu gỗ mảnh khảnh nên nó lại phù hợp, hài hòa với sự êm đềm lắng đọng của cảnh vật chung quanh. Vì cầu Hội cao và thông thoáng nên thuyền qua lại ngược xuôi dưới gầm cầu được dễ dàng. Dưới gầm cầu, bóng núi và mây vẫn lung linh, trôi chảy theo dòng suối mà không bị vướng mắt, hay bị cắt ngang hoặc che lấp...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.