Thơ song ngữ từ trong tù

1/4/201607:47:00(View: 6791)

Thơ song ngữ từ trong tù


Bài của Đòan Thanh Liêm


Tôi chẳng bao giờ là người chuyên môn làm thơ. Nhưng ở trong tù lâu ngày, thì cũng lai rai làm được một số bài ngăn ngắn cho dễ nhớ, và cũng giúp làm khuây khỏa nhẹ vơi đi nỗi buồn chán cô đơn. Vì không thể viết ra giấy và gửi cho bà con bạn bè ở ngoài trại giam, nên chỉ có thể đọc cho một vài người bạn tù thật là thân thịết nghe mà thôi. Tính ra trong 6 năm ở tù, tôi cũng làm được đến 30-40 bài, nhưng hiện chỉ còn có thể viết lại được chừng 25 bài mà thôi.


Đặc biệt trong mấy năm phải đi lao động tại trại giam ở Hàm Tân, PhanThiết, tôi có làm được vài bài thơ song ngữ tiếng Việt và tiếng Anh. Nay xin ghi lại để quý bạn đọc cho vui vào dịp Đầu Xuân Kỷ sửu 2009 vậy nhé.


Đầu tiên là bài “Vùng lên, Các bạn ơi!”, “Friends, stand up!”. Bài này được làm vào hồi Tháng 8 năm 1994. Và người đầu tiên tôi đọc cho nghe là Bác Lý Trường Trân, cựu Dân biểu thời Đệ nhị Công hòa. Bác Trân bị tù lần thứ hai từ năm 1987 đến cuối năm 1994 mới được trả tự do.


Bài thứ hai là bài “Nói với các bạn trẻ”, “A Message to Youth”. Bài này được làm vào Mùa Xuân năm 1995 và được đọc lần đầu tiên cho anh Lê Thái Chân. Anh Chân trước kia là sĩ quan Pháo binh của Lữ đòan Dù, và là người tù lâu nhất trong số các sĩ quan “phải đi học tập cải tạo”, tổng cộng đến 20 năm, suốt từ 1975 đến 1995 mơí được thả về. Bài này đã được nhạc sĩ Phạm Đức Huyến ở San Jose phổ nhạc phần tiếng Anh vào năm 2000. Và nhạc sĩ Xuân Điềm ở Little Saigon phổ nhạc phần tiếng Việt vào năm 2002.


Cả hai bài thơ này, phần tiếng Anh thì đã được các sinh viên người Mỹ, cũng như người các nước khác đọc nhiều lần tại những buổi sinh họat văn nghệ, nhân dịp Hội thảo quốc tế về Xây dựng Hòa bình (Peacebuilding seminars) tại các tiểu bang Virginia và Tennessee.


Và riêng bài “Friends, Stand up!”, thì lại còn được chị Colleen Malone ở Canada phỏng vấn tôi tại Đại học Eastern Mennonite University (EMU) Virginia và lấy đăng trên website Peacevox.com (Tiếng nói Hòa bình) vào năm 2002, cùng với một bài khác nừa là bài “Reflections on My Days in Jail” (Suy nghĩ về Những Ngày Trong Tù), cũng do tôi viết trực tiếp bằng tiếng Anh hồi còn ở tại trại Hàm Tân vào Tháng Mười 1995, tức là sau 66 tháng ở trong nhà tù cộng sản.


Lại nữa, cả bản nhạc do nhạc sĩ Phạm Đức Huyến phổ thơ nói trên do ca sĩ người Mỹ hát và ghi âm trong môt CD, thì cũng được trình bày vào những dịp này.


Hai bài thơ này nguyên văn như sau:


I - Vùng lên, Các bạn ơi!  

 

1. Các bạn ơi! Hãy sẵn sàng:

Đã đến lúc                                                                   

Ta phải công khai trực diện                                        

Lăn xả vào cuộc chiến.                                                         

Chúng ta đòi hỏi                                                                  

Không phải chỉ cơm no, áo ấm                                           

Mà còn cả nhân phẩm, tình thương.                                   

Để chống lại bạo quyền độc ác                                           

Ta phải được trang bị bằng                                         

Lòng kiên cường can đảm                                                   

Sự nhẫn nại hy sinh                                                             

Và tinh thần bất bạo động.                                                  

 

2. Các bạn ơi!                                                              

Hãy đồng lọat lên tiếng

Nói rằng:                                                                           

Chúng ta không còn khiếp sợ                                          

Trước bạo lực trấn áp                                               

Với tù ngục đọa đầy                                                  

Và tra tấn khủng bố                                                  

Bởi vì chúng ta đã trưởng thành chững chạc                   

Trong biệt giam tối tăm                                           

Với đói khát dầy vò                                                 

Và khổ sai cưỡng bức                                              

Và cũng bởi vì chúng ta luôn noi theo                                     

Lời giáo huấn từ ngàn đời                                         

Của cha ông                                                              

Đó là: “Uy vũ bất năng khuất!”     

 

3.-  Các bạn ơi! Hãy tiếp tục: 

Cuộc tranh đấu cam go 

Nhất quyết không hề khoan nhượng

Phải đòi cho bằng được

Để mọi người

Được sống cho ra con người

Với danh dự phẩm giá

Trong công lý an toàn

Và tự do dân chủ.

Phải diệt trừ tận gốc

Nạn độc quyền ngang ngược

Nạn bè phái nghinh ngang

Nạn giáo điều bệnh hoạn

Nạn tồi dở tầm thường                                    

nhàm chán đến nôn mửa!

 

4.-  Các bạn ơi!

Hãy vui mừng

Trước trang sử mới

Của Đất nước thân yêu

Của Dân tộc bất khuất

Đang vùng dậy

Sừng sững oai nghiêm

Như Phù Đổng, Quang Trung

Như Hưng Đạo, Nguyễn Trãi

Các Anh Hùng Bất Tử.

Bởi vì: Nhất định ta phải thắng

Cương quyết ta sẽ thắng

Và cũng bởi vì:

Nhân nghĩa thắng hung tàn

Tình thương xóa thù hận./

                                                                                                             

I. Friends, Stand  up!  

 

1. Friends of mine, be ready:                             

It’s now time for us                                                        

To openly and directly                                                    

Launch ourselves into the battle                              

We ask for

Not only food and clothes                                       

But also Dignity and Love.                                              

Against the Brutal Tyranny                                              

We fight, equipped with                                                    

Undaunted Courage                                                 

Perseverance, Sacrifice                                                     

And Non-Violence.  
                                                          

2. Friends of mine, let’s raise our voice              

Saying that

Not any longer we fear                                                    

Violence, Oppression                                             

Jail, Torture                                                            

And Terror.                                                             

For we’ve grown much mature                                          

In dark cells                                                             

In ravaging hunger and thirst                                  

And in forced labor.                                                

And also for we follow                                                       

The perennial teaching of our Fathers                                

That’s:  Never to power be subdued!    

 

3.- Friends of mine, let’s continue:

The arduous combat

Without any concession whatever                          

Resolutely we claim for everyone else

The right to live as An Human Being

With Dignity and Honor

Justice and Security

In Freedom and Democracy

Determined we are to root out

That arrogant monopoly

Unscrupulous sectarianism

Insane dogmatism

And nauseating mediocrity.

 

4.- Friends of mine, let’s rejoice

At the new chapter

Of  our beloved Fatherland

And our Indomitable People 

That’s rising up

Proud and fierce

Like Phù Đổng, Quang Trung

Hưng Đạo, Nguyễn Trãi

Our Immortal Heroes

For surely we shall overcome,

Certainly we shall overcome

And also for all the times 

The Humanitarian Cause  

Wins over Brutality 

And Love wipes away

Hatred ./        

          

  

II- Nói với các bạn trẻ                             

 

1.-  Các bạn trẻ của tôi ơi!                                            

Hãy suy nghĩ chính xác                                                   

Để khám phá được những Diệu kỳ                                 

Trong thiên nhiên và xã hội loài người.                          

Hãy có lòng nhân hậu                                                      

Để yêu thương tất cả mọi người                                       

Kể cả kẻ thù.                                                                    

 

2.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                            

Hãy nâng tâm trí lên cao                                                 

Để tạo cho cuộc sống thêm ý nghĩa.                               

Hãy chịu trả đắt giá                                                         

Để có được sự cao cả nơi tâm hồn.                                 

 

3.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                              

Hãy chia sẻ những phúc lộc                                               

Với tất cả anh chị em mình.                                               

Hãy đích thực là mình                                                        

Với phong cách tốt đẹp xưa nay                                        

Giữa lòng cái thế giới hỗn độn này.                                  

 

4.- Các bạn trẻ của tôi ơi!                                             

Hãy có hành động thích đáng                                              

Trong giờ phút đầy thử thách                                              

Của Lịch sử vinh quang chúng ta.                                        

Hãy sống thật sung mãn                                                       

Bằng yêu thương trọn vẹn                                                   

Và biết tận hưởng sự An bình ngây ngất                            

Trong sâu thẳm nội tâm chúng ta./         

 

II-  A Message to Youth 

 

1.-   Young friends of mine:

Let’s have the Right Thinking

To discover the wonders

In the Nature & Human Society

Let’s have the Nice Feeling

To love everybody

Even our enemy.

 

2.- Young friends of mine:

Let’s raise our heart

To make life more meaningful

Let’s pay the high price

To get the greatness for our soul.

 

3.-  Young friends of mine:

Let’s share the blessings

With all our brothers & sisters

Let’s be ourselves

With our usual good manners

Among this confusing world.

 

4.-  Young friends of mine:

Let’s act accordingly

In this challenging moment                         

Of our glorious history

Let’s live fully

By loving totally

And enjoying Peace&Ectasy

Deep in our innerselves./

 

Làm tại Hàm Tân Phan Thiết 1994-95

Trại Z30D, Khu K2.

Sao lục lại tại California USA

Tháng 11 Năm 2008

 

Đoàn Thanh Liêm


.
.







         

 

.
.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
Tháng 7. Mùa hè đang gửi đến đây một sứ giả vô cùng dễ thương. Phượng tím. Đi đâu chợt cũng bị màu tím thơ mộng ấy níu mắt nhìn, làm dịu đi cái nóng chói chan. Bạn đang ở đâu, buổi sáng rực nắng đi chơi hay chiều mệt nhoài sau giờ làm việc, hay tối, hay khuya, hàn huyên bạn thiết, hoặc giả nói chuyện một mình, tất cả những tâm trạng thời gian đó, bạn sẽ tìm thấy được trong Căn phòng chứa đựng mọi khoảnh khắc, nơi các nhà thơ Hoàng Trúc Ly, Duy Thanh, Nguyễn Thùy Song Thanh, Tomas Transtromer, Âu Thị Phục An, Chiêu Anh Nguyễn, Nguyễn thị Khánh Minh, Trương Đình Phượng, Inrasara, Phạm Thiên Thư, Nguyễn Xuân Thiệp, đọc cho bạn nghe những vần thơ mang âm hưởng chói chan của mặt trời mùa hạ, hoang mạc gai xương rồng, mật ngọt của thiên nhiên…
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
… Đã bao năm rồi, biết bao nhiêu nước chảy qua cầu, có quá nhiều điều để không thể nào quên. Ngay trong tù đày, những hình ảnh hồi tưởng chưa bao giờ là cuộc duyệt binh vĩ đại đầy màu sắc và ồn ào của ngày Quân Lực; mà luôn luôn là những bước chân diễn hành thầm lặng của một tiểu đội lính vô danh ở ngày giờ cuối cùng của một thành phố trước khi mất tên Sài Gòn. Người chuẩn úy ấy bây giờ ở đâu, trong một trại cải tạo nào, còn sống hay đã chết, số phận những người lính can đảm kỷ luật tới giờ phút chót ấy bây giờ ra sao, cũng không ai được biết. Liệu có thêm được một dòng chữ nào giữa những trang quân sử viết dở dang để nói về cuộc diễn binh kỳ lạ cấp tiểu đội mang biểu tượng hào hùng của quân lực ở ngày giờ cuối cùng trước khi cả toàn quân tan hàng rã ngũ... (Ngô Thế Vinh, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn.)
LTS: “19 Hè 72” là một bài trường ca của nhà thơ Ngu Yên viết về chiến tranh Việt Nam với những hình ảnh thống khổ và chết chóc đau thương do chiến tranh gây nên. Và để tri ân người lính Việt Nam Cộng Hòa. Khác với những trường ca thường thấy trước đây, nhà thơ đã kết hợp một cách sáng tạo giữa thi ca với tài liệu từ những trang bút ký, hình ảnh chiến tranh, ca khúc, thậm chí quân sử, để thơ không chỉ là những câu chữ thuần túy nữa, mà là một bức tranh linh động và xúc động khiến người đọc không khỏi bồi hồi khi đọc, dù những điều được nhắc đến trong bài thơ xảy ra cách nay đã trên nửa thế kỷ. Việt Báo trân trọng giời thiệu.
Dấu thời gian để lại trên con đường nó đi qua là tàn phai, là những đổi thay tác động vào tâm thái vui buồn của ta, tạo nên hoài niệm, và ước mơ. Vậy cái lúc đang thở, bạn có biết thời gian đang có mặt không, và có nhìn kỹ người bạn đồng hành ấy không. Phải chăng lúc dừng lại đó là ta đang thức cùng hiện tại? Trong Kinh Người Biết Sống Một Mình, Đức Phật dạy: Đừng tìm về quá khứ/ Đừng tưởng tới tương lai/ Quá khứ đã không còn/ Tương lai thì chưa tới/ Hãy quán chiếu sự sống/ Trong giờ phút hiện tại/ Kẻ thức giả an trú/ Vững chãi và thảnh thơi.
Gió gỡ bóng tối rừng thông./ Sáng trăng lang bạt theo dòng lân tinh./ Suốt ngày đuổi bắt ái tình./ Sương mù nhảy múa bóng hình yêu đương./ Hải âu lạc cánh tây phương./ Cao, cao, ngọn nến dễ thường ngôi sao.
Đó là câu kết một bài thơ của nhà thơ Iya Kiva, là một trong nhiều nhà thơ trẻ Ukraine hiện nay. Bà đã dùng câu thơ “Tháng hai. Lấy mực ra và khóc” của thi hào Nga Boris Pasternak (February. Get ink and weep!) để làm tựa đề cho ba bài thơ của bà. Cùng với các nhà thơ Ukraine khác như, Taras Shevchenko, Pavlo Vyshebaba, Oksana Zabuzhko, chúng ta thấm thía hơn thân phận dân tộc Ukraine, máu và nước mắt họ làm cháy bỏng trái tim thế giới.
Từ những ý nghĩa của bút hiệu Nhã Ca, tôi có thể viết ra một đoạn bói số mệnh nhà thơ:“Nhã Ca: tuy là một loài cỏ dại, nhưng có tiếng thơ thanh thoát tao nhã bên ngoài, bên trong chứa đầy nghịch ngợm, khác thường. Trải qua cuộc sống thăng trầm, tiếng thơ trở thành tiếng ho, tiếng nôn mửa, rồi tiếng thơ đó, về chiều, lắng đọng thành âm điệu cà sa.” Tác phẩm “Nhã Ca, Thơ” toàn tập cho phép tôi có cái nhìn tổng thể và cũng trả lời được nỗi niềm thắc mắc của cậu học trò mới lớn, khi đọc bài thơ “Vết Thẹo.”Từ tuổi thiếu niên vươn lên tuổi thanh niên, ngoài trừ thân xác nẩy nở, trí tuệ cũng gia tăng tò mò và tưởng tượng. Hầu hết, tò mò tưởng tượng lúc đó, hướng về phụ nữ, đối với tôi là một nhân vật thần bí. Khi vô tình đọc được bài thơ “Vết Thẹo”, tôi vô cùng sửng sốt. Tôi sống tự do trong thân thể mình / Nghe vết thẹo lớn dần và mọc rễ.” Đọc lên, nghe vừa lạ lùng, vừa khiêu khích, vừa bí mật.
Chúng giết người vào buổi sớm mai/ Sáng Mồng Hai, ngày Tết / Chúng giết người không ghê tay,/ không giấu mặt./Những hàng xóm, phố xưa quen biết lâu dài, /chung tộc họ, tính danh, gia cảnh / Chúng giết người bởi quyết tâm định sẵn / "Đường vinh quang xây xác quân thù /Lềnh loang màu cờ thẫm máu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.