Hôm nay,  

Suy Niệm Trên Đường Đời: Vô Tình

25/11/200000:00:00(Xem: 6044)
* Lm. Joseph Nguyễn Thanh Sơn, DCCT
Ngày kia, có một đan viện phụ Công giáo tìm đến một vị tu sĩ Ấn giáo tại chân núi Hy-mã-lạp-sơn. Với tất cả ưu tư phiền muộn, vị đan viện phụ trình bày về tình trạng bi đát của tu viện do ông điều khiển.

Trước kia, tu viện này là một trong những trung tâm Công giáo thu hút không biết bao nhiêu khách hành hương. Nhà nguyện lúc nào cũng vang lên tiếng ca hát của các tu sĩ và giáo dân đến từ khắp nơi. Các căn phòng lúc nào cũng có người ở...

Nay tu viện gần như trở thành một ngôi chùa trống vắng. Làn sóng những người trẻ tìm đến tu viện hầu như tắt lịm. Nhà nguyện thưa thớt kẻ ra người vào. Một số nhỏ tu sĩ còn lại sống trong uể oải, buông thả...

Vị viện phụ muốn hỏi nhà tu sĩ Ấn giáo rằng đâu là nguyên nhân đã đưa đến tình trạng này" Phải chăng vì một tội lỗi tày đình nào đó mà bàn tay Chúa đã đè nặng trên cộng đoàn"

Sau khi nghe đức viện phụ kể lể, vị tu sĩ Ấn giáo mới ôn tồn nói: "Cái tội đã và đang xảy ra trong cộng đoàn, đó là tội vô tình."

VÔ TÌNH là sự thờ ơ, lãnh đạm (the indifference), tức không có một chút tình nghĩa nào đối với người khác, nhất là đối với kẻ đang sống ngay bên cạnh mình, trong gia đình, trong dòng tu, trong giáo hội.

Đan viện kia hầu như không còn ý nghĩa để tồn tại nữa, vì các thành viên sống trong bốn bức tường của nó đã và đang "vô tình" đối với nhau. Các tu sĩ của đan viện ấy không còn lý do để hiện diện trong đời sống tận hiến nữa, vì họ đã "vô tình" đối với đồng môn.

Vị tu sĩ Ấn giáo giải thích thêm: "Đấng Cứu Thế đã cải trang thành một người giữa chư vị, nhưng chư vị đã vô tình không nhận ra Ngài."

Chúng ta "vô tình" không nhận ra Thượng Đế ở nơi tha nhân, vì thế chúng ta "lạnh lẽo" đối với nhau, tựa "đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời" ở Be-lem vào 2000 năm trước.

Chúng ta "vô tình" không nhận ra nhau là con cái của cùng một Cha trên trời, nên chúng ta khước từ nhau, loại bỏ nhau, kể cả giết nhau, như thảm kịch đang diễn ra tại chính Quê Hương trần thế của Đức Yêsu.

VÔ TÌNH là căn bệnh ung thư chúng ta phải cắt bỏ đi, hầu trần gian này trở nên nơi chốn con người hạnh phúc sống trong yêu thương, tình nghĩa, và hòa bình với nhau.

(Tu Viện Majella, Baldwin Park, CA, Nov. 22, 2000)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều thứ hai, mồng 3 tháng Mười Hai, 2001, chúng tôi đã đến tham dự buổi cầu nguyện và dâng lễ do một nhóm anh chị em thuộc Phong trào Canh tân
"Các con thân mến! Vào thời gian ân sủng này, Mẹ lại một lần nữa kêu gọi các con cầu nguyện.
Trong tuần lễ vừa qua, chúng tôi được mời đi thăm một ông cụ ngoài 70 tuổi, bị bệnh "stroke"
Sáng thứ Tư, ngày 14-11-2001, chúng tôi lên đường sang New Orleans, bang Louisiana,
Đức Mẹ hiện ra cho các thụ khải từ ngày 24 tháng Sáu, 1981, trên một ngọn đồi của ngôi làng nhỏ Medjugorje
MEDJUGORJE là linh địa, mảnh đất linh thiêng, vì Đức Mẹ đang hiện ra thường nhật, từ hơn 20 năm qua. Được sống 8 ngày ở nơi đây
Đêm đầu tiên, Chúa Nhật 30-9-01, ở linh địa Medjugorje, nơi Đức Mẹ đã hiện ra từ 24-6-1981
Trưa thứ Sáu, ngày 28-9-2001, đoàn hành hương chúng tôi gồm 2 linh mục, 42 nam nữ tín hữu Công giáo
Ngay sau khi cuộc khủng bố kinh hoàng dã man xảy ra vào sáng thứ Ba, ngày 11-9-2001
Trong thánh lễ Chúa Nhật ngày 23 tháng Chín, 2001 - ngày thứ 13 của cuộc đại khủng bố giết người dã man
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.